NỖI LÒNG
MƯA QUA PHỐ VẮNG Mưa phố vắng thu về xơ xác lá
Góc phố nào anh đếm bước cô đơn
Tiếng chuÔng chiều chầm chậm nghe buồn hơn
Hàng cây đứng âm thầm trong lặng lẽ
Thấm áo anh mưa chiều rơi nhè nhẹ
Gió tạt lòng ướt rét một trái tim
Em đâu rồi sao để phố vắng thêm
Màu áo tím vương buồn trên đôi mắt
Mưa trắng rơi hoàng hôn chiều nhòa nhạt
Nhớ em nhiều, em có nhớ anh không
Cứ thờ ơ cho anh phút chạnh lòng
Và chợt thấy không nhau buồn hơn cả ......
Trời chiều mưa nơi đây buồn em ạ
Mây giăng sầu chìm ngập lá vàng rơi
Thương bàn chân đang vướng giữa cuộc đời
Tìm kỷ niệm nhớ thương mình hai đứa
________________________________________ Luu Vinh Ha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 19:02:55 bởi chialy1904 >
NHỚ THƯƠNG
Cánh buồm lướt sóng trùng dương
Mang đi hết cả tình thương hôm nào
Đừng nghe tiếng sóng xôn xao
Bóng người áo trắng đi vào cố hương
Thuyền đi thấp thoáng trong sương
Bến xưa người cũ còn vương lệ sầu
Nước xanh tung sóng bạc đầu
Có ai nhìn cánh Hải âu nhắn rằng
Người đi đã mấy mùa trăng
Sao không trở lại cho lòng ai thương
Gió về thổi khắp muôn phương
Rằng người năm ấy còn đương đợi chờ
Đứng nhìn bến nước mà mơ
Thuyền ai trở lại bến bờ năm xưa.
Khuyết danh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/91B5AE34B9BE4A46BAE92DF2425BA518.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2006 06:59:13 bởi chialy1904 >
TÌNH MẪU TỬ Thân tặng Thu Hương (1) Đã từ lâu chưa về thăm Tân Qưới
Nhớ mẹ già năm tháng sống đơn côi
Từ phương xa lòng con luống bồi hồi
Mong gặp mẹ cho bỏ ngày nhung nhớ.
Rời Bắc Mỹ qua vạn nghìn cây số
Vượt trùng dương về lại viếng quê xưa
Trời tháng năm Tân Qưới nắng hay mưa
Nhưng chắc mẹ đang chờ con trước cửa.
Gặp lại mẹ vừa mừng mừng, tủi tủi
Mẹ ôm con mà giọt lệ vơi đầy
Lòng con vui phơi phới tận trời mây
Tình mẫu tử ôi thiêng liêng, cao cả.
Con lặng ngắm mấy khóm hoa trước ngỏ
Hàng dừa xanh rợp bóng ở trên mương
Mấy cây cam trái chín cạnh ven vườn
Mẹ vừa hái cúng ba đêm hôm trước
Những cây mận vừa đơm hoa kết trái
Vạn lý hương, nguyệt quế quyện đâu đây
Cả góc vườn đầy hoa lá ngất ngây
Me vun bón từng khóm hoa, ngọn cỏ.
Tóc bạc trắng, mắt mẹ nhìn không rõ
Đôi vai gầy, lưng còng xuống hơn xưa
Đêm về khuya, trời bỗng chuyển cơn mưa
Con ôm mẹ như những ngày thơ dại.
Thời gian trôi xin hãy ngừng trở lại
Để mẹ tôi sống mãi mãi trên đời
Dù xa nhau biền biệt vạn trùng khơi
Con với mẹ không bao giờ cách biệt
Phương trời cũ con nặng tình tha thiết
Còn mẹ già khuya sớm mỏi mòn trông.
Con như một áng mây hồng
Như thân cá nhỏ chỉ mong về nguồn
Thương cha, nhớ mẹ vô vàn
Một lòng hiếu thảo, ngút ngàn tình quê.
VU HOANG(1)
Bài thơ dựa theo ý trong e-mail của TH viết về Mẹ [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/7CA75919E2584B57B45BC2BEF7D3B0F9.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2006 17:56:51 bởi chialy1904 >
NỖI NHỚ CHƯA XA Những yêu thương ngập tràn trong tia nắng
Chìm tan dần vào ánh mắt xa xăm
Giọng nói đó tiếng thuỷ tinh va chạm
Chiều buông lơi cánh cửa khép hững hờ
Lưu lạc giữa trời trôi theo cơn gió
Thổi sắt se trên một mảnh hồn đau
Đời lữ thứ , thuyền mong tìm bến đậu
Vừa gặp nhau đã nghĩ phút chia tay
Hơi thở thật gần tuy xa ngàn dặm
Người ở đây ta ở đó mịt mờ
Khuông mặt mơ hồ chưa một lần thấy rõ
Nên phân vân theo nỗi nhớ chưa xa
Lòng dặn lòng không bao giờ vội vã
Mơ một lần tay nắm lấy bàn tay
Bàn tay lạnh vẫn thấy tình ấm lại
Lòng rưng rưng mong một phút tương phùng
Xin chấp nhận đời ta là hoang đảo
Trong mắt người biển lặng rất bình yên
Hàng dừa xanh đảo thần tiên lưu luyến
Người thương ơi xin giữ tấm chân thành
Tôn Thất Phú Sĩ
Paris 09/09/2002
Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:40:49 bởi diên vỹ >
CÓ NHỮNG BỨC THƯ Có những bức thư ko hề quen thuộc
Đến tự nhiên làm rối cả tơ lòng
Một cánh cửa ngập ngừng
Một con tim thao thức
Có vì sao rơi vào trong cánh song
Có những bức thư ko nhờ bưu điện
Chỉ trao tay chưa dám trao lời
Cùng ngượng ngùng cả người đi kẻ nhận
Ai vẽ dùm cho đỏ chút môi
Những lá thư đánh phấn... cuộc đời
Có những bức thư ko cần nhiều chữ
Mà sáng mong, chiều đợi, tối chờ
Đọc cả trăm lần chưa thấy đủ
Mỗi lần hơn cả chục bài thơ
Viết đi viết lại...
Giấy ngắn tình dài
Viết mãi ko xong
Có những bức thư chỉ để trong lòng...trọn đời
Không viết trên trang giấy.
Khuyết danh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2006 18:32:16 bởi chialy1904 >
NHỚ Nguyễn Đình Thi Ngôi sao nhớ ai mà ngôi sao lấp lánh
Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây
Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
Sưởi ấm lòng chiến sĩ giữa ngàn mây
Anh yêu em như tình yêu đất nước
Vất vả đau thương, sớm tối nhọc nhằn
Anh nhớ em mỗi nẻo đường anh bước
Mỗi tối anh nằm, mỗi miếng anh ăn
Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
Ngọn lửa trong rừng đỏ rực đêm thâu
Chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/389E937C577840A18FE7C006097C59CC.jpg[/image]
Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:33:37 bởi diên vỹ >
VƯỜN CÂY KÝ ỨC Trương Quế Chi Mỗi bước anh đi
Rớt đầy hạt ký ức
Em lần theo
Nhặt lại
Đem về trồng cây
Em khóc bao lần trước những cây ký ức nở hoa
Cũng đã để tang những cây héo tàn khô mục
Ký ức anh lãng quên và bỏ sót...
Tình yêu lớn từng ngày theo vườn cây sống của riêng em
Và tới lúc
Anh yêu em đến độ
Sau mỗi bước đi, một hạt nảy mầm xanh
T.Q.C
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/994CEF503F214A2AAAE27DA7CF522415.jpg[/image]
Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:30:52 bởi diên vỹ >
Lòng giếng Mọc trong lòng giếng những vạt rêu đám cỏ
bao nhiêu trời tròn và thỉnh thoảng mặt trời đi ngang
đêm đêm những ngôi sao chìm xanh ướt
một ngày nào
má tôi thả vào lòng giếng
nhòa nhòa
nhiều năm sau
tôi trở về buông gàu
gương mặt má tôi
ròng ròng nước mắt
Một nửa Nửa miệng cười
trống vắng hiện những bóng dáng thân yêu những
bóng dáng xa lạ
trò chuyện không lời
tôi gặp má tôi
từ cõi âm Người trở về yêu thương tôi như hồi nào
số phận đã chia lìa hai mẹ con
trong ánh mờ
tôi yêu những giấc mơ
một nửa
cảm ơn đêm tối
vị thần dịu dàng đã cho kẻ bần cùng nhất
nửa giấc mơ Không đề Nhấp cần câu
câu giấc mơ ngày cũ
những giấc mơ
tớp bóng dưới lục bình
xanh buồn bã
con lại về nhà thầy má
cây mai mới trồng bật hoa
như mắt nắng lạc giữa vùng lụt bão
như mắt má
đăm đăm góc vườn
trong veo màu vú sữa
con lại về
giếng thơi
vành vạnh trời
bóng cây nghiêng
bóng má
bóng tiếng chuông loáng thoáng
mưa chuông
lá lá nhìn con lấp láy
trắng từng chùm mây dại
lơ lửng ngày
con lặng như cây dừa
không hiểu sao mình đậu quả
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/CFD77E2ED64547E5A26C561FE615F6E3.jpg[/image]
Rót một chén Rót một chén ngày mồng một Tết
nâng ngang mày trời đất giao nhau
nắng dọt dẹt tiếng chân lá biếc
cười a ha - đời vẫn bể dâu
Rót một chén ngày mồng hai Tết
vắt lên vai bĩ cực đèo bòng
nỗi buồn cũ không cần xóa vết
thả tấm thân về phía thong dong
Rót một chén ngày mồng ba Tết
hắt xuống chiều hạnh ngộ giọt mưa
em vụt đến và em đâu biết
ta đợi em từ lúc giao thừa.
