Chén đắng
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 78 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:10:54 (permalink)
Em, Sài Gòn, và nỗi nhớ cuối năm


Có phải xa mười năm mà anh nhớ SàiGòn
Hay nhìn một chút nắng lên mà thương về bên ấy ?
Cuối năm rồi, thời gian như chậm lại
Xa nghìn trùng xa còn nỗi nhớ vỗ về!

Phải chi lá me đừng rơi góc phố Nguyễn Du,
Đêm không lạnh làm run tay người quét rác
Cữa sổ nhà em che ánh đèn hiu hắt
Chưa chắc còn chút gì rớt lại hồn anh!

Phải chi khung trời vẫn sương khói mông mênh
Nón đừng che nghiêng cho mây chìm trong tóc
Sông Nhà Bè đừng chia hai dòng nước
Suốt đời mình đâu dễ lạc mất nhau ?

Xa nhau rồi ta chung một niềm đau
Em một phương, anh một miền xa lắc
Muốn nắm tay em, nằm mơ may có được
Mỗi chúng ta ôm một mảng bán cầu !

Hẹn cùng SàiGòn thức suô't đêm sâu
Để chờ nắng lên gọi chút tình xa xứ,
Vẫn EM và SÀIGÒN trong nỗi nhớ
Dẫu suốt đời mình vất vả tìm nhau!
#31
    tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:11:48 (permalink)
    Em_CầnThơ


    Em_CầnThơ hương đồng lúa mới
    Lạc nơi đây nắng bụi thành đô
    Tôi gặp em một chiều bỡ ngỡ
    Dưới cơn mưa phố chợ trông chờ

    Cuốn ta đi đời không kịp thở
    Những lo toan mệt mỏi bơ phờ
    Tôi thấy tôi người phương xa tới
    Chẳng hơn em cảm giác bơ vơ

    Có nỗi buồn ẩn hiện trên môi
    Thoáng ngay ra cả lúc em cười
    Thì hẳn trước ngay ngày đám cưới
    Em còn cảm thấy vẫn đơn côi ?

    Suy tưởng trong lòng nghĩ vậy thôi
    Long đong duyên phận khó, qua rồi
    Ta có một đời ta để sống
    Vết buồn nào sẽ cũng phai phôi

    Khói tách cà phê ở cạnh tôi
    Chất đắng hình như quen lắm rồi
    Tỏa theo ánh nến chao hờ hững
    Quyện giữa em, tôi _ bóng cuộc đời

    Cảm ơn em gạn chút tình thơ
    Trong tôi cằn cỗi tự bao giờ
    Ôm em từ giã, trời mưa tới
    Thấy nắng Cần Thơ ấm, dịu mơ.
    #32
      tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:13:39 (permalink)
      Giá như


      giá như cơn mưa cứ vội
      làm gì còn sự suy tư
      giá như lời yêu dễ nói
      em không qua tôi nhẹ nhàng

      giá như tôi là cơn gió
      giá như em là áng mây
      vòng xoáy ngàn đời gông bão
      mịt mùng đất trời tôi em

      giá như dòng sông ngừng chảy
      biển đâu còn sóng xô bờ
      giá như mặt trời ngừng lặn
      bóng đêm buồn bã đâu còn

      em xa tôi về bên ấy
      bỏ quên nỗi nhớ bên này
      hoàng hôn cùng gió đi ngủ
      đỉnh non còn tôi và mây
      #33
        tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:16:05 (permalink)
        giả thuyết


        Gió đưa thoang thoảng nồng hương hạ
        Ðồng sậy xanh xanh mấy dặm đường
        Lá rách nghiêng mình vài cây cọ
        Nhìn cỏ bên lề chợt thấy thương

        Hải đảo xa xa sương mờ nhạt
        Sóng vỗ thành âm giai khác thường
        Tô điểm chân trời đôi cánh hạc
        Vẽ nét lữ hành tím chiều sương

        Anh đứng trên bờ chân ướt sóng
        Vỏ ốc say mèm lắc ngất ngư
        Dường như tiếng nhạc xanh xao mỏng
        Ðến từ con gió gọi riêng tư

        Em hẹn tình nhân thời xưa ấy
        Anh chờ cuối nẻo một sớm mai
        Mặt trời ngả bóng tìm không thấy
        Ðêm ôm trăng hát khúc u hoài

        Vì lỡ trên đường thương kẻ khác
        Áo hội ba màu khoe sắc tươi
        Rồi em khăn gói đi nơi khác
        Chăn vịt, quay tơ dệt mộng đời

        Kiếp đến tìm em anh đòi nợ
        Không vay bảo trả chẳng cam lòng
        Em hoá vào thân ốc ở trọ
        Lộn hồn anh có thấy em không?

