Ký ức mùa thu
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 70 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:30:05 (permalink)
CHIA TAY

- Giang Tuấn Đạt -

Em nói chia tay, cổng em khép lại rồi
Anh đứng mãi trong mưa ngày cuối hạ
Phía bên kia bức tường là em và nỗi nhớ
Là cả những vô tình như thể đã người dưng.

Anh trở về với một thế giới riêng,
Những buồn vui nơi em từng có mặt
Lúc có em, như thiên đường cỏ mật
Vắng em rồi thành trống trải, hoang vu.

Sẽ chẳng còn những an ủi, xẻ chia
Trong lạnh lẽo tự dưng anh sợ hãi
Anh sẽ sống hay chỉ là tồn tại
Bao hết còn, được mất cứ đan chen.

Anh sợ ngày mai khi đón mặt trời lên
Anh sẽ phải gọi em là quá khứ
Những lá thư yên phận mình trong tủ
Trang nhật ký buồn khép lại những ngày vui.

Em nói chia tay, cổng cũng khóa chặt rồi
Trong chớp mắt, anh thành người xa lạ
Nửa muốn nhớ, nửa muốn quên tất cả
Nửa thất tình, nửa vẫn rất đam mê.

Chỉ còn cơn mưa vội vã nốt đêm hè,
Như thể chúng mình đi qua nhau rất vội
Liệu lúc này đây, em có đang tự hỏi
Anh nghĩ gì khi em nói chia tay?
#31
    tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:30:43 (permalink)
    NÓI VỚI NGƯỜI YÊU

    - Giang Tuấn Đạt -


    Có những điều anh không muốn nói ra
    Dẫu anh hiểu em tò mò muốn biết
    Ai là người từng yêu anh tha thiết?
    Ai đã từng bỏ mặc trái tim anh?

    Em tìm gì trong ký ức xa xăm?
    Nơi tình yêu từng đi qua nông nổi
    Ai cũng có một thời 20 tuổi
    Có hiểu lầm, giận dỗi, có hờn ghen...

    Người yêu ơi, xin đừng nghĩ giản đơn
    Rằng tất cả chỉ như trong tiểu thuyết
    Gấp sách lại, và thế là qua hết
    Mọi vui buồn, mọi nuối tiếc, đam mê.

    Trái tim em còn trong trắng nhường kia
    Mà cuộc sống khác hơn là em nghĩ
    Khi sự thật luôn đi kèm nghi kỵ
    Có ai là không ích kỷ đâu em !

    Nên đừng buồn khi anh đã lặng im
    Đừng nhìn anh bằng cái nhìn trách cứ
    Nhắc lại để làm chi những gì trong quá khứ
    Khi em là duy nhất ở trong anh.
    #32
      tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:31:50 (permalink)
      KHÚC KHÔNG EM

      - Giang Tuấn Đạt -
      Em đi rồi, chỉ còn anh với cát
      Biển không còn hát những khúc yêu đương
      Chiều rộng quá, hàng dừa xanh ngơ ngác
      Dẫn về đâu thăm thẳm một con đường?

      Như chú còng trót say đắm đơn phương
      Cứ lặng lẽ, cứ âm thầm xe cát
      Vô tình thế, làm sao em biết được
      Biển nơi anh đang mặn đến khôn cùng.

      Một mùa Hè vội vã cháy sau lưng
      Ném muôn cánh phượng hồng vào gió nóng
      Anh chẳng biết tìm đâu trên cát bỏng
      Khi phía nào sóng cũng vỗ không em …
      #33
        tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:32:42 (permalink)
        Viết với hoa hồng

        - Giang Tuấn Đạt -

        Đoá hồng này tôi xin gửi cho em
        Nếu không yêu, người ơi, xin đừng nhận
        Đừng sợ mất lòng, đừng nghĩ tôi hờn giận
        Bởi tình yêu đâu phải một món quà.

        Những muộn phiền tôi sẽ gắng vượt qua,
        Sẽ không đến tìm em như thuở trước,
        Sẽ không gọi cho em mỗi khi không ngủ được
        Chỉ để nghe một lời chúc dịu dàng.

        Có thể em cũng cảm thấy hơi buồn
        Khi trả lại những cánh hoa vô tội
        Nhưng dẫu vậy còn hơn lòng thương hại
        Cũng dịu dàng mà giết chết tình yêu.

        Nhận lại đoá hoa, tôi hiểu được một điều
        Không có em, không phải là mất hết
        Như thơ vậy, sau nỗi buồn da diết
        Thì một ngày kia, thơ lại biết đa tình.
        #34
          tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:33:59 (permalink)
          Khúc tháng Ba

          - Giang Tuấn Đạt -

          Hình như có cơn mưa nào lạc lối
          Chợt ào về làm ướt cả tháng Ba
          Thế rồi em vùng vằng đi rất vội
          Như chẳng hề biết Hạ vẫn còn xa.

          Ta vẫn biết trái tim mình nông nổi
          Trót nhớ mùa xưa, mùa ấy đã xa rồi
          Nào dám trách rằng em hay giận dỗi
          Thôi cũng đành, tình chỉ bấy nhiêu thôi.

          Ta vẫn biết mình đa mang vô cớ
          Huống gì em chẳng thất vọng trong lòng
          Ta vẫn biết tình yêu mình nhỏ bé
          Xin em đừng nói đến chuyện bao dung.

          Rồi tạnh hết những giọt tàn tí tách
          Thế còn em? Chợt nhớ đến cồn cào
          Em ở đâu, ơi tháng Ba vô tội?
          Chỉ có màu hoa gạo cháy nôn nao...
          #35
            tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:34:47 (permalink)
            HEO MAY

            - Giang Tuấn Đạt -

            Nắng không vàng nữa
            Thế rồi heo may.
            Người không đợi nữa
            Thế rồi chia tay.

            Chỉ là nỗi nhớ
            Quặn từng phút giây
            Âm thầm như lá
            Úa dần trên cây.

            Chỉ mùi hoa sữa
            Thơm gì bâng quơ
            Dường như vẫn nhắc
            Những chiều đón đưa.

            Lẽ nào như gió
            Thoảng qua trong đời?
            Lẽ nào như nước
            Vô tình cứ trôi?

            Để rồi khoảng cách
            Từng một tầm tay
            Bỗng thành trái đất
            Non nửa vòng quay.

            Thì thôi tạm biệt
            Nỗi buồn ai hay
            Tiễn chân chỉ có
            Một trời heo may.
            #36
              tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:36:22 (permalink)
              Một Thoáng Ngẩn Ngơ

              Buổi sáng theo đò ra chợ Huyện
              Đi vòng phố nhỏ mấy đường quen
              Ở đây heo hút cùng tận biển
              Chợ tàn nhạt cốc cà phê đen.

              Cửa hàng sách báo im lìm quá
              Anh mua chi? - Mực Tím, Tuổi Hồng
              Tròn đôi mắt đẹp bao điều lạ
              Hêt rồi! - Áo trắng có còn không?

              Mực tím hết - Tay vàng khói thuốc,
              Bụi thời gian - Nhạt mất Tuổi Hồng
              Để quên bao thói đời lem luốc
              Áo trắng còn, anh có đọc không?

              Còn sao không thấy trên quầy sách
              Tinh nghịch nụ cười má đỏ ngây
              Người bán rời hàng ra tiếp khách
              Duyên dáng, tuyệt vời... áo trắng bay.

              Báo ấy cửa hàng không ngả giá
              Chỉ còn để tặng "cố nhân" thôi (?)
              Thoáng ngẩn ngơ, nghe lòng chợt lạ
              Một chút gì len lén đến trong tôi

              Ôi! Ngây ngất nụ cười của thuở
              Mới gặp nhau e ấp ngại ngùng
              Má ửng hồng dấu che mắc cở
              Thượng Đế ơi - Người đẹp vô cùng!