Ngân Vịnh Phương xa Son sót đồng vai lệch
nghe về gốc rạ ru quê
phương xa mờ
ngày chênh chếch
nước mắt chờ
nước mắt con đê
Trời rộng thênh thênh phủ mặt
một hòn cuội trắng ngủ say
biển cả kẹp vào hai nách
nhìn lên ngọn đèn ngơ ngẩn mây bay
Lá tre mùa đông khát nước
ở lại cầu ao mắt hạt nhãn đen
- ừ ngói mái đình
- ừ nhớ
ngọn cải sương khuya
lửa đèn
Ta đi
lòng mang một cơn gió lẻ
ta đi cỏ chưa mưa phùn
im lặng nỗi buồn lê thê khói
ngón chân sân nhà rối rít cọng rơm.
Ngân Vịnh Vái sông Hương Nhớ nhà thơ Phùng Quán Quỳ xuống đất ông Quán vái sông Hương
Dù sông Hương chảy lững lờ
Trăng hoàng cung đỏ úa
Đêm Huế hầm hập gió
Giọt nước mắt rơi vào giấc mơ
Rồi một mình ông xuống đò
Áo khuy vải, chân xỏ guốc
Tìm về người đàn bà bên bến nước
Chén rượu Chuồn ngọn lửa xanh
Trái tim chậm rãi tỏ tình
Chậm rãi khóc tóc râu đã bạc
Người đàn bà không còn trên bến nước
Tiếng chuông chùa Thiên Mụ vọng rồi im.
N.V
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/07179B7FAF1E4FB69C4C0D488B5CE8C4.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2006 22:15:51 bởi chialy1904 >
Không đề (tặng vợ: Nguyễn thị Sơn) Em ạ, chiều nay mưa vẫn rơi,
Mây đen che kín cả núi đồi
Cà phê bốc khói thương em quá
Chắc hẳn giờ này em đơn côi
Cong lưng gánh vác chuyện gia đình
Anh nhớ ngày xưa cô nữ sinh
Ngây thơ nho nhỏ anh thương lạ
Giúp đỡ mẹ cha quên cả mình
Bây giờ em nặng cả đôi vai
Mẹ cha, em nhỏ và tương lai
Bốn con nhỏ dại, chồng cải tạo
Thức khuya dậy sớm lo ngày mai
Em ạ, chiều nay mưa vẫn rơi
Nhớ em, thương nhớ dạ nào nguôi
Mây đen vần vũ sao nhiều quá
Đắng cà phê anh nghe mặn môi.
Nguyễn Hoàng Triệu [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/7FEA88B117344443913492029EC46D14.jpg[/image]
Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:28:30 bởi diên vỹ >
TIỄN EM ( tặng vợ Nguyễn Thị Sơn) Tiễn em về hôm nay
Sầu này dâng bay bay
Sân ga buồn muốn khóc
Tiếng lòng anh, em hay
" Mùa thu chết trên cây sầu Đông"
Lời em hát êm như dòng sông
Dư âm còn vang mãi mãi
Trong hồn anh mưa say
Đến thăm anh mùa hoa
Bằng lăng nở xa xa
Màu hoa hay màu áo
Sắc hồng trên lời ca
Đoàn tàu lướt qua nhanh thật nhanh
Tình anh cũng bay trên cỏ xanh
Theo em về nơi phố ấy
Muôn đời không xa em...em yêu.
