Ngâm thơ : Hồn thơ Việt Nam
Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 22 bài trong đề mục
vũkimThanh 18.04.2006 05:00:46 (permalink)
HỒN THƠ VIỆT NAM

Tác giả : Vũ kim Thanh
Diễn ngâm :Văn Chương





HỒN THƠ VIỆT NAM

Trời Luân Ðôn tuyết sương giăng bàng bạc
Tràn ngập nhà…sóng thơ nhạc quê hương
Tôi tự hào giới thiệu bạn Tây phương
Các nghệ sĩ đi vào hồn dân tộc
Ở nơi đây các bạn mê nhạc rock
Opera,hoặc giao hưởng tăng- gô
Ðời chúng tôi trong nhịp bước giang hồ
Vẫn đắm đuối yêu tình thơ quê Mẹ
Bạn thấy không? tiếng sáo kia nhè nhẹ
Rất giản đơn cũng kéo gọi trời mây
Ngón tay thon ôm gióng trúc đong đầy
Núi sông thắm trong đáy lòng sâu nặng
Cây đàn tranh gieo vào từng đêm vắng
Ánh trăng xanh bên dòng suối lả lơi
Giọt sương lăn trên cành lá bồi hồi
Thuyền viễn xứ giữa trùng khơi bạt sóng
Thơ dân gian xua tan đi lạnh cóng
Giọng ngâm vàng hàn gắn nỗi niềm đau
Trong âm ba uyển chuyển vạn khối mầu
Miền thương cảm dạt dào không bờ bến
Thơ Việt Nam bao nồng nàn trìu mến
Trong sướng vui thầm kín lệ mặn nồng
Trong chiều tàn hiu hắt gió lập đông
Vẫn le lói tia nắng hồng dịu ấm
Thơ Việt Nam… lung linh đan mơ mộng
Thơ Việt Nam …hùng dũng đuổi giặc thù
Thơ Việt Nam …phiêu bồng tới muôn thu
Cùng vạn vật hoà mình xây cuộc sống
Lớp lớp người đứng bên bờ biển động
Lòng chập chờn từng cơn sóng đi qua
Nghe xôn xao muôn bọt nước chan hòa
Vạn thương nhớ phía trời xa vang vọng
Ôi thơ ca muôn cung đàn rung động
Lúc bùi ngùi, khát vọng nhuốm xót xa
Lúc bập bùng toả hơi ấm bao la
Lúc ngào ngạt thiết tha lời ru mẹ
Ðường truân chuyên tiếp sức thêm mạnh mẽ
Bão táp dồn vẫn rộ cánh hoa tươi
Trước cái chết hồn ai vẫn mỉm cười
Ngâm thơ phú hiên ngang vùng xương máu
Thơ là bạn cuả tâm hồn qúi báu
Là người tình chung thủy gánh thương đau
Trong gian nan son sắt chẳng phai màu
Trong khốn khó ,ngọt bùi, không phụ rẫy
Trong hoang tàn bóng hình thơ lộng lẫy
Trong cô đơn thêm xao xuyến mặn mà
Trong lưu lạc đầy hương sắc dân ca
Như dòng mát phù sa về đồng cạn
Tôi yêu lắm…bạn ơi… tôi yêu lắm
Những vần thơ gội nắng, tắm phong sương
Những tâm tình bát ngát bóng quê hương
Theo nhau mãi trên con đường xa vắng…

Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.04.2006 23:44:27 bởi vũkimThanh >
#1
    vũkimThanh 23.04.2006 23:47:21 (permalink)
    CÁNH ĐỒNG MỘNG MƠ

