Anh Có Là Anh?!
Cánh Rừng Thu Cánh rừng Thu anh lạc
có phải là trong mơ
lá vàng thơ anh rắc
hẳn nỗi lòng bơ vơ...
Em cũng có mùa Thu
và khung trời vô độ
chỉ màu xanh thăm thẳm
tháng Tám nhìn trong veo
Ở nơi đó em say
gió heo may lành lạnh
say lá bàng cũng đỏ
thay cho màu lá phong
Chiếc chong chóng thời gian
cứ đưa về kỷ niệm
tuôn như chiều mưa muộn
chảy xuống đời miên man
Anh có về rừng hoang
nhặt cho em nhánh lá
ướp giữa thơ vàng đóa
đợi mai ngày trao tay
Cùng ý niệm mùa Thu
cho ta về chung lối
giữa mênh mông bóng tối
sáng vụt dòng tâm tư
Còn đây gió chiều Thu
lay nhẹ làn mây trắng
xin gởi anh thầm lặng
khúc nhạc lòng mênh mang!? chiều 24/04/2006 Hoàng Thy Mai Thảo r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2006 10:22:28 bởi Huyền Băng >
Nhớ Mây Anh vãn hỏi
chiều nay
trời nắng nhạt
Mây
đâu rồi
để gió bạt
giòng trôi...
Cỏ
bơ vơ
trong hoang vắng
lưng đồi
đời và gió
cùng ru
chung nỗi nhớ!
Mây
có về
thêm cho Thy
khốn khổ
nghĩa lý gì
tình
vẫn hiểu
hoang mơ!?
Gió
đung đưa
cung điệu cũ
hững hờ
làm đôi cánh
đưa Thy
ra
biển rộng...
Mây
loang loang
trôi
trên đầu
bạc sóng
trốn
nỗi niềm
chẳng muốn tỏ
cùng Thy??
Mãi vấn vương
cây cỏ
khóc
trên đồi
Đêm
dìu dịu
gió
xoay chiều
biển động
Dậy làn sóng
của tình thương
ủy mị
vỗ một lần
vô bờ cõi
xa xăm!!
Nhắc cho Thy
tiếng nức nở
âm thầm
đời đi-đến
như màu Mây
huyền hoặc...
Khi Mây mặc
trên mình Em
dải lụa
mỗi đường tơ
ứng với
một ngôn từ
cho Anh vội
khoác lên mình
tia nắng
in thật vừa
ngũ sắc
của Mây bay?!
Viết
"Trang Thơ,"
"Mơ Tưởng..."
"Nhớ!"
"Mây!!"
"Hoài!!" 12h15-002/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2006 03:32:12 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
KHOẢNG TRỜI VÀ ÁNG MÂY
Khoảng trời xanh mênh mênh
Bao la mây bồng bềnh
Mây hồng và mây trắng
Theo cánh nắng về chơi…
Khoảng trời anh chơi vơi
Ôm em làn mây lạc
Xin gió đừng man mác
Để mây tan trên tay…
Khoảng trời xanh ngất ngây
Trăng vàng rồi sao biếc
Từng ngôi sao mắt liếc
Đừng nhìn, đau lòng anh!
Mây ngoan gió hiền lành
Theo trời xanh về cả
Ơ! Hạ vào rất lạ
Đem theo vầng mây lam…
Mây đừng đi lang thang
Trời hát bài ca nắng
Mây ơi! Cứ yên lặng
Trong lời ca Hồng Hoang…
Mây đừng xa nắng vàng
Nếu không trời thành bão
Mây không hồng sắc áo
Cũng mịt mù tối đen!
Mây đừng yêu bóng đêm
Giỡn chơi vì sao lạ
Đừng yêu trăng. Mây nhá
Trăng khi non khi già…
03.05.2006
Đuyên Hồng
Để một lần ta nghe trong thổn thức
Tiếng yêu thương đã dành trọn cho ai
Trong cuộc sống tiếng đời như tiếng sóng
Sẽ xô ta nghiêng ngã giữa vùng trời
Anh có lẽ là anh trong tất cả
Vậy tại sao không phải chính là anh
Trong tim em hay trong những tiếng lòng
Anh hãy nói em nghe người yêu hỡi.
Lời của Mây cho Gió Một đời em làm Gió
Bay giữa trời mênh mang
Dòng đời trôi lang thang
Qua bao mùa bão nổi...
Hôm nay anh đứng đợi
Đưa em bàn-tay-thơ
Nơi ngả đường lãng tử
Với đóa hồng... mộng mơ
Em bỗng nhẹ mành tơ
Như một làn Mây Trắng
Theo Gió Xanh lãng đãng
Bay về miền phiêu du
Ở nơi đó mùa Thu
Có rừng Thu lá đỏ
Và những con đường nhỏ
Chưa dấu chân con người
Thơ sẽ được mỉm cười
Đón mùa hoa đăng mới
Gió lùa Mây chạy tới
Ngắm thiên đường tình-thi
Gió chớ ngại Mây đi
Theo một vầng trăng tỏ
Ánh trăng non bé nhỏ
Cũng chỉ tình hoang-sơ
Không giận dỗi với Thơ
Không bơ phờ với nắng
Và cũng đừng mặn đắng
Với những dòng sông mơ?! 03/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
Đa tạ tình-thi đến từ xứ Tuyết ! Thì Em biết Anh vẫn là Anh đó
Chẳng của riêng ai, xong cũng thuộc cõi đời
Thơ với thẩn khiến Anh mang tội lỗi
Bởi ngôn từ, chữ nghĩa thật vu vơ???
Em là ai, công-chúa của Thần-Băng
Đến từ nơi chỉ có Tuyết, băng-hà
Ưu ái quá, qua vườn thơ cỏ-dại*
Để lại nhành thơ lạ choáng tim Anh
Cám ơn Em! Đóa hoa mộng tình-thi
Đã cho Anh đôi phút thật dịu hiền
Đời bỗng tặng cho ta chiều ý nghĩ
Thơ mở đường, Em mở cửa tin yêu!!! 17h55 - 03/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
Đôi mắt tinh nghịch "Ðôi mắt có tên tinh nghịch rồi
Nhìn yêu thành ghét tự nhiên thôi
Trái tim không hiểu ai chờ đợi
Ðôi mắt nhởn nhơ …mắt biết cười!"* Đôi mắt của em, đã một lần tôi thấy
Trong cơn mê, cái thuở ấy dại khờ
Sao như gió...làm con tim bỡ ngỡ
Thoảng như mây...mang nỗi nhớ ngang trời...
Có hay không ở giữa khoảng chơi vơi
Của trời cao với đất- quá vợi vời...
Là tia nắng của riêng đôi mắt- hỏi:
Nhớ em không?- chàng thi sỹ tình đời!?
Anh lênh đênh bao đêm rồi mộng mị
Biết tin vào linh tính của mình không?
Hay phải quên, như "quà trắng"- tình hồng
Thượng đế tặng vì thương anh đơn lẻ?
Đời ai hiểu tình bạn này- có thể
Như muôn tình bằng hữu của vườn Thi
Cho ta đi thanh thản giữa cõi đời
Vùng vẫy hưởng nụ ân tình độc đắc!
Đôi khi thấy ánh ngời câu em nhắc
"Ngại chi anh, em chẳng sợ dối lòng..."
Mà đôi lúc lại như nghe qua mộng:
"Nhớ nghe anh- chớ có phạm tội trần!?"
Anh trôi qua bao nhiêu ải phân vân
Nay sám hối- em thơ đừng giận dữ
Hãy để lại cho anh đôi dòng chữ
"Nhớ thương anh- xin hẹn kiếp mai này?!" *thơ của một người "tình-thi" cõi ảo! Hoàng Thy Mai Thảo
Chia mộng... đường xa! Mộng hồng một giấc anh ru
Em như cánh lá mùa Thu ngại ngùng
Mây bay lồng bóng bên tùng
Phím-tơ anh gảy não nùng đêm sâu
Bên trăng gởi lại nhánh sầu
Câu thơ tinh mới đượm màu thiền-ca
Hiền hòa như điệu thu-ba
Trên dòng sông Hậu là đà ngã Tây
Rượu-tình anh nhấp- em say
Đuốc-hoa anh thắp lung lay địa-đàng
Thương anh nặng gánh việc làng
Em chia chung mộng... nhẹ nhàng đường xa?! VTTT-04/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 05:05:44 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
CÁM ƠN GIẤC MỘNG
Xin cám ơn những tình cảm chân thành
Em đã giành cho anh trong giấc mộng
Anh vẫn mộng nếu một ngày còn sống
Anh sẽ cùng chia giấc mộng xanh...
Cám ơn em! Tiếng chim hót đầu cành
Gọi vườn thơ anh tỉnh giấc
Nhưng mộng vẫn khác xa đời thực
Nên nhiều khi ta thức vẫn mơ
Mơ hay thực cũng không cần biết nữa
Chỉ thấy hôm nay ta chan chứa yêu đời
Chỉ thấy hôm nay trời mở mắt cười
Có nắng đẹp và mây hồng gió thoảng
Ôi cuộc sống nếu chỉ là ảo tưởng
Ta cũng xin ôm mộng đến trọn đời
Để khi nào trong giấc ngủ xa xôi
Ta vẫn thấy tiếng em cười, mời gọi....
06.05.2006
ĐH
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.05.2006 09:19:27 bởi Đuyên Hồng >
Mộng mơ một gánh giữa đời
Mây trôi, gió cuốn... bời bời... lòng nhau
Ngàn năm mơ mộng- quặn đau
Mơ mơ... tỉnh tỉnh...nát nhàu tâm tư
Những điều tưởng thật mà hư
Giấc mơ nối nhịp đoạn cầu sông Tương...
Nhưng qua mộng mị vô thường
Ta còn được thấy mến thương nhạt nhòa
Đôi dòng tâm sự gởi trao
Mong đời chỉ những hiền hòa bao quanh?! * đa tạ ĐH ! Hoàng Thy Mai Thảo
Dòng sông mộng Có dòng sông
không bao giờ
đổ ra biển
quẩn quanh hoài
trong bể khổ
của mình thôi
mưa cứ rơi...
rơi... hối hả
hết tháng ngày
đi rồi đến
những nỗi buồn
đà muôn thuở...
Dòng sông em
ôm kín chiều
như mây tỏa
giấc mộng hờn
cũng xối xả
của tình-thi
muốn muôn nơi
con nước chảy
chỉ về nguồn
Thơ và Nhạc
mang riêng tên
Thơ và Nhạc
Sông mơ ơi
đem hồn ta
ra biển rộng
thả vẫy vùng
cho biển động
một lần thôi
để ta nghe
rõ tiếng sóng
của đêm trường
ru ngoạn mục
tên một người
ta ước gọi!!!
Biển mênh mông
xé màn đêm
con sóng bổng
bọt trắng tung
vung vãi mộng
trải khắp cùng
muôn chấm sáng
muôn Vì-Sao
sao sáng lạ
và giữa trời
Sirius,
quá dấu yêu!
Ôi mỹ miều
là bóng dáng
của tình-si
sáng lung linh
giữa khoảng tĩnh
đất-trời lành
tô điểm mộng
núi-non-sông
cùng... vũ-trụ
ánh diệu huyền
làm xao xuyến
xác-hồn Thy?!
Hết đêm dài
hết mộng ngải
giấc phiêu-linh...
lặng lẽ quay
bước chân mỏi
trở lại nguồn
dòng-sông-mộng
ôm mênh mông
tràn mơ mộng
cuộc đời này
người thứ-lữ
đã quên sinh!? 04/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 15:10:26 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Anh có là anh "Anh có là anh, của xưa và cả bây giờ
Bằng lăng tím vẫn ngu ngơ trước gió
Em vô tư vẫn đi về con đường đó
Để tìm gì ngoài xác vỡ bằng lăng?!
Đâu còn nữa dấu tích những bước chân
Thuở tình yêu vừa trở mình lớn dậy
Dấu nỗi buồn với nụ cười che đậy
Em nhủ lòng, anh vẫn vậy.....như xưa..." * Bằng Lăng Tím như màu mây tím ngát
Đã một thời hoa tím nở Thu sang
Gió nhẹ bay trong chiều tím muộn màng
Anh bỡ ngỡ hôn lên môi tà áo tím...
Em xa rồi... trời nơi đây tím lịm
Giọt tím hờn... nhỏ tí tách... đường mưa
Trong đơn côi... đường chỉ tím thêu thùa
Nhành thơ tím gởi tặng Em qua ao ảnh
* * * * *
Bỗng ngất ngây với đóa hồng Em tặng
Đem bằng lăng của quá khứ trả về
Cho giấc mộng đêm nay màu tím thế
Nhẹ ru hồn Anh lơ lửng bến thiên thai
Ước mong gì Em cùng tới phút ni
Dắt tay nhau ta qua ải lụy phiền
Dang đôi cánh bay về phương trời-thiện
Hát tên đời duy chỉ nốt yêu thương
Trái đất lành sẽ nở chỉ hoa thơm
Lá rất xanh, cỏ rất mịn, đất rất mềm
Ong rất mật, bướm rất say, người rất mến
Suối, sông, ngàn rất mát mẻ nhạc tuôn trôi
Hết đêm rồi Anh vẫn nhắc trên môi
Bằng lăng ơi chớ có nhạt chiều tà
Em cũng thế... là ngày xưa đâu lạ
Chẳng trách gì... sao Anh vẫn như xưa??? 05/05/2006 *Thơ BN Hoàng Thy Mai Thảo
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 15:27:59 bởi Hoàng Thy Mai Thảo >
Cơn mơ hoang .. Em nhắc đến ngày xưa
Mối tình đầu
Bỡ ngỡ...
Mải ru chiều mộng vỡ
Nỗi nhớ về
Miên man...
Thao thức bóng đường loang
Thời gian trôi
Đôi ngã...
Cơn si mê cuồng độ
Đốt nhạc lòng
Đê mê...
Lệ Em đã tuôn rơi
Bao nhiều năm
rồi nhỉ...
Cỏ trên đồi đã úa
Đá bên đường
Nứt ngang...
* * * * *
Ta khóc một vần thơ
Đêm nay tròn
Vụn vỡ!
Ôi con tim yếu đuối
Đồng hành cùng
Hồn hoang...
Sao Em lỡ thở than
Dòng sông ta
lơ đãng?
Hẳn chi Em linh cảm
Giấc lặng thầm
Đớn đau??
Bao nhiêu ngả đời sau
Biết làm sao
Ta hiểu???
Suối sông rồi cũng cạn
Tình ta còn
Đầy vơi!?
* * * * *
Tại ta nỡ sinh ra
Làm kiếp đời
Lữ-thứ
Con chữ vương- bứt nợ
Tâm tình buồn
hái mơ
Thơ rong ruổi... phũ phàng
Cơn mơ hoang!
Hoang!!
Hoang!!! 05-05-2006 *cho một tình-thi .. Hoàng Thy Mai Thảo r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 17:51:11 bởi Huyền Băng >
Suối và Sông Thôi, anh làm sông rộng
Em chỉ là suối thơ
Con suối nhỏ ngẩn ngơ
Giữa rừng sâu thăm thẳm
Giấc mộng xưa in đẫm
Chung cuộc đời đôi ta
Hai đứa trẻ xa nhà
Mơ trang thơ huyền thoại
Sông ơi xin đừng ngại
Đoạn đường dù rất xa
Suối vẫn muốn mượt mà
Trôi về xuôi- ra biển
Giữa vô-thường miên-viễn
Sông có chờ suối không
Và có mở cửa lòng
Reo hân hoan sóng dậy
Chúa trao anh cây gậy
Thần kỳ trong giấc hoang
Để anh vẽ huy hoàng
Tên con sông anh chở
Ước mơ kia sẽ nở
Tràn một rừng hoa mai
Mai trắng dẫn Mai vàng
Qua sông-thương kỳ ảo
Anh ơi xin đừng bảo
Tình yêu rồi phôi phai
Mộng quá ngắn, đêm dài
Suối-sông rồi đôi ngả?
Mây trôi mây thi nhã
Gió say gió la đà
Nước đi rồi vội vã
Lại trở về theo mưa??? SM- 04/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2006 17:53:55 bởi Huyền Băng >
Sao Mơ TeHat Ở hai đầu trái đất
Đêm-Ngày- chiều ngược nhau
Cho thêm những âu sầu
Hai con tim mỏi mệt
Em mang thơ ra dệt
Một con đường tơ vương
Anh rãi vãi vô thường
Lời cầu kinh tha thiết
Tháng ngày trôi mải miết
Hạ cứ về lại đi
Đem hạt nắng muộn thì
Phơi sợi thương sợi nhớ
Anh muốn đời trả nợ
Mưa ngâu về thật mau
Em đợi bóng con tàu
Chở ngày-đêm gần lại
Trong màn đêm hoang dại
Bỗng thấy trời bao la
Trôi giữa dải Ngân Hà
Vì Sao Mơ TeHat !!! 10h15 - 05/05/2006 Hoàng Thy Mai Thảo
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: