Trích đoạn: heonaileocay
Trích đoạn: tulipdenus
NGỠ RẰNG ĐÃ QUÊN
Cứ ngỡ rằng năm tháng sẽ dần quên
Tuổi hoa niên đong đầy những kĩ niệm
Lối yêu xưa qua rồi, còn tìm kiếm
Đẩy đưa nhau rêu phủ bạc mái đầu
Mực tím đã nhoè lưu bút xưa
Phượng hồng khô héo những cợt đùa
Mùa qua mùa lại từng xuân vắng
Gió lộng tim buồn sầu đong đưa
Người về mang mãi những cơn mưa
Gầy guộc tháng năm môi mềm tóc rối
Đứng giữa trời soi mình bằng vì sao le lói
Mới hiểu rằng thương nhớ mãi hằn sâu
Mấy lần mơ mộng để tìm nhau
Dù khảnh khắc thôi, cho lòng dịu lại
Có ngờ đâu dư âm càng tê tái
Làm chết thêm giấc mộng vốn hoàng tàn
Thuốc lá mềm tay môi võ vàng
Những vệt tỳ sâu bằng thăng hoa cảm xúc
Dẫu đớn đau những tận trong tìm thức
Những cánh chuồn bay chao đảo giấc phù hoa!
Hi Tulipdenus. Cảm ơn bạn ghé thăm và tặng quà rất xinh đẹp. HNLC thật là hân hạnh được làm quen với bạn. Xin hảy thường xuyên ghé thăm mình nơi đây nha. Chúc Tulipdenus luôn vui tươi trong cuộc sống và hăng say gieo tưới những vần thơ tràn ngập ở trong lòng. Mến.
CÓ QUÊN ĐƯỢC KHÔNG?
Theo cơn gió trở mình nghe nhung nhớ
Tình ngày xưa xô vách lở ùa về
Căn lòng nầy tràn lấp nỗi đam mê
Tình thơ dại tái tê trời ký ức
Ngỡ đã quên một tình yêu rất thực
Tuổi học trò với náo nức đầu tiên
Chứa chan bao giấc mộng của thần tiên
Chồng sách vở triền miên ghi cảm xúc
Màu mực tím vui buồn theo từng lúc
Em vui tươi chữ khúc khích nô đùa
Em u buồn lời thương mến chào thua
Em giận dỗi mực vương đầy trang nháp
Cho lòng anh nghe mưa sa bảo táp
Cuống cuồng trôi làm tràn ngập nổi lo
Sợ gió to làm nghiêng ngửa ông lò
Cơn ghen tức thiêu tro ngàn mơ ước
Quên đường đi mà tương lai phía trước
Để cam lòng theo trói buộc con tim
Mà giờ đây chuyện cũ dấu chân chim
Về khơi lại những nỗi niềm chưa dứt.
HNLC Mar 27-06
Cảm ơn bạn đã tạo cho mình cảm giác thật ấm cùng khi đến nhà bạn, chúc bạn luôn vui vẻ!
NGỦ ĐI EM
Ta ru em bằng lời ru tha thiết
Ngọt ngào hương thơm hương lúa chín vàng
Ta ru em bài tình ca du mục
Có gã ghánh tình nặng cả đồng hoang!
Ngủ đi em giấc yên không mộng mị
Quên ngày qua là mưa gió giang hồ
Ngủ đi em, để đời thêm khoảng lặng
Anh sẽ vuốt tóc em dịu dàng nhất bởi tay thô
Có anh đây, em đừng lo sợ
Và hãy tin mình sẽ mãi kề nhau
Thượng đế trên cao đã biết ta thương đau
Người nhất định sẽ nghiêng vai chia sớt
Ngủ đi em, anh vì em sẽ thức
Để canh chừng giấc ngủ lần đầu tiên
Ngủ giấc đẹp không vướng những sầu riêng
Rồi từ đó nơi em đời anh thắm dần thêm ấm...