    Tác giả : Vũ kim Thanh
    Diễn ngâm :Vũ kim Dung




    CÁNH ÐỒNG MỘNG MƠ

    Em vẽ đồng nội bằng thơ
    Anh đưa gió mát vào thơ bằng đàn
    Long lanh dưới ánh trăng vàng
    Mắt em ngân ngấn…tiếng đàn rưng rưng..
    Con tim xao xuyến ngập ngừng
    Tin yêu cao vút chín từng mây xanh
    Tơ tình yêu ngỡ mong manh
    Chợt đi… chợt đến …quẩn quanh …chợt buồn
    Giữa dòng thác réo mưa tuôn
    Cánh đồng thương nhớ toả hương cùng đời
    Giang hồ sương gió muôn nơi
    Hồn anh chưá đựng biển trời nhạc thơ
    Ru đồng xanh mãi mộng mơ
    Tiếng đàn vang vọng bên bờ đại dương
    Môi hồng em tím nhớ thương
    Tóc anh vần vũ phong sương ngập lòng
    Bao người duyên số long đong
    Chắp tay cầu nguyện qua vòng nghiệt oan
    Thuyền tình gối sóng gian nan
    Rừng Thu heo hút lá vàng cuộn bay
    Chập chờn nửa tỉnh nửa say
    Nghẹn ngào… héo hắt… đắng cay.. mịt mùng…
    Những khi mưa gió não nùng
    Anh đem cung phím dạo vùng mộng mơ
    Em vẽ đồng nội bằng thơ
    Anh đưa gió biếc vào thơ bằng đàn
    Cho dù xa vắng lỡ làng
    Anh hôn nên những phím đàn nhớ em
    Em cầm bút xóa đêm đen
    Tô tươi màu nắng ,hoa chen nụ cười
    Ðôi ta ôm trọn kiếp người
    Phương trời cách biệt xanh tươi cánh đồng

    Vũ kim Thanh
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2006 06:47:30 bởi vũkimThanh >
    #2
      vũkimThanh 28.04.2006 06:46:00 (permalink)
      DÙ CHỈ PHÚT GIÂY

      Tác giả : Vũ kim Thanh
      Diễn ngâm : Hoàng Thanh




      DÙ CHỈ PHÚT GIÂY
      (Thân tặng nhạc sĩ Trần quang Minh)

      Con sông xưa vẫn kĩu kịt phù sa
      Và bèo bọt từ thượng nguồn xa lạ
      Thành phố nằm trầm ngâm bên biển cả
      Có trở mình diù dặt khúc hoan ca?
      Chuyện đường đời gặp gỡ lại..chia xa …
      Giây phút ngắn trong căn nhà tình nghĩa
      Nhạc hoà thơ đắp bồi lên thánh địa
      Ấm tâm hồn và bờ bến sương sa
      Một phút thôi…Dù một phút…Ðậm đà
      Con tim đã chói lòa ngàn nốt nhạc
      Cung phím chùng cũng thiết tha ca hát
      Sỏi đá buồn cũng lịm mát xương da
      Tôi và người cùng chung ngón Ghi- ta
      Cùng tôi luyện trong một thời nghiệt ngã
      Những gam, nốt, bấm trẹo tay vất vả
      Ðến bạc đầu tất cả chẳng phôi pha
      Tiếng nhạc người gọi (Tình nơi phương xa)
      Ngời huyên náo những đêm ngày phố xá
      Cánh Phượng hồng sánh tà dương óng ả
      Nước non nhà vào mùa mới vinh hoa
      Tôi trở về…Nguyên vẹn máu ông cha
      Mặc năm tháng bôn ba vùng đất lạ
      Là con người lớn lên bên biển cả
      Vẫn theo dòng tung cao sóng tình ca
      Tôi trở về sung sướng lẫn xót xa
      Bởi chưa hết đớn đau đời lạnh giá
      Nhạc trong hồn cứ xanh xao nghiêng ngả
      Cố nhân ơi…Cần lắm khúc hợp ca
      Chuyện đường đời ..Gặp gỡ lại …chia xa
      Lại gặp gỡ…Lại chia xa…gặp gỡ…
      Và hình bóng dẫu chìm trong cách trở
      Bản trùng phùng chẳng giang dở bao la
      Con sông xưa vẫn kĩu kịt phù sa
      Cả đằm thắm cuả tình ta vạn lý
      Trái đất đã bước vào thiên niên kỷ
      Nhạc cùng thơ chung thủy quyện vang xa…

      Vũ kim Thanh
      #3
        vũkimThanh 29.04.2006 19:05:13 (permalink)
        KHAO KHÁT MẦU TRUNG GIAN

        Tác giả : Vũ kim Thanh
        Diễn ngâm :Hồng Ngát





        KHAO KHÁT MÀU TRUNG GIAN

        Những chiều tan trường về
        Cầm tay nhau mộng ước
        Hương hoa sữa rộn ràng
        Theo sát em từng bước …

        Bức tranh tình non nước
        Hà Nội yêu dấu ơi
        Ðất trời hiền hậu quá
        Cầu Long Biên sáng ngời …