Nguyễn Hoàng Triệu [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/9B7D6AE4C47543B3A654F4B15FF29161.jpg[/image]
Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:26:06 bởi diên vỹ >
MỪNG SINH NHẬT EM ( tặng vợ Nguyễn Thị Sơn) Quê hương em có sông Như Nguyệt
Ngày nay với tên gọi sông Cầu
Nơi đó, chín trăm năm thuở trước
Lý thường Kiệt với chiến công hiển hách hàng đầu
Ôi ta yêu quê hương em dù ta chưa hẹn ước
Dù chưa bao giờ ta biết đến Từ Sơn
Nhưng vì yêu em, ta càng quý nhớ hơn
Nhớ quê hương có nhiều sông dài ra biển rộng
Nơi ấy đất đã dâng lên sự sống
Tạo hình hài và nuôi nấng em khôn
Để rồi gặp em, ta yêu em như biển rộng sóng dồn
Chính vì thế ta yêu tha thiết
như tình yêu Từ Sơn bất diệt
Ta hát vang lên bản tình ca
Ơi quê hương, ơi Từ Sơn mãi mãi trong ta
Nguyễn Hoàng Triệu [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/2F9CFC9D64A0430AAF169091F606A0BB.jpg[/image]
Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:22:30 bởi diên vỹ >
TIM TA ƠI ĐỪNG NÊN U UẤT Tim ta ơi đừng nên u uất
Số phận mình gắng chịu cho quen
Những cái gì mùa đông cướp mất
Xuân mới về sẽ trả cho em
Và mọi điều sẽ lưu lại em thôi
Cuộc đời này xiết bao tươi đẹp
Cứ yêu đi, em ạ, tim ta ơi!
Yêu tất cả những gì tha thiết nhất Hoàng Trung Thông dịch.
KHI TÌNH YÊU ĐẾN Lê Thị Kim Tình yêu ko là gió
Chợt gần rồi chợt xa
Tình yêu ko là cỏ
Mọc lan man thềm nhà
Em có một tình yêu
Như sóng ngầm biển cả
Em biết nói thế nào
Về anh màu áo vải
Đôi dép lốp chật quai
Rút hoài chưa chặt lại
Anh bất ngờ như bể
Đến lặng thinh như tờ
Vẫn lành như chim sẻ
Bắt em ngồi làm thơ
Mười năm anh ở rừng
Em còn là " con nhỏ"
Ở khoảng giữa hai ta
Ầm ì bom đạn nổ
Tại anh, chỉ tại anh
Em dễ quên dễ nhớ
Nhìn chi cũng hóa thành
Gương mặt anh rạng rỡ
Đang ăn cơm bỗng hát
Giữa giấc ngủ mỉm cười
Em bất thường lạ thật
Bắt đền anh, anh ơi!
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/C3AE35EC32DF4B87AFBED7A9B66AC430.jpg[/image]
Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:18:48 bởi diên vỹ >
TƯƠNG TƯ Nguyên sa Tôi đã gặp em từ bao giờ
Kể từ nguyệt bạch xuống đêm khuya
Kể từ gió thổi trong vừng tóc
Hay lúc thu về cánh nhạn kia?
Có phải em mang trên áo bay
Hai phần gió thổi một phần mây
Hay là em gói mây trong áo
Rồi thở cho làn áo trắng bay?
Có phải mùa xuân sắp sửa về
Hay là gió lạnh lúc đêm khuya
Hay là em chọn sai màu áo
Để nắng thu vàng giữa lối đi
Có phải rằng tôi chưa được quen
Làm sao buổi sáng đợi chờ em
Hay từng hơi thở là âm nhạc
Đàn xuống cung trầm, mắt nhớ thương.
Buổi tối tôi ngồi nghe sao khuya
Đi về bằng những ngón chân thưa
Và nghe em ghé vào giấc mộng
Vành nón nghiêng buồn trong gió đưa
Tôi không biết rằng lạ hay quen
Chỉ biết em mang theo nghê thường
Cho nên cặp mắt mờ hư ảo
Cả bốn chân trời chỉ có em. ( Trích trong tập thơ Nguyên Sa - Thi ca Việt Nam chọn lọc - Nhà xuất bản Đồng Nai - Xuất bản năm 2005)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2006 08:10:57 bởi chialy1904 >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: