ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 40 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 598 bài trong đề mục
Đuyên Hồng 24.12.2006 08:49:06 (permalink)
0
Xin chúc đại gia đình Vnthuquan một mùa Giáng Sinh yên lành!
 
CÀNH HOA TRẮNG 
Ta đi trồng cả rừng cúc trắng
Ươm gốc  tình thơ để nhớ nàng
Đem hóa vàng mơ, thờ nhung nhớ
 Chôn dấu chân hồng buổi em sang…
 
Chiều cạn nắng tan mưa  nhạt lòng
Lững lờ chi nữa đám mây loang
Tình xưa vỡ vụn, tình đã chết
Mộng  trắng biệt ly gẫy cung đàn
 
Ta mang đập nát thề ước cũ
Tát cạn sóng lòng vớt mộng  xưa
Tìm trong hoang phế lời trăn trở
Của mảnh tình hồng chút ngây thơ…
 
Trắng quá trời điên đêm lạnh lắm
Ôm tình cuộn gối ngắm quanh co
Bên mộ nàng ơi ta thức trắng
Khóc tình hoa nắng thắm duyên thơ…


GIẢ DỤ NHƯ
 
 
Ví dụ vần thơ anh biết nói
Những ngôn từ rải kín lối yêu đương
Ví dụ thôi, thơ em là tiêng gọi
Bao bướm hoa kết mộng vàng nhung…
 
Thơ yêu thơ như tớ yêu bên nớ
Người đợi chờ người mong nhớ cơn mơ
Và cuộc sống có nhiều hơn mọi thứ
Bên tình thương ta có cả tình thơ…
 
Giả dụ như em không tới nữa
Và anh thôi hò hẹn một lần xem
Tim nhảy nhót, nhớ thương luôn quậy cựa
Đưa nỗi buồn vơ cớ ngập bóng đêm…
 
Giả dụ như lời thơ em là thật
Như lòng anh chưa gian dối bao giờ
Ta sẽ cháy hết mình thiêu đốt
Những khát khao trao tới tận tàn tro… 
 
Repost
 

Đuyên Hồng 25.12.2006 17:50:12 (permalink)
0
MƯA BÓNG MÂY

Anh chẳng ngóng chờ một cơn mưa như thế từ em
Mưa bóng mây đến rồi đi chóng vậy
Mà tim anh một trời khô hạ cháy
Cứ khát khao hoài mưa lũ ngập triền sông…
 
Em cứ  xôn xao với  vời vợi hư không
Đến bất chợt rồi cũng đi bất chợt
Góc lòng anh vài giọt không đủ ướt
Một miền khô nứt nẻ đất lâu rồi…
 
Em thoáng qua đời như một áng mây trôi
Cho con tim anh  sững sờ run rẩy
Nhưng chẳng rơi..
Cứ đứng mãi giữa trời,
Cơn mưa ấy!
Để lòng anh hây hẩy khát thèm…
 
Ngày qua ngày nắng cháy, đến đêm
Môi khô khát, khát môi chờ đợi
Cơn mưa em sà mãi mà chưa tới
Nên hững hờ chỉ một đám mây trôi…
 
Sao em mãi giữa trời
Cơn mưa bóng mây ơi…?
 


HOA VÀNG CHIỀU ĐÔNG

Bao la sương sông nằm im bóng
Cầu vắt ngang lòng rộng vắng thuyền con
Tháng mười hai con nước ròng ngoài bãi
Hoa cải vàng tê tái ngọn heo may…
 
Chiều đông gầy xác xơ cành lá úa
Nắng lưa thưa chưa đủ ấm bàn tay
Ai đốt lửa giữa đồng mây khói tỏa
Nhớ cố hương lòng nặng giọt mắt cay…
 
Bờ bên kia một nửa ngày  đông đó
Lối xưa về em nhỏ bóng chân đê
Chiều tím thẫm câu thề in trong gió
Ai thẫn thờ chết lặng giữa đê mê…
 
Rồi thời gian xói bờ mơ sạt lở
Em theo người một bữa giữa heo may
Câu thể cũ trầm mình trên dòng chảy
Hoa cải vàng trong gió tả tơi bay…
 
Bao la sương hồn vương chiều đông vắng
Chân trời xa lằng lặng ký ức buồn
Chiều nhạt nắng ta gom về ngọn gió
Thổi hoa vàng sang phía bến bờ quên…
 
