chuyện.....đời thường....!
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 15 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Tố Tâm 04.10.2006 08:52:03 (permalink)


Trích đoạn: diên vỹ


Chời ạ, người ta học đến 5 tuần rùi ổng mới nói người ta sai...Đáng ghét..thật...! Mà không hiểu sao để đôi tay đúng vị trí, đúng kiểu..đúng cách gì đó khó quá...!

Tuần này là tuần cuối cùng để drop class... Không biết ta có nên drop nó không? Dĩ nhiên là không nên...! Khoảng 7-8 năm trước đứa bạn đã có thử dạy cho ta 1 lần rồi...học đâu mấy tuần rồi chạy luôn...Bửa hôm sợ mình học nửa đường lại bỏ, nên ta...vác tiền đi mua cây đàn...để có gì nghĩ đến nó sẽ không bỏ học...vậy mà nay vẫn thí ngán ngán...

Thôi thì chắc ráng thui, biết đâu....! Mà ngán thật..!



Nhóc ơi.....coi chừng thứ năm này người drop class là.......ông thầy của cưng ah cưng......Ổng chịu hông nổi tiếng đàn thần sầu của cưng nên tự....drop ah [sm=giggle.gif]
diên vỹ 17.10.2006 00:07:34 (permalink)
:) ông thầy chịu hổng nổi tiếng đàn của tui..thế..tui bắt tt chịu nghen..:)....

hiepelina 17.10.2006 04:26:20 (permalink)

Trích đoạn: diên vỹ

:) ông thầy chịu hổng nổi tiếng đàn của tui..thế..tui bắt tt chịu nghen..:)....


************

Bấy lâu nay thầy chùa ta bùn và cô đơn nên lang thang và lấy..chôm chĩa để giải sầu... Akhà khà..... cái tiếng đàn " Tà Rưng chiêu hồn" của người đẹp mỗi lần nghe là ta phải chơi vài viên thuốc chống dị ứng, heheh... không thì ta gãi chết da luôn đó...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2006 04:28:29 bởi hiepelina >
diên vỹ 21.10.2006 00:12:37 (permalink)
cảm ơn đại ca ghé thăm nhà của em..hỗm rày thấy đại ca đứng mờ quên mời đại ca ngồi....ơ nay em mời đại ca ngồi..nghe em kể chuyện nghe típ nghen :)
diên vỹ 21.10.2006 00:28:23 (permalink)
Hơi.....!

Môn English....test xong..được cây "F" gọn bơ....! Hay ghê...!

Bà cô giáo nhìn ta ảo nảo....Ta nhúng vai cười ái ngại nói:

- Xin lỗi em đã làm cô thất vọng, nhưng thiệt sự là...khó quá cô à....!

Bà cô vẫn nhìn ta...đôi mắt có vẻ nửa buồn, nửa thương..hihih.....Tại ta biết...với cái tính hay phá của ta...bà cô thích lắm...mà đâu phải riêng ta , hầu như bà cô mến hết tất cả học sinh trong lớp..... Nghe bà cô hỏi, ta nói....:

- Ơ thì tại....ơ mà em cũng chẳng hiểu vì sao á...!

Nhóc đứng bên cạnh....nói nhỏ với ta :

- Hey...điểm hai mình giống nhau...!

Ta mắc cười nói :

- Failed hết hén...!

Hắn chúm chím cười...! Bà cô nhìn sang nó....bà cô thở dài......., bảo:

- Hai đứa ở lại, cô có chuyện muốn nói.

Nghĩ chi đó một lát, bà cô lại bảo:

- Ơ thôi, thứ hai đi...thứ hai....cô nói.....!

Quay sang nhóc Jose , hắn vẫn còn đang làm bài test....vừa làm, hắn vừa cắn bút, vừa nhìn ta cười cười..lâu lâu hắn lại thở ra một tiếng dài thường thược...!

Gabril vừa nộp bài xong...đi về phía bàn, hắn lớn tiếng nói :

- Chết, kỳ này tôi chết chắc....!

Ta đứng dậy, thu xếp tập vở....bước ra khỏi lớp...Vui thì dĩ nhiên không có vui...Buồn thì...cũng chẳng có....!

Tại tuần rồi ta than với anh là tiếng Anh khó, ta học không nổi..., ta bảo với anh là chắc tiêu quá...Anh an ủi nói:

- Em học là cho hiểu biết, cho mở rộng cái vốn tiếng Anh của em, chớ đâu phải học để lấy điểm...Nên kệ đi..em cố gắng hết mình là được rội...cho dù em có tệ cỡ nào anh vẫn yêu em.....vẫn tin là có một ngày em sẽ giỏi mà...!

Chà...Đúng là.......ảnh ăn gian..cứ dùng lời ngọt để dụ khị cho ta bớt buồn...! Nên hôm nay, nhớ lại lời ảnh, ta hỏng có buồn cho lắm...Nhưng đủ biết mình quá tệ...Tệ hơn tưởng tượng.....!

Ngẫm nghĩ hòai mà chẳng hiểu vì sao 6 năm trước ta pass các lớp này với điểm "A".....???

Hỏng hiểu nổi...6 năm trước ta tệ lắm...thế mà...học không thấy khó...Bây giờ khá hơn 6 năm trước..thế mà học lại thấy khó????

Trong lớp piano thì đỡ rồi...Ta đở không còn bị run khi ông thầy ngồi coi ta đánh đàn nữa...Ơ chả hiểu tại sao phải run....! Chắc tại sợ bị thầy chê nên run...! Có lẽ....!

Lớp Spanish thì...chời ạ..! Ta chưa học xong từ vựng cho chapter 2 thì bà cô nhảy qua chapter 3 rồi....Bà cô chạy như gió như thế..thì ta làm gì theo nổi...!

Tiếng French thì thôi khỏi nói...Ta quyết chí rồi....không thể học nói tiếng đó được.......Học đọc thôi....vì khó quá trời....ta nói không được á...! Coi vậy mà tiếng French lại được điểm cao hơn tiếng Anh với lại Spanish...!

Hơi..mùa học còn 6 tuần nữa.....là xong.....Lại trời cho ngày tháng qua mau......Ta thiệt ngán lắm với cái schedule này á...! Mùa sau ráng không điên nữa....!

Hơi....! Học chơi thôi mà ta đã ngán đến thế rồi, 2 năm sau đi học thật....liệu ta có học nổi không...nhất là các lớp như....chemistry, history...., biology ,....psychology.....chời...toàn là những thứ độc không á....! Trong vòng 2 năm mà ta không nuốt hết quyển đại từ điển tiếng Anh với 100 mấy ngàn từ vào trong đầu thì.....ta đừng hòng đi học nổi....!

Ớ trời ! Nghĩ sơ sơ thôi mà mém xỉu rùi...!

Nhưng không đi học thì...phải làm gì đây chời..! Hỏng lẽ tuổi già phải lận đận sao?... Ơ...khổ ghê chưa...! Đúng là đường nào cũng chết...! :(
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.10.2006 00:39:30 bởi diên vỹ >
diên vỹ 24.10.2006 00:10:28 (permalink)
Cuối tuần này bận quá chừng chừng á...! Anh lại phải đi làm luôn cả ngày thứ bảy và chủ nhật...thế là cả 2 buổi sáng đó ta phải dậy từ lúc 4 giờ để anh đưa ta tới nhà nhóc em....ngủ, để có gì 10 sáng nó đưa ta lại nhà hàng làm.

Ngòai trời lạnh kinh người luôn á...! Nhà nhóc em thì 1 phần nửa đã dọn về nhà mẹ rồi...nên....ta phải ngủ dưới đất....Quấn cả 2 tấm chăn dầy cui luôn mà vẫn còn lạnh.

Thế là ruốt cuộc..hôm qua ta bị bịnh....!

Sáng nay dậy cảm thấy đừ cả người luôn....! Anh lại....nẩy ra một ý là muốn đi làm sớm...!

Hơi...! Chán thật...!

Ta chán cái xứ lạnh này quá...! Hễ mỗi khi trở mùa là ta bịnh...!

Đêm qua bàn cuối cùng của ta...nghe nói ông khách bị người ta đập xe lấy cái máy chi chi đó...! Nhà hàng tệ thật....cứ đôi ba tuần là khách bị đập kiến xe...! Mà sao người ta lại thích...lấy đồ của người khác hở??? Đồ của người ta mà, lấy rồi..vui lắm sao???

Nhỏ Beatriz đêm qua nghe nói lại bị chú Le la một trận về cái vụ nhà hàng không nhận personal check mà cô ta không biết....Nên cô ta vào phòng thay đồ khóc tức tưởi. Nghe nói chồng cô ta lại...vì cái vụ đó mà tìm Chú Le.....hỏi một trận vòng vo gì đó...!

Ta thì..ơ chẳng biết nghe bên nào. Tại ta thấy ai cũng kỳ cả....!

Nhóc Jimmy hôm qua vào mà cái mặt bí xị hà...ta chào hai ba lần luôn cũng không chịu trả lời....Giờ cơm ta mới hỏi:

- Nà, sao hôm nay cưng bị chi dạ...chị chào mí bận luôn cũng không thèm ngó ngàng.....

Nhóc Vinh nói :

- Chị không biết đâu, tối qua nó thức khuya đó?

Ta nhướng mày hỏi...Jimmy cười...bảo :

- Sinh nhật em mà chị...

Ta à một tiếng thật lớn....Ừ..sinh nhật của nhóc mà ta quên...Bửa thứ sáu ta định đi mua cho nhóc một cái chi chi nho nhỏ để nhóc vui...Nhưng rồi...bận rộn quá..với lại suy tới suy lui...chẳng biết mua gì, nên...ta thôi....Ơ kệ...! Chắc...nhóc sẽ buồn buồn...nhưng..ơ...ta chẳng biết nữa....Suy nghĩ lung tung một hơi....ta hỏi nhóc một câu lãng ồ...!

- Sinh nhật vui chứ cưng?

Nhóc cười...! Ta lại đùa :

- Thế mà hong gọi chị hén...Xấu !

Nhóc lại cười và duỗi đầu xuống bàn ăn.....nói :

- Em....đâu biết số của chị...!

Vinh....thừa cơ hội nói :

- Thế còn hong mau cho nó số của chị?

Ta cười...và bước ra khỏi phòng ăn...! Nhớ lại lời bà Kyoko nói lúc chiều...bà ấy bảo :

- Jimmy bảnh hén..! Đàn ông con trai phải cao ráo thế á...

Bà Jeany cũng họa theo...Nghe thế, ta bảo:

- Nhưng không sexy...!

Hai bà cười thật lớn....chọc ta.....Rồi bà Jeany mới nói :

- Nhóc 17 tuổi thôi mà....phải lớn xíu mới được...

Ta lại chỉ cười....Ơ...đầu óc ta bây giờ nặng trĩu với đám bài vỡ...nên không còn tâm trí để chọc fa' ai nữa....., còn 5 tuần nữa...Hơi...! Ngán quá....! Đã vậy còn như muốn bịnh nữa...ta phải ráng tranh thủ uống thuốc , nếu không bịnh thiệt cái là khỏi làm gì luôn....!

diên vỹ 27.10.2006 02:26:13 (permalink)
Cảm ơn trời đất suốt cả 2 tuần nay ông thầy piano hỏng có bắt ta về nhà ôn lại bài cũ.... hihihihi..vui vui á..! Nhưng...hmmm....hình như có điều không ổn, có phải ông thầy thấy tội nghiệp ta không kà...! Có lẽ...chứ ta đàn cũng ớn thấy mồ, mấy ngón tay cũng bay nhảy túi bụi á...có khi còn dẫm lên nhau nữa kìa.....Ơ kệ....hihi...chẳng biết nữa....!

Tại bửa kia kìa,....ta nói với thầy :

- Thầy ơi , em.....cho em chuyển lớp nghen?

Thầy trợn mắt ngạc nhiên hỏi :

- Em muốn chuyển lớp gì?

Ta nói :

- Ơ thì...tại....em chọn schedule hơi khích quá, nên em không có thời gian luyện đàn,....em thấy ở Macon Campus có....lớp piano I và....chỉ có 1 ngày học thôi...nếu thầy cho em chuyển qua bên đó thì may ra em có 1 ngày ở nhà để ôn ....

Thầy đưa cái tay rờ trán ....đôi mắt thì có vẽ trầm tư lắm, xong thầy nói :

- Tôi nghĩ ....em nên ở lại thì tốt hơn, ...đã đến giữa mùa học rồi, ...đi như thế e không tốt cho điểm học của em ...Với lại, nếu tôi dạy nhanh quá, thì tôi có thể chậm chậm lại, miễn sao .....tới cuối mùa học em học xong chapter 5 là tôi vui rồi ....Đồng thời lớp tôi không có final exam á ...Nên tôi nghĩ em đâu cần phải lo lắng nhiều nà ...!

Ơ hay nhỉ ...! Ông thầy nói êm tai ghê ...! Ừ ....ta chúm chím cười nói :

- hmm ...Vậy thầy nghĩ em không nên chuyển lớp à ...?

Thầy gật gật đầu ...!

Ta còn ra vẻ ngập ngừng ....hỏi tiếp :

- Thế ...thầy không bực mình em sao ?

Thầy ngả người ra phiá sau cười ha hả ...bảo:

- Không đâu ...!

Hmmm rồi cái từ hôm bửa đó tới nay ...ta tự nhiên giỏi ..hay ông thầy tự nhiên dễ giải hơn ...Ơ có trời mới biết ...! Mặc kệ lý do nào á ..miễn ta cảm thấy thoải máy là ok ...! Ta không còn thấy run khi ông thầy đến kiểm bài á ....Hmmm ..cũng bớt đi sai nhịp nà ...! Mắc cười lắm, sáng nay đi vào phòng tập đàn ..có ông thây nọ hỏi ta:

- Ủa, hôm nay em lại tập nửa à ?

Ta chẳng nhớ ông là ai ..nhưng kệ ...chào cái ..và nói :

- Dạ ..!

- Thế tối qua em có trong chương trình của trường không ?

Ta nhíu mày ...., rồi chợt nghĩ , chắc ông thầy tưởng ta biết đàn ..hihihi ...Ta nói :

- Chắc thầy tưởng em biết đàn hở, hong đâu ..em chỉ mới bắt đầu học thôi ...!

Hỏng hiểu câu nói của ta có chổ nào tức cười mà thầy bật cười ha hả, rồi nói câu gì đó ..ta chẳng nghe được, nhưng cũng chẳng buồn hỏi lại ....

Lúc tâm hồn con người ta bình thản thì mọi việc trôi nhẹ nhàng ....Ngày hôm nay của ta nhè nhàng đi qua ....Ừ, phải như thế chứ ....có đâu mà phiền muộn vẩn vơ ...!

Mấy hỗm rày bận rộn ....nên ta chẳng để ý chi xung quanh ....Nên ..bây giờ chẳng biết viết gì á nà ...!

À hôm ....tối thứ ba, bàn của ta làm có 1 gia đình, 2 đứa con ....Nghe nói từ vùng nước Anh xa xôi qua tận bên này để dự cái chi đó ...Mà phải công nhận, cũng cùng tiếng Anh, mà giọng nói của họ khác ơi là khác ....Xưa nay ta biết người Anh nói giọng khác chứ ...vì ta có nghe qua ở trên phim ảnh ...Nhưng nghe thật ở ngoài nó ngộ ngộ và vui vui ...Ta tự nhiên thấy thích thích ...thích nghe cách nói chuyện của họ .....Khi vừa bước tới bàn ta hỏi ông khách muốn uống nước chi ...Mèn ..ổng sổ 1 tràn ...ta nghe mà chẳng hiểu nổi ....ta hỏi lại thêm một lần nữa ..sau đó bà vợ nói thêm vài chữ thì ta mới nhận ra cái giọng người Anh ...Nói thêm vài câu thì ...ta nghe được rõ ràng hơn ....Thích thú, nên ta cứ hỏi chuyện mãi ...Mà gia đình ấy cũng vui tính chứ ....! Người Anh nói chung phong cách của họ ....có vẻ cao quí quá ..hay là tại ...tư tưởng của ta ..khi nghĩ đến người Anh thì nghĩ ngay đến gia đình Hoàng Gia và những cung điện đồ sộ của họ ...Ừ có lẽ do tư tưởng của ta á ...!

