ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 40 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 598 bài trong đề mục
Đuyên Hồng 02.11.2006 22:08:12 (permalink)
0
XA GIẢNG ĐƯỜNG


Chín kỳ lên giảng đường đã hết
Xa rồi sao! Từ biệt mái trường yêu
Xa rồi sao! Những tiết học buổi chiều
Gió mơn trớn lời giảng bài xa lắc….

Qua cửa số thò tay ra ngắt
Một chùm hoa phượng đỏ giấu gầm bàn
Cả không gian tràn ngập tiếng ve ran
Cả con đường một màu bằng lăng tím…

Chào những ngày mưa giăng tháng chín
Không nón mũ
Bạn bè
Đầu đứa nào cũng ướt
Qua cả những tháng ngày rét mướt
Đông về nét chữ cứ run run…

Cây bàng trước nhà lá xác xơ thêm
Cành phượng đã mấy mùa hoa nở
Bức tường úa vết thời gian loang lổ
Tháng năm dài bảng kính vỡ vài nơi…

Chào dãy hành lang chỗ học chỗ chơi
Điếu thuốc thơm chia nhau người một khói
Mùa thi đến miệt mài quên cả đói
Người bạn gầy thêm chỉ nguyên một nụ cười

Giảng đường ơi! Đã đến ngày tạm biệt
Một góc phòng cũng trở thành thân thiết
Một trang sách cũng trở nên máu thịt
Của đời ta, nơi đó Bách Khoa
Của đời ta! Từ đó bước ra….
Đuyên Hồng 03.11.2006 13:18:22 (permalink)
0
Đôi Mắt


Sao em lại ra đi
Tìm chốn phồn hoa!
Quên vị mặn của cà
Vị chua dưa muối
Từ giã Quê hương
Không một lời tiếc nuối
Em đi!
Sao vội thế
Em ơi, sao vội thế?
Không để anh đưa một quãng đường
Không để anh chia tay
Một lần rồi
Vĩnh biệt!

Đôi mắt
Đôi mắt đen
Nói những lời không bao giờ hết
Cháy lòng anh
Cháy bỏng lòng anh!
Tha thiết tiếng ve
Trưa hè mở cửa
Lối xưa ta về
Có nhớ chăng em?

Biết tin em đi
Trưa nay
Khi con tàu rì rầm chuyển bánh
Công xám lạnh
Màu trước một cơn mưa
Sóng xô bờ
Nắng vàng,
Thẫn thờ nhìn kẽ lá
Anh
Không hồn
Mệt lả
Còn đâu hình em sau vòm lá
Còn đâu tay em vẫy qua cửa sổ con tàu
Ngày em đi giờ đã thành ký ức
Ai đã tiễn em khi vắng bóng anh
Ai đã đưa tay chào cho em vẫy?
Không, không!
Chẳng bao giờ được thấy
Bởi em đi
Lén lút, vội vàng
Hành trang mang theo chỉ là đôi mắt

Đôi mắt đã in dấu Quê Hương
Như sự vong ơn
Như lời bội nghĩa

Em sẽ thấy gì qua bên kia
Một xứ sở hoàn toàn xa lạ
Suốt đời em chẳng thể quen đâu
Ai có thể nói với em
Lời dịu êm
Hơn lời của mẹ?
Ai có thể ru em
Bằng lời ru thời thơ bé
Ai có thể đưa đến cho em
Tình yêu anh
Cả một đời trai trẻ?
Quê hương
Là thế!

Anh vẫn tin
Em sẽ trở về
Bằng đôi mắt ngày xưa
Rực cháy!
Bằng đôi mắt này
Em đã thấy
Chẳng nơi nào đẹp bằng Quê Mẹ
Chẳng tình yêu nào
Như thời trẻ hai ta
Ơ!
Vị mặn của cà
Vị chua dưa muối
Vẫn đượm nồng
Cả lúc đí xa!
Đuyên Hồng 04.11.2006 09:59:54 (permalink)
0
Ru Em


Ngoan nào! Anh mắc võng đưa
Ru em ngủ dưới bóng dừa Quê Hương
Ngoan nào... trăm nhớ ngàn thương
Đưa ra ru bạn chung đường ngày xưa...

À ơi... ngủ giấc yêu thương
Anh ngồi ru võng mộng vàng đi em...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2006 10:00:59 bởi Đuyên Hồng >
Hoàng Hoa 04.11.2006 18:41:46 (permalink)
0

À ơi... ngủ giấc yêu thương
Anh ngồi ru võng mộng vàng đi em...

À ơi... người thiếp vào đêm
Riêng người ngồi lặng sầu êm êm về
Người vui ước mộng trăng thề
Người buồn ru lại tình quê... chạnh lòng
Đuyên Hồng 05.11.2006 09:05:03 (permalink)
0
@Hoàng Hoa: Lâu nay mới thấy TTh ghé chơi!

Nàng Thơ


Ta viết bài thơ tặng cho người bạn
Những cô nàng rất đỗi xinh tươi
Những bóng hồng nét xuân thắm lả lơi
Treo mộng ngọc trên đầu ngòi bút
Ôi xao xuyến lòng ta khi nhắc đến
Bao Nàng Thơ dáng đẹp tựa tranh
Hoàng hôn về bay trên ngọn khói xanh
Đêm du ngoạn trên ánh vàng bóng nguyệt
Ta thương yêu, ta đau buồn héo hắt
Ngọc Nữ ơi! Đêm huyền vầng trăng tắt
Ta say sưa giấc mơ vàng nào chắc!

Nàng là Tiên sa hay ả Hồ Ly
Là Ma nữ, Cô hồn ta đâu biết
Mà đêm ngày ta cứ mong da diết
Nàng là bão là mưa hay là sấm sét
Mà lòng ta rời rụng khi nhắc tên
Hỡi những Nàng Thơ ta chưa kịp gọi tên
Đã biến mất sau giấc vàng ướt gối
Đã khép lại từ vần thơ viết vội
Những đêm trường ta tha thiết gọi EM!

Xa người mơ ta kết bạn với Lưu Linh
Ta ngập ngụa trong cơn say tỉnh
Ta tìm kiếm chút dư âm hư ảnh
Nhưng than ôi
Những giấc mộ vỡ rồi
Những Tiên Nga Ma Nữ cũng bỏ tôi
Những Hồ Ly Quỷ Mỵ đã hết thời
Tôi đơn độc cuộc đời nơi trần thế
Những năm tháng nhìn bóng trăng quạnh quẽ
Đâu lầu Tiên đâu tiếng hạc non xưa
Đâu khúc Nghê thường đâu réo rắt đàn mơ
Đâu chốn Thiên Thai đâu cung Bích Động
Những bạn bè đã cùng ta chung sống…

Đêm cạn mộng rồi ta ngồi nhớ trời sao
Nơi bạn bè lấp lánh tận xa cao
Ta tức tối
Ta cưỡi ngàn mây khói
Tìm lại chốn xưa… ta gọi hỡi Nàng Thơ
Người nơi nao trong cõi mộng mơ
Có chờ ta gửi lỡi tiễn biệt
Người có sẻ chia cùng ta niềm hối tiếc
Còn nhớ chăng nhân thế một người xưa
Ròng rã trông chờ, tha thiết gọi: Nàng Thơ…


Repost
Đuyên Hồng 06.11.2006 12:16:29 (permalink)
0
NÀY CÔ BÉ

Này cô bé thơ ngây và ngơ ngác
Trong tim buồn ta đã khắc tên em
Ta đã gọi hình em là mây bạc
Và mắt em đẹp như nét nguyệt hiền…

Này cô bé đừng dỗi hờn chi nhé
Ngày mệt nhoài công sở chẳng còn thơ
Một hôm lỡ đâu lòng anh muốn thế
Chớ hanh hao buồn giận nghi ngờ…

Này cô bé chưa một lần gặp mặt
Mà ngỡ như duyên cầm sắt đã trao
Chút tình thơ có phải là chuyện thật
Để con tim mong ước tuôn trào…

Này cô bé bóng chiều đang xế
Hoàng hôn về em có nhớ ai chăng
Nơi xa đấy lòng anh rung nhè nhẹ
Yêu thương ai nên mong nhớ âm thầm…

Này cô bé ngày mai em còn ngắm
Nét liễu buồn áng mây thắm bay qua
Ta sẽ đợi bên cầu vàng sắc nắng
Háo hức chờ một bóng trắng thướt tha…





Tình yêu qua những đường Link

Những đường Link nối chúng mình làm một
Dù cách xa bốn biển vẫn gần nhau
Tận năm châu vẫn thấy sao thân thiết
Khi đã yêu chung một nhịp cầu

Xin đừng tưởng tình duyên kia là ảo
Sao mong ngày đợi tối mộng đêm
Những trang Web không hề khuôn sáo
Cũng khổ đau trăn trở khát thèm

Thêm một lần anh lạc vào trong mộng
Đường Link yêu se sợi chỉ hồng
Ta gặp gỡ tâm tình như dậy sóng
Lòng thương yêu nào cũng mênh mông

Nếu một bữa không Online- chờ nhé
Đừng trách anh lỡ hẹn, mà em
Bởi đường Link đông người sang quá
Nên anh Offline cho đỡ nhớ thèm…


Repost
Đuyên Hồng 08.11.2006 11:59:53 (permalink)
0
ĐÊM THU
Thu về tơ tưởng nghĩ về Thu
Mờ ảo trăng lên sương ảo mở
Chuyển động gió vờn cây động chuyển
Lưu luân lá rụng tiết luân lưu
Mộng mơ đưa đẩy lòng mơ mộng
Ru tiếng ơi à vẳng tiếng ru
Tiếc nhớ tình xưa ôi nhớ tiếc
Từ từ nguyệt rạng sáng từ từ…


NGẪM CẢNH
Một chèo sải bước dọc non sông
Khách chẳng buồn sang bến vắng không
Nước đục buông câu chờ cá dại
Mồi thơm thả lưới bắt chim hồng
Trời xanh vá đá người đâu tá
Đất hẹp buôn danh chợ mải đông
Nửa gánh gươm đàn vai trĩu nặng
Sao còn chia rẽ kẻ ngoài trong!


YÊU
Yêu đất nước tôi đất Lạc Hồng
Yêu non mây phủ sóng gầm Đông
Yêu đồng xanh lúa đêm trăng tỏ
Yêu quả trĩu cành giếng nước trong
Yêu buổi thu sang vàng lá úa
Yêu ngày hạ đến rực hương nồng
Yêu người yêu cả ngàn xưa ấy
Yêu bạn yêu ai cũng hết lòng

Yêu tiếng hoạ thơ lời tiếp vấn
Yêu xuân đào nở rực ngoài sân
Yêu ca dao cũ người quên áo
Yêu tứ thơ xưa tiếng hát văn
Yêu giọng hò đêm tràn sóng nước
Yêu lời đối đáp níu đôi chân
Yêu khăn mỏ quạ quần ba lĩnh
Yêu áo bà ba váy tứ thân…


Đêm Thu
Gà gáy nguyệt tà rọi mái hiên
Bóng vàng hoang hoải vãi quanh thềm
Mênh mang sương phủ tràn sông núi
Xào xạc gió lay rũ lá mềm
Trăng ngập đồng hoang cô quạnh thế
Dế kêu vườn cổ não nề thêm
Nam kha một giấc đà bừng tỉnh
Dâu bể vương mang ít nỗi niềm

Repost
Đuyên Hồng 09.11.2006 07:50:27 (permalink)
0
HỎI

Ta hỏi con chim hót
Người yêu ta đâu rồi
Chìm buông lời lảnh lót
Cớ gì người hỏi tôi!

Ta hỏi sông hỏi suối
Bóng người ta yêu đâu
Dòng suối buồn rầu chảy
Mang mây trôi chân cầu

Ta nhìn lên trời cao
Cớ gì người không thấy
Người tôi yêu đâu nào
Trời hỏi: sao khờ vậy!

Ta hỏi hoa hỏi lá
Bóng người thương khi nao
Những bông hoa tươi đẹp
Chẳng hiểu lòng tôi sao…?

Ta buông lời ca ngất
Lãng đãng cùng gió cây
Thả nỗi sầu chất ngất
Vất lên trời cùng mây...


