MÙA LÁ RỤNG
Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 76 bài trong đề mục
diên vỹ 12.06.2006 23:02:48 (permalink)

Thân gửi Diên Vỹ!
Lỗi là ở chialy vì mê thơ quá, nên thấy bạn chialy gửi tặng, đọc thấy hay quá nên post lên ngay, mà quên tìm tập thơ để đối chiếu lại....sorry nhiều nhiều...vì đã làm lụy phiền đến DV nhé!
Nhưng nhờ vậy, mới rút kinh nghiệm thận trọng hơn trước khi post bài, tốt nhất có tập thơ xuất bản trong tay.....hihihi, giờ thì chialy có nhiều tập thơ của nhiều nhà thơ VN và thế giới trong tay để đóng góp cho thư quán mình á.... Bây giờ đền cho DV và các bạn những bài thơ tiếp theo nhé, chúc các bạn vui vẻ ( Hy vọng sẽ ko có sự cố tương tự xảy ra á) sẽ cố gắng cẩn thận....:


Chialy ơi, được bạn giúp một tay, ý mà 10 ngón lận chứ ...là dv vui lắm rồi. Lỗi của ai cũng chẳng quan trọng, quan trọng là có được sự chính xác á Chialy...., và nhất là hỏng có phiền dv gì hết........, sai thì dv sửa lại thôi, không mệt nhọc gì cả....., tại dv cũng là mọt thơ á :)

dv cũng có quyển ..."Thơ Tình Việt Nam Và Thế Giới Chọn Lọc " do Nguyễn Hùng Trương Sưu Tầm và Tuyển Chọn, và do nhà xuất bản Thanh Niên in vào năm 1998 ...gồm có 1065 bài thơ , mà đêm qua dv đã tra xét khắp nơi, vẫn không tìm thấy bài thơ đó của Puskin, nên đành bó tay ....Hiện nay dv vì bận gõ quyển "những tấm gương xưa " chưa xong, nên nhất thời không thể type được, ....đồng thời cũng có nhiều quyển thơ khác lắm ..., có cả quyển "Văn Đàn Bảo Giám " do Trần Trung Viên sưu tập được in ở nhà xuất bản văn học vào năm 1999, đợi khi nào gõ quyển "những tấm gương xưa " xong, dv sẽ đem những bài thơ mà dv có mà trong thư quán cũng như Chialy chưa type vào á :) vậy hén :)

Bây giờ Chialy có nhiều quyển thơ thì khi rảnh bạn type và post lên cho dv và các bạn đọc với nhe...dv sẽ từ từ đem hết vào thư viện để cho mình có 1 kho tàng thơ...khổng lồ , vậy nhá....dv đi ăn sáng xíu, đói quá trời luôn :) , ý quên , mời Chialy ăn sáng cùng nhá...mà thui, để dv ăn dùm cho nó tiện :)

Cám ơn Chialy rất nhiều :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.06.2006 23:10:03 bởi diên vỹ >
#46
    chialy1904 13.06.2006 23:24:08 (permalink)
    ANH CHẲNG CÒN GÌ NỮA...

    Anh chẳng còn gì nữa để yêu em
    Chẳng còn gì nữa.

    Những con chim ngờ ngệch tuổi thơ
    Trong chiếc bẫy thời gian đã chết
    Hàng rào mát với quả chuông sùng tín
    Đã tan thành cát bụi dưới lòng sông.

    Bây giờ anh trong suốt như không khí
    Như gió hoang không hình không giới hạn
    Không nhà không chốn nghỉ không tên
    Không gương mặt nụ cười để hiện trước em
    Chỉ có gió
    Em làm sao thấy được
    Tay xinh nhỏ mắt nhìn nghiêm khắc
    Em có nhận ra không?

    Em đi nhanh cho kịp chuyến tàu đông
    Và anh đứng âm thầm trong bóng tối.


    (Thơ Lưu Quang Vũ - Thi ca VN chọn lọc - Nhà xuất bản Đồng Nai - XB 2004)


    Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:05:37 bởi diên vỹ >
    #47
      chialy1904 15.06.2006 22:51:33 (permalink)
      TỪ BIỆT


      Thôi nhé, em đi
      Như một cánh chim bay mất
      Phòng anh chẳng có gì ăn được
      Chim bay về những mái nhà vui.