Quay sang một bàn nọ ...có một cặp trai gái người Việt Nam ...Cô bé lúc đầu có vẻ nghiêm lắm ...Ta thì ....đang lấy order nên ...không nói tiếng Việt ....Sau khi lấy order xong, cô bé hỏi ta bằng tiếng Anh:

- Chị à, ở đây sinh nhật khách thì có gì đặc biệt hở chị :

Ta mĩm cười và trả lời bằng tiếng Việt ...! Thế là ....cô bé nói chuyện vui vẻ lắm ...! Mắc cười nhất là khi ta hát bản sinh nhật cho bạn trai của cô bé ...Nhìn cậu ấy đỏ mặt mà ta tự mắc cười ...! Con trai mà mắc cở hén ...! Tội nghiệp .....ta mới nói với anh MaiL

- Anh nè, sao nhóc đó lại mắc cở !

Ảnh xạo bảo:

- Tại em ca dỡ quá, nên nó mắc cở dùm em ...!

Hmm nếu biết ảnh trả lời thế ta chẳng thèm hỏi, ..người gì mà ....hay chê con người ta quá ..! Ơ kệ ...!

Một tuần qua nhanh quá hén..! Mới đây mà .....gần hết rồi ...!
diên vỹ 27.10.2006 23:59:58 (permalink)
Chiều hôm qua cứ tưởng là mình đi làm lúc 5:45 , nên tận đến 4:30 mà còn ngồi nhởn nha trên nét á....Chừng khoảng 4:43 mới giật mình....nhớ lại....té ra..mình làm lúc 5 giờ.....

Khoảng đường từ nhà đến chổ làm....nhanh nhất cũng 25 phút...Bửa nào kẹt xe thì 45.....Nghĩ tới đó ta muốn xỉu....Bụng nghĩ thôi chắc gọi vào nói ông boss nghỉ làm một bửa cho rồi...chứ đi trễ bị mấy bà la chết....!

Nhưng rồi ta thôi kệ, chạy nhanh ra xe vọt gấp....Vừa nhấn ga mà vừa lo Đại Ca...hú....Một cái ticket đại ca cho chắc...ta phải làm 3 tuần mới trả nổi...Vì đường limit 45 mà ta chạy đến 60 mấy...! Cũng may khi ra đến sa lộ không bị kẹt xe lắm...

Thường bửa thời gian chầm chậm trôi...Chiều qua nó đi nhanh vùng vụt...Ta mới thấy đồng hồ nhảy đến số 7, ngó qua ngó lại nó nhảy thêm mấy phút nhanh bạo luôn....

Đến chổ làm, nhìn lại đồng hồ..trể 8 phút....Ta mà chạy chậm chắc....trể nửa tiếng quá.......Nghĩ hỏng biết vào trong đó gặp bà nào trước......ơ kệ..... ta chạy vụt vào trong.....Các bà có bàn nên đã đi ra ngòai...Trong bếp không còn ai ngòai cái salad đang làm nửa chừng...Ta lật đật chạy lại login....Bị trể, nên..phải kêu ông chủ login dùm.....Ổng thì dễ tính, chỉ cười..mà không hỏi...

Xong đâu đó, ta chạy riết lại làm cho xong mấy cái salad...Thế là....không ai biết ta đi trễ...ngọai trừ ông chủ... :) Ơ...hong ai biết thì....ta cũng im luôn....!

Sáng nay buồn ngủ quá chừng....Chắc xíu học xong rồi về nhà ngủ một giấc cho đã quá....Mà không biết ngủ bao nhiêu cho đủ á....!...Trong lớp reading, bà cô hôm nay nghỉ, bả giao lớp cho Ellen và Gabril....., vì bài test bửa hôm cả lớp làm điểm tệ quá, nên...bà cô bảo.....cùng làm lại.....Nhưng không biết vô tình hay cố ý mà bà cô để cái answer key cùng với câu hỏi...thành thử....Nhỏ Tracy bảo..thôi copy answer ,..khỏi cần làm chi cho mệt...

Lớp khoảng 30 đứa , mà chỉ có 7 đứa đến...Mấy nhóc kia chắc...thế nào thứ hai vô cũng bị bà cô la cho một trận......Vì có lớp kế tiếp, nên ta chẳng thể về nhà...Ngồi lại nghe mấy nhóc kể chuyện yêu đương......Jose nói về chuyện tình cảm của nó với 2 cô gái...một cũ, một mới...Nhỏ Ellen và 2 nhỏ nọ.......cho lời khuyên...!

Nhỏ Tracy than bạn trai đi xa....Nhỏ Ellen.....kể về tình cảm của nó...! Ta ngồi......vừa làm bài vừa....nghe mà mắc cười. Xong ta hỏi tuổi từng đứa....Ellen 19, Tracy 18, nhỏ nọ..ta quên tên....22, nhóc kia..ta cũng không nhớ tên, 18.....Jose thì hôm kia nói với ta hình như.....là 19 hay sao đó....Tại ta hỏi nó bằng tiếng spanish..nó nói con số mà ta......nghe không rõ....

Nghe tụi nó nói tuổi, ta lắt đầu cười bảo:

- Hèn gì...mấy đứa nói chuyện..như thế...!

Jose với Tracy biết tuổi của ta nên 2 đứa cười bảo :

- Ơ chổ con nít nói chuyện mờ...!

Cả bọn cười....! Đôi lúc...mình là người lớn mà không hay...! Mà nghe tụi nó ngồi nói chuyện thấy cũng dễ thương chứ...Ellen mới hỏi :

- Chị nghe tụi em nói chuyện...chắc...nghe tức cười và trẻ con lắm phải không?

Ta mĩm cười và gật đầu.....nói :

- Ừ thì...cũng một thời mà.....! Giờ nghe lại cũng vui chứ....!

Trong lớp này, vì bà cô...khéo léo, nên mỗi đứa chúng ta điều quen với nhau và nói chuyện tứ lung tung hết...Chứ các lớp khác ta có quen ai nhiều đâu.......Bà cô chia lớp ra từng tổ, mỗi tổ có 5 đứa.....Gọi là một gia đình....Để hễ ai có chuyện gì nhắn gởi, hay bài vở khó hoặc nghỉ học thì gọi nhau.....Có lẽ chính nhờ thế..nên....cái lớp thấy vui vui....! Và dĩ nhiên ta cũng thích....!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.10.2006 00:03:47 bởi diên vỹ >
diên vỹ 31.10.2006 00:21:26 (permalink)
Hôm qua nhà hàng đông khách quá, từ sáng đến chiều ta làm không nghỉ phút nào...Mệt...Nhưng vui...!

Không hiểu sao càng lúc ta càng thích.....chổ làm...! Mà không..Thích người..thích sự việc...thích những rắc rối...!

Nhà hàng mở cửa lúc 12 giờ trưa....Lúc ấy ta còn đang ở chổ bar để làm một vài việc vặt...và trò chuyện với Nhóc Vinh....Chợt nhớ lại bên ngòai, nên ta thò đầu ra cửa...Ông Miming thấy réo:

- Nè...mau gọi hết mọi người ra đây?

Gọi hết mọi người...Ta...ngơ ngẩn...chẳng hiểu ý ông...Nhưng theo phản ứng tự nhiên..ta cũng thụt vào...xem coi có ai không ....Chẳng thấy ai, nên ta đi ra ngòai xem thử....

Vừa bước ra ngòai...ta đã thấy người là người...Ôi..họ từ đâu đến thế...Hôm qua có 5 người làm thôi..mà bàn đã đông nghẹt...! Ta...vội vả đến bàn mình lấy order...chưa kịp lấy xong thì thêm một bàn nữa, rồi thêm một bàn nữa....!

Có lẽ vì khách dễ tính, nên ta thấy vui...Hoặc có lẽ......các bà rất dễ thương nên ta thấy vui...! Ơ chả biết...đôi lúc ta thấy vui vì những lý do rất vớ vẫn...

Hmmmm...Mấy chief lại mới tập cho đứa nọ nấu....Hắn tên gì ta quên mất..., hỏi cả trăm bận mà ta không nhớ...Nên ta chị gọi là "amigo" cho nó gọn.......

Hắn tập đâu mấy tuần rồi, và hôm qua hắn ra nấu......

Bàn của ta...gặp đám người khó tính, nên chê hắn chiên cơm bị khét...!

Tội nghiệp..! Ta chẳng biết nói sao....Và ấy có lẽ giận dữ lắm,...xong bà quay sang ta nói :

- Còn cô nữa, cả nước chanh cô đem refill cũng không đem ra?

Opsss..Má ơi....Ta quên...Nhưng......ừ tại..ta hay chọc các bà cười..nên...chẳng sao? Ta giả bộ ngơ ngác nói :

- Ủa...thế à.....sao mà có người tệ đến thế...Cả nước chanh đem refill cũng không mang ra... Bà nghĩ coi...nên tính làm sao?

Sau câu nói của ta....Bà ấy cười ngắt nghẻo....! Biết bà ta không còn bực bội, nên ta nói câu xin lỗi rồi trở vào mang nước ra....Sau đó đổi người nấu khác....mọi chuyện êm xuôi...!

Từ đó đến tối các bàn rất dễ thương...Nói tóm lại một ngày làm việc mêt....nhưng khoẻ...!

Chỉ có điều lúc tính tiền........tip..Không biết bà Kyoko tính cách nào mà nhỏ Beatriz nó hỏi ta :

- Nè, típ của lunch là bao nhiêu?

Ta nói cho nó số tiền, xong nó nói...

- Thế sao bà Kyoko đưa tôi có bao nhiêu đây vậy?

Ta hỏi bao nhiêu, thì cô ấy đưa tiền cho ta đếm...quả thật không đúng 50%....còn thiếu khoảng 6 đồng...Ta nhìn nó ái ngại..và nói :

- Ơ...bà Kyoko kìa,....cô hỏi bà ấy xem sao?

Dù rằng bà ấy có giải thích...Nhưng ta cũng chẳng hiểu.....Nếu ta tính tip thì ta thường lấy 50% từ 100% ra......Bà ấy bảo là lấy trước khi chia n ày chi nọ..nên số tiền thành ra như thế...!

Ơ ! Không hiểu.....

Nhỏ ấy....có vẻ không hài lòng...! Nhưng.....ta vô tội...!

Lúc về nhà ta kể cho anh nghe câu chuyện đó...Xong ta hỏi anh?

- Một người như Beatriz là khôn hay là dại hở anh?

Anh không suy nghĩ, bảo:

- Khôn chứ?

Ta ngạc nhiên..hỏi lại..:

- Sao anh nói là khôn?

- Thì tại...cô ấy không để người khác ăn hiếp mình...!

Hmmm...thế là khôn à? Ta chẳng hiểu....ta nói :

- Khôn hay dại em chẳng biết...Nhưng hình như......hơi ngộ...Nà, anh thử nghĩ xem....cô ấy không rành tiếng Anh cho lắm....Cô ấy lại là người mới.....đang còn train....Cô ấy.....dĩ nhiên có rất nhiều cái không hiểu trong công việc...Nhưng sao lại vì 6 đồng ấy mà thắc mắc....Lở như các bà ấy ghét.....thì có phải khổ cho bản thân không? Và anh biết, các bà ấy train cô ta nay cũng hơn một tháng rồi....Nhưng dinner thì mới có 30% thôi...Lunch mới được 50%.....Thường những ai đang được train phải đi sớm , về trễ và hầu như làm hết mọi việc.........còn cô ấy thì không như thế...cứ tới giờ là về...Có lần em nghe một bà khác...than phiền vì cô ta không chịu làm việc đúng cách của một người đang được train...!

