Buồn ơi hãy vui lên
Buồn làm gì khi tình chia hai lối
Trời định rồi ta phải cách xa nhau
Đừng nuối tiếc những ân tình xưa cũ
Buồn ơi buồn mi hãy cố vui lên
Vui lên nhé đời còn bao ước vọng
Mộng mơ với đời hiện thực tương lai
Ta sẽ luôn trông ngóng vào ngày mai
Ngày tươi đẹp sẽ qua rồi tất cả
Vu lên nhé bước chân trên đường lạ
Sẽ có ngày ta bước qua nỗi đau
Trước mắt ta là bầu trời hy vọng
Ước muốn nhiều sẽ tốt đẹp tương lai
Đừng khóc hãy cười lên đừng khóc
Cố gắng mà gượng dậy sau nỗi đau
Rồi thời gian làm tất cả phai nhòa
Chỉ có ta đứng vững trong ngày mới
Lâu lắm rồi không còn nhớ nữa, bước chân lưu lạc chốn xa xôi. Một lần không có nghĩa quên hẳn, nhìn lại xưa với một chút mộng buồn.
Cố Gượng Dậy Vui buồn, buồn vui cứ lẫn lộn
Trong nỗi buồn lại có một niềm vui
Đâu có phải đường cùng là hết lối
Bay lên trời để mở lối tiến lên.
Bước chân mỏi sau bao ngày lưu lạc
Chốn xa hoa ta cũng đã từng
Vui sướng chi trong tiếng cười vang dội
Bởi đó là cõi nhục chốn trần gian.
Em ra đi vì không còn chờ được
Một chí trai đâu quản nặng tình riêng
Giờ thương xót, hỡi ôi! thì đã muộn
Không bao dung trời đã hất hủi nàng.
Quãng đường vắng một mình anh lê bước
Nghĩ khi xưa ai đã ở chốn này?
Nhấp chén đắng cùng ngọn đèn héo hắt?
Ở chỗ nào có cuộc đời vui!
Cố gượng dậy, thì thôi cố gượng dậy
Đêm tan rồi ánh sáng sẽ lại lên
Sầu muộn hãy chôn vùi đi cả
Bước thênh thênh trên con đường dài.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.08.2006 12:40:35 bởi lam xuong >