        Nhưng giông bão cuộc đời
        Từ phương nao ập tới
        Bức tranh xưa tuyệt vời
        Nhạt nhòa trong mong đợi

        Câu từ ly chới với
        Ghim vào giữa tim nhau
        Anh băng qua biển lớn
        Hồn rướm máu thương đau

        Lang thang trên xứ lạ
        Xót xa miền mờ sao
        Ðêm từng đêm ảo não
        Nhớ em yêu hôm nào …

        Trường mỹ thuật thanh cao
        Trăng sao vương đầy áo
        Em vui như cô giáo
        Lý luận mầu sắc giao

        Mầu nóng gần mầu lạnh
        Cần trung gian bắc cầu
        Mầu trắng rất quan trọng
        Không được gọi là mầu.

        Sáng tạo cho nghệ thuật
        Như bơi giữa dòng sâu
        Tuổi trẻ thường tha thiết
        Chẳng cần biết về đâu

        Xa nhau em u sầu
        Lạnh lùng đông nhiệt huyết
        Những đường nét hồn nhiên
        Trôi dạt phương trời tuyết …

        Anh chìm sâu nuối tiếc
        Hoá thân thành gam mầu
        Ðốt vụn sa mạc cát
        Thiêu nát lòng địa cầu…

        Triền miên trong lưu lạc
        Khao khát mầu trung gian
        Dù là đen hay trắng
        Hàn gắn tôi với nàng.

        Vũ kim Thanh
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 29.04.2006 19:17:25 bởi vũkimThanh >
        #4
          vũkimThanh 30.04.2006 15:43:58 (permalink)
          MÙA XUÂN HỌP BẠN

          Tác giả : Vũ kim Thanh
          Diễn ngâm: Vũ kim Dung






          MÙA XUÂN HỌP BẠN

          (Kính tặng các bạn thơ quê hương )

          Mười tám năm tôi chưa gặp muà Xuân
          Hình như Tết cũng tránh xa miền đất lạ
          Trái tim buồn lần mò trong băng giá
          Tìm Xuân tình tản mát tháng năm xa

          Mười tám năm chưa thấy cánh Ðào ta
          Cánh Ðào ta…như môi ai thắm đỏ
          Chưa ngửa mặt nhìn trời Xuân thoảng gió
          Chưa một dòng thơ nhỏ vịnh Xuân qua

          Mười tám năm tôi trở lại quê nhà
          Nhìn ngắm Tết trên quê hương rộn rã
          Tiếng còi xe chạy ngược xuôi tất tả
          Ðón Xuân về…Mừng năm mới kiêu sa

          Chung góp thiết tha
          Chung hồn Thơ nóng
          Chung tất cả những đêm nao lạnh cóng
          Chung nỗi niềm đã cháy bỏng thịt da
          Kề sát bên nhau cất tiếng hát chan hòa

          Hò …ơ…
          Nhịp cầu thương nhớ từ lâu
          Xuân nay mới được trút sầu …kề vai
          Cách chia chỉ một canh dài
          Tình ta nồng thắm ban mai suốt đời …

          Tiếng trống chầu từ ngàn xưa giục giã
          Ðàn cò con trên cánh đồng nghiêng ngả
          Khúc ca trù như gọi nắng mưa sa
          Lúa nặng bông hơn trên những cánh tay ngà

          Cây đàn Ðáy dâng nỗi niềm biển cả
          Phím đàn Tranh hiến tình khúc rừng xa
          Cung đàn Bầu rưng rưng tiếng mẹ cha
          Mừng Xuân mới các con về xum họp …

          Những nụ hôn và bàn tay héo tóp
          Những bài ca ước hẹn khắp nẻo đường
          Những vần Thơ chở nắng vượt đại dương
          Những mạch nối xây nhịp cầu thương nhớ

          Nỗi khát vọng của muôn người mong đợi
          Xuân tự do ,Xuân vời vợi yêu thương
          Xuân giang tay mở rộng cửa quê hương
          Xuân hàn gắn những đoạn trường tan tác …

          Xuân cuốn đi những đớn đau loạn lạc
          Xuân lấp bằng những hố đạn hờn căm
          Xuân đem về sông núi ánh trăng rằm
          Xuân Việt Nam… Xuân thanh bình tươi thắm…

          Hãy chung ghép khối tình Xuân trong sáng
          Tay nâng tay kẻ vẽ (Xuân họp bạn )
          Tà áo dài vẫy gọi nắng mênh mang
          Từng dáng Thơ say đang rung động ánh vàng…

          Vũ kim Thanh
          #5
            vũkimThanh 02.05.2006 06:15:25 (permalink)
            TÌNH THI SỸ

            Tác giả : Vũ kimThanh
            Diễn ngâm : Vũ kim Dung




            TÌNH THI SĨ

            (Kính tặng các bạn thơ quê hương)

            Mười mấy năm trời xa cố hương
            Bơ vơ tăm tối cát bụi đường
            Từng đêm rét buốt từng đêm ước
            Vòng tay nghệ thuật cuả quê hương

            Xoa dịu nỗi đau buồn viễn xứ
            Âu yếm lời thơ đã nhạt mờ
            Ánh mắt rưng rưng niềm xúc cảm
            Trăn trở bên đời viết trang thơ

            Quê hương ôm ấp nỗi mong chờ
            Cây đa bến nước vẫn nên thơ
            Khói lửa bom rơi từ ngày ấy
            Cỏ cây vẫn đượm một màu mơ

            Con đường sỏi đá bước chân đau
            Thi nhân gắn bó tóc đôi màu
            Cạn ly một chút dù rượu nhạt
            Trút hết tâm hồn hết thương đau

            Người toát nên thơ đời vạn nẻo
            Khơi nguồn văn học đến mai sau
            Tôi tìm nhân cảnh trong lưu lạc
            Day dứt xót xa cả khối sầu

            Tôi gặp người thơ như ước mơ
            Xa xôi vạn lý có ai ngờ
            Tay trong tay ấm tình thi sĩ
            Mà hồn vẫn hỏi thực hay mơ…

            Vũ kim Thanh
            viết tại Hải Phòng
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 06:16:52 bởi vũkimThanh >
            #6
              vũkimThanh 02.05.2006 06:23:11 (permalink)
              NHỮNG VIÊN NGỌC NHỚ

              Tác giả :Vũ kim Thanh
              Diễn ngâm : Hồng Ngát

              (Tặng các bạn thơ thân thân yêu cuả tôi)




              NHỮNG VIÊN NGỌC NHỚ

              Người biết chăng nỗi nhớ
              Tôi dành cho người không?
              Chẳng phải chuyện mùa Ðông
              Tuyết sương che trời rộng
              Chẳng phải mùa biển động
              Biển đánh vỡ linh hồn
              Chẳng phải mỗi hoàng hôn
              Mặt trời rơi xuống núi
              Không gian xưa mờ bụi
              Giáo đường lụi hồi chuông
              Chẳng phải loài chim muông
              Khát khao mùa Xuân muộn
              Chẳng phải thơ lôi cuốn
              Từ phiá khuất địa cầu
              Dù lưu lạc nơi đâu
              Ta cùng chung huyết thống
              Tâm tư nghe lồng lộng
              Những chuyện đời nhiễu nhương
              Những đổi mới muôn phương
              Những buồn thương vui sướng
              Như con thuyền chao hướng
              Lạc lõng giữa đại dương
              Lòng vấn vấn vương vương
              Dạ thương thương nhớ nhớ
              Vùi đầu trong sách vở
              Tìm hình bóng quê nhà
              So giây ngân lời ca
              Kiếm thiết tha xứ sở
              Pha gam màu sặc sỡ
              Bày tỏ chất nội tâm
              Nhỏ nước mắt âm thầm
              Theo tiếng cười rung động
              Cô đơn tìm lẽ sống
              Giữa thế giới lạ xa
              Gặp người hòa tình ca
              Ngân nga trong ký ức
              Niềm tin ơi…Tiếp sức
              Tình thơ… nghĩa hiền nhân
              Muôn cung bậc tri âm
              Xoá thăng trầm vạn dặm
              Tôi bay…Làm mây thắm
              Người đứng… Núi hùng thiêng
              Trái tim chẳng của riêng
              Mặc ưu phiền hệ lụy
              Nhớ thương thành ngọc quí
              Chất chứa vào kho tàng
              Ta triệu phú giầu sang
              Giữa gian nan trần thế…

              Vũ kim Thanh
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2006 06:32:42 bởi vũkimThanh >
              #7
                vũkimThanh 06.05.2006 04:20:44 (permalink)
                GIỮ VỮNG NHỊP CẦU

                Tác giả : Vũ kim Thanh
                Diễn ngâm :Vũ kim Dung





                GIỮ VỮNG NHỊP CẦU


                Tuy chưa biết mặt biết người
                Đọc thơ hồn thấy đẹp tươi ánh hồng
                Chiếc cầu sừng sững qua sông
                Nối vòng tay lớn ta cùng vào thơ
                Dù cho xa cách vạn bờ
                Thân tôi thăm thẳm bơ vơ xứ người
                Ðêm nay bên đóa hoa tươi
                (Nỗi buồn thi sĩ) cùng tôi mạn đàm
                Gặp nhau đâu có muộn màng
                Ðầy trang giấy trắng ngút ngàn tâm tư
                Thăng trầm gói gém phong thư
                Tâm hồn thi sĩ ngất ngư cuộc đời
                Sông sâu có lúc đầy vơi
                Người ta có lúc xa xôi lại gần
                Vần thơ rũ bụi phong trần
                Châu Âu châu Á xa gần là bao
                Quê mình nhiều ánh trăng sao
                Cùng gom góp lại cho vào trang thơ
                Cùng nhau yêu mến. mộng mơ
                Cùng nhau qúi trọng tình thơ … tình người …
                Cùng trong đêm cất tiếng cười
                Cùng nghe trong máu ngược xuôi mạch sầu
                Người ơi giữ vững nhịp cầu
                Giữa dòng sông rộng hai đầu gió mưa
                Mai này trời đất giao mùa
                Tôi về thăm lại quê xưa gặp người
                Nồng nàn,muôn đoá hoa tươi
                Rừng thơ ,suối nhạc, biển đời…tri âm…

                Vũ kim Thanh
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 04:45:24 bởi vũkimThanh >
                #8
                  vũkimThanh 06.05.2006 04:27:05 (permalink)
                  NỬA ĐỜI TRĂN TRỞ

                  Tác giả : Vũ kim Thanh
                  Diễn ngâm :Vũ kim Dung




                  NỬA ÐỜI TRĂN TRỞ

                  Nửa đời nghe gió mưa đi
                  Lạnh lùng trăn trở ôm ghì lấy thơ
                  Nưả đời bút họa sông hồ
                  Thuyền trăng…bến nước …ngẩn ngơ… lạc dòng…
                  Nửa đời lõm phím tơ trong
                  Ðục nguồn phiêu bạt long đong xứ người
                  Nửa đời lệ đẫm nụ cười
                  Trời Ðông khao khát vành nôi ân tình
                  Nửa đời giữa xứ văn minh
                  Cô đơn…sóng cả…quanh mình… đảo chao…
                  Nửa đời tỉnh giấc chiêm bao
                  Giữa lòng nhân thế cồn cào buồn thương
                  Nàng Thơ ơi… tựa khói sương
                  Cùng ta đi nốt quãng đường còn xa…

                  Vũ kim Thanh
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 04:48:11 bởi vũkimThanh >
                  #9
                    vũkimThanh 07.05.2006 00:17:13 (permalink)
                    HẠNH PHÚC HỒI SINH

                    Tác giả : Vũ kim Thanh
                    Diễn ngâm :Quốc Hưng



                    HẠNH PHÚC HỒI SINH

                    (Kính tặng linh mục Chu quang Minh ,cùng các Cha ,các anh chị em trong chương trình thăng tiến hôn nhân ,và các anh chị em trợ nguyền.)

                    Có những nỗi niềm u uất xa
                    Vương lên màu mắt ánh trăng tà
                    Khơi bao tình khúc buồn thăm thẳm
                    Hiu hắt đời nhau gió mưa qua

                    Tình yêu đôi lúc thật mù lòa
                    Mong manh như những giọt sương sa
                    Tối tăm chật hẹp như lòng huyệt
                    Lạnh lẽo ủ ê muôn xót xa

                    Hôm nay chung bước lại vườn hoa
                    Tay nắm chặt tay mãi đậm đà
                    Ðức ân Thiên Chúa luôn rộng mở
                    Mặt trời thương mến chiếu tâm ta

                    Ta hát cho nhau những lời ca
                    Lời ca thành thật nhất hồn ta
                    Lời con tim vỡ đang nhỏ máu
                    Lời chuỗi ngày xanh đã nhạt nhòa

                    Ta hãy yêu thương hãy thiết tha
                    Phá tan ích kỷ của lòng ta
                    Chôn sâu sầu hận vào dĩ vãng
                    Thánh thiện tràn lan muôn sắc hoa

                    Cám ơn Thiên Chuá cám ơn người
                    Thăng tiến hôn nhân nở khắp nơi
                    Muôn đóa hoa thiêng xây đời mới
                    Hạnh phúc hồi sinh thật tuyệt vời.

                    Vũ kim Thanh
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2006 00:19:00 bởi vũkimThanh >
                    #10
                      vũkimThanh 07.05.2006 00:28:28 (permalink)
                      ĐỪNG ĐÁNH MẤT TÂM HỒN

                      Tác giả : Vũ kim Thanh
                      Diễn ngâm : Hoàng Thanh




                      ÐỪNG ÐÁNH MẤT TÂM HỒN

                      …( Ðừng đánh mất tâm hồn )…Ðó là lời tâm sự cuả thi sĩ Ðào quang Hán
                      Rất đẹp đẽ ,thân thương, như một chuỗi nhạc vàng đã phát ra từ phím đàn quê hương Việt Nam
                      Mà tôi đã thu nhận được để viết nên thi phẩm này…

                      Tôi gặp ai cũng kêu ca … sợ khổ
                      Riêng gặp người lại lấy khổ làm vui
                      Lấy đắng cay của cuộc sống dập vùi
                      Lấy bất hạnh đo sức xô từng cơn sóng
                      Giữa giông bão người bình tâm thầm lặng
                      Vẫn thơ ca…đàn hát lúc bom rơi…
                      Niềm lạc quan tin tưởng vẫn chói ngời
                      Vào tương lai một ngày mai rực rỡ
                      Phút ban đầu gặp nhau trong bỡ ngỡ
                      Chuyện đôi câu tôi chợt thấy cả rừng thơ …
                      Từng chồi non đang vươn búp ước mơ
                      Từng tán lá như sức trai vạm vỡ
                      Rất bình dị nhưng vô cùng rộng mở
                      Với cuộc đời với cả những vần thơ
                      Trong đêm đen vẫn lóe sáng từng giờ
                      Ngọn hải đăng đưa tầu về đúng hướng
                      Trong niềm tin mênh mang vô lượng
                      Tâm hồn là viên ngọc qúi hồi sinh
                      Nó ngự trị trên những nỗi điêu linh
                      Nó gần gũi mỗi… vui…buồn…tư lự…
                      Như người thân bên tôi người tâm sự :
                      …Ðừng lãng quên …(đừng đánh mất tâm hồn.)
                      Dù cuộc đời hiu hắt ánh hoàng hôn
                      Nắng tắt lịm rồi mai trời lại sáng…
                      Tâm hồn kia là mây hồng muôn áng
                      Bay thật cao quyện gió khắp trời xa
                      Là phấn son tô kỷ niệm nhạt nhòa
                      Là thương yêu lau khô dòng nước mắt
                      Là lời ca trong tim ta góp nhặt
                      Là thương đau đã kết chặt thành thơ
                      Là tình yêu chung thủy vẫn đợi chờ
                      Là quê hương … đang từng giờ đổi mới
                      Là cây khô muôn đời trong cằn cỗi
                      Bỗng một ngày phơi phới với gió xuân
                      Những đoá hoa hương sắc đượm thắm nồng
                      Ðang chúm chím với nắng hồng kết trái …
                      Là núi non vẫn đứng yên từng trải
                      Là sông hồ réo nước gọi thuyền xưa
                      Là mắt ai đang đi giữa gió mưa
                      Vẫn đắm đuối trong tim tình nồng cháy…
                      Là Trăng đêm mến ngàn sao nhấp nháy
                      Là giọt sương ôm ngọn lúa đương thì
                      Là tình cảm chúng ta vẫn khắc ghi …
                      Là tất cả… xung quanh ta tất cả…
                      Ôi tâm hồn như tiếng chuông giục giã
                      Làm sao ta gìn giữ đẹp tâm hồn ?
                      Trời lạnh lùng thu xếp ánh hoàng hôn
                      Tôi lặng lẽ giang tay ôm … bóng tối…

