Chiều qua lơn tơn bước vào chổ làm..., gặp chú Le,...nên gật đầu chào chú cái....Chú nói:
- Khi nào cô rảnh tới gặp tôi, tôi muốn ôn lại những gì thời gian qua cô được train nhé..!
Ta dạ nhưng thót tim.....Chà...Nguy! Ta nói với bà Jeany, bà ấy bảo:
- Kệ ổng đi, xíu nữa bận ổng quên hà...!
Ai ngờ chú ấy hong quên,...chú thấy ta đứng mở những chiếc dù giấy ra thì chú ấy nói với vẻ bực mình :
- Tôi đã nói là khi nào rảnh cô tìm tôi, sao cô không tìm, thôi mau lên, tôi không có thời giờ...
Trời...Ta quíu luôn...Người gì mà...có cần nghiêm quá như thế không...Nụ cười mắc mỏ thế sao?...Ơ...kỳ! Ta lủi thủi đi theo chú vào phòng nhỏ nọ...Chú lại nói với giọng gắt gỏng:
- Rồi sao cô không chịu nói với ai là cô đang ở trong đây, nếu khách bàn của cô vào thì ai biết cô đâu mà tìm...
Trời....Ta dạ một cái....Rồi chạy ra ngoài nói với bà Phai và nhỏ Lulu là ta bị chú bắt..hihih
Chú ôn lại những gì bà Jeany train ta, xong chú hỏi ta:
- Cô có biết những điều không nên làm đối với khách không?
Ta cười cái nói:
- Dạ, là không nên cãi vả với khách dưới bất cứ hình thức nào , không nên tranh chấp về tiền tip với khách....
Chú gật đầu bảo:
- Cái này tôi cho cô điểm A đó nhé....!
Thế mà vẫn hong thấy chú cười...Suốt cả hơn 20 phút ngồi đó....nhưng ta không tìm thấy một nụ cười hay một cái nhếch mép của chú...! Sao hay thế...Không cười mà vẫn có thể sống được sao?....Ta hiểu không nỗi ...Định hỏi...nhưng hỏng dám....!
Anh Mai thì dễ thương nhất..gặp là cười......Chiều qua ta gặp anh, như thường lệ chào cái...anh vừa cười vừa nói:
- Nà, hôm nay anh bực lắm đó nghen....đừng chọc anh...!
Trời...ta nói anh lãng xẹt..anh cười bỏ đi...!
Đến khoảng 9 giờ mấy...Bà Kyoyo chuẩn bị về nên nói với anh là chuyển bàn của bà sang bàn của những người còn ở lại...Mà người ở lại thì có bà Kazue và bà Yosoky hà...(ui tên mấy bà này...ta quên viết sao rùi..nhưng kệ...nhớ vài chữ là ok.hihih )...Anh hỏi bà Kyoyo :
- Dời bàn của bà sang bà Kazue nha....
Bà ta nói...
- Không, đừng á, dời qua ai cũng được, đừng qua bà ấy, tôi với bà ấy không thích nhau...
Ta giả bộ hỏi:
- Ơ sao thế..? Có chuyện gì hở bà?
Bà bảo:
- Chuyện dài dòng lắm, ở đây ai cũng biết....
- Thế sao tôi không biết...?
- Cô mới vào mà, để hôm nào tôi kể cho cô nghe...!
Ta quay sang anh hỏi:
- Anh nè, bộ bà ấy tính xấu lắm sao? Em nghe ai cũng nói thế...
Anh cười nói:
- Không xấu gì, mà cứng đầu lắm...!
- Cứng đầu....là sao?
Anh cười....Ta lại nói:
- Em thấy bà ấy tốt với em lắm. Như chiều này em có 2 bàn một lúc....bà ấy lại phụ em...Còn rinh cho em 11 tô soup nữa chứ...!
Anh lại chỉ cười...!
Hay hén...ta khiêu khích thế mà anh không nói xấu người khác...Coi như tính tình anh khá tốt đấy...Ta lại tiếp :
- Thế mà sao ai cũng bảo bà ta xấu làm em hơi sợ...
Anh lại cũng chỉ cười...Nụ cuời ấy mang ý nghĩa gì....Hay là anh biết ta giả bộ hỏi anh...? Hay là anh cười vì cũng đồng ý là bà ta có tính xấu...nhưng vì là đàn ông nên ít nhiều chuyện như phụ nữ....hay sao?...Khó hiểu...Ta lại tiếp:
- Ơ, có khi nào bà ấy thích em không ta...
Lúc này anh không mĩm cười nữa, mà cười ha hả ra tiếng....ta hỏi:
- Em nói gì sai sao?
Anh lại cười nói:
- Bà ấy thích em thì có vấn đề gì đâu chứ...!
Ta nói:
- Hmmm....đàn bà thích đàn bà là chuyện kinh thiên động địa á anh....Ghê thấy mồ...
- Thế đàn ông thích đàn bà thì sao?
- Là chuyện thường...nhưng cũng nguy....
Anh lắt đầu...bỏ đi.....!
Bà Kazue vì thiếu vài cây viết, nên mượn ta, ta bảo bà ấy nhớ trả lại hỏng thôi ta không còn cây viết nào á....Sau khi khách ký tên xong, bà trả lại cho ta...cười và cám ơn.....Anh Mai lại có đứng ở đó, nên ta nói:
- Thấy không, bà ta lúc nào cũng tươi cười với em...Thế là sao anh hở, trong khi mọi người nói bà ta không bao giờ giúp người khác...
Anh cười nói:
- Chết, bả thích em rồi !
Ta lắt đầu đi vào bếp.....Anh ngộ quá...! Ơ mà tất cả điều ngộ...Con người ai cũng có 1 bí ẩn khó nói...., khó đoán...và khó hiểu....Nhưng ta thì lại tò mò muốn biết...những cái bí ẩn đó....để làm gì thì không biết, nhưng thích tò mò....!
Ta nói với vợ anh là...ta coi fim tới sáng...chị ấy hỏi:
- Fim gì...
- Công chúa hiệp nghĩa á chị...
- Hay không?
- Dễ thương lắm...
- Chị với anh Mai cũng thích fim kiếm hiệp lắm á...
Nghe chị nói thế...có lẽ ý chị muốn coi..nên ta nói:
- Fim của em load từ trên nét về, nên chỉ có thể coi trong computer thôi....nếu chị muốn em thâu cho chị...
- Thật?
- Dạ...!
Thế là trước khi về chị nói:
- Nà nhớ thâu phim cho chị nhá...!
Ta cười gật đầu...Ta hỏi anh:
- Chị bảo em thâu phim cho anh chị coi , thế anh đã coi những phim gì rồi....?
- Anh chẳng nhớ nữa...Nhưng phim công chúa hiệp nghĩa hình như anh coi rồi...!
- Anh coi rồi...thế sao chị bảo chưa coi...
- Ơ....thế thì chắc chưa coi...
Trời...! Anh nhìn rất già..già hơn so với chị...Trong khi tuổi của anh chỉ lớn hơn chị 1 tháng...Có lẽ anh đi làm nhiều quá...Chị thì tính tình như một cô bé...., vui vẻ , dễ thương...giọng thì rang rảng....và chị có một giọng cười khiến người khác phải vui theo...Dễ thương hén...! Chị ồn ào bao nhiêu, thì anh điềm đạm bấy nhiều....Anh bảo...anh đám cưới từ hồi 27 tuổi...tính ra thì coi như cũng khoảng 15 năm rồi....Hay thật...15 năm....sống chung...Ta phục xát đất á...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.08.2006 22:52:40 bởi diên vỹ >