 Repost
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 19:42:09 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 26.12.2006 14:26:56 (permalink)
0

VẦN THƠ TRÊN CẦU

Đông lạnh giá

Nắng bâng quơ

Người hững hờ

Cây trơ lá

Chiều nghiêng ngả

Cặp mắt say

Trời đong đầy

Câu thơ lạ

Người đợi bên bến xưa chơi vơi con nước

Sông chờ cạnh dòng cũ thầm thụt lòng sâu

Nghe con tàu

Niềm đau sóng vỗ

Thương câu hò

Điệu thương xưa cũ

Ai đi ai về ai bỏ ước mơ xưa…

Có một chiều không nắng cũng không mưa

Một chiều như xưa

Một chiều rất lạ

Một chiều mơ

Một chiều để nhớ

Câu thơ đau

Câu thơ xe nửa

Niềm vui bỏ dở

Chiều cắt ngang mong nhớ hững hờ…

Nắng mưa

Lở cỡ vần thơ

Người đi ký ức vẩn vơ u hoài

Dang dở

Câu thơ xưa

Một chiều dội về bến nhớ

Bờ thương bên lở bên bồi

Dòng sâu trôi

Trôi về biển rộng

Biết khi nao ngọn sóng trở về nguồn….

Nắng xưa bến cũ

Ủ rũ lòng nhau

Qua cầu trắng hếu

Câu thề khi nao…

Một lần nhìn dòng sâu rầu rầu câu thơ dại

Em đi mãi mãi lòng đau….

 

Nhạt nhàu sông tuột lòng sâu

Qua cầu giũ áo ai sầu bóng xưa…

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2006 18:30:00 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 27.12.2006 07:54:42 (permalink)
0
Trước Biển

Anh chờ gì trước biển cả  mênh mông
Lồng lộng trời cao  sóng gào vô tận
Một cánh buồm lả lơi trên bến vắng
Đàn hải âu thấp thoáng bóng bờ xa…
 
Thủy triều lên từng ngọn sóng ùa ra
Vỡ òa tiếng cười vang trên cát
Hàng phi lao xào xạc  lời biển  hát
Bản tình ca muôn thuở đong đưa…
 
Biển nói lời yêu rẩt đỗi thật thà
Cứ từng đợt ngày đêm không biết mệt
Bờ câm lặng im lìm nghe biển thét
Rát lòng mình trên  mỗi ngọn sóng rơi
 
Anh chờ gì theo con nước đầy vơi
Giữa muôn vời mông lung sóng gió
Rồi tự hỏi cớ  sao lòng lại nhớ
Một đêm vàng trăng lạc giữa trùng khơi…
 
Biển thay em cất tiếng ru hời
Lời yêu thương  trên bời bời sóng nước
Biển là em nên một lần lỡ ước
Lại khát khao hoài được vượt sóng khơi xa…

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.12.2006 07:56:37 bởi Đuyên Hồng >
Minh Tuấn 27.12.2006 15:46:52 (permalink)
0

HOA VÀNG CHIỀU ĐÔNG

Bao la sương sông nằm im bóng
Cầu vắt ngang lòng rộng vắng thuyền con
Tháng mười hai con nước ròng ngoài bãi
Hoa cải vàng tê tái ngọn heo may…

Chiều đông gầy xác xơ cành lá úa
Nắng lưa thưa chưa đủ ấm bàn tay
Ai đốt lửa giữa đồng mây khói tỏa
Nhớ cố hương lòng nặng giọt mắt cay…

Bờ bên kia một nửa ngày đông đó
Lối xưa về em nhỏ bóng chân đê
Chiều tím thẫm câu thề in trong gió
Ai thẫn thờ chết lặng giữa đê mê…

Rồi thời gian xói bờ mơ sạt lở
Em theo người một bữa giữa heo may
Câu thể cũ trầm mình trên dòng chảy
Hoa cải vàng trong gió tả tơi bay…

Bao la sương hồn vương chiều đông vắng
Chân trời xa lằng lặng ký ức buồn
Chiều nhạt nắng ta gom về ngọn gió
Thổi hoa vàng sang phía bến bờ quên…

Repost

 
 

 THƯƠNG TÌNH -DƯA MUỐI
 
cải ven sông -hoa đã vàng hương ngát
gợi lòng ai thương câu hát xa vời
câu gừng cay hay muối mặn người ơi
tình mãi thắm như trọn lời dưa mặn
 
ai đi xa nơi chân trời cuối biển
luôn nhớ thương một sắc diện quê nghèo
mùa cải ven sông gom cái rét hanh hiu
làm ấm áp bữa cơm chiều dưa muối
 
tình của cha như khói chiều nhóm lửa
nghĩa mẹ trao , hương tỏa bát cơm đầy
ngọt ngào quê -trong ký ức đắm say
mộng kỷ niệm -theo đêm ngày êm ả.
 
mùa heo may...thèm cơm đồng dưa cá
rét ngọt ngào thương vất vả người chăm
vai oằn nặng -gánh dòng nước dưới sông
trải cuộc sống trong muôn mầm rau ngọt
 
cải ra hoa ,ai là người hạnh phúc
cảnh đông buồn sao hoa vẫn đua chen
như vạt nắng ai trải trước mùa xuân
tan khắc khoải trong lòng người bất chợt.
 
 
MINH TUẤN.
ĐỆ vào thăm Huynh thấy vườn cải và bài thơ của HUYNH tuyệt vời quá.
kính chúc huynh và gia đình -năm mới hạnh phúc và nhiều thành đạt
 
 
 
 
Đuyên Hồng 28.12.2006 09:44:46 (permalink)
0
Cám ơn Minh Tuấn về những lời chúc Tết sớm!

HƯƠNG BƯỞI
 
Người đàn ông ngồi nhặt những bông hoa
Rụng
Trắng trên đường
Xót thương!
Người đàn bà thẫn thờ nhếch mép
Dẹp
Giấc mộng đã qua…
Người đàn ông nâng niu những cánh hoa
Một thời cài vào mái tóc
Người đàn bà quay mặt sang chỗ khác
Khóc
Những bông hoa trinh nguyên
Ngày xưa ai đã  vén tóc cài lên…
Một người cố quên
Một người cố nhớ
Người đàn bà suối tóc chẳng còn đen
Người đàn ông mái đầu điểm bạc
Hai đôi mắt gặp nhau
Ngỡ ngàng trong chốc lát

Trên những cánh hoa rụng rắc trắng vườn…
Rồi quay đi hai phía một con đường
Trong vườn
Hương bưởi…

 
r

 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.12.2006 14:55:09 bởi Huyền Băng >
Đuyên Hồng 30.12.2006 00:40:39 (permalink)
0
EM VỀ LỐI ẤY
 
Kể từ ngày đó em cất bước
Ta chờ chi nữa chuyến đò sang
Vườn hồng bướm cũ thôi hết ước
Mơ cũng cạn rồi mộng ít sang…

Em đã quên ta? Chắc hẳn không
Ba thu đâu dễ nhạt phai lòng
Em về chốn ấy êm chăn gối
Xin chớ động lòng buổi lạnh đông…

Em còn nhớ ư?Đâu đã dám
Xin trọn ái ân nghĩa vợ chồng
Mai mốt giữa trời ta  mây trắng
Em hóa mây hồng có được không?

Em đã quên ta? Không hẳn thế
Lời thề buổi ấy nước non say
Lỡ bước lần này đời rơi lệ
Em về lối ấy chớ buồn lây…
 
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.12.2006 15:26:30 bởi Huyền Băng >
Đuyên Hồng 04.01.2007 18:26:17 (permalink)
0

CHẲNG THỂ NÀO
 
Chẳng dễ dàng như thế đâu em
Khi viết về tình yêu của mẹ
Rất gần gũi như đường về, không khí
Nên không dễ gì để nhận ra…
 
Tình yêu mẹ suốt đời ở quanh ta
Trong thớ thịt, làn da, hơi thở
Ta đã sống chưa phút nào thiếu đó
Nên không dễ gì để nhận ra đâu…
 
Không dễ gì khi ví biển sâu
Với lòng mẹ chẳng khi nào đo được
Cũng không thể như trời cao ao ước
Xanh vô cùng nhưng tận tít ngàn sao…
 