                      Vũ kim Thanh
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2006 00:42:53 bởi vũkimThanh >
                      #11
                        vũkimThanh 09.05.2006 05:50:00 (permalink)
                        TÌNH KHÚC HỒI ÂM

                        tác giả :Vũ kim Thanh
                        Diễn ngâm : Hoàng Thanh




                        TÌNH KHÚC HỒI ÂM

                        ( Gửi thi sĩ Ðào quang Hán)

                        Ðọc ( bức tâm thư) hiểu lòng người
                        Dạt dào thương nhớ lẫn buồn vui
                        Buồn xa tổ quốc nguồn tâm đắc
                        Vui sướng tin yêu đến nghẹn lời

                        Tôi vẫn ôm đàn trong chơi vơi
                        Gào oang tiếng khóc lẫn tiếng cười
                        Tiếng buồn sông núi tình lưu lạc
                        Bên bờ hiu quạnh bến đơn côi

                        Vẫn khắc thật sâu vào tim óc
                        Bức tranh cuộc sống thép đang tôi
                        Dung hoà mầu sắc và tô đậm
                        Quê hương hùng vĩ giữa khung trời

                        Khơi nguồn thơ cạn dâng đầy nước
                        Cuồn cuộn reo vang suốt cuộc đời
                        Nâng bình minh dậy trong u tối
                        Chan chứa hào quang bay muôn nơi

                        Thư tình êm ấm tiếng quê hương
                        Mở toang ngăn cách vạn dặm đường
                        Vằng vặc trăng sao đang di động
                        Vào đáy tâm hồn đêm tuyết sương

                        Người ơi xa vắng chúc bình an
                        Tình ta thắm mãi chẳng héo tàn
                        Dù dòng sông cháy trăng vụn vỡ
                        Tình thêm rạng rỡ với thời gian.

                        Vũ kim Thanh
                        #12
                          vũkimThanh 10.05.2006 19:13:15 (permalink)
                          GIỌT NƯỚC MẮT CỦA CHA

                          Tác giả : Vũ kim Thanh
                          Diễn ngâm : Quốc Hưng




                          GIỌT NƯỚC MẮT CỦA CHA

                          Ngày con lên đường xa
                          Giọt nước mắt của cha
                          Là quê hương mong mỏi
                          Là sông núi thiết tha

                          Giọt nước mắt của cha
                          Trũng sâu thành biển cả
                          Suốt cuộc đời vất và
                          Vật lộn với phong ba

                          Giọt nước mắt của cha
                          Như mưa vào sỏi đá
                          Xôn xao từng cánh lá
                          Tình yêu thương chan hòa

                          Giọt nước mắt của cha
                          Dạt dào như lòng mẹ
                          Vỗ về con nhè nhẹ
                          Những ngày tháng trôi qua

                          Chờ con trong nhung nhớ
                          Gọi con trong đêm mơ
                          Là lời thơ muôn thuả
                          Ru con trong bơ vơ

                          Con âm thầm nuốt lệ
                          Cắn môi chặn tiếng òa
                          Ôm vào lòng tất cả
                          Nước mắt và tình cha

                          Giọt nước mắt của cha
                          Lung linh như Ngân Hà
                          Muôn vì sao lặng lẽ
                          Tiễn con lên đường xa .

                          Vũ kim Thanh
                          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.05.2006 19:59:59 bởi vũkimThanh >
                          #13
                            vũkimThanh 10.05.2006 20:11:41 (permalink)
                            MẸ ƠI... ĐỪNG NGHĨ NGỢI GÌ
                            Tác giả : Vũ kim Thanh
                            Diễn ngâm : Vũ kim Dung




                            MẸ ƠI...ĐỪNG NGHĨ NGỢI GÌ

                            Mẹ đi về cõi vô thường
                            Con còn dong ruổi quãng đường bơ vơ
                            Trời ơi…non nước đơị chờ
                            Bỗng đâu tuyết lạnh phủ mờ …bến mơ…
                            Khói hương quằn quại ban thờ
                            Hướng về quê Mẹ lậy giờ biệt lỵ..
                            Hai mươi năm trước con đi
                            Xôn xao nỗi nhớ thầm thì thương mong
                            Công Cha nghiã Mẹ trong lòng
                            Ru con từng phút long đong xứ người
                            Hôm nay trời nắng xanh tươi
                            Mà sao bão tố quanh người Mẹ ơi
                            Xót xa ngửa mặt…than trời…
                            Trái tim ngàn dặm rã rời khát khao
                            Con về thăm Mẹ năm nao
                            Tuổi già,sức yếu, xanh xao nụ cười
                            Mẹ dạy con biết làm người
                            Ðói - no trong sạch dù thời hàn vi
                            Thương yêu,thân ái,từ bi
                            Nên xa…xa lánh những gì bất nhân
                            Lênh đênh như kiếp phù vân
                            Tình Mẹ muôn sắc trong ngần hào quang
                            Cho con hạnh phúc huy hoàng
                            Cho con đường nét mênh mang vị đời
                            Cho con hơi ấm tuyệt vời
                            Cho con phẩm giá muôn đời Việt Nam
                            Cho con sức mạnh đại bàng
                            Vượt qua biển lớn phũ phàng hiểm nguy
                            Cho con nguồn sống hồn thi
                            Cho con nhung nhớ những gì nước non
                            Những gì trọn đạo làm con
                            Những gì bùn rác ,vàng son….gọi mời
                            Cây cành nghiêng ngả…Mẹ ơi
                            Thiên thu Mẹ vẫn vẹn ngời dáng xưa
                            Phố phường, làng xóm, tiễn đưa
                            Ngậm ngùi thân quyến lệ mưa não nùng
                            Cơ quan đoàn thể… buồn chung
                            Bạn bè cũ mới chia cùng niềm đau
                            Thành tâm hương nến trước sau
                            Nhạc-thơ san sẻ vơi màu tóc tang
                            Cờ hoa rưng rức giăng hàng
                            Ðường xưa lối hẹp... thênh thang… tình người
                            Mẹ nơi chín suối ngậm cười
                            Linh thiêng phù hộ cho người trần gian
                            Con không về kịp chịu tang
                            Cúi đầu … xuống tóc… niệm ngàn: nam mô
                            Mong Mẹ siêu thoát dưới mồ
                            Cỏ xanh, đất ấm ,biển hồ quê hương
                            Bao nhiêu kỉ niệm yêu thương
                            Biến thành bất tử trên đường con đi
                            Xin Mẹ đừng nghĩ ngợi gì
                            Mẹ ơi…Ðừng nghĩ ngợi gì … Mẹ ơi …
                            Mẹ…ơi…

                            Vũ kim Thanh
                            #14
                              vũkimThanh 12.05.2006 05:35:36 (permalink)
                              PHƯƠNG XA KHÓC MẸ

                              Tác giả : Vũ kim Thanh
                              Diễn ngâm : Vũ kim Dung




                              PHƯƠNC XA KHÓC MẸ

                              Nghiên bút cùng con khóc chịu tang
                              Giá vẽ trầm tư đứng ngỡ ngàng
                              Cây đàn bụi bám trùng cung phím
                              Nghe tiếng kinh buồn… muốn thét vang…

                              Luân Ðôn nắng Hạ chớm nụ vàng
                              Hồn con lệ vỡ ước mong tan
                              Vành tang trắng toát mùi nhang khói
                              Ðau đớn nào hơn thất lạc đàn…

                              Bóng Mẹ nghìn xa khất non ngàn
                              Yêu thương để lại với nhân gian
                              Trời xanh thăm thẳm lời tâm nguyện
                              Ðất bằng quyền quyện tiếng kêu than…

                              Nến nhang nhỏ đẫm mặt bàn
                              Hòa dòng nước mắt vô vàn tiếc thương
                              Trăng tàn , đêm lạnh ,chiều sương…
                              Cầu Trời, Phật độ bước đường Mẹ đi
                              Chúng con một dạ khắc ghi
                              Công ơn Cha Mẹ những gì ước ao
                              Mẹ ơi về với chiêm bao
                              Giúp con cháu vượt chênh chao bão đời
                              Mẹ ơi tình Mẹ ngời ngời
                              Trái tim hiền đức giữa trời Việt Nam

                              Vũ kim Thanh
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2006 05:39:55 bởi vũkimThanh >
                              #15
                                Thay đổi trang: 12 > | Trang 1 của 2 trang, bài viết từ 1 đến 15 trên tổng số 22 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9