ĐÂU CHỈ LÀ TÌNH YÊU
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 40 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 598 bài trong đề mục
Đuyên Hồng 06.06.2006 08:22:46 (permalink)
0
Tình yêu bốn mùa


Thân thương quá vì đó là mùa hạ
Nắng trải vàng khắp cả chốn nhân gian
Ta bỗng thấy mình tan thành biển cả
Để cho em làn sóng biển ngập tràn…

Mơn mởn thế em như mùa xuân đến
Thắm môi anh hơi ấm buổi xuân thì
Hoa nở rộ - đó tình ta hò hẹn
Lá xanh vườn cất tiếng gọi người quen…

Mùa đông ạ, xin kéo gần hơn nữa
Em bên ta, tình nhớ ước mơ hồng
Mơ ước cháy bên đời ta rực lửa
Em nơi nào nghe ta gọi em không…?

Thu vắng lặng, thôi em đừng nói nữa
Tình ta màu trong trắng tựa như thơ
Em gió thoảng em cũng là hư ảnh
Dội lòng anh khi gió đổi mùa….

ĐH

Repost
#91
    Đuyên Hồng 07.06.2006 08:34:20 (permalink)
    0
    Viết bên tượng nàng Tô Thị

    Quê hương tôi có nàng Tô Thị
    Vọng phu hóa đá chờ chồng
    Chiến tranh máu đỏ hồng ải Nam ải Bắc
    Lặng lẽ cô phòng ngắm bóng Nam Xương…

    Quê hương tôi có những nữ sinh
    Tuổi ngọc bỏ mình nơi suối độc
    Rừng thiêng rụng tóc
    Nghe lời ca Hồng phải mang kiếp nam nhi…

    Quê hương tôi có những đứa con hoang
    Suốt đời mang họ mẹ
    Mẹ nó dành cả đời son trẻ
    Chờ người đi đến quá lứa lỡ thì
    Khi xuân sắc còn phơi phới ngoài kia…

    Quê hương tôi có những người đàn bà mong một lần làm mẹ
    Chất độc màu da cam… sốt rét rừng…
    Mong ước làm người sao bỗng thấy mông lung
    Thèm tiếng trẻ thơ trong lều hoang đêm vắng…
    Đìu hiu lay lắt bóng
    Lạnh lẽo trôi lận đận tuổi già….

    Quê hương tôi có bao người mẹ
    Chồng chết trận, con đi chẳng thấy về
    Mười lần mang nặng đẻ đau
    Chỉ còn lại dăm mảnh bằng ố vàng trên bàn thờ không ảnh
    Lặng lẽ đếm lá thu chờ hết tuổi trời…

    Quê hương tôi có những gia đình
    (Bên địch bên ta không biết nữa)
    Chồng đi đày biệt xứ
    Con đứa vào tù, con đứa vượt biên
    Không một lời an ủi động viên
    Dẫu cuộc chiến đã đi vào quá khứ
    Trái nắng trở trời
    Một mình mẹ cút côi…!

    Quê hương tôi còn bao bà mẹ
    Còng lưng gánh cả 4 mùa
    Đội nắng đội mưa
    Hai sương một nắng
    Mồ hôi trắng cả áo nâu
    Mắt sầu cắm đất
    Bao kiếp rồi không cất được đầu lên…

    Quê hương tôi có những người em
    Bán thân lấy chồng ngoại quốc*
    Làm trò vui
    Buôn tiếng cười tiếng khóc
    Bỏ xứ chưa một lần về quê…

    Quê hương tôi triều này vương nọ
    Ai đó là bà Triệu bà Trưng!?
    Chỉ biết tượng nàng Tô Thị
    Cũng bị người đời đập lấy đá nung vôi**…

    Chú thích:
    *Lấy chồng Đài Loan, Hàn Quốc, Trung Quốc…v.v..
    ** Nàng Tô Thị bây giờ là tượng được phục chế bằng xi măng (nguyên bản đã bị đập lấy đá nung vôi )!


    Repost
    #92
      Dương Vũ 07.06.2006 13:48:47 (permalink)
      0
      Bến đò xưa

      Lặng lẽ như dòng sông chảy mãi
      Chẳng ai còn nhớ bến đò xưa
      Nhớ ông lão lái đò đưa khách
      Lỡ bước đi đường những buổi trưa.


      Ông lái đò kia đã mất lâu.
      Bến sông xưa đã bắc cây cầu.
      Cây đa trơ gốc khô phân nửa
      Giữa bãi um tùm lác với lau.

      Ngắm cảnh hoang tàn nơi bến cũ
      Lòng buồn trước cảnh sắc phai phôi
      Hồn như chìm đắm trong hoaì niệm
      Mơ bóng con đò lặng lẽ trôi
      #93
        Đuyên Hồng 08.06.2006 08:38:33 (permalink)
        0


        Trích đoạn: Dương Vũ

        Bến đò xưa

        Lặng lẽ như dòng sông chảy mãi
        Chẳng ai còn nhớ bến đò xưa
        Nhớ ông lão lái đò đưa khách
        Lỡ bước đi đường những buổi trưa.


        Ông lái đò kia đã mất lâu.
        Bến sông xưa đã bắc cây cầu.
        Cây đa trơ gốc khô phân nửa
        Giữa bãi um tùm lác với lau.

        Ngắm cảnh hoang tàn nơi bến cũ
        Lòng buồn trước cảnh sắc phai phôi
        Hồn như chìm đắm trong hoaì niệm
        Mơ bóng con đò lặng lẽ trôi



        Chúc mừng Dương Vũ đã đến với Thư Quán. Chúc Dương Vũ góp thêm nhiều bài thơ hay với Thư Quán... Hẹn tái ngộ...

        Bên bến đò xưa

        Cầu mới bắc rồi, bến xưa đâu
        Nào đâu đò cũ bác lái đò
        Người xe vùn vụt ai người nhớ
        Bác lái đò xưa bạc tóc râu….

        Ơi con đò ơi! Nhớ thuở nào
        Bên sông ai khản tiếng gọi đò
        Bến xưa mù mịt người xưa đợi
        Ông lão lái đò chẳng chút chơi…

        Ông lão bơi chèo mải miết bơi
        Người đợi bên sông đã qua rồi
        Chiều nay nắng nhạt bên cầu mới
        Không ai gọi nữa lão bật cười….

        ĐH
        #94
          Dương Vũ 08.06.2006 13:04:30 (permalink)
          0
          Bên bến đò xưa

          Cầu mới bắc rồi, bến xưa đâu
          Nào đâu đò cũ bác lái đò
          Người xe vùn vụt ai người nhớ
          Bác lái đò xưa bạc tóc râu….


          Ơi con đò ơi! Nhớ thuở nào
          Bên sông ai khản tiếng gọi đò
          Bến xưa mù mịt người xưa đợi
          Ông lão lái đò chẳng chút chơi…

          Ông lão bơi chèo mải miết bơi
          Người đợi bên sông đã qua rồi
          Chiều nay nắng nhạt bên cầu mới
          Không ai gọi nữa lão bật cười….

          Tôi thích khổ đầu của bài thơ bạn viết.Cảm ơn bạn đã tiếp đón nồng hậu!

          Đò ngang


          Đâu rồi những chuyến đò ngang!
          Chở mưa chở nắng chở vầng trăng đêm
          Chở tôi đi học sớm khuya
          Chở bao khách những trưa nhỡ đường
          Bến đò rợp bóng đa già
          Có bà lão bán chè xanh tươi cười
          Tôi về thăm lại quê hương
          Xuôi miền kí ức xót thương bóng đò
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2006 13:06:40 bởi Huyền Băng >
          #95
            Trầm Thi 08.06.2006 15:14:05 (permalink)
            0


            Trích đoạn: Đuyên Hồng

            Viết bên tượng nàng Tô Thị

            Quê hương tôi có nàng Tô Thị
            Vọng phu hóa đá chờ chồng
            Chiến tranh máu đỏ hồng ải Nam ải Bắc
            Lặng lẽ cô phòng ngắm bóng Nam Xương…

            Quê hương tôi có những nữ sinh
            Tuổi ngọc bỏ mình nơi suối độc
            Rừng thiêng rụng tóc
            Nghe lời ca Hồng phải mang kiếp nam nhi…

            Quê hương tôi có những đứa con hoang
            Suốt đời mang họ mẹ
            Mẹ nó dành cả đời son trẻ
            Chờ người đi đến quá lứa lỡ thì
            Khi xuân sắc còn phơi phới ngoài kia…

            Quê hương tôi có những người đàn bà mong một lần làm mẹ
            Chất độc màu da cam… sốt rét rừng…
            Mong ước làm người sao bỗng thấy mông lung
            Thèm tiếng trẻ thơ trong lều hoang đêm vắng…
            Đìu hiu lay lắt bóng
            Lạnh lẽo trôi lận đận tuổi già….

            Quê hương tôi có bao người mẹ
            Chồng chết trận, con đi chẳng thấy về
            Mười lần mang nặng đẻ đau
            Chỉ còn lại dăm mảnh bằng ố vàng trên bàn thờ không ảnh
            Lặng lẽ đếm lá thu chờ hết tuổi trời…

            Quê hương tôi có những gia đình
            (Bên địch bên ta không biết nữa)
            Chồng đi đày biệt xứ
            Con đứa vào tù, con đứa vượt biên
            Không một lời an ủi động viên
            Dẫu cuộc chiến đã đi vào quá khứ
            Trái nắng trở trời
            Một mình mẹ cút côi…!

            Quê hương tôi còn bao bà mẹ
            Còng lưng gánh cả 4 mùa
            Đội nắng đội mưa
            Hai sương một nắng
            Mồ hôi trắng cả áo nâu
            Mắt sầu cắm đất
            Bao kiếp rồi không cất được đầu lên…

            Quê hương tôi có những người em
            Bán thân lấy chồng ngoại quốc*
            Làm trò vui
            Buôn tiếng cười tiếng khóc
            Bỏ xứ chưa một lần về quê…

            Quê hương tôi triều này vương nọ
            Ai đó là bà Triệu bà Trưng!?
            Chỉ biết tượng nàng Tô Thị
            Cũng bị người đời đập lấy đá nung vôi**…

            Chú thích:
            *Lấy chồng Đài Loan, Hàn Quốc, Trung Quốc…v.v..
            ** Nàng Tô Thị bây giờ là tượng được phục chế bằng xi măng (nguyên bản đã bị đập lấy đá nung vôi )!


            Repost


            BIẾT SAO?

            (TT-HH)

            Chuyện xưa mấy thuở tan hoang
            Quan san rừng rú truông ngàn hùng anh
            ....chẳng màng thân giữa tử sanh
            Nam Xương, Tô Thị cũng đành trăm năm!

            Màng chi hai chữ nữ, nam?
            Nước tan, nhà mất... nữ - nam nỗi gì
            "Việt Nam" hai chữ khắc ghi
            Hồn thiêng xứ sở "một đi không về"*...

            Riêng chung nghiệp dĩ sắt se
            Trách gì cuộc thế nhiêu khê, chạnh lòng
            "Ra đi có trở về không"
            Trần ai vốn dĩ hồng hoang tột cùng

            Ngẫm quanh tốt - xấu trùng trùng
            Mênh mông sai - đúng, khốn cùng - cao sang...
            Chắp tay đứng giữa điêu tàn
            Cũng chăng duyên nghiệp ngút ngàn người ơi

            Giản đơn lắm lúc vợi vời
            Bút nghiên gợi lắm khơi khơi, mịt mờ
            Nỗi lòng người hóa vần thơ
            Bâng khuâng ngơ ngẩn, vật vờ... biết sao?

            tháng 6/06

            #96
              Đuyên Hồng 09.06.2006 07:08:46 (permalink)
              0


              Trích đoạn: Dương Vũ

              Đò ngang

              Đâu rồi những chuyến đò ngang!
              Chở mưa chở nắng chở vầng trăng đêm
              Chở tôi đi học sớm khua
              Chở bao khách những trưa nhỡ đường
              Bến đò rợp bóng đa già
              Có bà lão bán chè xanh tươi cười
              Tôi về thăm lại quê hương
              Xuôi miền kí ức xót thương bóng đò


              Tiễn Em chuyến đò

              Chuyến đò đưa em sang ngang
              Mộng vàng đã đứt trăng tàn bóng mây
              Người tôi ở lại, lòng bay
              Theo con đò ấy vơi đầy nắng mưa…

              Đò ơi! Nếu cập bến mơ…
              Quên đi những chuyện ngày xưa… chúng mình…
              Đò ơi! Gặp lúc chẳng lành
              Nhớ về bến cũ sông xanh vẫn chờ…

              Tiễn em đò chật chiều mưa
              Bâng khuâng trong dạ ngẩn ngơ cả lòng…

              ĐH
              #97
                Đuyên Hồng 10.06.2006 12:28:29 (permalink)
                0
                SAO EM KHÔNG ĐẾN


                Sao em không làm thơ nữa
                Để đêm chờ chơi vơi với hanh hao
                Sao không thấy thơ em như thuở ấy, ngày nào
                Như hẹn ước. Có lần em tình tự

                Vần thơ viết giữa dòng rồi ngắt bỏ
                Em không sang, gió nào thổi thơ anh
                Em không sang, chim nào hót bình minh
                Ai đánh thức giọt sương nằm trên cỏ

                Em nơi nao có mà không có
                Sao lặng im như vô ảnh vô hình
                Biết không em ve than khóc trên cành
                Tiếng rền rĩ. Cớ gì em không đến!

                Em ơi em bao nhiêu lời thương mến
                Không em rồi có bờ bến nào neo
                Không em rồi trăng lận đận cuối đèo
                Nắng tàn tạ và gió thôi không reo nữa.

                Em đã nói một lời chan chứa
                Chỉ tình yêu là duy nhất trên đời
                Có lẽ nào chỉ chót lưỡi đầu môi
                Không, không thể một ngày em không tới!

                Em đã hứa lẽ nào quên lời nói
                Để từng ngày anh lục lọi vần thơ
                Để hàng giờ anh ôm mộng rồi mơ
                Em đã hẹn… thế nào em cũng đến!

                ĐH

                Repost
                #98
                  Dương Vũ 10.06.2006 13:11:27 (permalink)
                  0

                  Gió và mây

                  Em là một áng mây hồng
                  Và anh là gió bay vòng nâng mây
                  Trời xanh là cuộc đời này
                  Gió mây quấn quýt không ngày xa nhau
                  Mặc cho mưa dãi dầu
                  Tình ta vĩnh cửu con tàu mùa xuân...
                  Em là một áng mây hồng
                  Và anh là gió bay vòng nâng mây.
                  #99
                    Đuyên Hồng 10.06.2006 23:36:29 (permalink)
                    0
                    AMùa mây


                    Nào đây mây kết hoa tình mong đợi
                    Nào đây hương ngòn ngọt vị tình yêu
                    Nào đây gió đưa tình loang khắp lối
                    Nào đây sao lấp lánh nói lời yêu…

                    Đường ta bước đường mơ đường mộng
                    Nơi ta về chốn Tiên cảnh, Bồng Lai
                    Ta cùng bay ta làm hạc trắng
                    Giữa trời cao trong nắng, vượt trùng khơi…

                    Nào hoa thắm nào gió thơm mắt biếc
                    Em bên ta trong trắng tiếng nói cười
                    Em hãy đợi cùng ta làm gió thoảng
                    Trong vườn thơ tình tự, bước rong chơi…

                    Cùng ta nhé say sưa trong mộng ảo
                    Chốn phiêu linh thãm thẳm diệu huyền
                    Ta cùng cất bài tình hoang mùa nắng
                    Mùa theo mây tình tự chốn Thần Tiên…

                    ĐH

                    Repost
                    Đuyên Hồng 13.06.2006 08:31:33 (permalink)
                    0
                    Người tôi yêu thương.

                    Kính tặng: Thi Sĩ Bạch Loan

                    Tôi có người yêu lúc chưa sinh
                    Yêu từ tiền kiếp tận tim mình
                    Nàng xinh đẹp lắm ngây thơ quá
                    Tôi đã yêu nàng tự tâm linh …

                    Tôi thương người yêu buổi lạc đường
                    Mịt mờ quờ quạng giữa khói sương
                    Từ khi mưa đỏ tràn khắp nước
                    Từ khi bá tánh chịu tang thương…

                    Tôi mất người yêu có thật không
                    Mà sao thương tiếc ngập cả lòng
                    Như sông thương nước thuyền thương bến
                    Như buổi hoàng hôn tiếc trời vàng…

                    Tôi yêu người yêu tự giấc mơ
                    Từ trong ý nghĩ tự vần thơ
                    Từ trên đồng lúa vàng mùa gặt
                    Từ những con sông nước vỗ bờ…

                    Tôi sẽ yêu người trọn đời tôi
                    Trời rung đất sập cũng một lời
                    Cả khi tinh tú không còn sáng
                    Tôi vẫn yêu em trọn cuộc đời…

                    Tôi yêu người yêu lũy tre làng
                    Yêu lời chim hót phút xuân sang
                    Yêu mùa hạ thắm bằng lăng tím
                    Yêu rét đông qua… nét thu vàng…

                    Tôi yêu người lắm bước phố phường
                    Phố mới tan ca buổi tắc đường
                    Những chiều mưa ngập ùn xe máy
                    Những tà áo trắng tuổi lên hương…

                    Tôi yêu người lắm những canh trường
                    Giữa đêm thức giấc dạ vấn vương
                    Người ơi! Có biết rằng tôi gọi
                    Một chữ trong lòng, tiếng “Quê Hương”….!

                    Đuyên Hồng



                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:54:04 bởi diên vỹ >
                    motyphu 13.06.2006 13:22:56 (permalink)
                    0
                    Bạn thơ

                    Yêu em! Con chữ cứ mê say
                    Chờ đợi! Vần thơ thoảng bóng mây
                    Bạn cũ! Lòng thương từng nét bút
                    Tri âm! Dạ khắc tứ thơ hay
                    Ồn ào! Nỗi nhớ xô bờ mộng
                    Tức tưởi! Cơn ghen choáng cuộc say
                    Xướng họa thi nhân nào có thấy
                    Bạn thơ không gọi cũng qua này…!

                    ĐH

                    Bắt tay Đuyên Hồng thật chặt nha!

                    CÙNG SAY

                    Bạn hỡi cùng ta tiếp cuộc say
                    Chén này, chén nữa nữa lên mây
                    Thơ ai sóng sánh mờ ai mắt
                    Tình ý kiêu sa ngợp ý hay
                    Bước thấp bước cao vào lối mộng
                    Uống nào uống nữa đắm cơn say
                    Còn ai nữa khướt cùng ta nhé
                    Tri kỷ bên nhau những lúc này...!

                    MTP
                    Đuyên Hồng 14.06.2006 14:18:04 (permalink)
                    0
                    Anh sẽ kể em nghe

                    Anh sẽ kể em nghe nỗi nhớ về đêm
                    Thoảng giấc mộng bóng hình em hư ảo
                    Anh sẽ nói về những ngày trời mưa bão
                    Cơn bão lòng nào dội từ phía không em…

                    Anh sẽ nhắc về những lúc bình minh
                    Vần thơ em đánh thức anh khi trời rạng sáng
                    Nghe chim gọi tưởng lời em thoang thoảng:
                    -Em đang nghĩ về anh ngay cả sáng ngày mai…

                    Anh sẽ ôn về những niềm vui đến hồn nhiên
                    Khi nghĩ về em với nụ cười bí hiểm
                    Khi nhớ về ánh mắt em với cái nhìn âu yếm
                    Khi đọc những vần thơ khao khát đến ham thèm…

                    Anh sẽ kể về mỗi tiếng gió đi qua
                    Nhẹ như bước em về trước cửa
                    Anh sẽ kể về những chuyến tàu trăn trở
                    Mang em đi cùng với nỗi nhớ chia xa…

                    Anh sẽ kể về những giấc mơ hoa
                    Ngày em đến bên anh cỏ cây thành thơ cả
                    Giữa mùa hè trời bỗng nhiên mát lạ
                    Cơn mưa em ngập trắng cả giấc hồng…

                    Anh sẽ kể về những tối mùa đông
                    Trời bớt lạnh khi nhớ nụ hôn nồng em tặng
                    Gió bấc đỡ thét gào khi bên tai anh văng vẳng:
                    -Anh biết không nơi đó có người mong…

                    14-6-2006
                    ĐH

                    Repost



                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2006 08:50:49 bởi diên vỹ >
                    Đuyên Hồng 15.06.2006 08:38:25 (permalink)
                    0


                    Trái Tim
                    Thiếu Nữ



                    Trái tim thiếu nữ
                    Đổ sầu…

                    Trái tim thiếu nữ
                    Khổ đau
                    Nhớ người…

                    Người ơi!
                    Biền biệt phương trời…

                    Trái tim ai
                    Cũng một lời
                    Thiết tha…

                    Trái tim thiếu nữ
                    Ngọc ngà…

                    Biết người sương gió
                    Nơi xa…
                    Nhìn trời...!

                    ĐH

                    Repost
                    Đuyên Hồng 15.06.2006 09:51:24 (permalink)
                    0
                    NHẮN NGƯỜI XỨ NGHỆ*


                    Răng mi lâu không về quê rứa
                    Hay đã quen cơm áo thị thành
                    Răng mi không về thăm O* nữa
                    Để người chờ hao khuyết trăng thanh…

                    Răng mi không về nghe ví dặm
                    Dòng sông La xanh biếc tóc quê nhà
                    Đường Đồng Lộc Khe Giao mờ bụi đỏ
                    Đêm Lam Giang vỗ sóng giọng hò xa…

                    Răng mi không về thăm Rú Quyết
                    Lâu rứa phà xưa bắc cầu rồi
                    Bến Thủy nghiêng mình bên nắng đợi
                    Sáng nào cửa Hội lướt ra khơi…

                    Răng mi không về nhà Tố Như
                    Kiều, Nga ngày đó vẫn như giờ
                    Trăm năm dâu bể người cười khóc
                    Cho tràn lệ đổ cả ngàn thơ…?

                    Lâu rứa mi không về Hồng Lĩnh
                    Non cao Rồng ẩn hiện trời xanh
                    Trăm ngọn đứng ngọn chờ ngọn đợi
                    Răng mi không về một lần chơi….

                    Viết tại nhà tưởng niệm đại thi hào Nguyễn Du, tháng 6 năm 2006

                    ĐH

                    *Ghi chú:

                    Xứ nghệ: Vùng Nghệ An & Hà Tĩnh
                    O (tiếng xứ Nghệ) = Em, răng = tại sao, rứa = thế, mi = bạn, mày...
                    Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 7 của 40 trang, bài viết từ 91 đến 105 trên tổng số 598 bài trong đề mục
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9