Tình xưa
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 10 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 138 bài trong đề mục
chialy1904 17.06.2006 00:15:59 (permalink)
CHÚT TÌNH ĐẦU


Đỗ Trung Quân


Những chiếc giỏ xe chở đầy
hoa phượng
em chở mùa hè của tôi đi đâu
Chùm phượng vĩ em cầm là
tuổi tôi mười tám
thuở chẳng ai hay thầm lặng-
mối tình đầu
Mối tình đầu của tôi có gì
chỉ một cơn mưa bay bay ngoài
cửa lớp
Là áo người trắng cả giấc
ngủ mê
là bài thơ cứ còn hoài trong cặp
giữa giờ chơi mang đến lại
mang về
Mối tình đầu của tôi là anh
chàng tội nghiệp
mùa hạ leo cổng trường khắc
nỗi nhớ vào cây
người con gái mùa sao biết
có còn gặp lại
ngày khai trừơng áo lụa gió thu bay...
Mối tình đầu của tôi có gì
chỉ một cây đàn nhỏ
rất vu vơ nhờ bài hát nói giùm
ai cũng hiểu - chỉ một người không hiểu
nên có một gã khờ
ngọng nghịu mãi....thành câm
Những chiếc giỏ xe trưa nay chở đầy
hoa phượng
En chở mùa hè đi qua, còn tôi
đứng lại
Nhớ ngẩn người tà áo lụa nào xa


[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/C64DE067104A466C971E1BE34CC720C2.jpg[/image]


Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 05:09:10 bởi diên vỹ >
Attached Image(s)
#31
    chialy1904 17.06.2006 21:38:20 (permalink)
    Hà nội trong tôi

    Hà Nội
    Tuổi thơ tôi
    Diệu huyền như những câu chuyện cổ
    Nắng thu vàng
    nhấp nhô mái phố
    Những con đường lá xanh như mơ
    Hà Nội
    Là mẹ tôi ôm ấp cả tuổi thơ
    Chắt chiu cho tôi từng niềm vui nhỏ bé
    Vườn Bách Thảo
    Búp đa vàng
    Tiếng ve kêu
    Những chiều đi đổ dế
    Mỗi góc vườn giấu bao niềm vui
    Yêu đến xao lòng phố nhỏ của tôi
    Chiếc là vàng rơi
    Màu hoa vàng da diết
    Tình yêu ấy chỉ có lòng tôi biết
    Khi đi xa, trở về
    Phố nhỏ lại êm đềm say đắm hát tôi nghe
    Xao động hàng cây
    Cánh bằng lăng tím ngát
    Ðể lòng tôi cứ ngân nga câu hát
    "Hà Nội ơi!"
    đến tha thiết, nghẹn ngào...


    Nguyễn Thị Thanh Hảo


    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/AD1F172FF1FE43338426D3FA76D8AD25.jpg[/image]
    Attached Image(s)
    #32
      chialy1904 23.06.2006 13:08:11 (permalink)
      Phố buồn

      Ngô Văn Phú

      Em có nhớ góc phố buồn u tối
      Ta thường qua, lặng lẽ bước thâm trầm
      Nhạc dang dở, than nỗi đời rắc rối
      Không gian thầm dâng nhẹ hương hoàng lan

      Yêu đến đỗi. Lòng cũng buồn đến đỗi
      Nói hoài rồi. Cần lắm, phút lặng im
      Hơi thở nhẹ lẫn mùi hoa bối rối
      Dáng em đi tóc xoã phủ vai mềm

      Phố u tối. Tình yêu không lối thoát
      Lòng chơi vơi theo chiếc lá thu buông
      Đêm Hà Nội. Hai người. Hai cái bóng
      Nhạc tắt rồi, giai điệu vẫn còn vương

      Anh đếm được những bước chân quanh quẩn
      đang dấn vào những lối hẹp mê cung
      Phố u tối. Những nỗi buồn thăm thẳm
      cắm đinh sâu vào ván - gỗ - đời - mình


      Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2006 21:30:07 bởi diên vỹ >
      #33
        chialy1904 26.06.2006 17:57:23 (permalink)
        HOA SỮA

        Thái Thăng Long

        Hoa sữa trinh bạch thơm trong đêm
        Đêm mùa thu mênh mang
        Không cầm lòng được nữa
        Ta bỗng nhớ
        Hà Nội và tuổi thơ của ta
        Hà Nội để tình yêu đi xa
        Hà Nội để một hồn thơ ngơ ngác
        Hà Nội để một đời yên lặng
        Ngắm tình yêu ô cửa sổ đêm đêm
        Hoa sữa mùa thu

        Cô liêu hiên thềm
        Cô liêu tiếng chuông chùa tịch mịch
        Cô liêu chiếc lá thu tiền kiếp
        Cô liêu đời em
        Đời anh...
        Hoa sữa mùa thu ta không cầm lòng được nữa
        Thứ hương thơm day dứt một đời người
        Hoa sữa mùa thu ta không cầm lòng được nữa...
        #34
          chialy1904 28.06.2006 23:00:54 (permalink)
          Lời cuối

          Lưu Quang Vũ

          "Từ cát bụi sẽ lại về cát bụi"
          Màu cỏ xanh ngàn năm
          Tia nắng chiều trước biển mênh mông
          Anh nắm bàn tay bé nhỏ

          Đi cùng nhau trên thành phố
          Rồi mai tàn cơn mưa
          Ta sẽ trở về
          Nơi mình đã sinh ra
          Bóng tối trùm lên đất thẳm

          Xanh trên đời chốc lát
          Mà tình cờ gặp nhau
          Vừa ngắn ngủi vừa dài lâu
          Lúc tan xuống, lại mỗi người mỗi ngả

          Dù sướng vui, dù buồn khổ
          Hãy yêu anh
          Như hôm nay là ngày cuối cùng
          Mỗi hơi thở đều không lặp lại
          Một khoảnh khắc trong mắt ta chói lọi
          Một đồng hoa

          Cả cuộc đời là ở sân ga
          Trước chuyến đi vô tận
          Cuộc lên đường tối tăm đơn độc
          Người ta chết có một mình
          Đó là điều buồn nhất
          Ở bên nhau, trước khi tàu đến
          Ở bên nhau, tấm vé đã nằm trong túi

          Ngày đẹp quá, gió trên ghềnh dưới bãi
          Muôn lá xanh run rẩy trên cành
          Như những cây đàn nhỏ lung linh
          Ở bên anh, trọn vẹn bên anh
          Để mai tình yêu là hành lý lên đường
          Để nếu có linh hồn
          Cũng sẽ không giá lạnh
          Và nếu chết là mọi điều đều hết
          Hơi thở của em
          Như ngọn lửa phập phồng
          Như sắc cỏ không ngừng xanh trở lại
          Nối phút giây ngắn ngủi với vô cùng.




          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/050115C550C7426490AF3FA5DC54C17A.jpg[/image]
          Attached Image(s)
          #35
            chialy1904 05.07.2006 23:46:28 (permalink)
            Nửa đêm nỗi nhớ

            Lưu Quang vũ

            Em kỳ lạ làm sao, tôi vừa yêu vừa sợ
            Đã tránh đi vẫn muốn tìm gặp nữa
            Quá xa xôi em lại quá gần
            Lúc kiêu ngạo lúc như cô gái nhỏ
            Xách đôi guốc mòn trong khu rừng lạ
            Nhiều bùn lầy và đom đóm ma
            Tôi thương em thương đến xót xa
            Em quá hiểu tôi, tôi e ngại
            Khao khát của em không phải của người con gái
            Không có ở người con trai
            Nỗi buồn riêng trong cây
            Chỉ có mình em biết
            Suốt đời không ngủ được
            Là ngọn gió heo may
            Trời rộng của anh ơi
            Biết em xa thẳm thế
            Vẫn muốn bồng trên tay