      Nghĩa gì đâu kỷ niệm tháng năm dài
      Lời thương mến nhớ lại thành chua chát
      Lòng ta cạn hay tại đời quá hẹp
      Nghĩ cho cùng, nào dám trách chi em.

      Những ngày qua không thể dễ nguôi quên
      Em lạc đến đời anh tia nắng rọi
      Anh thuở ấy lòng thơm trang giấy mới
      Mối tình đầu tóc dại tuổi mười lăm.

      Anh làm sao quên được những con đường
      Lá vàng rơi trên cỏ
      Nhớ vai em chập chờn hoa gạo đỏ
      Nhớ vầng trăng xẻ nửa lúc xa xôi
      Nhớ lời yêu trong những lá thư dài
      Sao em muốn anh quên nhanh chóng thế

      Anh cũng lạ cho mình xe cát bể
      Chắp đời em vào những cánh buồm anh
      Anh giặt áo cho em anh dọn bếp sửa buồng
      Lúc em vắng anh thường ngồi tựa cửa
      Anh cứ nghĩ thương nhau là tất cả
      Nhưng em cười khi anh chẳng thể vui
      Hai ta không đi một ngả đường dài
      Không chung khổ đau không cùng nhịp thở
      Những gì em cần, anh chẳng có
      Em không màng những ngọn gió anh trao

      Chiếc cốc tan, không thể khác đâu em
      Anh nào muốn nói những lời độc ác
      Như dao cắt lòng anh như giấy nát
      Phố ngoài kia ngột ngạt những toa tàu
      Tiếng bán mua tiếng cãi chửi ồn ào
      Những nhà cửa nhỏ nhoi những mặt người bụi bẩn...

      Cánh chim vàng lạc đến đỉnh rừng hoang
      Nay trở lại với cỏ mềm quả ngọt
      Hay ra đi sung sướng
      " Thật ra mà nói, chẳng có gì để nói"
      Giã từ.

      1972

      Lưu Quang Vũ



      (Thơ Lưu Quang Vũ - Thi ca Việt Nam chọn lọc- Nhà xuất bản Đồng Nai, XB năm 2004)






      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/7AE5CA040718415C9352AE13458569A3.jpg[/image]


      Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2006 02:29:05 bởi diên vỹ >
      Attached Image(s)
      #48
        chialy1904 16.06.2006 23:56:50 (permalink)
        BÀI THƠ KHÔNG GỬI

        Đinh Thị Thu Vân

        Em không phải là người có thể
        Vừa quay lưng là có thể quên rồi
        Em không phải là người có thể
        Chia lòng thành trăm mảnh để mua vui

        Anh dừng lại trước đời em lầm lỗi
        Hiểu gì không ? Anh có trách gì không ?
        Anh đâu biết bao lần em muốn nói
        Một lời gì… Cho mắt bớt rưng rưng

        Em góp nhặt nỗi buồn, anh có nhận ?
        Góp nhặt ngàn đêm đơn chiếc tặng riêng người
        Em góp nhặt lời nào anh đã nói
        Xin anh đừng đòi lại, đừng quên

        Góp vụn vỡ của đôi ta, anh nhé
        Em sẽ giữ thay anh, em sẽ giữ cho mình
        Em sẽ giữ cả những giọt lành không dễ có
        Giữ cả đắng cay nào em sẽ nhận từ anh…


        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/142363C884F44F10AD5A3DF28EE94EB8.jpg[/image]


        Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 18:27:48 bởi diên vỹ >
        Attached Image(s)
        #49
          chialy1904 17.06.2006 00:02:12 (permalink)
          NGANG TRÁI

          -Võ Thị Kim Liên-

          Trăng
          Một nửa
          Lặn tìm một nửa
          Tìm được rồi
          Vành vạnh giữa trời sao!

          Em
          Một nửa
          Lội tìm...Một nửa!
          Tìm được rồi
          Hai nửa
          Khuyết
          Đau!


          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/0B81F2162C93424FB55476A66199BFA5.jpg[/image]


          Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 18:30:57 bởi diên vỹ >
          Attached Image(s)
          #50
            chialy1904 17.06.2006 20:45:06 (permalink)
            THƠ:

            Hà Nội Mùa Vắng Những Cơn Mưa


            Hà Nội mùa này vắng những cơn mưa.
            Cái rét đầu đông giật mình bật khóc.
            Hoa sữa thôi rơi những chiều tan học.
            Cổ Ngư xưa lặng lẽ bước chân buồn.

            Trúc Bạch giận hờn phía cuối hoàng hôn.
            Để con nước thả trôi câu lục bát.
            Quán cóc liêu xiêu dăm ba tiếng nhạc.
            Phía Hồ Tây vọng lại một câu Kiều.

            Hà Nội trời buồn nhớ mắt người yêu.
            Nhớ hoa sữa nhớ hàng me kỷ niệm.
            Nhớ buổi chia tay mắt đầy luyến tiếc.
            Phía đường xa một tiếng guốc đi về.


            Bùi Thanh Tuấn


            PHỔ NHẠC:

            Hà Nội Mùa Vắng Những Cơn Mưa

            Nhạc: Trương Quý Hải
            Thơ: Bùi Thanh Tuấn


            Hà Nội mùa này ... vắng những cơn mưa.
            Cái rét đầu đông khăn em bay hiu hiu gió lạnh.
            Hoa sữa thôi rơi, em bên tôi một chiều tan lớp.
            Đường Cổ Ngư xưa chầm chậm bước ta về.

            Hà Nội mùa này chiều không buông nắng,
            phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô,
            quán cóc liêu xiêu một câu thơ.
            Hồ Tây, Hồ Tây tím mờ.

            Hà Nội mùa này lòng bao nỗi nhớ.
            Ta nhớ đêm nao lạnh đôi tay,
            hơi ấm trao em tuổi thơ ngây.
            Tưởng như, tưởng như còn đây.


            Hoa sữa


            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/D9267910EE5348B9B734EF38E7363B97.jpg[/image]


            Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 19.06.2006 19:01:45 bởi diên vỹ >
            Attached Image(s)
            #51
              chialy1904 22.06.2006 22:46:48 (permalink)
              CÓ NHỮNG LÚC

              Lưu Quang Vũ


              Có những lúc tâm hồn tôi rách nát
              Như một chiếc lá khô như một chồng gạch vụn
              Một tấm gương chẳng biết soi gì
              Một đáy giếng cạn không, một hốc mắt đen sì
              Trời chật chội như chiếc lồng trống rỗng
              Thành phố đấy bụi bặm
              Những mặt người lì nhẵn chen nhau

              Tôi biết làm gì tôi biết đi đâu
              Tôi chẳng còn điếu thuốc nào
              Đốt lên cho đỡ sợ
              Yếu đuối đến cộc cằn thô lỗ
              Tôi xấu xí mù lòa như đứa trẻ mồ côi
              Tình yêu trong lòng tôi chẳng ích lợi cho ai
              Những gì mọi người cần, tôi chẳng thiết
              Tôi khát khao yêu người
              Mà không sao yêu được
              Cuộc đời như một mụ già dâm đãng
              Một núi dây thừng bẩn thỉu rối ren

              Tôi chán cả bạn bè
              Mấy năm rồi họ chẳng nói được câu gì mới
              Tôi bỏ ra đi, họ ngồi ở lại
              Tôi đi một mình trong phố vắng ban đêm
              Tôi chẳng dám về căn phòng nhỏ của em
              Tấm áo đẹp của em và chiếc đồng hồ em xinh xắn
              Mặt tôi âm u như khu rừng rậm
              Nghe em cười giữa bạn bè đông vui

              Những bức tường dựng đứng quanh tôi
              Có những lúc tôi xuôi tay đuối sức
              Nhưng từ đáy nỗi buồn tôi thăm thẳm
              Một cái gì như nhựa thắm trong cây
              Một cái gì trắng xóa tựa mây bay
              Là hoa gạo của lòng tôi chẳng tắt
              Tôi đập tay lên bức tường lạnh ngắt
              Dù tiếng tôi chỉ một người nghe
              Tôi phải đốt lên một cái gì
              Cho sáng rực giữa chênh vênh vực thẳm
              Dẫu bao lần người làm tôi thất vọng
              Tôi vẫn yêu người lắm lắm người ơi
              Tình yêu tôi như một tiếng chuông dài
              Làm run rẩy hoa hồng trên ngực nắng.


              1972

              (Thơ Lưu Quang Vũ - Thi ca Việt Nam chọn lọc- Nhà xuất bản Đồng Nai, XB năm 2004)



              [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/966B8C969E324A2895D00CEFC4E98B0B.jpg[/image]
              Attached Image(s)
              #52
                chialy1904 23.06.2006 13:26:34 (permalink)
                HÌNH TAM GIÁC MUÔN ĐỜI

                -Tove Ditolepven-

                Trên con đường tôi đi
                Có hai người đã tới
                Một người rất yêu tôi
                Còn tôi yêu người khác.

                Người sống trong khao khát
                Trong những giấc tôi mơ
                Người kia đứng sững sờ
                Trước cửa lòng khép chặt.

                Người cho tôi hạnh phúc
                Luôn như gió vội bay
                Người dâng tôi cả đời
                Không được gì đền đáp.

                Người bắt máu tôi hát
                Tình phóng khoáng trắng trong
                Người như cuộc đời thường
                Bóp mộng lòng tôi nát.

                Hai người đó trên đường
                Phụ nữ nào cũng gặp
                Trăm năm chỉ một lần
                Họ được trùng làm một.
                #53
                  chialy1904 26.06.2006 18:06:53 (permalink)
                  Hà Nội - Phố

                  Phan Vũ

                  Gửi những người Hà Nội đi xa...

                  Chương một

                  1.
                  Em ơi! Hà Nội - phố!
                  Ta còn em mùi hoàng lan
                  Còn em hoa sữa.
                  Tiếng giầy gọi đường khuya
                  Thang gác cọt kẹt thời gian
                  Thân gỗ...
                  Ta còn em màu xanh thật đêm
                  Ngôi sao lẻ
                  Xào xạc chùm cây gió
                  Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ
                  Lá thư quên địa chỉ.
                  Quay về...

                  2.
                  Ta còn em một gốc cây
                  Một cột đèn
                  Ai đó chờ ai ?
                  Tóc cắt ngang
                  Xoã xoã bờ vai...
                  Ta còn em ngã ba nào ?
                  Chiếc khăn quàng tím đỏ,
                  Khuôn mặt chưa quen
                  Bỗng xôn xao nỗi khổ!
                  Góc phố ấy mở đầu
                  Trang tình sử!...

                  3.
                  Ta còn em con đường vắng
                  Rì rào cơn lốc nhỏ
                  Gót chân ai qua mùa lá đỏ ?
                  Nhà thờ Cửa Bắc,
                  Chiều tan lễ,
                  Chuông nguyện còn mãi ngân nga...

                  Chương hai
                  6.
                  Ta còn em khúc tự tình ca
                  Đôi chim khuyên gọi nhau
                  Trong bụi cỏ
                  Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá,
                  Tiếng ve ra rả mùa hè...
                  Còn em đường cũ Cổ Ngư
                  La đà,
                  Cành phượng vĩ.
                  Hoàng hôn xa đến tự bao giờ,
                  Nắng chiều phai trên sóng Tây Hồ.
                  Những bước chân tìm nhau
                  Rất vội,
                  Tiếng thì thầm sớm hôm buổi tối,
                  Cuộc tình hờ
                  Bỗng chốc
                  Nghiêm trang...

                  Chương ba

                  9.
                  Ta còn em đường lượn mái cong
                  Ngôi chùa cũ,
                  Tháng năm buồn lệch xô ngói âm dương
                  Ai đó ngồi bên gốc đại,
                  Chợt quen ai kia
                  Đứng đợi bên đường.

                  Chương bốn

                  10.
                  Em ơi! Hà Nội - phố!
                  Ta còn em đám mây in bóng rồng bay
                  Cổng đền Quan Thánh
                  Cờ đuôi nheo ngũ sắc
                  Còn em dãy bia đá
                  Nhân hình hội tụ
                  Rêu phong gìn giữ nét tài hoa...
                  ***

                  Ta còn em tiếng trống tan trường
                  Áo thanh thiên điệp màu liễu rủ.
                  Đôi guốc cao mài mòn đại lộ,
                  Một ngả nào lưu dấu gót tài hoa.
                  Còn em mãi mãi dáng kiêu sa
                  Lặng lẽ theo em về phố...

                  11.
                  Ta còn em những ánh sao sa,
                  Tia hồi quang
                  Chớp chớp trên đường
                  Toa xe điện cuối ngày,
                  Áo bành tô cũ nát...
                  Lanh canh! Lanh canh!
                  Tiếng hàng ngày hay hồi âm
                  Thuở chiềng khua ?...

                  Ta còn em ngọn đèn khuya
                  Vùng sáng nhỏ
                  Bà quán mải mê câu chuyện
                  Nàng Kiều
                  Rượu làng Vân lung linh men ngọt
                  Mắt cô nàng lúng liếng, đong đưa
                  Những chàng trai say suốt mùa...

                  Chương năm
                  13.
                  Ta còn em cánh cửa sắt
                  Lâu ngày không mở.
                  Nhà ai ?
                  Qua đó.
                  Bâng khuâng nhớ tuổi học trò
                  Còn em giàn thiên lý chết khô,
                  Cỏ mọc hoang trong vườn nắng,
                  Còn em tiếng ghi-ta
                  Bập bùng
                  Tự sự
                  Châm lửa điếu thuốc cuối cùng
                  Xập xoà
                  Kỷ niệm.
                  Đêm Kinh Kỳ thuở ấy,
                  Xanh lơ...

                  17.
                  Ta còn em chiếc lá bàng đầu tiên
                  Nhuộm đỏ
                  Cô gái gặp nắng hạnh
                  Chợt hồng đôi má
                  Cơn mưa nào đi nhanh qua phố
                  Một chút xanh hơn
                  Trời Hà nội hôm qua...
                  Ta còn em cô hàng hoa
                  Gánh mùa thu
                  Qua cổng chợ
                  Những chùm hoa tím
                  Ngát
                  Mùa thu...

                  Chương sáu

                  18.
                  Em ơi! Hà Nội - phố!
                  Ta còn em một mầu xanh thời gian
                  Chợt nhoè,
                  Chợt hiện
                  Chợt lung linh ngọn nến,
                  Chợt mong manh
                  Một dáng
                  Một hình

                  20.
                  Ta còn em một phút mê cuồng
                  Người nghệ sĩ lang thang hè phố
                  Bơ vơ
                  Không nhớ nổi con đường.
                  Ngay trước cổng nhà mẹ cha
                  Còn em một bóng chiều sa
                  Những câu thơ, những bức tranh
                  Đời đời
                  Lỡ dở...

                  Chương bảy

                  21.
                  Em ơi! Hà Nội - phố!
                  Ta còn em những giọt sương
                  Nhoà nhoà bóng điện
                  Mặt nước Hồ Gươm
                  Một đêm trở lạnh.
                  Cánh nhạn chao nghiêng
                  Chiều cuối,
                  Giã từ...

                  23.
                  Em ơi! Hà Nội - phố!
                  Ta còn em cánh tay trần
                  Mở cửa
                  Mùa Xuân trong khung:
                  Giò phong lan
                  Điệp vàng rực rỡ
                  Từng cây khô óng ả sợi tơ hồng
                  Đường phố dài
                  Chi chít chồi sinh
                  Màu ước vọng in hình
                  Xanh nõn lá...
                  Ta còn em,
                  Hà Nội - phố, em ơi!
                  Ta còn em,
                  Em ơi! Hà Nội, phố...

                  (Tháng chạp, 1972)

                  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/7471E57225C34D5E9A8EE9F0E80E86D4.jpg[/image]
                  Attached Image(s)
                  #54
                    chialy1904 28.06.2006 22:09:13 (permalink)
                    Bầy ong trong đêm sâu

                    Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh
                    Thắp một ngọn đèn hồng như ánh lửa
                    Ðêm sâu quá đêm nào biết ngủ
                    Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi
                    Mà có ngủ đâu, người ta đợi mặt trời
                    Ðợi lâu quá nên để cơn mơ chờ đợi vậy
                    Trong cơn mơ là cuộc đời thức dậy
                    Con ong vàng bé nhỏ đến tìm em
                    Con ong xanh có đôi mắt đen
                    Con ong trắng bơ vơ trong tổ vắng
                    Con ong đỏ là con ong thơ thẩn
                    Bay đi tìm hương nhuỵ mất từ lâu
                    Ðã chết rồi ơi chú ong nâu
                    Ðể hoa rụng mùa thu thương nhớ bạn
                    Anh là con ong bay giữa trời lận đận
                    Trời đêm dài chẳng có một ngôi sao
                    Em ở đâu, em ngủ ở phương nào
                    Môi em thở những điều gì khe khẽ ?
                    Em, em gần hay em xa thế nhỉ
                    Ðến bất ngờ loá nắng giữa lòng đau
                    Anh có hẹn đâu, anh chả nói câu nào
                    Anh chỉ buồn thôi, em chỉ buồn thôi, ai biết ?
                    Tóc em dài như một ngày mệt mỏi
                    Em đợi chi anh, em cần chi anh ?
                    Anh đợi chờ em, không đợi sao đành ?

                    Ðêm như biển không bờ bóng tối rất thẳm sâu
                    Ðời cũng giống như biển kia anh lại giống con tàu
                    Tàu anh đi đi hoài trên biển vắng
                    Mong tìm được một bóng hình bè bạn
                    Ðến bây giờ anh gặp được tàu em
                    Anh mở gió tâm hồn cho buồm thắm kéo lên
                    Ai ngờ tàu em lại là tàu cướp biển
                    Em cướp hết cuộc đời anh, em lấy hết
                    Trói anh vào cột buồm của tình yêu
                    Bão táp nổi lên, chớp giật, tàu xiêu
                    Em đứng đó hãi hùng ngơ ngác
                    Anh cũng thương em suốt đời trên sóng nước
                    Cướp được tàu anh tưởng có ngọc vàng
                    Ngờ đâu chỉ là ván nát sàn hoang
                    Còn trơ lại hồn thơ tai ác quá.

                    Nhưng thôi em ơi đấy chỉ là lời ru trong giấc ngủ
                    Anh thương em đây anh lại êm đềm
                    Làm con ong vàng đến ngủ giữa tóc em
                    Con ong xanh có đôi mắt đen
                    Con ong trắng là con ong trong thương nhớ
                    Con ong đỏ chính niềm tin ấp ủ
                    Còn hạnh phúc cuối cùng là khúc hát chú ong nâu.


                    (Lưu Quang Vũ – Thi ca Việt nam chọn lọc – Nhà xuất bản Đồng nai, XB 2004)


                    [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/E97A2195F60F4E26A7E67B501E2AC71F.jpg[/image]


                    Bài Thơ đã được đưa vào thư viện. Cám ơn bạn!
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.06.2006 22:34:15 bởi diên vỹ >
                    Attached Image(s)
                    #55
                      chialy1904 05.07.2006 23:38:07 (permalink)
                      Em (II)

                      Lưu Quang Vũ

                      Em không bước ra từ một tấm gương câm
                      Không đến từ một con tàu trong trí nhớ
                      Không phải từ một giấc mơ một dòng sông hay lùm cây rực rỡ
                      Em đến giữa một ngày trong những ngày sống thực của anh
                      Một sớm mai có tiếng chổi quét đường
                      Vỉa hè lấm bụi than, cửa hàng bán trái cây, những xe nước đá
                      Những người lính ngồi đợi tàu, những ngôi nhà gạch vỡ
                      Em treo áo mưa lên chiếc đinh ở trên tường
                      Em bước qua bậc cửa, em ngồi ở bên bàn
                      Bóng em lung linh, đêm không còn lạnh giá
                      Em mua rau ở chợ về, em chụm diêm nhóm lửa
                      Chúng ta nhận ra nhau giữa triệu con người
                      Anh thấy trán em lo âu, anh nghe tiếng em cười
                      Một thực tại rất gần, một thực tại có thể đưa tay là nắm được
                      Em ngẩng đầu, mái tóc đen cắt ngắn
                      Đôi mắt to vừa dịu lành vừa gay gắt
                      Nhìn thấy đời anh nỗi khổ niềm vui
                      Biến niếm tin lẻ loi thành niềm tin của hai người
                      Những ngày của riêng anh những ngày của riêng em bây giờ chung một
                      Chung nhau chân trời chung nhau trang sách
                      Chung nhau một ngọn đèn và khung cửa mưa rơi
                      Thời ki bịch thảm thương của những nàng Juliet đã qua rồi
                      Chúng ta có hai bàn tay để gìn giữ vun trồng làm việc
                      Đường xa lắm mà đời người thật ngắn
                      Phải có sức lực và lương ăn cho mỗi chuyến đi
                      Phải hiểu thấu mọi điều để thắng nỗi hoài nghi
                      Để sống với đời thường và sống cùng giấc mơ phía trước
                      Dù sau cuộc đời đã dành em lại cho anh
                      Điều mong ước đầu tiên điều ở lại sau cùng
                      Chúng ta đi bên nhau trên mặt đất
                      Dẫu chỉ riêng điều đó là có thật
                      Đủ cho anh mãi mãi biết ơn đời.


                      [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/A744A28E3780470881D06BD86B94CC63.jpg[/image]
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.07.2006 23:39:34 bởi chialy1904 >
                      Attached Image(s)
                      #56
                        chialy1904 06.07.2006 22:45:28 (permalink)
                        Em (I)

                        Lưu Quang Vũ

                        Em làm thay đổi đời anh
                        Như màu trời đổi thay sắc nước
                        Như gió bấc, gió nồm đổi mùa nóng lạnh
                        Như phù sa đằm thắm tạo đồng bằng
                        Anh vào trong vòng tay em
                        Như tàu vào bến cảng
                        Biết em là nước mắt của quê hương
                        Có gì đâu. Chuyện đơn giản dễ dàng
                        Mà đến nay anh vẫn chưa hiểu hết được
                        Giữa ý nghĩ rối ren, em là mặt trời trong biếc
                        Ý nghĩ của anh, thành vầng trán của em
                        Mỗi ngôi nhà, ngọn gió, mỗi ban đêm
                        Mỗi tiếng hát đều vọng từ em tới
                        Anh đọc bao sách dày về tình ái
                        Bao vần thơ anh viết trót đau buồn
                        Cứ nghĩ rằng những thiếu nữ như em
                        Chỉ có trong giấc mơ huyền hoặc
                        Trên đời này niềm vui không có thật
                        Và tình yêu chỉ trong chuyện mà thôi
                        Anh hay đâu, anh đã lầm rồi
                        Em vụt đến cho lòng anh chói lọi
                        Em vụt đến như mùa xuân bối rối
                        Với tình yêu là ngọn gió màu xanh
                        Người đầu tiên hiểu đôi mắt anh
                        Người duy nhất hiểu điều anh chẳng nói
                        Hiểu nỗi anh lo, cả những điều tội lỗi
                        Vẫn bao dung như biển lớn yên lành
                        Không có em anh sống cũng chẳng là anh
                        Cám ơn bàn tay chỉ sắc màu hạnh phúc
                        Em là rễ nối liền anh với đất
                        Lại là chồi mở búp đón sương mai
                        Lạ lùng như giấc mơ, mà chẳng phải giấc mơ
                        Em rất thật như là da thịt
                        Gần gụi lắm như cơm ăn áo mặc
                        Lại lung linh như một ánh trăng ngà
                        Hơi thở êm đềm, đôi mắt mở to
                        Ngày hạnh phúc có nụ cười mỏi mệt
                        Là dịu dàng, em cũng là mãnh liệt
                        Như thủy triều sóng mạnh vỗ vào đêm
                        Ôi đêm này anh biết nói gì thêm
                        Em đã là tất cả:
                        Sao của hoàng hôn
                        Mầm thơm của mạ
                        Niềm tin cần cho những năm gian khổ
                        Và tình yêu nuôi nấng những con người.


                        [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/DDB74FA5B4A84AB9878273AD0ACD3D4E.jpg[/image]
                        Attached Image(s)
                        #57
                          chialy1904 20.07.2006 01:15:15 (permalink)
                          Em - tình yêu những năm đau xót và hy vọng

                          Lưu Quang Vũ

                          (Tặng Nguyễn Thị Hiền)

                          Em đi, phố ngày mưa
                          suốt đường dài không nói
                          cánh cửa chiều khép lại
                          hoa đầm đìa mưa ướt chói trên cao
                          ga ngổn ngang gạch đổ, những toa tàu
                          như năm tháng nặng buồn em có nhơ
                          ta đi giữa cỏ hoang và gỗ đá
                          giữ trong lòng ngọn thác trắng trào sôi
                          một tình yêu không biết nói cùng ai
                          đến điên dại đến nghẹn ngào đau đớn
                          mặt anh vỡ trong tấm gương thất vọng
                          em ơi ngày ấy em đâu?
                          hoa cúc xanh tuổi nhỏ chết từ lâu
                          những hòm xiểng chất đầy khu phố chật
                          những bãi rác những thùng xe cũ hỏng
                          những bạn bè thơ trẻ đã già nua
                          đêm chiến tranh thành phố tối âm u
                          không đèn sáng lời ru không bếp lửa
                          ghế công viên hoá bầy dã thú
                          nằm im lìm dưới mặt trăng đen
                          xác người trôi trên biển sóng xô tan
                          huyệt bom tối ầm ào cơn gió hú
                          ta đi suốt một đời đau khổ
                          chân lỡ lầm bao ảo ảnh chờ mong
                          anh vẫn nhen một ngọn lửa âm thầm
                          hình bóng em chập chợn trong lửa ấy
                          (ai trong đời chưa một lần mơ thấy
                          không có quyền phán xét những câu thơ)
                          sóng khát khao đập cửa đêm ngày
                          nên chói chàng đời anh, em tới
                          mắt em mở với chân trời xa vợi
                          nhưng hơi ấm anh cầm là ấm của bàn tay
                          em bằng xương bằng thịt đây rồi
                          anh đợi mãi, cuối cùng em đã đến
                          hơi thơ em từ lâu anh đã thuộc
                          tóc em đây lời nói của em đây
                          nhặt anh lên trong cỏ sắc đường dài
                          như bóc một lá thư chưa kẻ nhận
                          và thương mến có nghĩa là hy vọng
                          anh tin đời theo nghĩa lứa đôi...
                          con tàu nào mang gió ấy ra khơi
                          chẳng hề có một ngày cặp bến
                          đích của nó luôn luôn là phía trước
                          là chân trời mãi mãi ở trong em.


                          29-03-1973







                          [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/D5420C8BE2FE4A459BBF575200053EEB.jpg[/image]
                          Attached Image(s)
                          #58
                            chialy1904 22.07.2006 21:29:08 (permalink)
                            Bài thơ khó hiểu về em

                            Lưu Quang Vũ

                            Anh vọng về em một sắc trời xanh
                            Ở nơi xa em có nhớ gió ân tình
                            Có phải mơ không mà anh thấy em trong tà áo
                            Một hương môi mận chín một lời thanh
                            Ru giấc mơ buồn khoé biếc long lanh
                            Tự nơi xa hương quen ấm ngày lòng anh nhạt
                            Em như gần như xa lẩn khuất
                            Anh bỗng thành chim nhạn vọng trời xanh
                            Anh nhớ em trong nỗi lá nhớ cành
                            Nhớ nỗi nhớ của vườn xưa tội quá
                            Dẫu mưa mùa đông dẫu dông mùa hạ
                            Dẫu ngày mai chẳng biết sẽ ra sao
                            Anh cố quên nhưng chiều gió cứ vào
                            Trong giấc ngủ trong ánh trăng hương đất
                            Đều gợi em hình dáng xôn xao
                            Tàn ác ư? đắm đuối? hay buồn đau
                            Hay tuyệt vọng hay chính là tuổi trẻ?
                            Không biết nữa, anh là chàng thi sĩ
                            Hay kẻ bộ hành sa mạc khát sương mê
                            Ngắt trên cành anh khóc một hoa lê
                            Một trời tối sập xuống làn mi và trăng mọc
                            Bỗng sáng lên cơn mưa rồi phút chốc
                            Em lại về với anh như mùa xuân
                            Như ngày trong thành phố đẹp yêu thân
                            Anh đã gặp em, em là tia nắng
                            Thoảng qua, rồi buổi chia ly cay đắng
                            Lung linh hoa hồng nở giữa hoàng hôn
                            Gai nhọn đâm máu ứa cả tâm hồn
                            Tự đó dịu dàng mà chói chang em tới
                            Lúc hiện lúc đi ngẩn ngơ, chấp chới
                            Để anh thành nai lạc khát suối lành
                            Để anh thành nhạn lẻ vọng trời xanh.








                            [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/14769/7A4257918EB44F10886C0C09C60FF192.jpg[/image]
                            Attached Image(s)
                            #59
                              Phung_Hoang 26.07.2006 01:19:55 (permalink)
                              BÀI THƠ TÌNH VỀ HÀM SỐ NGHỊCH

                              Như hàm số y bằng a trên x(1)
                              Anh theo em một biến số trọn đời
                              Tình yêu ấy là một hàm số nghịch
                              Giữa chúng mình chỉ một dấu bằng thôi.

                              Có khi nào em muốn mình vô hạn
                              Là lúc anh nhỏ bé đến vô cùng
                              Nhưng anh tin trong lòng em chẳng có
                              Một nơi nào để anh trở về không!

                              Em có thể nhỏ bao nhiêu cũng được
                              Để cho anh lớn mãi đến vô cùng
                              Nhưng anh sẽ không còn tồn tại
                              Nếu em chỉ còn là một số không!


                              LÊ THỊ PHỤNG
                              (1)- y = a/x
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > | Trang 4 của 6 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 76 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9