        Anh bỏ về tìm ngôi sao biển
        Năm cánh lạc loài sao rớt rơi
        Lạnh tay một nỗi buồn hư huyễn
        Tĩnh vật làm sao nói nên lời\?

        Năm xưa em ở trên tiên cảnh
        Xa đời nên chỉ nhạc với thơ
        Sáng đọc kinh thư câu ngôn hạnh
        Chiều thiền giải đoán những giấc mơ

        Anh là thi sĩ từ trần thế
        Chữ nghĩa vô duyên, cũng ít tài
        Thơ tình anh giỏi, ừ, có thể
        Nên hôn, em lỡ, một thiên tai

        Ðày ải làm người em chẳng chịu
        Thà em làm sao biển suốt đời
        Sao trời nắm giữ cung nhân mạng
        Sao biển mua vui những lứa đôi

        Và thế em vẫn hoài câm lặng
        Cánh xoè như vẽ một tình yêu
        Mười năm duyên cũng là lận đận
        Ngàn năm thương nhớ cũng buồn thiu

        Anh quay nhìn biển vàng bãi cát
        Nửa lâu đài bọt sóng xoá tan
        Nước rút đi còn đôi bóng bạc
        Thời hoàng kim ngắn ngủi điêu tàn

        Nếu giả như anh đừng đỗ trạng
        Ðô thành hoa lệ chẳng có hay
        Thì đời cuốc bẫm, cày sâu vậy
        Hai đứa mình nên duyên đắm say

        Em mơ mùa thắm, lầu nghiêng bóng
        Vườn chè kết nụ, hái tầm xuân
        Anh đi chẳng lại vì say đắm
        Em chiết nhành hoa nở bâng khuâng

        Bên hồ em vẫn ngồi dệt mộng
        Ngày xuân con én hết đưa thoi
        Kiếp sau em vẫn còn ôm mộng
        Hoá dã tràng nên mơ ước hoài

        Anh cúi nhìn loài rong biển lạc
        Thương mình tự lạc giữa rong rêu
        Tiếng sóng hai mươi còn muốn hát
        Hải âu văng vẳng đoạn kinh chiều

        Cồn mây phản chiếu tia nắng đỏ
        Ðảo mờ như úp ngược bát cơm
        Cong lưng biển thắm chiều chiều đứng
        Bông lau lất phất ruổi lông bờm

        Gió đưa thoang thoảng nồng hương hạ
        Biển lạ cũng là biển rất thân
        Ðồng sậy xanh xanh như màu mạ
        Nơi tình yêu gởi lại bao lần
        #34
          tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:17:29 (permalink)
          giấc mơ lạ


          Dưới nhành cây triết lý
          Có một gã khù khờ
          Ngồi viết dăm bài thơ
          Treo lên tìm tri kỷ

          Dưới vòm trời vô ý
          Có con chim bay ngang
          Mổ bài thơ vội vàng
          Mang đi xa biền biệt

          Gã khù khờ ngồi tiếc
          Lại lấy giấy làm thơ
          Treo lên tìm người mơ
          Dưới nhành cây triết lý

          Ðời không cùng duyên ý
          Tri kỷ đi không về
          Chiều mưa rơi dầm dề
          Bài thơ tan theo nước

          Gã khù khờ mơ ước
          Làm thơ thêm một bài
          Lại treo một sớm mai
          Tri âm... gã ngồi đợi

          Gió giao mùa về vội
          Cuốn bài thơ bay đi
          Gã khờ mặt lầm lỳ
          Than trời xa, đất vắng

          Bài thơ màu trinh trắng
          Như hoa lạc phương trời
          Một hôm trên bến đời
          Rơi vào trong khoảng trống

          Giữa hè trời gió lộng
          Cánh phượng thơ dính vào
          Màu máu đỏ như đào
          Tô hồng nguyên trang giấy

          Cô học trò ngồi đấy
          Tự nhiên nhặt bài thơ
          Ðọc xong lòng sững sờ
          Thương ai phương trời nọ

          Buồn ngồi đan hoa cỏ
          Xanh ngắt đôi bàn tay
          Hương thơm lựng cô say
          Mơ về tri âm vắng

          Dòng thơ trên giấy trắng
          Cô viết lời vu vơ
          Một niềm đợi không chờ
          Mong manh như chiếc lá

          Ðặt bài trên phiến đá
          Gió ơi gởi đi mau
          Nhớ thương vạn cổ sầu
          Tình như thơ không thật

          Gã khù khờ ngồi nhặt
          Lá vàng rơi mấy mùa
          Gió hạ lùa, thu lùa
          Tri âm không buồn đến

          Bây giờ mang tâm bệnh
          Trí thức gã học đòi
          Dưới cây vông nhỏ nhoi
          Gã bảo, "cây triết lý."
          #35
            tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:18:42 (permalink)
            Giang hồ


            Tàu đi qua phố, tàu qua phố
            Phố lạ mà quen, ta giang hồ
            Chẳng lẽ suốt ngày bên bếp vợ
            Chẻ củi, trèo thang với ... giặt đồ

            Giang hồ đâu bận lo tiền túi
            Ngày ta đi chỉ có tay không
            Vợ con chẳng kịp chào xin lỗi
            Mây trắng trời xa trắng cả lòng

            Giang hồ ta ghé nhờ cơm bạn
            Đũa lệch mâm suông cũng gọi tình
            Gối trang sách cũ nằm nghĩ bụng
            Cười xưa Dương Lễ với Lưu Bình

            Giang hồ có buổi ta ngồi quán
            Quán vắng mà ta chẳng chịu về
            Cô chủ giả đò nghiêng ghế trống
            Đếm thấy thừa ra một gốc si

            Giang hồ mấy bận say như chết
            Rượu sáng chưa lưa đã rượu chiều
            Chí cốt cầm ra chai rượu cốt
            Ừ. Thôi. Trời đất cứ liêu xiêu

            Giang hồ ta chẳng hay áo rách
            Sá gì chải lược với soi gương
            Sáng nay mới hiểu mình tóc bạc
            Chợt tiếng trẻ thưa ở bên đường

            Giang hồ ba bữa buồn một bữa
            Thấy núi thành sông biển hóa rừng
            Chân sẵn dép giày, trời sẵn gió
            Ngựa về. Ta đứng. Bụi mù tung...

            Giang hồ tay nãi cầm chưa chắc
            Hình như ta khóc. Mới hôm qua
            Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt
            Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà
            #36
              tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:21:03 (permalink)
              Góc nhỏ


              Góc nhỏ

              Hãy cho tôi một góc nhỏ hồn em
              Giữ kỷ niệm của một thời xa vắng
              Giữ chút hương của cuộc tình ngọt-đắng
              Giữ phút nồng nàn một thưở mờ phai

              Rồi mai này em cất bước theo ai
              Đừng day dứt về những hoài niệm cũ
              Đừng vương vấn những điều từng ấp ủ
              Chỉ nhẹ nhàng cất một góc hồn thôi

              Em cũng đừng bối rối nếu gặp tôi
              Đừng lại viết tên tôi vào nhật ký
              Đừng hồi tưởng những gì từng yêu quý
              Chỉ dịu dàng cất một góc hồn em

              Góc nhỏ ấy em đừng mở ra xem
              Hãy cứ giữ giùm tôi, và im lặng
              Để cho tôi đi tiếp trên đường vắng
              Biết rằng mình trong góc nhỏ hồn em.


              Còn chút gì để nhớ

              Còn chút gì để nhớ, trong em?
              Ngày tháng cũ vẫn trong anh đầy ắp
              Những kỷ niệm – thời gian đang đánh cắp
              Còn lại gì, ngoài những rong rêu?