              Phố buồn hiu quạnh giờ đẹp thật
              Cốc cà phê hương đượm thêm nhiều
              Nếu ai hỏi - Nơi nào đẹp nhất
              Tôi trả lời - Nơi có người yêu...

              #37
                tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:40:33 (permalink)
                Xin lỗi em


                -Đoàn Vị Thượng-

                Xin lỗi em, vì một lý do nào
                Thềm nhà tôi vắng tiếng chân em bước
                Thì lúc ấy - lối đi ngoài cổng trước
                Tôi vẫn tin cỏ chưa vội mọc đầy
                Cỏ độ lượng cỏ cần biết rõ
                Tôi có gì xúc phạm với em đây?

                Xin lỗi em vì một lý do nào
                Em sẽ chẳng dừng chân nơi tôi đang đứng đợi
                Thì lúc ấy - vẫn xôn xao lá mới
                Hàng cây đang hồi hộp, chẳng nghi ngờ
                Cây thẳng thắn chưa tin điều phản bội
                Tôi có gì, em đến nỗi làm ngơ?

                Xin lỗi em vì một lý do nào
                Em vờ vĩnh than phiền tôi đủ tội
                Thì lúc ấy - tôi vẫn tin - bóng tối
                Chưa nhuộm đen được hết trái tim mình
                Muốn thật biết ai mới là gian dối
                Xin hãy chờ phán xét của bình minh

                Còn nếu em quả thật muốn xa tôi
                Người mới đến rủ em quên người cũ
                Xin cứ nói đi, đâu cần gieo tiếng dữ
                Ai chưa yêu chưa cảm thấy mình hiền
                Tôi chỉ mượn một lời thơ nhắn nhủ
                "Cầu mong được người tình như tôi đã yêu em".
                #38
                  tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:41:52 (permalink)
                  Mùa Thu Không Có Tôi
                  Nguyễn Hữu Huy Nhựt


                  Một sớm Mùa Thu buông xuống
                  mái tóc em vàng
                  Tôi ngồi chéo chân huýt sáo nơi đầu ngõ
                  Em đã yêu ai rồi đấy nhỏ
                  Sao không nhìn tôi cắn móng tay

                  Một sớm Mùa Thu buông xuống
                  mái tóc em dài
                  Tôi đi tìm nhặt nhành hoa cúc
                  Gài lên vết thương nằm ngay giữa ngực
                  Hờn ghen vò nắm lá tròn bay

                  Một sớm Mùa Thu buông xuống
                  mái tóc em cài
                  Đóa hồng nhung đâu phải tôi vừa tặng
                  Thì thôi tôi còn hoa cúc trắng
                  Đem về vờ ngắm tưởng chừng em...

                  #39
                    tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:43:07 (permalink)
                    Ngoài cổng trường


                    Chừng như lâu lắm
                    Mới về trường xưa
                    Đời ơi! mưa nắng
                    Hình như đâu chừa
                    Tóc xanh và trắng
                    Tàn phai những mùa

                    Thầy ơi! mới đó
                    Cũng đành rất xưa
                    Trường ơi! thương nhớ
                    Rớt mòn theo mưa
                    Bạn ta thời ấy
                    Lạc bay - gió lùa

                    Trường ơi! có thấy
                    Một người về thăm
                    Trường ơi! chốn ấy
                    Biệt mù tăm tăm
                    Một thời mới lớn
                    Vuột tay ta cầm

                    Trường ơi! đau lắm
                    Trong lần chia tay
                    Lớp mười hai ấy
                    Ngập ngừng... mưa dai
                    Cổng trường đóng chặt
                    Và ta... rớt ngoài.
                    #40
                      tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:44:01 (permalink)
                      Mưa
                      Bùi Thanh Tuấn


                      Em biết anh chờ đợi gì không?
                      Một hạnh phúc nhỏ nhoi trong đôi mắt trẻ nhỏ
                      Đường mênh mông mưa chiều.
                      Ước sũng lời nguyện cầu thành thật
                      Mưa
                      Kỷ niệm tan trong gió
                      Góc phố nhắc nhớ một ngày thu tàn
                      Đã được xếp vào ngăn kéo
                      Riêng anh.

                      Vẫn cái nhìn đầu tiên
                      Em mang đến từ phương trời xa lắc
                      Và đôi mắt biết nói
                      Nhớ
                      Quên.

                      Kỷ niệm là chiếc khăn mềm
                      Phủ lên những tháng năm đơn độc
                      Em mang bình minh thả vào đêm tối
                      Ánh sáng làm anh trượt ngã
                      Thứ ánh sáng hắt ra từ đôi mắt
                      Nồng nàn như tiếng Kinh cầu.

                      Mưa trắng trời
                      Ướt tóc em thơ ngây
                      Như tâm hồn anh xanh non thuở mười tám tuổi
                      Đường chiều lầy lội
                      Góc phố quen
                      Anh che ướt tim mình.

                      #41
                        tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:46:05 (permalink)
                        Bài Văn Về Mẹ

                        Vi Kha

                        Em kể về mẹ em
                        băng giọng văn thật là ngây dại
                        rằng " một buổi trên đường vượt biển
                        chuyến ghe em bị đánh cướp hai lần
                        chúng ăn hiếp mẹ
                        ba giận
                        xông vào đánh trả
                        chúng lồng lên
                        vung mã tấu
                        chém thẳng ta!
                        ba quị ngã
                        máu chảy đầy ra đó !
                        mẹ khóc gào
                        còn em sợ
                        nín lặng ... mắt mở to !!
                        Chúng phá nát chiếc ghe bé nhỏ
                        rồi bỏ đi sau khi đắc thắng cười
                        Mẹ khóc, ôm xác ba nóng hổi
                        Em rẩy run, nức nở, kinh hoàng
                        Em nhìn ba nằm đó, ngỡ ngàng
                        sao ba lại bỏ em với mẹ

                        Rồi bão tố lớn ơi là lớn
                        Sóng thật cao
                        Gió mạnh biết là bao
                        Sóng xua ngang
                        Ghe vỡ tan tành
                        Người ta khóc và em cũng khóc
                        Mẹ ôm lấy một thùng nhựa rỗng
                        em ôm ghì trên vai mẹ lạnh run
                        trôi lênh đênh trên sóng biển chập chùng

                        Em sợ
                        Mẹ nói : con yêu đừng khóc !
                        Có mẹ đây, mẹ thương con lắm
                        Mẹ con mình sẽ sống mà con
                        Ráng lên con, bão tố chẳng còn
                        bám vai mẹ đừng buông ra nhé !!

                        Một ngày sau, mẹ em mệt lả
                        máu của người ướt cả áo em
                        chiếc thùng con không đủ sức rồi
                        nó chìm xuống dần dần, sợ quá
                        Mẹ thì thào bên em thật khẻ
                        Mẹ buông tay, con bám chặt thùng đây
                        Mẹ với ba có lỗi ở kiếp này
                        không nuôi nấng cho con khôn lớn
                        Con phải sống, phải ngoan con nhé
                        Mẹ mệt rồi, mẹ đi tìm ba
                        Chưa dứt câu tay mẹ đã buông ra
                        Em khóc nấc: Mẹ ơi trở lại !
                        đừng bỏ con, con sợ quá mẹ ơi
                        Mẹ cứ trôi,
                        Mẹ chẳng trả lời
                        Em nhìn mẹ mà òa lên khóc

                        Một chiếc ghe đánh cá
                        Vớt được xác mẹ em
                        Khi trời sắp về đêm
                        Em được ghe đó vớt
                        Em ngồi bên cạnh mẹ
                        Mắt mẹ nhắm chặt rồi
                        Em sờ lấy đôi môi
                        Đôi môi không cười nữa
                        Họ đem mẹ đi đốt
                        Khói bay ngùn ngụt trời
                        Họ bảo " Mẹ lìa đời,
                        về cõi thần tiên ở "

                        Từ đó,
                        những khi em trở mình cảm sốt
                        nhớ làm sao bóng dáng mẹ hiền
                        Mơ mẹ em là một cô tiên
                        vuốt mái tóc, ru em ngoan ngủ

                        Từ đó,
                        em không còn cả ba và mẹ
                        nhìn bạn bè mà thèm lắm thầy ơi !
                        có nhiều đêm em hỏi ông trời
                        Mẹ trên đó có nhớ em không hở ??
                        Thầy cho em tạm dừng, dang dở
                        Nhớ mẹ rồi, em đang khóc thầy ơi !
                        từ hôm nay và suốt cuộc đời
                        em sẽ chẳng còn ba mẹ nữa ..... !


                        #42
                          tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:47:20 (permalink)
                          Mười Năm Hoa Phượng
                          Nguyễn Hữu Huy Nhựt


                          Có gã trai đạp xe trong chiều
                          Vu vơ nhặt từng chùm hoa phượng
                          Thả lên trời mười năm cánh bướm
                          Tìm những điều đã trở thành xưa

                          Có một người vừa vội qua mưa
                          Đành ướt mất trái tim mười sáu
                          Chốc bình yên cỏ hoa khờ khạo
                          Bỗng nao lòng một lối quen đi

                          Có gã trai muốn hóa loài ve
                          Giấu mình nơi tàn cây đầy lá
                          Kêu khẽ lời nghe buồn như hạ
                          Khi vô tình tập vở ngủ quên

                          Có một người chẳng nhớ nổi tên
                          Bởi phượng đã về đầy trên phố
                          Có tình yêu chưa lần thổ lộ
                          Nên mười năm phượng đỏ rơi hoài...

                          #43
                            tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:47:57 (permalink)
                            Ta chọn cho nhau hai con đường
                            Em một ngã và anh một ngã
                            Đường ta đi có gập ghềnh vất vả
                            Cũng chỉ một mình, không bước chung đôi

                            Ta đã chọn cho nhau cảnh chia phôi
                            Bàn tay sẽ không còn tay ấm nữa
                            Đôi mắt lạnh bởi không còn ánh lửa
                            Của một thời ta đã thiết tha yêu

                            Ta đã chọn cho nhau nỗi cô liêu
                            Bỏ nồng ấm, lấy đôi môi khô khốc
                            Mỗi buổi chiều cô đơn nhìn gió thốc
                            Thổi tung mù những hoài niệm xa xưa

                            Ta đã chọn cho nhau hai cơn mưa
                            Tự nhỏ xuống mỗi đời ta day dứt
                            Những giọt mưa không bao giờ chạm đất
                            Không bao giờ hòa thành một dòng sông...
                            #44
                              tieuphuong_loihai 22.04.2006 16:49:11 (permalink)
                              Hoài cảm

                              - Hoàng Phủ Ngọc Phan -

                              Khi xa nhau lần đầu
                              Anh biết yêu là khổ
                              Anh thầm gọi tên em
                              Ở bên này nỗi nhớ

                              Bây giờ trời mùa thu
                              Đang nhuộm từng chiếc lá
                              Anh biết em bên ấy
                              Cũng buồn như mùa thu
                              Và buồn như chiếc lá
                              Thu vàng và lá vàng
                              Ru hoài người biệt ly
                              Vào cảnh sầu miên man

                              Anh cũng là chiếc lá
                              Gió đưa đi lang thang
                              Vào cảnh sầu ly biệt
                              Xa xôi trời một phương
                              Chúng mình là chiếc lá
                              Bị mùa thu đánh rơi
                              Vào tháng ngày buồn bã...
                              Hai đầu quá xa xôi.
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9