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2006 12:04:22 bởi diên vỹ >
Đuyên Hồng 10.11.2006 15:20:09 (permalink)
0
LỜI THẦY GIÁO
Kính tặng thầy giáo dạy Văn


Những mảng bảng đen rồi lại bạc
Sợi tóc thầy bạc hết chẳng còn đen
Theo lời thầy bao thế giới hiện lên
Những cặp mắt xoe tròn ngơ ngác lạ...

Không còn trẻ, thầy vẫn là thi sĩ
Giọng ngâm thơ nghe đầm ấm mượt mà
Những bông hồng say đắm hôm qua
Nay nở rực trên bao miền đất lạ

Trời đông lạnh thầy phong phanh áo cánh
Giáo viên nghèo thi sĩ cảnh nghèo hơn
Không bận lòng với những chuyện áo cơm
Đi tới lớp thầy miệt mài khuya sớm

Những bài văn thầy chép tay cho mượn
Để lũ trò say sưa đọc thâu đêm
(những vần thơ người ta cấm cho xem
Chẳng ngần ngại, có thể thầy liên lụy...!)

Vợ thầy xinh, hoa khôi trường một thưở
Nay mất rồi thầy nuôi lũ em thơ
Một mình thầy đủ trăm đường xoay xở
Quên tình yêu trăng gió bướm hoa…

Lời thầy dạy cho người biết nghĩa
Trên thế gian đẹp nhất một chữ hòa
Sống ở đời chớ kiêu ngạo xa hoa
Lòng nhân hậu cảm thông đời cùng cực

Thầy ơi thầy lời văn xưa thầy nhắc
Nay trò ngoan đã chắc mấy ai quên
Sống thẳng ngay chẳng sợ cường quyền
Nhìn ánh mắt của thầy hiền thương lạ…

Ngày hội lớp con ghé qua trường cũ
Bóng thầy xưa câu chữ vẫn còn nguyên
Trò của thầy dù đi xa bốn bể
Từ lời thầy chắp đôi cánh thần tiên…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.11.2006 09:25:22 bởi Đuyên Hồng >
YeuDieuLongNu 10.11.2006 15:55:09 (permalink)
0
LÁ BÀNG

Hôm qua đám lá bàng
Rơi
Để phơi cả một khoảng trời trắng phau
Lá bàng
Lỗ chỗ lỗ đau
Tím đen nhàu đám
Cỏ rầu cuối thu

Có vài chiếc lá đung đưa
Sáng nay đã thấy
Trọi trơ cội cành

Đông về
Rơi rụng trong anh
Lơ ngơ nhớ đám lá xanh
Một thời

Đông sang
Gắng chịu bàng ơi
Hẹn mùa xuân tới
Lộc tươi đầy cành

Có người
Tiếc lá bàng xanh
Ép vào lưu bút để dành mùa sau…




LÁ BÀNG RƠI...2

mùa đông nhìn lá bàng sầu
xác khô cho bước chân đau xạc xào
lá rơi đem những ước ao
kỷ niệm chồng chất dạt dào niềm vui.

trường tan quên nón mất rồi
trèo cây bẻ lá chung đôi một cành
hai mình như cặp chim xanh
ríu ra ríu rít dưới cành bàng tươi.

bây giờ nhớ mãi trong đời
anh đi em tiễn cũng nơi gốc bàng
lá vàng ươm mộng thở than
lá xanh gió vẫy...trao ngàn niềm tin.

chiều thu nắng nhạt mắt nhìn
hồ thu xanh ngắt bóng in chúng mình
đường bay rẽ lối chim xinh
mùa thu để nhớ bóng hình người đi.

cho buồn chất nặng lối thề
cây bàng cũng thấy buồn về theo đông.
hôm qua lá ấm còn đông
hôm nay đã vắng cành không còn gì.

từ ngày anh bước chân đi
bước em lẻ với lá thề bàng tươi.
hôm nay nhìn lá bàng rơi
khóc cho lạnh với khoảng trời ước mơ.

lá bàng rơi...nỗi vu vơ
thương cho hạ thắm nắng mơ mái đầu
người đi còn nhớ chung câu
lá rơi như để buồn sầu trần ai.



YeuDieuLongNu

chúc huynh vui nhé DUYÊN HỒNG /MUỘI LÂU RÙI BẬN QUÁ chưa vào vườn thơ nhà huynh..vậy là huynh cũng thích cây bàng hả....muội cũng vậy thíchcây bàng hơn cây phượng...vì nó có cả một năm mà..mùa này quả bàng ăn ngon lám...muội tiếc không có hình lá bàng....huynh tặng muội đi nhé...cám ơn trước huynh nè..
Đuyên Hồng 11.11.2006 16:55:00 (permalink)
0
Cám ơn Hiền Muội YeuDieuLongNu đã ghé qua nhà! Thi hứng của Muội dạt dào quá!

VU VƠ SONG THẤT

Đời ảo mộng tìm người trong mộng
Ai gieo thơ cho dậy sóng lòng
Chữ thương chữ nhớ chữ mong
Lời nào cũng thắm cũng nồng mến yêu

Mối tình lạ anh mang về giữ
Nhớ đến em câu chữ khát thèm
Trăng vàng rụng bóng bên thềm
Sao đêm trăn trở môi mềm ước ao…

Ai than thế ngọt ngào rơi lệ
Nỗi đắng cay trời bể đa đoan
Ly hương một kiếp đoạn tràng
Nhớ người nhớ nước ruột gan tím bầm

Thư cho ai sóng gầm mặt chữ
Nét điệu đà tình tứ lả lơi
Vui cười câu chữ rong chơi
Thả ra xanh cả một trời mộng mơ

Hồn mơ hoa lòng sa lưới nguyệt
Thơ mê hoang giấc điệp tâm giao
Khi vui ngồi đếm trăng sao
Khi xa thả nỗi khát khao ngóng chờ…

Ngày ba bữa trông thơ đỏ mắt
Tuần dăm hôm lục Nét tìm tên
Thương người nhớ cả nick-name
Vu vơ song thất thả niềm tương tư…


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 16:26:53 bởi Huyền Băng >
Đuyên Hồng 12.11.2006 17:21:46 (permalink)
0
Lục Bát dưới sông


Thả câu Lục Bát xuống sông
Cho vơi tức tưởi cho lông bông buồn
Mang câu lục bát về nguồn
Thả trên thác nước cho hờn vỡ tung…

Mang câu lục bát lên rừng
Chim vui cất tiếng ca mừng tri âm
Thả thơ về với trăm năm
Hư hao nhân thế trở trăn kiếp người…

Mang câu lục bát lên trời
Ầu ơ… tiếng võng trăng ngời đêm thu
Đời người một giấc Nam Kha
Ngày vui gang tấc phù du cuộc trần…

Mang câu lục bát ta ngân
Thả lòng theo áng phù vân giữa đời
Trao nhau lục bát người ơi
Đường trăng ướt áo mưa rơi giữa lòng…

Thả câu lục bát xuống sông
Cho vơi nỗi nhớ cho ngông nghênh buồn…



LÁ BÀNG

Hôm qua đám lá bàng
Rơi...
Để phơi cả một khoảng trời trắng phau
Lá bàng
Lỗ chỗ lỗ đau
Tím đen nhàu đám
Cỏ rầu cuối thu

Có vài chiếc lá đung đưa
Sáng nay đã thấy
Trọi trơ cội cành

Đông về
Rơi rụng trong anh
Lơ ngơ nhớ đám lá xanh
Một thời

Đông sang
Gắng chịu bàng ơi
Hẹn mùa xuân tới
Lộc tươi đầy cành

Có người tiếc lá bàng
Xanh....
Ép vào lưu bút để dành mùa sau…



CHUYỆN TÌNH

Vui buồn cợt nhả vần thơ
Bỏ vài câu chữ vu vơ buông lời
Rồi xem thơ ấy có người
Cười thầm trong bụng rõ loài… Vô duyên

Chuyện người ván đã đóng thuyền
Luyến thương một chữ hão huyền ước mong
Nặng lòng cả khối đèo bòng
Đong đưa rồi vướng vào vòng quẩn quanh…

Rành rành đau ả khổ anh
Xanh xao cả giấc mộng hành giữa đêm
Niềm thương nỗi nhớ không tên
Bên trời phương ấy lửa đèn tối chăng

Chẳng hay đằng ấy phải lòng
Nắng mưa thờ thẫn bên song đứng chờ
Thơ người vàng mộng êm mơ
Thơ người gió lửa bão vừa mới qua

Mà ta thì cứ ngẩn ngơ
Nhớ người hay nhớ vần thơ hỡi người
!




Repost
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2006 17:22:51 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 13.11.2006 18:22:51 (permalink)
0
GIAO MÙA


Giao mùa mây chểnh mảng bay
Gió hờ hững chạy cho cây vương lòng

Giao mùa nắng nhạt như không
Nắng bâng quơ phủ bến sông sương mù

Giao mùa lá rụng xác xơ
Trời nghe lành lạnh phố lưa thưa người

Giao mùa vắng tiếng nói cười
Tình xưa đã dứt duyên tôi chưa về

Tháng mười lất ngất cơn mê
Giao mùa dằng dặc lê thê giao mùa…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2006 18:25:53 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 14.11.2006 16:25:40 (permalink)
0
NÀY CÔ BÉ (2)


Này nỗi nhớ không tên, này cô bé
Theo ta rong chơi khuya sớm không về
Này lời thơ buồn, này đôi mi ứa lệ
Tự khi nào sao thân thuộc gớm ghê!

Nỗi lòng anh cựa quậy chẳng yên
Cứ đong đầy trong câu thơ sớm tối
Này cô bé! Những điều không thể nói
Theo lời thơ như mây khói dần loang…

Này bé yêu những buổi chiều tan
Lòng ai thả trên từng trang tâm sự
Từng lời yêu thương, từng miền đất hứa
Ta ao ước hoài mà chưa thể tới thăm…

Này cô bé! Những đêm hoang cô tịch
Giấc mộng vàng em thoáng hiện rồi tan
Nét hư ảo chập chờn niềm yêu thích
Trong bàng hoàng đau đớn miên man…

Này nỗi nhớ! Xích lại gần thêm nữa
Nơi con tim nghe nhịp thở lời thơ
Có phải em hiện trên từng con chữ
Nên lòng ta mải đắm đuối mong chờ…


r

Đầu Đông

Ông mặt trời ngái ngủ
Đỏ quạch trùm mây đen
Vỉa hè vương lá phủ
Ngỡ ngàng bàn chân quen

Heo may ùa xuống phố
Tím tái làn da khô
Dáng ai về trong gió
Rùng mình giọt mưa thưa

Đã nghe hương bếp lửa
Thơm lừng mùi ngô khoai
Đã thèm hơi chăn gối
Tiếng đôi cô thở dài…

Sương mù rơi xuống vội
Chén chè xanh bốc hơi
Không mồi, mấy thằng bợm
Rót rượu… từng ly vơi…

Có một người cô lữ
Nhìn mây bay trên trời
Thả lòng theo ngọn khói
Nhớ nhà buồn khơi khơi…


Repost

<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2006 23:54:48 bởi diên vỹ >
Đuyên Hồng 15.11.2006 23:09:21 (permalink)
0
UỐNG RƯỢU CẦN

Xứ ngược người ta uống rượu cần
Nay Kinh học tục lúc vui xuân
Thò môi đôi kẻ tu rin rít
Khép miệng dăm O* hít rấn rần
Gái ưỡn lưng đưa mong dí dấp
Trai cong ống đẩy khiếp hoàn luân**
Say sưa bốn mắt nhìn dim díp
Hũ lại nằm im chẳng chịu vần


Ghi chú:
*O= Em, Cô
**Hoàn luân: uống hết một vòng rồi đến lượt kế tiếp


CÂU CÁ ĐÊM


Non xanh rừng thẳm cảnh như mơ
Sương phủ bờ xa ánh nguyệt mờ
Suối biếc lững lờ mây trốn bóng
Thuyền trăng hờ hững khách mong thơ
Rượu vơi bầu cạn ông kia gật
Mồi thả câu buông lão đó chờ
Nhập nhoạng gió đùa làn nước động
Giật mình tưởng cá tiếc ngu ngơ…

Đuyên Hồng


Repost
Thay đổi trang: << < 192021 > >> | Trang 20 của 40 trang, bài viết từ 286 đến 300 trên tổng số 598 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9