Làm sao biết được vị ngọt ngào
Của tình mẹ trong hư hao giấc ngủ
Có thể nào quên hưong thơm dòng sữa
Khi đã lớn khôn…
 
Để ví ư? Ai có thể làm hơn…
Vì tình mẹ là đều đơn giản nhất
Vì tình mẹ chính là sự thật
Có một lần trời đất đã ban trao..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2007 21:15:25 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 05.01.2007 22:15:01 (permalink)
0
HÀ NỘI NAY…
 
Sông Hồng mùa này
Nước cạn lòng sâu
Bãi cát chơ vơ, xác xơ ngô nếp
Sông Hồng cạn rồi ngày sắp Tết

Đào hoa hứng nụ tình xa
Quất xanh nặng quả sà sà lòng tay
Đường đông xe tắc khói cay
Điện Biên phố chật cờ bay khất khùng...

Ai ở chốn Phùng
Ai Trôi, ai Nhổn
Ai xuống Nước Ngầm
Ai ngược Sóc Sơn
Hà Nội ngàn xưa nhuốm buồn phố mới
Nét đô hội nhập nhòe trên trời cuối đông...

Những con phố dài lòng ròng theo tiếp rao bánh khúc
Nửa đêm
Ai thức ăn sương?
Những con phố trầm ngâm trong chiều cổ gió sương
Sắc phục màu cờ nước khác
Những con phố hoang sơ tường vôi nhòa xơ xác
Dân đen tọa lạc
Nhếch nhác
Lũ trẻ con nói tục...
Có phố mới những mụ già béo nung béo núc
Những thằng bụng phệ
Ùng ục nốc bia
Những đứa bé lang thang rao bán lạc quê
Những đứa bé đánh giày đen nhẻm
Hà Nội lem nhem
Phố đổ hoàng hôn....

Thịt quay Hàng Buồm
Bánh chưng Chợ Hôm
Cốm Vòng, chả Vọng
Bánh cuốn Thanh Trì
Hà Nội nhu mì trong những nét quê...
Ve
Mùa hè
Đỏ bừng phượng vĩ
Hà Nội nói lời thề cho tuổi Thanh Niên...

Hà Nội không còn tiếng tàu điện leng keng
Hà Nội vẫn còn kem Tràng Tiền chen chúc
Hà Nội vẫn còn Hỏa Lò, địa ngục
Ai đó qua đường...

Hà Nội cao tầng
Hà Nội mù sương
Những con đường văn minh một nửa
Hà Nội quặn lòng bụi mờ mắt đỏ
Dáng xưa đâu đó Bờ Hồ...

Hà Nội đâu rồi năm cửa ô?
Hà Nội những cô gái mặc đồ Hip-hop
Hà Nội đứng lô nhô cao thấp
Hà Nội ngàn xưa
Lấp bởi ngày nay...

Đuyên Hồng 06.01.2007 12:42:45 (permalink)
0
Tự thán
Tình ơi! Đâu đã trọn cơn mơ
Biết trước  vu vơ chẳng thể chờ
Duyên bạc nào mong người kết tóc
Phận hờ há đợi kẻ xe tơ
Hận đời mỏng phước thân rầu rĩ
Tiếc kiếp chung tình dạ ngẩn thơ
Trêu trớ! Trời đùa dân nghệ sĩ
Đa đoan chi thế  để trông chờ…
 
 
ĐÊM MƠ
Cũng bởi thề bồi một tối mơ
Hóa thân sương gió mỏi lòng chờ
Buồm xanh vẽ lối đôi dòng mộng
Mây bạc in đường dăm bước tơ
Nâng chén tương quỳnh đưa ước nguyện
Nhấp môi dạ nguyệt gửi vần thơ
Say sưa đêm vỡ trong hư hoảng
Rạng sáng hừng đông ngơ ngẩn chờ…

Trường Phi Bảo 06.01.2007 18:43:23 (permalink)
0

Trích đoạn: Đuyên Hồng


CHẲNG THỂ NÀO
 
Chẳng dễ dàng như thế đâu em
Khi viết về tình yêu của mẹ
Rất gần gũi như đường về, không khí
Nên không dễ gì để nhận ra…
 
Tình yêu mẹ suốt đời ở quanh ta
Trong thớ thịt, làn da, hơi thở
Ta đã sống chưa phút nào thiếu đó
Nên không dễ gì để nhận ra đâu…
 
Không dễ gì khi ví biển sâu
Với lòng mẹ chẳng khi nào đo được
Cũng không thể như trời cao ao ước
Xanh vô cùng nhưng tận tít ngàn sao…
 
Làm sao biết được vị ngọt ngào
Của tình mẹ trong hư hao giấc ngủ
Có thể nào quên hưong thơm dòng sữa
Khi đã lớn khôn…
 
Để ví ư? Ai có thể làm hơn…
Vì tình mẹ là đều đơn giản nhất
Vì tình mẹ chính là sự thật
Có một lần trời đất đã ban trao..


Mẹ Ngàn Đời
-Trường Phi Bảo-
 
Mẹ ngàn đời vẫn ngự trị trong ta
Như vũ trụ ngàn đời được thu nhỏ
Trong lồng ngực tình yêu thương cháy đỏ
Bước con đi sáng tỏ bóng Mẹ hiền
 
Tình yêu Mẹ trãi dài những vô biên
Là tình yêu thiêng liêng và duy nhất
Một bông hồng dành tặng riêng sự thật:
"Mẹ ngàn đời trăm khổ cực... vì ai?"
 
Tóc em dài, đen mượt gió tung bay
Thương tóc mẹ xế chiều lay sợi bạc
Em tươi trẻ, mỗi ngày vui ca hát
Mẹ héo vàng, gầy yếu... tấm thân đau.
 
Mẹ ngàn đời chịu muôn nỗi gian lao
Cho đời em nhuộm màu tươi sắc nắng
Tuổi thơ trôi thiệt nhẹ nhàng bình lặng
Nhờ chở che, nhờ ơn mẹ dịu dàng
 
Mùa xuân về, sao lòng hết xốn xang
Sợ năm tháng bước nghênh ngang đời mẹ
Trời lồng lộng, biển mênh mông một nhẽ
Có bao giờ hơn tình Mẹ thẳm sâu.
 
6-1-2007
Đuyên Hồng 07.01.2007 17:22:41 (permalink)
0
Trường Phi Bảo:  
 
Túy tâm ca
 
Lảo đảo sao mờ trên trời rụng
Hoàng hôn buông hớp họng một ly đầy
Chiều tím sẫm đất quay sầu vạn kiếp
Ngửa cổ mình nốc trọn một cơn say…
 
Xoay, xoay, xoay
Ta là tâm của thiên hà quay
Ta là gốc của ngàn ước vọng
Ta là chân của ngàn con sóng
Ta là sa bồi của những dòng trôi…
 
Nghiêng ngả nụ cười
Buông lơi cốc rượu
Ai bên kia khuất nẻo tầm nhìn
Môi rất hồng, mắt rất sáng, mặt thật xinh
Lung linh trong bóng đêm rạn vỡ
Ai bên kia
Nghiêng ngả cười vô cớ
Sặc sụa
Mùi trần…
Ta cưỡi áng phù vân
Chu du cùng bốn bể
Những lục địa hình thành
Những nền văn minh chợt biến
Bể dâu…
Một kiếp phong sương
Muôn đường khấp khểnh
Cơn mơ chợt tạnh
Lấp lánh hào quang…
 
Ai bên kia đứng trước cổng thiên đàng
Theo sau nữa ai lả lơi áo tuyết
Em đẹp quá! Nàng Thơ duyên tiền kiếp
Môi rất nồng, mắt sánh lửa, má như say
Em đẹp quá bao la hồn vọng tưởng
Tâm ta động
Mắt ngây
Mày ta nóng
Em diễm kiều xinh đẹp tựa ngàn xưa
Ta kinh hãi như vừa qua ác mộng…
Khí huyết trả cho người
Tâm tình thả theo cơn sóng
Ơi Nàng Thơ xin chớ tiễn đưa
Chén biệt ly về Huyền Không động
 
Ô hô
Ta đứng giữa trời
Thiên Hà chơ chỏng
Không gian chẳng còn phương hướng
Ngàn thu một khắc nhẹ ru
Mịt mù quá khứ
U viễn tương lai
Ta rong chơi
Một hạt bụi. Giữa đời!
 