            Nơi đảo xa chỉ nước với trời
            Nơi cát vắng em đi bao ngả gió
            Nửa đêm nỗi nhớ
            Đập cửa gọi thành tên
            Lần đầu tiên tôi nghĩ trọn về em
            Chẳng biết giấu lòng mình
            Anh trẻ dại anh có bao tính xấu
            Trước mặt em anh cứ huyên thuyên
            Đỏ mặt sợ mình lố bịch
            Có ích gì đâu có cách nào cứu vãn
            Người đã lên đường, tàu đã đi xa
            Anh chỉ là ngọn lửa ở thềm ga
            Sao cứ đêm ngày khao khát
            Nghĩ về em không một phút nào yên
            Ngoài kia mưa trong nằng sáng bừng lên
            Như những nắm hoa ai ném vào cửa kính
            Dẫy phố xám hết nằm trong gió lạnh
            Em đi xa em trở lại rồi
            Anh vẫn rụt rè không dám nói
            Chẳng lẽ em chưa biết hay sao
            Em lấy nụ cười giấu nỗi lo âu
            Che yếu mềm bằng lời giễu cợt
            Em gượng bông đùa mà anh muối xát
            Ước chi còn tất cả để trao em
            Mơ ước, tình yêu, nỗi vui sướng đầu tiên
            Gửi em hết, em đừng đi vắng nữa
            Nằng mong manh, cành xoan cao bỡ ngỡ
            Những dòng thơ anh viết đã vui hơn
            Ta sẽ ra ngoại thành xem rau cải lên non
            Em trẻ đẹp như ngày ta mới gặp
            Anh lại có sự tươi bền của đất
            Nói với thời gian bằng sắc cỏ xanh rờn.


            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/00B1112158724FF2BC3A626755C9B06B.jpg[/image]
            Attached Image(s)
            #36
              chialy1904 06.07.2006 22:39:46 (permalink)

              Để sống nơi đây

              Lưu Quang Vũ


              Để sống nơi đây
              Vì em và vì ngọn lửa
              Để sống nơi đây
              Giữa mong manh hỗn loạn rối bời
              Khi con người không làm chủ không gian
              thời gian và bản thân mình
              Lòng náo động những gào kêu không tiếng
              Trước vẻ tàn nhẫn và dịu hiền của sự vật
              Ta khước từ cuộc sống để càng yêu mến nó
              Ít ỏi nhưng cũng là quá nhiều
              Một đời sống
              Như một cuộc phiêu liêu không cùng
              Và hạnh phúc chính là can đảm
              Chỉ có được khi ta tìm kiếm nó
              Hiểu nó chinh phục nó
              Để sống nơi đây
              Đêm tối, biển cả, múi muối, những ngôi sao
              Tiếng rì rào của lá cây của lúa
              Ngọn gió bình yên, dòng nước dịu dàng
              Gỗ, đá, thuỷ tinh, những đường xá thân quen
              Cuộc đời gần gũi với tôi đến thế, giống tôi đến thế
              Tôi đã sung sướng và sẽ còn sung sướng
              Hãy yêu và đừng chờ đợi gì ở mùa hè
              Ở những con ong ở những bông hoa
              Ở sự vô tư của mặt trời…

              Đáng lẽ nói: sống, chúng ta nói: trông thấy mặt trời
              Có những con vờ sinh ra và chết đi trong bóng tối
              Còn chúng ta, ta đã biết mặt trời
              Cả cái bóng của chúng ta đổ xuống
              Cả nỗi khổ đang thất vọng của ta
              Cũng là dấu hiệu của mặt trời
              Không còn bị giam hãm bởi những bận tam không đáng
              Là bận tâm của con người
              Hãy làm việc yêu thương hãy sống
              Đó là ý nghĩa của cuộc sống
              Ta đi tìm đời ta trong cuộc đời bao kẻ khác.


              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/EC0945BDC49C450AAA40B4056968ED8B.jpg[/image]
              Attached Image(s)
              #37
                chialy1904 20.07.2006 01:21:49 (permalink)
                Bài hát ấy vẫn còn là dang dở


                Lưu Quang Vũ

                Nắng đã tắt dần trên lá im
                Chiều đã xẫm màu xanh trong mắt tối
                Đường đã hết trước biển cao với vợi
                Tay đã buông khi vừa dứt cung đàn
                Gió đã dừng nơi cuối chót không gian
                Mưa đã tạnh ở trong lòng đất thẳm
                Người đã sống hết tận cùng năm tháng
                Sau vô biên sẽ chỉ có vô biên
                Anh vẫn chưa nói được cùng em
                Bài hát ấy vẫn còn là dang dở
                Chưa hiểu được mùi thơm của lá
                Chưa nghe xong tiếng hót của chim rừng
                Yêu thương hoài vẫn chưa đủ yêu thương
                Ôi nếu phải tan thành bụi cát
                Thành hư vô, không khí trời, không ánh sáng
                Chỉ rỗng không câm lặng vô hình
                Sẽ ở đâu bàt hát ấy của anh
                Gương mặt của hôm nay ơi, em của những ngày đang sống
                Không thể ôm cả bầu trời lồng lộng
                Những có thể cầm một chùm quả trên tay
                Có thể trồng thêm một bóng mát cho ngày
                Không tới được một vì sao xa lắc
                Nhưng có thể đến trong mùa cấy gặt
                Làm thuyền trên sông làm lúa trên đồng
                Làm ngọn lửa hồng làm tấm gương trong
                Và nhận hết niềm vui trên cõi sống
                Mũi kim nhỏ mà chiều mau tắt nắng
                Có sao đâu: áo đẹp đã xong rồi
                Phút cuối cùng tay vẫn ở trong tay
                Ta đã có những ngày vui sướng nhất
                Đã uống cả men nồng và rượu chát
                Đã đi qua cùng tận của con đường
                Sau vô biên dẫu chỉ có vô biên
                Buồm đã tới và lúa đồng đã gặt.

                #38
                  chialy1904 22.07.2006 21:39:05 (permalink)
                  Đêm đông chí uống rượu với bác Lâm và bác Khánh nói về những cuộc chia tay thời loạn

                  Lưu Quang Vũ

                  Nhang tàn lả tả rơi lưng cốc
                  Nhà lạnh trần cao ngọn nến gầy
                  Chăn rách chiếu manh quần áo lạ
                  Chuyện dài đêm vắng rượu buồn say

                  Gió hú ầm ào qua gạch vỡ
                  Người chết vùi thân dưới hố bom
                  Kẻ sống vật vờ không chốn ở
                  Lang thang trẻ ốm ngủ bên đường

                  Cơ sự làm sao đến nỗi này
                  Mông lung không đoán được ngày mai
                  Máu chảy thành sông thây chất núi
                  Bè bạn tan hoang mình rã rời

                  Thơ Khánh buồn như lòng đất nước
                  Thơ hay đời loạn chẳng đâu dùng
                  Vườn cũ cây tàn chim chết cả
                  Người chơi đàn nguyệt có còn không

                  Mọi chuyện thiêng liêng thành nhảm nhí
                  Khắp nơi trí trá lọc lừa nhau
                  Nước Pháp khôn ngoan nước Nhật giàu
                  Nước Mỹ lắm bom mà cực ác
                  Nước Nga hiềm khích với nước Tàu
                  Nước Việt đói nghèo thân cơ cực
                  Đất hẹp trụi trần vạn khổ đau

                  Tối đen thành phố đêm lưu lạc
                  Máy bay giặc rít ở trên đầu
                  Ba thằng da vàng ngồi uống rượu
                  Mặt buồn như sỏi dưới hang sâu

                  Chúng mình không có bom nguyên tử
                  Chỉ có thuốc lào hút với nhau
                  Thương nhà thương nước thương cho bạn
                  Không khóc mà sao cổ nghẹn ngào

                  Thôi nhé mai này tiễn Khánh đi
                  Đường xa bom phá tàu không về
                  Lênh đênh ai hát ngoài song cửa
                  Bài ca thanh bình đêm cũ
                  “Hoa lá quên giờ tàn
                  Mây trắng bay tìm đàn”
                  Ngày xưa yên ấm quá
                  Trẻ hát đồng dao trên phố
                  Con trai xách điếu đi cày
                  Con gái quang liềm gặt lúa
                  Bao giờ hết loạn người ơi
                  Cạn cùng nhau chén nữa
                  Tàn canh là xa xôi
                  Lòng như vầng trăng nhọn
                  Chém giữa trời không nguôi.


                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/DA9AE03FA83441D8AEB27BC1D954D2B5.jpg[/image]
                  Attached Image(s)
                  #39
                    chialy1904 27.07.2006 01:00:55 (permalink)
                    Gửi em và con

                    Lưu Quang Vũ

                    Lần đầu tiên nghe con trở đạp
                    Em quặn lòng nhưng náo nức yêu thương
                    Tháng thứ tám mang thai em mệt
                    Da xanh gầy đôi mắt cũng to hơn

                    Từ nay trong em có hai trái tim
                    Tim của mẹ đập dồn mong đợi
                    Trái tim con mong manh êm ái
                    Anh đếm thầm trong mỗi đêm sâu

                    Ơi người thương sắp tới ngày làm mẹ
                    Anh nhìn em như mới gặp lần đầu
                    Dẫu yêu nhiều chưa hiểu hết em đâu
                    Trong đáy mắt có gì như ánh lửa

                    Em nhẹ bước đi nâng niu gìn giữ
                    Cắt áo mềm may mũ bé cho con
                    Anh quên đi bao nỗi lo buồn
                    Nghe con khoẻ ngày thêm đạp mạnh

                    Anh mong đợi ngày cha con gặp mặt
                    Con thân yêu người bạn nhỏ của cha
                    Mẹ là cây con là trái là hoa
                    Trong gian khổ con là mầm xanh biếc

                    Buổi ra đời thấy trời cao có ngợp
                    Con hãy nhìn vào mắt mẹ con ơi
                    Đời chông gai vẫn mong con ra đời
                    Bài thơ đẹp cha dành cho buổi ấy

                    Mẹ bấm ngón tay mong con lắm đấy
                    Cha chờ con càng yêu mẹ của con
                    Thay đổi đời cha sinh nở đời con
                    Mẹ là bến của mênh mông biển thẳm
                    Mẹ là mái che đời cha mưa nắng
                    Con là cánh buồm cha gửi đến mai sau.


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/1433CD7270F643C79927CFB711A0F0E6.jpg[/image]
                    Attached Image(s)
                    #40
                      chialy1904 29.07.2006 23:55:47 (permalink)
                      Hơi ấm bàn tay

                      Lưu Quang Vũ

                      Phút đưa nhau ta chỉ nắm tay mình
                      Điều chưa nói thì bàn tay đã nói
                      Mình đi rồi hơi ấm còn ở lại
                      Còn bồi hồi trong những ngón tay ta.

                      Như hai dòng sông gặp gỡ đổi phù xa
                      Nhập luồng nước, hoà nhau mầu sắc
                      Trao cảm thương, hai bàn tay nắm chặt
                      Nghe máu mẹ cha chuyển giữa mỗi tay mình.

                      Những ngày xa, trời nhớ một màu xanh
                      Xây trận địa bàn tay ta rám nắng
                      Khi vuốt ngọ cỏ non khi lắp đạn
                      Khi áp lên vầng trán thấm mồ hôi.

                      Bàn tay trên ngực lớn cuộc đời
                      Ấm hơi ấm ở tay mình lưu luyến
                      Và ở tận đầu kia trận tuyến
                      Bàn tay mình mang ánh nắng tay ta.

                      Khi đàn chim bay tới rợp trời trưa
                      Cồn mây về mang cơn mưa đầu hạ
                      Hai vì sao đổi ngôi trong đêm gió...
                      Đó chính tay mình đang vượt khoảng xa
                      Tìm đén nơi này âu yếm nắm tay ta.

                      1967


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/458743C9F1BA45788F37AE81F787116C.jpg[/image]
                      Attached Image(s)
                      #41
                        chialy1904 30.07.2006 23:21:02 (permalink)
                        Không đề (II)

                        Lưu Quang Vũ

                        Phố Hàng Buồm không còn một cánh buồm
                        Phố Hàng Lược chẳng còn ai bán lược
                        Phố Hàng Bạc những người thợ bạc
                        Đã chết cùng đêm hội ngày xưa
                        Chợ Mơ không còn mơ
                        Cửa Hà Khẩu đã trở thành phố xá
                        Qua Ngõ Trạm chẳng còn ai đổi ngựa
                        Đường Cựu Lâu lầu cũ cháy lâu rồi
                        Người ta uống bia hơi
                        Dưới tấm dù xanh đỏ
                        Phố Hàng Bài bán giầy da dép nhựa
                        Đông Bộ Đầu thành bến ô tô

                        Trên thềm rêu điện cũ những triều vua
                        Lũ trẻ lấm lem đùa nghịch
                        Bao quyền uy chót vót
                        Nay đã thành đất bụi lãng quên
                        Tiếng nấc Nguyễn Du giọt lệ Xuân Hưng
                        Những câu thơ buồn khổ yêu thưng
                        Ngày ấy chẳng ai cần
                        Bây giờ ta nhớ mãi
                        Ngọn gió của ngàn đời
                        Chiều nay ùa trở lại

                        Nơi xa
                        Một con tàu xuyên bóng tối
                        Đi về miền núi đá vôi
                        Một vùng nước trắng xa xôi
                        Một nhà ga cô quạnh
                        Một người đàn bà ướt lạnh
                        Đứng chờ anh.


                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/FBC79C13571E4BB69F43B9F531368BBB.jpg[/image]
                        Attached Image(s)
                        #42
                          chialy1904 01.08.2006 18:59:20 (permalink)
                          Lý thương nhau

                          Lưu Quang Vũ

                          Con cá rô nằm vũng chân trâu
                          Đồng mưa nước trắng
                          Bàn tay em mát lạnh
                          Bây giờ đâu?

                          Ngón tay xanh xao
                          Nắng chiều kẽ lá
                          Ngón tay gầy nhánh mạ
                          Anh không còn nắm nữa
                          Bây giờ đâu?

                          Lý thương nhau
                          Câu hát chiều dông trước
                          Gà con cỏ ướt
                          Chân vàng run run.

                          Đã trót thương em
                          Làm sao xa được
                          Thôi em đừng khóc
                          Đường dài nắng chang.

                          Muốn bỏ đi tất cả
                          Mặc trống đánh ngũ liên
                          Mặc quan sai xuống thuyền
                          Vứt bao vàng bẻ giáo
                          Anh ở lại cùng em.

                          Nếu đường đừng xa thế
                          Nếu em chẳng mạ xanh lá bé
                          Nếu anh không giếng thẳm rơi gầu

                          Ích chi đâu
                          Đành ngoảnh mặt cúi đầu
                          Thôi đừng thương mến nữa
                          Thôi tiếng hát chớ nghẹn ngào trong gió
                          Lý thương nhau...
                          #43
                            chialy1904 03.08.2006 22:20:58 (permalink)
                            Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó

                            Lưu Quang Vũ

                            Ta sẽ qua bao năm tháng rộng dài
                            Mùa thu đó vẫn còn nguyên ở đó
                            Sẽ đến lúc em không còn e sợ
                            Trước những gì sẽ tới trước tình anh
                            Ta sẽ qua bao cánh cửa nhọc nhằn
                            Qua lửa ấm của những mùa đông lạnh
                            Qua gió ngợp của những bờ sông nắng
                            Qua sóng bồi cát lở của buồn vui
                            Cát vô biên che phủ dấu chân người
                            Thành phố mới chắc ta không kịp tới
                            Trang giấy hết vầng trăng vừa khép lại
                            Hết nhà ga chỉ còn có con tàu
                            Mưa trên sông tóc trắng ở trên đầu
                            Anh sống hết bài thơ anh đã viết
                            Em thương ơi khi đó em hiết hết
                            Điều anh không biết nói hôm nay
                            Ta ngoảnh đầu nhìn lại tháng năm dài
                            Mùa thu ấy vẫn còn nguyên ở đó.


                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/F9469A582C2F42A1ACAACC6798AD0329.jpg[/image]
                            Attached Image(s)
                            #44
                              chialy1904 07.08.2006 23:32:51 (permalink)
                              Nói với mình và các bạn

                              Lưu Quang Vũ

                              1
                              Chúng ta tụm năm tụm ba
                              Họp hành giễu nhau uống trà đọc thơ đi thực tế
                              Ta viết những suy tư ngây ngô vờ là trí tuệ
                              Những câu nhạt phèo chiếu lệ
                              Những lời nhàm tai ai cũng quen rồi
                              Mọi người quanh ta mang nỗi khổ cằn vai
                              Ngược đất nước tai ương xé rách
                              Ta viết mãi những điều vô ích
                              Vô duyên sao ta cứ nhoẻn miệng cười
                              Như phường bát âm thánh thót
                              Mong cuộc đời xuôi tai

                              Tôi không muốn viết những lời như thế
                              Tôi không thể viết những lời như thế
                              Chẳng muốn ai vui lòng khi đọc thơ tôi
                              Tôi viết những bài thơ chống lại chính tôi
                              Chống lại bóng đen trì trệ của đời
                              Chống lại những bài thơ tôi đã viết cùng những ai ưa thích nó
                              Làm sao đọc thơ tôi anh giận dữ băn khoăn xấu hổ
                              Cãi lại tôi hay ghét tôi đi nữa
                              Nhưng anh thôi hờ hững sống bình yên
                              Tôi xé đi vòng hoa giầy bức màn sương
                              Những niềm vui dại khờ những nỗi buồn yếu đuối
                              Cuộc sống còn dở dang
                              Cần đóng góp không cần ngồi ca ngợi

                              2
                              Thơ không phải là chứng minh
                              Không phải hào quang phản chiếu của tấm gương
                              Thơ là bó đuốc đốt thiêu là bàn tay thắp lửa
                              Thơ sinh sự với cuộc đời không cho ai dừng bước cả
                              Càng thương yêu càng không vừa ý với mọi điều
                              Đã qua cái thời nhà thơ nhìn đời bằng con mắt trong veo
                              Con mắt xanh non ngỡ ngàng như mắt trẻ
                              Hát cái lá mùa xuân ca lời chim son sẻ
                              Thơ tươi mát cuộc đời và an ủi lòng ta
                              Nhưng đến nay tất cả đã vỡ ra
                              Giữa tàn bạo hư vô giữa đấu tranh khốc liệt
                              Thơ phải dạy ta nhìn bằng con mắt thật
                              Đập vào ngực ta không cho ta cúi mặt
                              Không cho ta lảng tránh
                              Đập cửa mọi nhà
                              Đứng ở mọi ngã ba
                              Không hát ta say mà lay ta thức
                              Dù ngày mai đời có trăm lần đẹp
                              Thơ vẫn gọi mọi người vươn đến tưng lai

                              3
                              Ta đã làm gì như lũ viết thuê
                              Chạy theo những biển hàng ngắn ngủi
                              Những khuôn phép những trang in những hư danh một buổi
                              Ta nịnh người để người lại khinh ta
                              Sớm già cỗi cố quên đi phẩm cách
                              Muốn yên thân ta trở thành hèn nhát
                              Nhân dân có cần thơ của ta đâu
                              Các bạn tôi hiền lành trong sạch
                              Là bạn nhau thôi chắc là bạn tốt
                              Nhưng bạn ơi ta là những nhà thơ
                              Lòng tốt ở đây chẳng đáng một xu
                              Càng có tài tội lọc lừa càng nặng
                              Để yên ổn lưng tâm ta tìm đến nhau thở than bực dọc
                              Rồi lại về cần cù ngồi viết nhảm
                              Ta an ủi mình đang thời buổi khó khăn
                              Nhưng nào có thời buổi nào không khó
                              Và nếu dễ cần gì thơ ta nữa
                              Nhân dân quá hiền nhân dân chưa xé bỏ
                              Những ngọt ngào hoa cỏ của ta
                              Những nụ cười ngộ nghĩnh của ta
                              Những trầm tư về thế kỷ của ta
                              Lắm kiểu nói mà giống nhau đến thế
                              Nịnh đời dễ chửi đời cũng dễ
                              Chỉ dựng xây đời là khó khăn thôi

                              Đừng hiểu sai lòng tôi
                              Làm việc cô đơn thật là quá sức
                              Sau những lúc bông phèng bên các bạn
                              Tôi càng thêm buồn chán đến rùng mình
                              Đã quá nhiều người làm tôi thất vọng
                              Tôi chỉ còn các bạn nữa thôi
                              Hạnh phúc của tôi là được các bạn mến yêu
                              Là được mến yêu và tin các bạn
                              Thế hệ mình cần những người dũng cảm
                              Dũng cảm yêu thương dũng cảm căm thù
                              Ta đã hẹn cùng nhau đi tới đích
                              Nay rất buồn nếu phải chia xa

                              Nước lũ qua sẽ còn lại phù sa
                              Những tình yêu những ước vọng thiết tha
                              Dẫu bay đi không một lời đáp lại
                              Dẫu trơ trọi trong lạnh lùng bóng tối
                              Dẫu đường dài xa ngái
                              Đừng phút nào mệt mỏi thơ ta ơi.

                              1970
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 10 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 138 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9