Thơ quê hương của Mạc Phương Đình
Mượn cái hên của cô em, tui gửi thêm bài thơ nữa nha,
DẤU YÊU MỘT ĐỜI
từ độ hồn nhiên theo em đi mất
ta khép lòng vào những dòng thơ
dấu yêu ơi, sao để nặng nghi ngờ
cho nước mắt chảy vào tim xa xót
không phải ta chuốt lời mật ngọt
dỗ dành em nếm thử thú đau thương
đâu trăm năm, đâu ngưỡng cửa thiên đường
ta chẳng phải kẻ dối lòng, tô vẽ
đừng, em nhé. Vẫn suốt đời lặng lẽ
ta yêu em, không giữ nổi riêng mình
con chữ nào viết xuống cũng nghiêng chênh
bởi vụng dại nên đành lòng chia biệt
đường tình yêu nếu ngỡ mình thua thiệt
thì xin em hãy tha thứ một lần
trong hồn ta nguyên vẹn dấu thanh tân
không dối trá tìm quên cho nỗi nhớ
dấu yêu ơi, ta vẫn còn hơi thở
tình yêu em vẫn còn mãi trong lòng
vẫn một đời mênh mông.....
mạc phương đình
Lâu quá không về thăm Thư Quán
Bạn bè quên lối chẳng thèm sang
Văn chương thơ phú chừng phai nhạt
Trở lại, bâng khuâng một chút buồn
mpd.
Chào Người Đẹp Ngọc Bích và Băng Nguyệt, cùng Cô Bé Hòai Điệp Dễ Thương,
Chào Bạn Đông Hòa cùng TrươngSoi,
Vì lý do "kẹt" nên hỏng thấy các bạn, đành cám ơn chậm trễ đến các bạn đã ghé thăm nhà tui,
Chúc Năm Mới đầy niềm vui đến các bạn,
mpd.
MƯA
mưa bay kéo gió đi nhầm
mang theo chiếc lá rụng thầm bên hiên
nghe như tiếng gọi trăm miền
vỗ lên nỗi nhớ vô biên ngọt ngào
trưa ngày dỗ giấc chiêm bao
mộng chưa về đủ xanh xao một thời
khoác mưa dành tặng cho người
bỏ quên kỷ niệm đầy vơi sông hồ
tháng ngày mòn mỏi hư vô
người đi thao thức với bờ tịnh yên
mưa qua lầm lũi một mình
vắng câu từ tạ lênh đênh giữa dòng
thôi đành trôi với long đong
ba mươi năm muộn xót lòng viễn du macphuongdinh
NÚI VÀ SÔNG Em là sông, còn ta là núi
núi với sông nhiều lúc tưởng gần
sông xuống thấp xuôi về gió bụi
lối mòn xưa chảy mãi ngàn năm
có những khoảng núi sông kề cận
dòng thương yêu rọi bóng cây xanh
sông ôm đá dựng như vương vấn
núi uống vào sâu cả thác ghềnh
không giữ lấy tháng ngày rực rỡ
để trôi theo ngọn nước vô tình
sông đi, bỏ lại niềm nhung nhớ
núi khóc cùng mưa như lặng thinh
ta trách em, hay núi giận sông ?
không đâu. Ta hiểu, đời hư không
buồn chi cây cỏ không đơm lộc
mộng ảo phù du nước chuyển dòng. mạc phương đình R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.02.2009 07:34:01 bởi Viet duong nhan >
Kính chào Huynh Mạc Phương Đình trở về "Vườn Thơ" VNTQ. Kính chúc Huynh vui khỏe và gieo thả những vần thơ thật trữ tình lãng mạn. Trân kính 7_vdn
Chào Người Đẹp từ Kinh Đô Ánh Sáng Paris,
Xin được ghé thăm Thư Quán với lời chào các Bạn hiền quen và chưa quen, gửi đén Quý bạn bài thơ nhỏ :
DÒNG THƠ LỤC BÁT
xin lót ổ mấy dòng thơ lục bát
để mai đem làm tổ ấm em nằm
câu thơ vụng chẳng ai buồn phổ nhạc
nhưng dịu dàng ấm áp đến trăm năm
vần lục bát anh nghe từ thuở nhỏ
những lời ru của mẹ thấm quai nôi
ca dao xưa vẫn ngàn năm còn đó
những câu ca làm thao thức bồi hồi
thơ lục bát như lời ru của mẹ
khúc ca dao thấm đẫm cả tình người
giọng ầu ơi ngọt ngào từ tấm bé
đã nuôi đời khôn lớn những niềm vui
viết tặng em mấy dòng thơ sáu tám
tuy ngây ngô nhưng gói cả yêu thương
thơ lót ổ ru người trong cõi tạm
tình thăng hoa dẫu địa ngục, thiên đường.
mạc phương đình
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: