Thuyền và biển Đè lướt sóng nước trào ra tứ phía
Thuyền dập dềnh lên xuống giữa bờ vui
Sóng bạc đầu muôn đời còn vỗ mãi
Thuyền nghìn năm nén chặt nước triều cường
Biển không thuyền sóng lang thang vô vị
Chẳng dạt dào khi không có thuyền trên
Thật thế chăng thuyền mới là tất cả
Để cho đời biển cả trọn tình yêu
Biển không thuyền sóng gào lên dữ dội
Nối đuổi xô bờ có tự nghìn năm
Yên lặng đậu phải đâu thuyền giận dỗi
Không tiến ra khơi khi có sóng thần
Chỉ chốc lát biển dịu êm chờ đợi
Lại gọi thuyền đến với bến bờ thơ
Có lẽ nào tình yêu là biển nhớ
Để thuyền anh mãi mãi biển em chờ
Chẳng có thuyền biển chỉ màu xanh biếc
Biển và thuyền như chẳng thể xa nhau
Bởi thiếu một cả hai đều nuối tiếc
Biển không còn thuyền biết đậu vào đâu
Em là biển dạt dào từng con nước
Anh là thuyền đè sóng gợi tình sâu
Vui biết mấy biển thuyền chung nhịp hát
Khúc tình yêu hai đứ vẫn đợi nhau.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 09:56:01 bởi xuanhong >