Đuyên Hồng 07.01.2007 17:25:47 (permalink)
0
Mả hoang
 
Ta khóc, ta gào, xương dưới mả
Rạn tiếng cười đau quá  biệt ly
Ta thương, ta tiếc, hồn bóng lẻ
Nằm dưới phong sương có hiểu gì…
 
Lỡ hẹn một thân đành đoạn tuyệt
Máu huyết tan rồi mảnh tình hoang
Đã ước một lần thôi bỏ hết
Mộng gửi cung Tiên, xương Suối vàng…
 
Người đi nhung nhớ như mưa vỡ
Biền biệt câu thề, mơ mộng xưa
Còn chút tình dư bia đề mộ
Ngày sau nhân thế miệng bô bô…
 
Nén hương không đủ chia tám cõi
Giọt lệ chẳng nồng tắm xương khô
Người đi ta liệm hồn trinh tiết
Chôn với tình thơ trọn một mồ…
 
CHẲNG BIẾT
 
Chẳng biết lòng ai còn tiếc nhớ
Giấc mộng hoa niên buổi lỡ đò
Tứ thơ gãy đứt, đời dang dở
Cay  mối tình mây gió thoáng qua…
 
Chẳng biết ngày mai ai có thương
Bạn xưa thơ gởi giữa đêm trường
Lòng đau bên những câu thơ ngỏ
Ân ái xa  rồi,  đời vấn vương…
 
Đêm  qua  ai đó còn đứng đợi
Chẳng biết ngày mai nắng có vàng
Và con bươm bướm ngày mai ấy
Có tiếc bóng hồng ngơ ngẩn sang…
 
Một thời rong ruổi chơi câu chữ
Mấy kẻ má hồng đã nhớ tên
Chẳng biết rồi mai đêm trở gió
Ai còn đứng ngó buổi trăng lên…
Đuyên Hồng 08.01.2007 19:07:59 (permalink)
0
CÓ NGÀY
 
Anh dấu yêu lời không nói
Tâm tình gói lại bóng đêm
Nỗi niềm loang trên mây khói
Tìm về nơi ấy. Bên em:
 
-Một bờ bãi cỏ xanh êm
Một dòng sông mềm cổ tích
Một cơn mưa ngập bên thềm
Một trăng lưỡi liềm khuyết nửa…
 
Anh giấu lòng đau ngọn lửa
Cháy loang dưới vỏ mặt trời
Anh cuộn khát khao trăn trở
Mai về,  thả mộng mơ chơi…
 
Những đều ta chưa thể nói
Từng đêm dội tiếng tơ lòng
Những đều sục sôi dữ dội
Có ngày tất nổi bão dông…!
 
Mưa Bụi
 
Gần Tết tìm cành đào
Lạc vào trong vườn quất
 
Mưa phùn bay lất phất
 
Ơ hay! Người bán quất
Lại như đào nở hoa...
 
Năm nay vào vườn cũ
Đào xưa giờ đỏ bông!
 
Vườn quất người xưa khuất
Bụi mưa đầy hư không…
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2007 23:21:11 bởi Đuyên Hồng >
Đuyên Hồng 09.01.2007 08:09:06 (permalink)
0
KHÔNG ĐỀ
 
Yêu em, chắc hẳn là không thể
Nhớ ư?
Nhưng nhớ để làm gì
Bao u uất ta dìm lòng lặng lẽ
Mê…
 
Yêu nhau đâu dễ là như vậy
Tiếc thay
Đường vắng kẻ đi về
Hai con tim mệt nhoài lê lết thở
Bỗng gặp mình trong ánh mắt kia..
 
Yêu nhau, không thể là như thế
Lòng đau lòng  bởi lẽ  vần thơ
Tim khờ khạo
Lòng hờ luôn lỡ nhịp
Đã gặp rồi
Sao cứ mãi bơ vơ…

 
CÁI NICK

Chỉ nhìn một cái nick name
Mà sao lại thấy quen quen mới là
Cứ như đằng ấy với ta
Ba sinh  đã ước hẹn thề từ xưa…
Chỉ là cái nick. Lạ chưa
Sao câu vui chợt ngẩn ngơ buông lời
Chỉ là một cái nick thôi
Cớ chi nhức nhối tim tôi, hỡi người!

 
Thay đổi trang: << < 222324 > >> | Trang 23 của 40 trang, bài viết từ 331 đến 345 trên tổng số 598 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9