chuyện.....đời thường....!
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 217 bài trong đề mục
diên vỹ 08.08.2006 03:18:38 (permalink)
Hôm qua nhà hàng busy quá....Những người khách không biết tự phương nào mà cứ ra vào tấp nập....Ta làm đã 4 tuần rồi mà hình như ta chưa từng gặp lại một người khách quen nào cả....Thế mà đêm nào cũng người là người....Hoặc có thể trí nhớ ta ...không được tốt cũng không chừng ...

Hay có lẽ do địa điểm tốt...Vì xung quanh nhà hàng là những khách sạn nổi tiếng, có khách sạn Hilton...thuộc hạn sang....nên có lẽ....khách là những người từ phương xa đến để công tác hoặc du lịch...v.v...nên ta không gặp một người quen nào thì cũng dễ hiểu...

Ơ nhưng mặc kệ...Nhờ vậy các người làm như ta mới có tiền chứ...Phải không...?

Đang bận túi bụi, thì ta lại có thêm một bàn mới ....Vừa chào khách xong, ta thò tay vào túi để lấy viết ....Ngạc nhiên khi tất cả 3 cây viết của ta không cánh mà bay .....Ta mới chạy lại gặp anh Mai hỏi:

- Anh ấy, xem lại trong túi có viết của em không?

Kỳ, bất kỳ ta hỏi câu hỏi nào, anh cũng phì cười trước, rồi mới nói :

- Em này lạ chưa, viết của em sao bay vào túi anh?

Thế mà anh cũng tìm trong túi, lôi ra một cây viết ....và bảo:

- Không có viết của em, nhưng có cây viết này ...muốn thì lấy đi ...

Ta cười, chộp ngay cây viết và biến nhanh ...Khỏi cám ơn ...! Ta ít khi cám ơn anh ấy lắm ...

Lấy order cho khách xong, ta lại máy bấm món ăn vào ...Sẳn anh đứng đó, nên ta đưa cây viết trả lại anh và than ...:

- Chẳng biết mấy cây viết của em nó bay vào túi ai rồi ...

Anh cười nói:

- Viết mà cũng bay nữa sao ....?

- Dĩ nhiên .....mà kỳ á anh ..., cây viết của em nó màu hồng lóng lánh như thế ...sao lại có thể mất dễ dàng hén ...

Chẳng biết câu nói của ta nó như thế nào mà khiến anh cười thật thích thú ...và nói:

- Trời ...màu lóng lánh hở ..., em dùng chữ chi lạ ...thế ...!

- Dĩ nhiên ..em tập làm nhà văn mờ ...!

Anh cười ngất bỏ đi ...Ta thắc mắc ....Bộ cách nói chuyện của ta tức cười lắm sao ? ...Nhưng bận quá, ta cũng chẳng quan tâm làm gì ...Khoảng 10 phút sau ...Ta cũng đang bận túi bụi ...anh đi ngang nói:

- Nè, anh có 2 cây viết ....! Em nói làm sao cho anh nghe được anh sẽ trả lại cho em ...!

Ta chau mày ....Chà ..người ta bận túi bụi, anh không giúp gì mà ...rãnh đi tìm cây viết cho ta ...sao ? ...Ngộ á ...! Nhưng ta cũng cười vào bảo:

- Đại ân nhân, làm ơn cho em xin lại 2 cây viết ...!

Anh lắt đầu bảo:

- Không được, em nói lại đi ...

- Hmm ..Đại anh hùng ...!

- Anh cười ngất ....Ta chộp lấy 2 cây viết từ trên tay anh ...và biến nhanh ....!

Khi đã được rảnh một xíu ...Ta hỏi anh:

- Nà, 2 cây viết anh tìm từ đâu ra hay vậy?

Anh cười cười bảo:

- Anh giỏi mà ...

Lãng ...!

Hôm kia, vô tình anh bước phía trước, ta ở phía sau ....Chợt trên lưng anh, ta thấy có sợi tóc ....khá dài ..mà vàng vàng ....trắng trắng ....Như tóc của người da trắng ....Ta chợt kêu anh đứng lại và nói:

- Anh ....muốn em lấy sợi tóc trên lưng anh xuống không?

Anh cười, đứng im lại cho ta lấy xuống ..Ta đưa sợi tóc lên cao và nói:

- Chà ...Tóc người da trắng đó nghen ..! Anh ...? ...Bộ ....anh có người yêu da trắng hả ...Em méc chị ...

Anh bậc cười ha hả ...bảo:

- Bồ nhí của anh đó ...!

Hmmm ...sao trên lưng của một người đàn ông lại có sợi tóc đàn bà kìa ...Hihihi ...Ta hơi thắc mắc ....:) Nghĩ đến đó, ta chỉ thấy mình nực cười lắm ...Hay thắc mắc lạ đời ...Tính anh điềm đạm dễ thương ...có khi nào anh lại ..? ...Ơ ....mà thôi ...chuyện của người ..phải không ...? Ai với ai cũng mặc, không quan hệ gì với ta cả ....Người phàm tục mà ...sao thoát khỏi những điều phàm tục ...! Phải không?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2006 03:22:21 bởi diên vỹ >
diên vỹ 08.08.2006 03:42:14 (permalink)
Mỗi lần ta đứng gần một bà...là bị..các bà ấy nựng vào má....Trời....Làm như ta là con bé 3 tuổi vậy....Bà Shin nựng vào má trái của ta...ta nói:

- Ơ...tôi mà làm ở đây riếc chắc bị xệ má mất....Bà thì nựng má này, bà Jeany nựng má kia...

Bà Kikoyo nghe nói thế...Kéo cái mũi ta mà nói...

- Tôi thì thích cái mũi của cô...

Trời...! Xỉu...

Bà Kikoyo nói luôn nói với mọi người là đám chị em của ta rất dễ thương...Xỉu...! Đó là vì bà chưa biết ta....Nhưng thôi kệ, người ta bảo mình dễ thương thì mình nên tinh vậy á...! Chị Jackie chỉ vào ta và nói với nhóc Vinh:

- Vinh, cưng coi nè...nó thì kêu chị bằng chị, còn em nó thì kêu chị bằng dì....Thế ai dễ thương hơn....?

Vinh cười bảo...:

- Dĩ nhiên chỉ dễ thương hơn, vì làm cho chị trẻ lại á mà...

Chị cười, ta cũng cười...Chị lại thường giúp ta đủ thứ hết...Làm như ta là một cô nhóc không bằng...Ờ, mà trong mắt của mấy bà....ta đúng là một con nhóc...Lúc ta làm xong công việc, thấy mấy bà xúm nhau lau bàn, ta cũng chạy lại, nhìn vào xô nước không thấy cái khăn nào cả mà bà Jeany lại tay cầm một cái, trong túi vắt thêm một cái nữa...nên ta nói:

- Jeany, bà có tới 2 cái khăn...thế sao không cho Vy mượn một cái...?

Lại chẳng hiểu câu nói của ta nó...có cái điểm mắc cười nào mà bà phá lên cười và quay sang chị Jackie nói:

- Cô bé này...cách nói chuyện không giống người khác Jackie hở....Tôi thích lắm...

Chị Jackie nói:

- Ừ, hình như mỗi người cảm nhận ở cô ta một cách khác......!

Hmmm.....Nghĩa là sao?...Ơ nhưng ta cũng chẳng quan tâm đến...! Ta lạ hơn người khác...sao?...hihih....xí xọn hơn người thì có...! Cũng như lúc ta mới vào làm...Em ta nó hỏi:

- Nà, chị làm gì mà các bà khen chị quá vậy?

Ta cười bảo:

- Có làm gì đâu...., chỉ là các bả bảo gì nghe nấy, đừng cải lại, làm toát mồ hôi cũng cười..thế là xong....chứ có gì..!

Nhóc em cười ha hả bảo...:

- Đúng là độc chiêu ...!

Hơi...! Đi làm, ta chủ yếu chỉ muốn có thêm 1 xíu tiền để trang trải cho việc học, việc nhà...Nếu anh của ta giàu hơn một xíu thì sẽ rất hay...Có đôi lúc...ta tự hỏi...sao mình không chịu tìm một người khá sang hơn anh....Rồi ta phì cười...Có lẽ...sang cũng chưa chắc có hạnh phúc...Mà hạnh phúc là gì.....? Ta hỏi mãi, hỏi mãi...Hạnh phúc có lẽ chẳng là gì hết....Thế mà sao ta lại khao khát kiếm tìm hở...? Tự dưng ta không muốn tìm hạnh phúc nữa...Ta chỉ muốn sống cho trọn một kiếp người thôi...Nhưng cũng phải làm cái gì cho đời sống thoát ra sự chán nản....Thế là..ta đi làm...đi học...,....còn tình yêu thì cứ để anh yêu....!

Chiều qua, đang lúc ăn cơm....Anh Mai hỏi;

- Sao em lại không chịu có chồng hở...

Trời đất....Câu hỏi này...không biết anh đã hỏi đến mấy trăm lần....Ta cười bảo...

- Không thích...!

- Thế khổ lắm...!

Khổ...? Ta cười...!

Một tuần lại trôi qua nhanh quá...! Mà sao những ngày cuối tuần đi làm ta mệt chết đi được...Cái chân lại bị phồng thêm nữa...Khổ ghê...Sao nó cứ bị phồng hoài dạ kà...Đau thấy mồ hà...Chắc tại cái đôi giày mắc dịch á....Đeo đôi dài kia hở gót, sợ bị la, nên đeo đôi giày khác..hỏng ngờ cái chân đau quá...! Nên đổi lại đôi giàu nọ...Kệ...mấy bà la thì tính sao á...! Đi làm thì có xíu tiền hà, hỏng muốn dùng nó mua giày đâu...! Ta đang tiếc kiệm tối đa mờ...!
diên vỹ 08.08.2006 04:21:07 (permalink)
Trong số các người Chef...có một gã người Mễ, lùng lùng..ngộ ngộ...Nhóc Vinh bảo gã bị điên điên....Ơ điên thế nào ta chẳng biết...có điều ta biết....ta cũng đâu là người bình thường..cũng khá điên điên ấy mà....!

Gã ấy...tên gì ta quên mất...Có điều..mỗi lần gặp ta là gã bảo.."anh yêu em" bằng tiếng Tây Ban Nha...Ta thì chỉ phì cười và nói:

- OK...

Hắn hỏi:

- Thế cô có yêu tôi không?

Ta trả lời gọn bơ :

- Không...

Thế là cả đám người cười rộ lên..Hình như chọc người khác là...một niềm vui của họ hay sao á.....Lần đầu tiên gặp những người Mễ định cư ở thành phố này, ta rất ngán tia mắt của họ , họ nhìn bằng một tia mắt rất thẳng...hay nói đúng là nhìn đăm đăm vào mình, nếu không hiểu họ , thì đôi chân sẽ nghêng ngả và bước đi lúng túng ngay...Ta thì...tại thường cũng làm chung, học chung quá nhiều với người Mễ, nên...với tia mắt nhìn của họ, ta chỉ cười....!

Mỗi lần gã ấy thấy ta là gã đứng vựa vào mé tường, nép mình vào đó và nháy mắt nữa chứ.....điệu bộ ấy không khỏi khiến ta phì cười..ta hay hỏi...:

- Ông có sao không?

Hắn lắt đầu...câu yêu thương hắn lập lại như một điệp khúc....mưa...hihihi...Hôm qua, ta vừa xuống bếp coi cái shrim tempura của khách họ đã nấu xong chưa...Thế là gã chận bước chân của ta và hỏi:

- Cô không thích tôi à...?

Ta cười nói:

- Tôi chưa từng nói thế mà....

Gả vẻ mặt nghiêm trang bảo:

- Tôi biết tôi xấu xí....nhưng cũng đâu thể khiến cô không thích...

Nhìn vẻ mặt của hắn ta không khỏi phì cười..Đóng kịch hay nhỉ...Các người xung quanh cũng khoảng 10 người...kẻ nấu nướng, kẻ lột tôm, người sắt rau, kẻ rửa chén...hầm bà lằng hết, nhưng nghe hắn nói, ai cũng ngưng lại nhìn ta...tia mắt bật lên nụ cười....Ta nhìn mọi người, rồi nhìn gã...ta cười...và bảo:

- Tôi đâu bao giờ nói là không thích ông....

Hắn nói:

- Nhưng tia mắt của cô cho tôi cảm nhận điều đó...

Gã vừa nói xong, cả đám phá lên cười...Hay, vậy mà gã tỉnh queo....Ơ ta thì..hơi...trò đùa của họ ta hình như thuộc lồng hơn bất cứ một ai...nên ta cũng chỉ cười rồi nhúng vai bỏ đi...Một Chef khác lại chận bước chân của ta và nói:

- Nó thích cô thật đó..., sao cô...

Ta cười bảo:

- Trời....tôi có bạn trai rồi, nếu hắn thích...thì xếp hàng đi...

Ta lại cười, và bỏ ra ngoài....Hắn vẫn cái điệp khúc nọ, đứng dựa tường và nói theo những lời yêu thương bằng tiếng Tây Ban Nha...

Trong số khoảng 10 người Chef đó thì có 1 anh người Việt...., còn lại tất cả là Mễ....Có một gã rất bảnh trai...Còn lại thì tất cả bình thường thôi...Nhưng tính tình của tất cả thì khá dễ thương..Hầu như ai cũng vậy, đi làm chủ yếu kiếm tiền, chọc ghẹo đôi câu cho một ngày bớt dài...cho cái mệt nhẹ xuống..cho nỗi phiền lắng sâu.....Ta hiểu, nên chẳng thấy gì là bực bội cả...nhưng trái lại thấy dễ thương...Những con người xa lạ...được cùng chung ở một nơi, gặp nhau mỗi ngày...tự dưng nó hoá thành thân thiết...

Vui nhất là bửa ta nghe anh Tony nói với chị Jackie..:

- Jackie nè, sao em lại nhìn anh như thế...!

Trời ơi, nghe xong...Ta, Nhóc Vinh, chị Jackie..cười muốn bật ngữa luôn...Nhóc Vinh nói:

- Trời, bửa nay có tuồng diễn mới ta ơi...Câu của anh Tony hay quá..phải học, phải học....

Bửa qua, một Chef ở sushi lại nói với ta:

- Hình như cô hơi nghiêm á..!

Trời...! Bà Kikoyo nói:

- Cổ dễ thương mà....sao cậu nói thế...

- Rõ ràng...em cổ vui tính hơn mà...

Ta cười...bảo:

- Dĩ nhiên, tại tôi lớn hơn em của tôi...nên phải nghiêm...!

Hắn lắt đầu bảo:

- Không phải ở cái tuổi..mà tôi nghĩ...cô hơi nghiêm á...!

Ồ...Thế sao...? Ơ ta chẳng biết...!

Một nhóc người Lào tên Ike thì hễ gặp ta là nói:

- Cô có thể nào cất lời chào và hỏi thăm tôi được không?

Ta cười...Nhóc lại tiếp:

- Tôi thấy hình như ai cô cũng chào....mà có mình tôi là cô bỏ mặc..Kỳ thị hở...Cô có biết làm như thế trái tim tôi...như vở ra từng mảnh không?

Ta không nhịn được cười nữa, nói:

- Ike có bao nhiêu trái tim...?

Nhóc ngạc nhiên hỏi lại :

- Ý của cô là...

Ta cười bảo....:

- Tại lần nào Ike cũng nói trái tim vỡ nát....thế Ike không phải là người có nhiều trái tim sao?

Nhóc lắt đầu chịu thua....

Bửa trưa thứ bảy, sau khi giờ lunch sắp xong, nhà bếp dọn cơm...Ta vào lấy đồ ăn...Ike cũng đứng kế bên đó lấy, nhưng nhóc lấy tới 3 dĩa lận..Thấy nhóc khệ nệ bưng ra..ta hỏi:

- Ủa , sao Ike bưng chi tới 3 dĩa....

Nhóc nói :

- Một cái cho Jeany, một cái cho tôi...còn cái này cho cô...!

Ta cứ tưởng nhóc nói xạo...Nhưng nhóc bảo :

- Thật mà...Ờ..sao cô không để dành đồ ăn cho tôi?

Ta ngạc nhiên nói:

- Lúc lấy đồ ăn, rõ ràng Ike đứng kế tôi mà,....thế để dành chi..?

- Vô lương tâm...

Nhóc nói thế rồi tỏ vẻ giận bỏ đi...Xong, nhóc méc bà Jeany nữa..bà ta cũng bảo...ta vô tâm...Trời....

Ta mà biết mình vô tâm chết liền á...Nhóc hình như 23 tuổi....Thế mà có vợ và có 1 con...Cái miệng thì bao giờ cũng nói..Ngọt như đường...Các bà thích lắm...Ta thì...thấy ngộ....Con trai mà cái miệng ngọt quá....Ghê hén...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.08.2006 04:26:06 bởi diên vỹ >
diên vỹ 08.08.2006 22:53:26 (permalink)
Chiều qua lơn tơn bước vào chổ làm..., gặp chú Le,...nên gật đầu chào chú cái....Chú nói:

- Khi nào cô rảnh tới gặp tôi, tôi muốn ôn lại những gì thời gian qua cô được train nhé..!

Ta dạ nhưng thót tim.....Chà...Nguy! Ta nói với bà Jeany, bà ấy bảo:

- Kệ ổng đi, xíu nữa bận ổng quên hà...!

Ai ngờ chú ấy hong quên,...chú thấy ta đứng mở những chiếc dù giấy ra thì chú ấy nói với vẻ bực mình :

- Tôi đã nói là khi nào rảnh cô tìm tôi, sao cô không tìm, thôi mau lên, tôi không có thời giờ...

Trời...Ta quíu luôn...Người gì mà...có cần nghiêm quá như thế không...Nụ cười mắc mỏ thế sao?...Ơ...kỳ! Ta lủi thủi đi theo chú vào phòng nhỏ nọ...Chú lại nói với giọng gắt gỏng:

- Rồi sao cô không chịu nói với ai là cô đang ở trong đây, nếu khách bàn của cô vào thì ai biết cô đâu mà tìm...

Trời....Ta dạ một cái....Rồi chạy ra ngoài nói với bà Phai và nhỏ Lulu là ta bị chú bắt..hihih

Chú ôn lại những gì bà Jeany train ta, xong chú hỏi ta:

- Cô có biết những điều không nên làm đối với khách không?

Ta cười cái nói:

- Dạ, là không nên cãi vả với khách dưới bất cứ hình thức nào , không nên tranh chấp về tiền tip với khách....

Chú gật đầu bảo:

- Cái này tôi cho cô điểm A đó nhé....!

Thế mà vẫn hong thấy chú cười...Suốt cả hơn 20 phút ngồi đó....nhưng ta không tìm thấy một nụ cười hay một cái nhếch mép của chú...! Sao hay thế...Không cười mà vẫn có thể sống được sao?....Ta hiểu không nỗi ...Định hỏi...nhưng hỏng dám....!

Anh Mai thì dễ thương nhất..gặp là cười......Chiều qua ta gặp anh, như thường lệ chào cái...anh vừa cười vừa nói:

- Nà, hôm nay anh bực lắm đó nghen....đừng chọc anh...!

Trời...ta nói anh lãng xẹt..anh cười bỏ đi...!

Đến khoảng 9 giờ mấy...Bà Kyoyo chuẩn bị về nên nói với anh là chuyển bàn của bà sang bàn của những người còn ở lại...Mà người ở lại thì có bà Kazue và bà Yosoky hà...(ui tên mấy bà này...ta quên viết sao rùi..nhưng kệ...nhớ vài chữ là ok.hihih )...Anh hỏi bà Kyoyo :

- Dời bàn của bà sang bà Kazue nha....

Bà ta nói...

- Không, đừng á, dời qua ai cũng được, đừng qua bà ấy, tôi với bà ấy không thích nhau...

Ta giả bộ hỏi:

- Ơ sao thế..? Có chuyện gì hở bà?

Bà bảo:

- Chuyện dài dòng lắm, ở đây ai cũng biết....

- Thế sao tôi không biết...?

- Cô mới vào mà, để hôm nào tôi kể cho cô nghe...!

Ta quay sang anh hỏi:

- Anh nè, bộ bà ấy tính xấu lắm sao? Em nghe ai cũng nói thế...

Anh cười nói:

- Không xấu gì, mà cứng đầu lắm...!

- Cứng đầu....là sao?

Anh cười....Ta lại nói:

- Em thấy bà ấy tốt với em lắm. Như chiều này em có 2 bàn một lúc....bà ấy lại phụ em...Còn rinh cho em 11 tô soup nữa chứ...!

Anh lại chỉ cười...!

Hay hén...ta khiêu khích thế mà anh không nói xấu người khác...Coi như tính tình anh khá tốt đấy...Ta lại tiếp :

- Thế mà sao ai cũng bảo bà ta xấu làm em hơi sợ...

Anh lại cũng chỉ cười...Nụ cuời ấy mang ý nghĩa gì....Hay là anh biết ta giả bộ hỏi anh...? Hay là anh cười vì cũng đồng ý là bà ta có tính xấu...nhưng vì là đàn ông nên ít nhiều chuyện như phụ nữ....hay sao?...Khó hiểu...Ta lại tiếp:

- Ơ, có khi nào bà ấy thích em không ta...

Lúc này anh không mĩm cười nữa, mà cười ha hả ra tiếng....ta hỏi:

- Em nói gì sai sao?

Anh lại cười nói:

- Bà ấy thích em thì có vấn đề gì đâu chứ...!

Ta nói:

- Hmmm....đàn bà thích đàn bà là chuyện kinh thiên động địa á anh....Ghê thấy mồ...

- Thế đàn ông thích đàn bà thì sao?

- Là chuyện thường...nhưng cũng nguy....

Anh lắt đầu...bỏ đi.....!

Bà Kazue vì thiếu vài cây viết, nên mượn ta, ta bảo bà ấy nhớ trả lại hỏng thôi ta không còn cây viết nào á....Sau khi khách ký tên xong, bà trả lại cho ta...cười và cám ơn.....Anh Mai lại có đứng ở đó, nên ta nói:

- Thấy không, bà ta lúc nào cũng tươi cười với em...Thế là sao anh hở, trong khi mọi người nói bà ta không bao giờ giúp người khác...

Anh cười nói:

- Chết, bả thích em rồi !

Ta lắt đầu đi vào bếp.....Anh ngộ quá...! Ơ mà tất cả điều ngộ...Con người ai cũng có 1 bí ẩn khó nói...., khó đoán...và khó hiểu....Nhưng ta thì lại tò mò muốn biết...những cái bí ẩn đó....để làm gì thì không biết, nhưng thích tò mò....!

Ta nói với vợ anh là...ta coi fim tới sáng...chị ấy hỏi:

- Fim gì...

- Công chúa hiệp nghĩa á chị...

- Hay không?

- Dễ thương lắm...

- Chị với anh Mai cũng thích fim kiếm hiệp lắm á...

Nghe chị nói thế...có lẽ ý chị muốn coi..nên ta nói:

- Fim của em load từ trên nét về, nên chỉ có thể coi trong computer thôi....nếu chị muốn em thâu cho chị...

- Thật?

- Dạ...!

Thế là trước khi về chị nói:

- Nà nhớ thâu phim cho chị nhá...!

Ta cười gật đầu...Ta hỏi anh:

- Chị bảo em thâu phim cho anh chị coi , thế anh đã coi những phim gì rồi....?

- Anh chẳng nhớ nữa...Nhưng phim công chúa hiệp nghĩa hình như anh coi rồi...!

- Anh coi rồi...thế sao chị bảo chưa coi...

- Ơ....thế thì chắc chưa coi...

Trời...! Anh nhìn rất già..già hơn so với chị...Trong khi tuổi của anh chỉ lớn hơn chị 1 tháng...Có lẽ anh đi làm nhiều quá...Chị thì tính tình như một cô bé...., vui vẻ , dễ thương...giọng thì rang rảng....và chị có một giọng cười khiến người khác phải vui theo...Dễ thương hén...! Chị ồn ào bao nhiêu, thì anh điềm đạm bấy nhiều....Anh bảo...anh đám cưới từ hồi 27 tuổi...tính ra thì coi như cũng khoảng 15 năm rồi....Hay thật...15 năm....sống chung...Ta phục xát đất á...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2006 22:52:40 bởi diên vỹ >
diên vỹ 10.08.2006 23:12:07 (permalink)
Hồi be bé, ta cứ mơ ước mình được làm việc trong một ngành du lịch để có thể đi đó đi đây và....có dịp thấy nhiều, nghe nhiều...và dĩ nhiên cũng để viết....Chứ làm có chổ một thì ngày tối cũng có nhiêu đó chuyện..., chán chết đi được.....Nhưng nếu hong viết thì càng chán hơn....ơ thôi...thì viết tiếp vậy....!

Nhà hàng thì cũng có bấy nhiêu chuyện, khách vào rồi khách ra...bà này , bà nọ...anh nọ...rồi anh kia..hihihi...Chán thật...!Không có chuyện gì mới mẻ cả...! Ghét..!

Hôm qua nhà hàng khách không đông lắm,...thế là có dịp nói chuyện xíu với anh Mai...Ảnh ngộ..cứ hỏi tại sao ta không có gia đình...! Trả lời chẳng biết bao nhiều lần..., ta mới nói..:

- Đàn ông, xấu lắm anh ơi...! Cưới nhau chán...!

Ảnh lắt đầu bỏ đi...còn quay lại nói một câu:

- Đàn ông trong đó có anh nữa á....Anh cũng xấu luôn sao trời...!

Ta mắc cười..! Ơ! Nhưng kệ...Hơi sức nào giải thích....! Tại bởi ta cũng có hiểu lý do tại sao đâu nà...!

Một lát sau ...anh lại lơn tơn cùng ta nói chuyện tiếp ...vì khách lại chưa có ...Anh nói :

- Làm nhà hàng cũng chán em hở ...Có nhiều người hỏi sao anh hong mở nhà hàng ..Anh lắt đầu ..Mệt lắm ..Nếu có mở, anh mở cái khác ...

- Cái gì anh ?

- Thì giống như công việc anh làm ban sáng á ..

Ta hỏi đôi câu ...rồi nói :

- Hmmm làm nhà hàng cũng được ...tốt cho việc học ...và nhất định đừng để ý gì ai cả ...

Ý của ta nói là ....đừng để ý thị phi, đừng để tâm đến những phiền phức của người ....v.v.v. ...Nhưng ta nói ngắn gọn quá ...Ta lại sợ anh hiểu nghĩa khác ...nên ta giải thích ...:

- Ý của em là đừng để ý ....chuyện lặt vặt , chứ hỏng phải nói để ý chuyện kia nghen ...

Anh cười bảo:

- Có nghĩa là chuyện kia thì để ý sau hở em ...!

Trời ..! Ác thật ...! Đúng là người lớn hay lắt léo ...Vô tình ta bị anh làm mắc cỡ đỏ mặt ...Ta chạy đi, không nói chuyện với anh nữa ...! Không biết anh có thấy không ...Vái trời đừng thấy ....Ơ ...! Người lớn kỳ ...Ít bao giờ người lớn chịu bình yên lắm ...Phải không ?

Hơi...! Ở nhà hàng, ngoài nhóc Jimmy và Anh Mai ra, ta chẳng biết viết về ai nữa, tại 2 người đó dễ thương, còn mấy người khác lâu lâu mới dễ thương xíu...chứ bình thường hỏng dễ thương tí nào....

Nhóc Jimmy kỳ, nhè cái vai ta mà nó hay....để tay nó lên....ta mới nói:

- Cưng không tội nghiệp chị sao?

Nhóc hỏng hiểu ý..hỏi lại, ta nói:

- Chị đã bé thế này, cưng còn để cái tay lên vai chị, bộ muốn chị lùn xủn luôn à...

Nhóc biết ta chọc, cười ha hả...Vừa lúc nhỏ C.C..bước vào, nhóc nói:

- Con nhỏ này lười quá chị ơi !

- Trời con gái người ta mới vào mà em chê rồi ..

- Thật á, làm mà nó cứ đòi về hoài ..

Nhóc Vinh thêm vào:

- Đúng rồi đó chị Vy, sáng này nhỏ đó còn hong chịu đi làm, báo hại Jimmy nó làm sanh tử luôn ...

Ta lắc đầu cười ...!

Nhóc Vinh thường kêu tên ta mà không kêu chị ...ta la :

- Cưng đó nhe, nhỏ xíu tuổi mà dám kêu tên chị hén ...! Quánh á ..!

Nhóc cười nói:

- Lớn hơn có mấy tuổi bộ ngon lắm sao ..., thử sinh sau em coi ...có gọi em bằng anh không cho biết ...!

Trời ..cái thằng .....con nít ..! hihih :) Lý luận kỳ đời á ...!

Thế là xong một buổi tối làm việc ..., ta lơn tơn ra parking lot để về ...Nhóc Jimmy đang đứng đợi chị của nhóc đến rước ...Ta mới nói:

- Ủa sao em chưa láy xe ...?

- Anh chị em bảo phải dợt em vài lần mới cho láy ...

- Ủa, em có bằng láy rồi sao còn dợt là nghĩa làm sao ...

Nhóc cười ....ta hỏi tiếp:

- Em có xe chứ ?

Nhóc xạo sự nói:

- Khi nào chị thấy chiếc xe màu trắng mới toanh lướt qua parking lot này ..thì là xe của em đó ...!

Ta mắc cười, vừa mở cửa bước vào xe, ..vừa nói nhóc xí xọn ...! Rồi ta bảo:

- Chị phải đi rước bạn trai chị á ...

- Sao chị tốt quá ...! Em ước gì bạn gái của em cũng đến rước em ...

Xạo ghê ...! Nhưng thôi không nói với nhóc nữa ...Ta chào tạm biệt nhóc ...Nhìn ra kiến hậu, ta thấy nhóc đang rược đuổi cái gì đó dưới đất, có lẽ một con bọ, có lẽ một con dán ....đêm trăng tròn ..sáng ghê ...chắc có lẽ gần ngày rằm hay qua ngày rằm đôi ngày thì phải ...Cuộc sống cứ lẳng lặng ngày đêm trôi đi .... Những con người bình thường cũng lẳng lặng theo đó ....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.08.2006 03:14:07 bởi diên vỹ >
diên vỹ 12.08.2006 06:51:14 (permalink)
Wow...mệt quá....! Hỗm rày....ừ....hôm thứ ba bị bịnh nà...sao cứ bị sổ mũi hoài...chóng mặt quay quay....liều thuốc trị hay nhất là uống viên thuốc sổ mũi, đánh một giấc..nguyên ngày...thế là hết....! Rồi cái thứ tư lười, thứ năm làm biếng...đến hôm nay...dây dưa riết mới quyết định đi tập thể dục....hôm nay chạy được 75 phút, tức là 5 mile và tiêu khoảng 600 calories..hihi...yah..thế là chiều nay..ăn tôm với bơ tiếp...ngon..nhưng mập..mà hỏng sao , tập thể dục rồi nên ok...!

Suốt một tuần không gặp nhỏ em, thế mà cái bụng nó to ghê...Chà...tới tháng 12 nó mới sanh, mà sao cái bụng nó khệ nệ ta thấy phát hoảng...Không biết sanh xong lần này nó có thêm lần nữa không....! Con nhỏ chơi liều...., bi lớn mà có con liền liền, ai nghe cũng hoảng hồn...ta thì sợ xanh mặt á...!

Tối hôm qua, sau khi làm xong mọi việc, ta mới nói với anh Việt là:

- Anh nà, xong hết rồi đó, anh có cần em làm gì nữa không? Hỏng thôi em về à...

Ảnh cười cười, ngẫm nghĩ đều chi đó mà hỏng nói...ta mới hỏi thêm lần nữa:

- Nà, em về đó nghen....!

Ảnh ậm ờ...rồi nói:

- Anh định về hôm nay đây....Sáng mai phải dậy đi làm lúc 3 giờ á...

Ta mới cợt:

- Ủa, anh có tâm sự sao không chịu bày tỏ..., để trong lòng tụi em nào hiểu cho..

Nghe ta nói, ảnh bật cười bảo:

- Trời, con nhỏ này...hôm nay bày đặc thơ văn nữa ta...

Vì ta đâu biết ảnh định về sớm, nên ta lock out....Thành thử ảnh không thể chuyển bàn cho ai được, đành phải chờ bàn xong rồi mới về. Trong lúc chờ ảnh kể chuyện ngày xưa cho ta nghe....Vừa kể mà ảnh vừa cười...ta mới nói:

- Anh có nói xạo với em không đó...

- Con nhỏ này, anh lớn thế này mà xạo với em chi hả...

- Ai biết, rõ ràng nhóc Vinh nói anh hay xạo mà...

- Hết chuyện nghe lời thằng ranh ấy...Chuyện anh kể ai cũng rơi lệ á...

Ta bật cười bảo:

- Thôi em không muốn rơi lệ đâu...

Thế mà anh cũng kể...Anh kể ngày xưa ở VN anh đi bán kà rem dưới bến tàu, tối đến buồn ngủ quá chui xuống tàu ngủ...Đâu ngờ tàu đó là chuyến tàu đi xuất ngoại. Người chủ tàu hỏi anh muốn đi không thì đi....

Hmmm...Nghe xong ta nói:

- Anh nói giỡn hay noí thiệt dạ...Em nghe nói muốn đi xuất ngoại người ta phải đóng mấy cây vàng...làm gì có chuyện anh ngủ dưới tàu rồi đi luôn...

- Con nhỏ này, chuyện thật của anh mà nó hong tin ta ơi...!

Ơ, thì anh nói sao thì sao đi.....Tin đại cho rồi..nói anh xạo hoài mất công anh tự ái....tội nghiệp...

Anh có nhắc đến ba của ta nữa...Anh ngày xưa quen với ba của ta,...anh bảo:

- Trước kia nghe chuyện của ba mấy em..., giờ quen mấy em , mấy em dễ thương như vầy...thiệt ba em bỏ tụi em là một lầm lẫn lớn...

Ta cười gật gật đầu...Nhỏ em của ta cũng đồng tình...

Cuộc đời trôi qua nhanh quá phải không? Mới ngày nào ta còn là cô bé xíu, ngơ ngẩn giữa đất nước xa lạ .Để rồi bao biến cố cuộc đời xảy ra..., thoáng cái ta đã lớn, đã không còn là cô bé ngơ ngẩn giữa dòng đời nữa...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 06:52:48 bởi diên vỹ >
silhouette 12.08.2006 07:31:33 (permalink)


Trích đoạn: diên vỹ

yah..thế là chiều nay..ăn tôm với bơ tiếp...ngon..nhưng mập..mà hỏng sao , tập thể dục rồi nên ok...!



ùh, chả sao cả - có cặp má phúng-phính tí càng dễ thương, được nhiều người nựng
diên vỹ 12.08.2006 20:31:36 (permalink)
:)
diên vỹ 12.08.2006 20:45:07 (permalink)
Tối qua sau khi xem xong phim "The Descent"... anh nói :

- Ơ ghê quá, chắc tối nay nằm ác mộng...!

Ta cười :

- Đáng đời, ai biểu đòi đi coi...!

- Em không sợ sao ?

Ta lắt đầu ...Anh bảo:

- Hay dạ ..!

- Dĩ nhiên ..! Phim có gì đâu mà sợ ...Ở trong hoàn cảnh như thế, ai cũng phản ứng như thế cả ....Chứ không như phim May gì đó mà anh cho em coi hồi năm trước ...Ớn chết đi được ...Ám ảnh em tới bây giờ ...Phim đó chỉ có những người điên mới làm như thế, người bình thường không ai giống vậy cả ...Thế mà anh dám mướn nó về coi ....Anh đúng là bất bình thường ..!

Nghe ta trách móc, anh hỏng la mà còn cười ngất bảo:

- Chà, nhớ dai vậy ...?

Ta im lặng nhìn bầu trời ....Gió từ cửa sổ lùa vào thơm phức ....Không khí của đêm thích thú quá ...! Xe chạy đến những quãng đường khá tối ..ta chọc anh:

- Đi vô rừng hong ?

- Em điên à ...! Anh mà vô rừng vào giờ này ...anh giết người như trong phim á ...!

Giọng nói của anh với cái nổi ám ảnh từ trong cảnh phim lúc nảy làm ta không nhịn được cười ... Anh nói:

- Tại em chưa từng thấy máu, lại chưa từng cảm giác cái xác nó lạnh thế nào, nên em không biết sợ. Em càng không đi lạc giữa rừng đêm nên em không thấy ớn. Ngày xưa khi còn ở trong quân đội, tụi anh phải đối diện với đêm đen ....Lúc đó, cả tiếng động nhỏ cũng làm cho người ta khiếp día ....Còn lúc anh làm việc ở trong phòng mổ, người ta rạch một con đường từ sóng lưng xuống , rồi anh phải nhìn chầm chầm vào đó suốt cả buổi ..., mùi máu, ...khiến người ta có cảm giác rợn người .....Huống chi trong phim có cảnh cả một vũng nước máu mà người đó nhảy xuống ớn quá trời em à ...!

Ta cười nói:

- Ai biểu anh có kinh nghiệm nhiều làm chi ..Như em chẳng biết thứ gì, nên phim chẳng có tí gì sợ hãi ...

- Ơ ghê quá, anh không nói nữa đâu ...!

Ta cười ...! Đêm vẫn dễ thương .....Đang mơ màng đâu đó ....Tự nhiên anh quẹo lộn ngõ, ta nói:

- Trời đất, anh dời nhà về chổ này gần 2 tuần rồi , anh còn đi lộn sao ?

- Tại đêm tối quá mà ...!

- Anh khoe là mắt sáng hơn em mà ..., sao lại nói đêm tối ...!

- Mắt sáng khác, đêm tối khác ...

- Chứ không phải tại anh tệ sao?

- Ngõ này gần ngõ nhà mình mà, ...ít ra anh cũng gần đúng ...Chẳng lẽ thế cũng không được nửa điểm sao?

- Ở đó mà nửa điểm ...Anh tệ á ..!

Ta chọc anh, rồi phá lên cười ...Không biết giọng cười giữa đêm có làm kinh động những con côn trùng không ...Mà sao ta thấy ánh trăng giấu mình vào mây thế hở ...?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2006 20:51:27 bởi diên vỹ >
diên vỹ 14.08.2006 02:32:58 (permalink)
Hôm qua tội nghiệp anh phải dậy thật sớm từ lúc 4 giờ để đi làm...Anh bảo hãng bắt làm overtime...4 tiếng thôi..nên nếu anh làm từ 5 giờ thì tới 9 giờ sẽ về....và kịp đưa ta đi làm....

Ta thì hư quá, tâm hơ tâm hất...thường ngày thứ bảy thì schedule làm từ 11:30 sáng đến tối....ai biết đâu tuần này ông manager lại đổi ta làm bắt đầu từ 3:30 chiều chứ...Thế là....sau khi lại nhà hàng, nhìn qua schedule..ta hí hửng ra về...hihi...đở, hỏng làm cũng tốt....Tại mẹ cũng đang nấu bún riêu ở nhà, ban sáng có gọi phone kêu ta về ăn, nhưng ta nói là mắc bận đi làm....

Trên đường về, ta gọi cho mẹ nói là sau khi đi thay nhớt xe, ta sẽ ghé nhà mẹ để ăn bún riêu....Lâu lắm rồi ta không ăn cái món độc đáo ấy...Ghiền nó chết đi được....Chỉ nghĩ đến thôi mà cái bụng nó cồn cào....

11 giờ 30 trưa ta đến chổ thay nhớt xe....., đồng thời ta muốn làm cái "coolant flush" gì đó...hơi ta đợi từ 12 giờ, rồi 1 giờ, 1 giờ 20 ....xong ...đến gần 2 giờ mới xong ...

Trời ạ ...! Hết bún riêu ....vì ta phải đi làm lúc 2:30 ...Ghét ...thì thôi ....

Ông sửa xe kêu ta lại nói xe xong ....Lúc trả tiền ta nói:

- Ông phải bao tôi đi ăn á ..

Ổng cười hỏi tại sao ...ta nói:

- Tôi đợi ông nên đói quá trời rồi ..., đáng lẽ tôi sẽ đến nhà mẹ tôi ăn một bửa thật ngon, nhưng giờ trễ rồi, tôi phải đi làm ..., thế thì có phải lỗi do ông không ?

Ông ta cười cười rồi nói:

- À hoá ra thế ...được rồi, tôi có cái này cho cô ....

Ta thì tưởng ổng đùa ...nhưng ổng đem một tờ giấy ra ,...ký ký cái chi đó, xong ...đưa ta và bảo:

- Lần sau cô đến thay nhớt xe được miễn phí đó ...chịu không ?

Ta cười ...Cầm tờ giấy lên ...nói:

- Tôi đùa thôi, ông đâu cần tốt thế này ....

Thay nhớt xe tính thuế luôn khoảng gần 30 đồng ...Khoảng mấy tháng trước khi ta thay bánh xe thì ông ta đã miễn phí hết một lần rồi ...Lần này ông chơi sang nữa ...Ok ..chuyện nhỏ ....Cho mà hong lấy uổng ....!

Trên đường đi làm , đi ngang qua tiệm Captian D ....Nhớ hồi nhỏ ăn mấy món đồ biển chiên với cocktail sauce ngon kinh dị ....., nên sẳn còn thời gian, ta ghé ...mua cái deluxe seafood ăn ...Ai dè ...kỳ ...Hóa ra những cái ta thích hồi thuở nhỏ bây giờ không hẳn sẽ còn thích nữa ...Hay là tại hồi nhỏ hay ăn vụn...nên hoá ra ngon ...! Ta chẳng hiểu ...!

Đến chổ làm ....vì còn sớm nên ta lấy miếng salad ăn ....Tại lười lấy cái chén, sẳn có cái togo box ở đó nên ta lấy bỏ vào togo box ngồi ăn ....Chú Le ổng đi ngang...ổng nhìn ....rồi ổng nói:

- Lần sau, cô đừng dùng cái togo box ăn nghen, mất công tụi nó méc ..mệt lắm ..

Ta cười ..rồi gật đầu dạ dạ ...

Chà ...Hôm nay chú ấy hiền thế ..nó với giọng nhỏ nhẹ vô cùng ...chứ không gắt gỏng và khó chịu như những ngày khác ...Tâm trạng của chú đang vui à ...? Ơ ai biết ...Nhưng nhỏ nhẹ là ok ..ta ghét gắt gỏng lắm ...

Khách chưa vào ...Nhóc Jimmy vẫn cười nói như thường ngày ...Nhóc thấy ta cắt chanh ..nên chạy lại bảo:

- Cho em cắt với ...!

Thế là nhóc chạy đến lấy con dao rồi cắt đôi ba trái l..xong , nhóc chạy đâu đó ...vòng qua vòng lại một hơi thì ..phụ ta tiếp ...Ơ con nít ....

4:30 chiều , khách vẫn chưa vào ....Ta làm hết mọi việc lặt vặt, nên đứng nhìn ra khung cửa sổ ...Nhóc đi ngang ...dừng lại nói chuyện trời đất ....Nhỏ Lulu đứng xa xa cười ..Nhóc khiều ta bảo:

- Bạn gái em đó chi .....!

Ta cười nói :

- Xạo quá đi ...Ike nó bảo với chị cô ấy là bạn gái của nó rồi á ...!

- Thiệt hả chị ..cái thằng này ...

Thế là nhóc chạy đi ...đâu đó ...! Nhóc vẫn dễ thương, vẫn cười nói những chuyện mà ...ta chẳng thể nào hiểu nổi ...Hay vì nhóc là con nít nên thế hở, có lẽ ....!

Tối đến, khách đặt nghẹch ....! Chơi ác quá ...2 bằn 13 và 14 của ta khách cứ vào một lượt ...mỗi bàn 9 -10 người ...hai bàn thì gần 20 người làm ta trở tay không kịp ...cũng may có khi anh Việt giúp, có khi bà Jeany, có khi bà Kazue ..rồi bà Hiko ...gì đó nữa ...nên cũng không có gì là trở ngại. Chỉ có gần cuối ...cái bàn nọ 10 người , thế là ta rinh 10 tô soup ra ....ta để 10 tô soup vào một cái tray ....bề dài chắc cũng khoảng 24 inch ...bề ngang chắc khoảng 18 inch gì đó ....thế là ...ta xếp mấy tô soup ra ba hàng ..hàng đầu 3 cái ..hàng giữa 2 cái ..hàng chót 3 cái ...Vì mấy tô soup khá bự so với cái tray ..nên ...ta phải để nó nghiêng nghiêng ...2 cái giữa thì để nó ngay hơn ..nên có thể xếp chồng lên giữa hàng nhất, nhì và ba ..thêm 2 tô trên nữa ....Thường ta bưng chỉ 8 tô soup thôi ..đêm qua chơi liều bưng luôn 10 tô ...vừa đi ..vừa ngán ...Nó mà đổ cái chắc bị la te tua ....Vừa bước vào chổ cái bàn 14 ...tự nhiên chef của bàn 13 ...quay sang đụng ta một cái ...Mồ hôi mẹ, mồ hôi con của ta nó tuôn ra ....Lần đầu tiên ta mới biết cái sợ đổ mồ hôi là thế nào .....Cũng may ...ta bưng vững, nên soup không bị đổ mà chỉ bị mất thăng bằng xíu xíu thôi ....Nếu không, nguyên 10 tô soup mà bị đổ cái chắc ta đi về luôn ...vì nóng đau thí mồ ...với lại hôi rình chịu gì nổi ...

Khoảng 11 giờ mấy tối....Lúc nhà hàng không còn khách nữa...Anh Việt lại về sớm..nên ta ở lại với bà Phai để chia tip.....

Ta đang ngồi điếm tiền một Chef người mễ...tên là Fransico....Lớn hơn ta 2 tháng tuổi....vừa đếm tiền vừa nói chuyện....Fransico nói:

- Hình như cô rất vui hả...

Ta cười...! Ta hỏi chuyện thì biết tuần rồi ba của Fransico qua đời..thọ 80 mấy tuổi gì đó...Và nhà của Fransico thì có đến 13 anh chị em...Trời đất...! Sao mà đông thế...! Nhưng tất cả đều còn ở tận bên Mễ....

Mãi đến gần 12 giờ ta mới rời khỏi nhà hàng....Không mệt cho lắm..., ta mở tung 4 cửa sổ nên gió luồng vào thú vị làm sao....Lại mùi cây cỏ, mùa hoa....quấn quyện..Tự nhiên ta cảm thấy..yêu màn đêm đến lạ....! Chỉ có đêm của hạ mới thưởng thức cái vị này của gió...của đất trời...! Ta ước sao con đường về nhà xa hơn , xa hơn nữa á...! Để ta hít đầy cái không khí mát lành của đất trời đêm ....!

diên vỹ 14.08.2006 13:09:37 (permalink)
Một chữ thôi..."chán"
silhouette 14.08.2006 15:27:48 (permalink)
tặng DV "a wonderful world" nghe cho đỡ "chán" nha:



http://rapidshare.de/files/29530660/What_A_Wonderful_World.wma.html

- What A Wonderful World -

I see trees of green........ red roses too
I see 'em bloom..... for me and for you
And I think to myself.... what a wonderful world.

I see skies of blue..... clouds of white
Bright blessed days....dark sacred nights
And I think to myself .....what a wonderful world.

The colors of a rainbow.....so pretty ..in the sky
Are also on the faces.....of people ..going by
I see friends shaking hands.....sayin'.. how do you do
They're really sayin'......i love you.

I hear babies cry...... I watch them grow
They'll learn much more.....than i'll never know
And I think to myself .....what a wonderful world

(instrumental break)

The colors of a rainbow.....so pretty ..in the sky
Are there on the faces.....of people ..going by
I see friends shaking hands.....sayin'.. how do you do
They're really sayin'...*spoken*(I ....love....you).

I hear babies cry...... I watch them grow
*spoken*(you know their gonna learn
A whole lot more than i'll never know)
And I think to myself .....what a wonderful world
Yes I think to myself .......what a wonderful world


:)..
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2006 04:25:42 bởi silhouette >
diên vỹ 15.08.2006 22:33:51 (permalink)
cám ơn Sil á, mà không hiểu sao bài hát này dv nghe trên mang không được, nó lại bị chi đó với cái firefox browser..nên mỗi khi dv vào thì nó kick dv ra một trang khác và bảo phải download cái license gì đó mới cho nghe, bấm vào download thì nó hỏng có chịu...dv phải chạy qua dùng cái internet explore browser á Sil....hic hic...
silhouette 16.08.2006 04:34:12 (permalink)
sil uploaded lên RapidShare rồi đó. DV biết cách download from RS hong ?? just incase:

DV scroll down to the bottom of RS' page, then click vô chữ FREE sau đó sẽ mở ra another page, DV thấy cái counting clock from 40..39..38..37....., DV đợi xong thì nó hiện lên chữ/số gì đó, DV điền vô cái ô vuông kế bên, then click vô cái button "download from blah..blah..blah", then save vô comp., tháts it !!

:)..
diên vỹ 17.08.2006 15:23:16 (permalink)
cám ơn Sil á...! :)
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 10 của 15 trang, bài viết từ 136 đến 150 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9