Đồng cỏ thênh thang nắng ngã dài
Con diều ngày ấy thấp thoáng bay
Trời thanh mây nước liêu xiêu chảy
Cay đắng nằm đây quợn mấy dòng
Mây nước lửng lờ trôi phiêu dạt
Lòng đầy hối tiếc lúc ra đi
Con đò ngày ấy phiêu phiêu bạt
Chở khách sang sông khách lệ hồng
Ngày ấy em đi chiều trở gió
Mùa thu qua rồi đông lại đến
Nỗi lòng cô quạnh chiếm tim tôi
Ai hiểu được đâu tim gợi sầu
Chút buồn, chút nhớ, chút vấn vương
Người yêu cách bước đi theo chồng.
Để lại trong tôi sầu quạnh vắng
Ai biết rồi đây.......