              Có bao giờ em nghe tiếng anh kêu
              Giữa mờ mịt chập chùng hoài niệm
              Giữa đêm vắng, giữa lòng anh chết lịm
              Anh một mình – thầm gọi khẽ tên em

              Còn chút gì để đọc để xem
              Giữa biết bao câu thơ anh đã viết
              Còn chút gì, trong em, nuối tiếc
              Giữa muôn trùng hò hẹn ngày xưa

              Còn chút gì sau những cơn mưa
              Có đọng lại vài dòng lệ cũ
              Còn chút gì vấn vương giấc ngủ
              Mộng ngày nào nay vỡ trong em

              Chẳng còn gì để nhớ, phải không em?
              #37
                tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:22:06 (permalink)
                Gửi bạn tuổi ba mươi


                Ba mươi tuổi bỗng... trẻ con
                Nhìn mày tao biết vẫn còn... khổ đau
                "-Chiều nay nàng mới nhắn tao!"
                Cái tin nửa chữ, lao đao nửa tuần

                Ba mươi tuổi bỗng... cù lần
                Nhà hàng bữa sáng, bình dân bữa chiều
                Đêm nằm giữa đống nồi niêu
                Tương tư ngắm... áo quần treo tứ bề!

                Ba mươi tuổi bỗng... từ bi
                Thương từ... con muỗi bởi vì... thương em!
                Từ nay tình nguyện được... hèn
                Nửa con mắt nguýt là mềm đời trai!

                Ba mươi tuổi bỗng... tương lai
                Nghe trong... nhạc sến toàn bài giống ta!
                Lều tranh hai trái tim... già
                Nếu em chấp nhận, anh la giữa đường!

                Ba mươi tuổi thấy mà thương!
                Đời ai chẳng một... đoạn trường phải không?
                Giang hồ mà ngán long đong
                Bao nhiêu cũng đổi một vòng tay thôi!
                #38
                  tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:24:06 (permalink)
                  Hạnh phúc chỉ là lời nói dối


                  Con đường nhỏ sẽ vắng người qua lại
                  Mai em đi thành phố sẽ tiêu điều
                  Chim ngừng hót, gió không buồn lay nữa
                  Cây thẫn thờ đổ bóng xuống quạnh hiu

                  Khung trời nhỏ buồn riêng tôi trú ngụ
                  Tiếng cười em, mây đã cuốn đi rồi
                  Suối tóc ấy, mắt môi xưa ngày ấy
                  Giờ chỉ là một đốm nhỏ xa xôi…

                  Làm sao giữ những buồn vui được mất
                  Trong trái tim chật chội những nghi ngờ
                  Làm sao xới mảnh vườn xưa cằn cỗi
                  Nếu mùa hè không có những cơn mưa

                  Nếu mai đây anh vẫn cứ đứng chờ
                  Thì, hạnh phúc chỉ là lời nói dối...
                  #39
                    tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:26:03 (permalink)
                    Hãy để mình tôi nhớ thương


                    Cứ trong xanh mắt em
                    Cứ hồn nhiên câu nói
                    Gót chân đừng vướng vội
                    Vạt tóc đừng thôi bay

                    Em ơi, cứ thơ ngây
                    Dù lòng tôi đã ngỏ
                    Cứ để tôi đứng đó
                    Một mình trong mưa bay

                    Để tình yêu là cát
                    Làm cay mắt mình tôi
                    Để tình yêu là sóng
                    Vỗ hoài nơi xa xôi

                    Để cho bao nỗi nhớ
                    Đừng cuốn lấy hồn em
                    Để mình tôi khắc khoải
                    Đợi chờ với ngày đêm

                    Tôi đã biết yêu em
                    Nghĩa là thương là nhớ
                    Nghĩa là tan là vỡ
                    Một mảnh hồn tươi nguyên

                    Tôi muốn em cứ vui
                    Con tim đừng thổn thức
                    Đừng nhói đau lồng ngực
                    Mỗi buổi chiều cô đơn

                    Để mình tôi nhớ thương
                    Để mình tôi chờ đợi
                    Chỉ lòng tôi vời vợi
                    Chỉ hồn tôi đắm say…

                    #40
                      tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:34:55 (permalink)
                      Khúc tháng Sáu và, đv.thám, nđ.khánh


                      em, thanh tẩy: mối sầu/ tôi/đóng váng
                      như môi người thánh hóa tiếng kêu, riêng
                      ngực thánh hóa một lần, tôi, sáu ngón
                      ấu thơ trôi, tay ở lại lưng, gần

                      em, thanh tẩy: cây đời/ tôi/ giả dạng
                      (như vai người mang nắng, biển đi, xa)
                      trăng thánh hóa con đường, ai, lá rụng?
                      mưa chia tay, đêm trở lại, tôi. chờ.

                      em, thanh tẩy: sông đời/ tôi/ nhiễm độc
                      như nụ cười thánh hóa vết thương, son
                      tóc thánh hóa những đường bay phản trắc
                      tôi cho tôi: bờ, bến tháng, năm, c̣n.

                      em, thanh tẩy: cuối đường/ tôi/ hiểm, độc
                      như chân trời thánh hóa những chia ly
                      như sự chết, cuối cùng, ta sẽ gặp
                      giữa hư không tôi lại gặp tôi, về.

                      em thánh hóa tim tôi: bằng hạt lệ.
                      #41
                        tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:35:58 (permalink)
                        Khuôn mặt tình yêu


                        Khuôn mặt đó phút giây thành tượng đá
                        Trong hồn tôi trong suốt cả đời tôi
                        Nét huyền châu tinh túy lửa hương trời
                        Tay bướm trắng nâng cao tình yêu kiều mỵ

                        Khuôn mặt đó vào nghìn đêm ảo dị
                        Nửa giấc mơ buồn khăn lệ đưa ngang
                        Người hiện thân của quyến rũ thiên đàng
                        Chân hoa cỏ đi trong hoàng hôn bão tố

                        Khuôn mặt đó mùa thu xanh lá cỏ
                        Sợ điêu tàn người xóa bỏ tương lai
                        Tôi loay hoay trong đáy nguyệt cuộc đời
                        Thân trốn chạy không qua vòng dây tình ái

                        Khuôn mặt đó mùa xuân không đứng lại
                        Tóc mưa đêm ngủ rối mộng bơ thờ
                        Chiều nâng cao cùng tiếng hát tiêu sơ
                        Môi thánh thiện lời bay đầy năm tháng quạnh

                        Khuôn mặt đó vùi chôn vùng ảo ảnh
                        Triền sông dài kỷ niệm mãi trôi xuôi
                        Khi bước chân tìm kiếm đã rạc rời
                        Lòng se sắt ngậm tăm tình yêu non yểu

                        Khuôn mặt đó khăn tay vào vĩnh cửu
                        Vào đau thương thành tượng đá đời tôi
                        Tôi nói gì đây khi đã yêu người
                        Tay bướm trắng thả bay tình yêu u ẩn
                        #42
                          tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:45:45 (permalink)
                          Mưa lá me xanh chiều rất cũ


                          Sài Gòn một buổi chiều xanh
                          Lá me mưa rụng như tình yêu bay...
                          Có hai người đứng chia tay
                          Lá me mưa rụng rớt đầy đôi môi...
                          Sài Gòn từ đó xa thôi
                          Mưa và nước mắt một thời ra sao?
                          Một thời mà mấy chiêm bao
                          Khi tôi nhắm mắt nhớ sao Sài Gòn!
                          Chỗ này ngày tháng mù sương
                          Một cơn gió cũng gợi buồn xa xăm...

                          Sài Gòn nhớ chẳng về thăm
                          Sợ ai hồi đó giờ cầm tay ai...
                          Sợ mưa con phố sẽ dài
                          Chiều xanh xao cũ chưa phai, chắc gì?
                          Sợ mà khi chớp đôi mi
                          Hứng đâu cho kịp Xuân thì nữa em!
                          Sợ mà muốn nhắc sẽ quên
                          Những câu em chẳng bắt đền anh đưa.
                          Thôi thì Sài Gòn cứ mưa!
                          Tôi đang dưới lũng sương mờ nhớ nhung...

                          Bao nhiêu vụng biển lòng sông
                          Mưa ơi khuấy đục đi lòng người xa.
                          Muốn không nhìn lại quê nhà
                          Bởi đâu mà chẳng phù sa bọt bèo?
                          Chỉ thèm ngọn gió Cheo Reo,
                          Cơn mưa Phú Bổn bay vèo tới đây.
                          Lá me mà hóa thành mây
                          Buồn tôi chép lại có đầy bài thơ?
                          Em à mắt ướt hay khô
                          Nhìn anh đi! Suốt bây giờ mai sau...

                          Nhìn nhau nhìn trong chiêm bao
                          Chắc chi mưa gió còn đau Sài Gòn!
                          #43
                            tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:47:03 (permalink)
                            muối, nửa hạt một bài thơ


                            Hạt muối cắn đôi
                            Mặn cho đời thêm ngọt
                            Bỏ biển lên đồng trắng bạc
                            Muối trắng một ngày hè say

                            Nửa hạt muối trong bàn tay
                            Tan dần, rin rít
                            Những cấu kết khắng khít
                            Âm thầm trở lại thuở khai sinh
                            Sức sống thình lình
                            Trổi dậy sau những ngày quên lãng
                            Hạt muối thành hình sau ba tháng
                            Ðổi đời một khoảnh khắc tàn phai

                            Hạt muối chia hai
                            Nước mắt mẹ mặn màu của muối
                            Nước mắt hiền từ, cứu rỗi
                            Tội lỗi không viết thành lời
                            Những hạt muối rời
                            Làm dịu thịt da phù thủng
                            Muối trắng ửng
                            Chấp chới đời hoang vu\...

                            Hạt muối thiên thu
                            Nhẹ như câu chuyện cổ tích
                            Nặng như núi rừng mờ mịt
                            Than rễ tranh không thế được đôi phần
                            Mẹ nửa đêm nhọc nhằn
                            Nhớ biển lòng buồn thương rưng rức
                            Thèm muối miệng nuốt nước bọt đau nhức
                            Ðường về xuôi ngút ngàn

                            Hạt muối, thỏi vàng
                            Ðêm ma hời khóc gọi
                            Ảo tưởng, sự thật, vong linh, trăn trối
                            Những điêu tàn
                            Sóng biển nơi nào ầm vang?
                            Oan khiên từ đâu nhốn nháo\?
                            Mưa bão
                            Xua tan ngày kết tụ
                            Tiếng chim nhớn nhác xé màn đêm

                            Nửa hạt muối cho em
                            Mặn mà trong nụ hôn thần thoại
                            Ngọt ngào em lỡ dại
                            Thịt da rin rín mùi biển mặn thiên nguyên
                            Giọt nước mắt thương nửa đời trinh nguyên
                            Thấm vào đất ngày mai trở về biển cả
                            Này em, và rồi tất cả
                            Cũng sẽ là hư không

                            Nửa hạt muối nuôi con
                            Da ửng, má hồng, gương mặt láng
                            Một đời bố tứ tán
                            Theo tuần hoàn bố vẫn lại làm cha
                            Theo tuần hoàn con sẽ được làm cha
                            Như nước thành mây thành nước
                            Dầu đôi lần lạc bước
                            Nước trở về biển cả năm xưa
                            Biển lên đồng thành muối một trưa
                            In dấu chân ông nội

                            Nửa hạt muối ngày trẩy hội
                            Hương khói, xóm làng, mồ mả, gia tiên
                            Muối mặn, mặn mà sự đoàn viên
                            Bát nước chè, bài ca cũ
                            Da thịt nhúm nhen, lam lũ
                            Biển về nguồn quên hết thương đau
                            Chén nước mắm trao nhau
                            Nụ cười trao nhau tình thương nguyên thủy
                            Hạt muối điểm tô đời hương vị
                            Trưa lá xào xạc bay

                            Nửa hạt muối trao tay
                            Người trao người dây chuyền thế hệ
                            Tâm linh trao tâm linh một trang kinh kệ
                            Tình thương trao tình thương sưởi ấm ngàn sau
                            Biển rì rầm tiếng sóng nhiệm mầu
                            Nước lên đồng trắng bạc
                            Muối hằng hà những hạt
                            Này em, hãy hát một bài ca\...
                            #44
                              tieuphuong_loihai 04.04.2006 14:49:08 (permalink)
                              Ngày tháng cô đơn


                              Ta úp mặt lên gối
                              Tìm hương tóc người yêu
                              Phấn hương còn thoang thoảng
                              Trên chăn gối buồn thiu.

                              Ta chán đời lang bạt
                              Em mỏi gót lưu đày
                              Gặp nhau như bèo nước
                              Giữa chợ đời đắng cay.

                              Ngỡ thuyền say bến đổ
                              Trên dòng suối bình yên
                              Cho hoa lòng chớm nở
                              Trên nhánh cây muộn phiền

                              Nhưng sóng đời bão nổi
                              Tàn giấc mộng trăm năm
                              Tình xưa giờ quên lối
                              Chỉ còn thoáng dư âm

                              Trong đêm sâu hun hút
                              Nghe gối chăn giỗi hờn
                              Nghe vòng tay thấm lạnh
                              Ôm tháng ngày cô đơn.

                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 6 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 78 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9