Nghe ta giải thích..anh không đồng ý, nhưng cũng không phản đối..mà hỏi lại ta:

- Theo em là dại à...!

- Em hỏng có nói dại...Nhưng có đôi khi...có một số tình huống nên và không nên phản ứng.....tùy theo lợi hại ấy mà...! Em thì không hiểu cô ta đang suy nghĩ gì thôi...!

Việc đời đôi lúc thấy thế mà vẫn không hiểu được....! Ta cũng chẳng phân biệt được cái lẽ của đời nữa...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 31.10.2006 00:33:47 bởi diên vỹ >
diên vỹ 01.11.2006 02:57:48 (permalink)
Vừa bước ra khỏi trường, ta thấy nhóc Vinh cũng vừa bước ra khỏi xe....Ta gọi nhóc :

- Cưng....!

Nhóc ngó xung quanh, chừng thấy ta, nhóc cười....Nhớ lại tối qua gặp nhóc ở Macon Campus mà nhóc làm lơ..nên ta nói :

- Xấu nghen, tối qua gặp chị mà làm ngơ...chị về nhà buồn ngủ hỏng được á !

Nhóc cười cười bảo ta xạo...!

Nói xạo với nhóc vài câu . ...rồi ta vội về ...Đói thấy mồ luôn ....

Vào đến xe, tự nhiên lục trong bóp thí có vài đồng tiền bỏ quên hôm nào đó ...(may, nếu hong ..ta xài hết trọi rồi ..) Thế nên ta ghé tiệm VN mua bún, mua mì ..mua cả đồ nấu canh chua, canh bầu nữa ...tự dưng thèm ...Lâu quá không nấu canh chua , canh bầu á ...!

Về đến nhà, ta lấy thịt bò xào xào xíu rồi ăn bún ...Ngon ác ...!

Thế là một ngày qua gần xong ...!





diên vỹ 02.11.2006 04:58:09 (permalink)
Lớp Spanish của ta...thiệt ngán bà cô quá....! Ta hỏng phục tí nào....! Bà cô dạy kỳ....! Lớp French thì cũng là beginning language.....thôi chứ có khác gì, lại khó đọc hơn Spanish nữa...nhưng bà cô dạy hay á....Bà cô lại luôn luôn tìm cách sao cho học sinh dễ hiểu, dễ nhớ...Còn bà cô Spanish thì cứ thảy ra 1 đống chữ trong sách....mặc ai biết hay không...và mặc ai học như thế nào , miễn tới giờ kiểm tra thì nộp bài....điểm thấp cũng chẳng quan tâm đến....Ghét...!...Thứ sáu này lại có test...mà....bà cô cho túi bụi hết..., ta thì chưa ôn cái chi cả...tại tuần rồi lo ôn bài trong môn French......! Mùa sau ta quyết định không lấy lớp của bà cô ấy nữa....Ta nói với nhỏ cùng lớp...nhỏ bảo :

- Nghe nói bà Johnson gì đó còn kinh dị hơn nữa?

Ta.....lắt đầu hỏng biết nói gì luôn, nhưng tò mò, nên ta hỏi nhỏ :

- Ủa kinh dị thế nào?

Nhỏ bảo:

- Bà ấy trẻ hơn so với bà cô của mình, nhưng......cách dạy rất khác, cho bài rất nhiều, tôi lại chẳng hiểu cách giảng của bà ấy...., nên....kỳ rồi tôi phải drop class của bà...!

Chời...! Sao mà nghe nảo lòng dạ...Nhưng ta coi schedule cho mùa tới rồi....Spanish II thì chỉ có 2 bà cô thôi, mà một bà là ta đang học, ta hỏng thích....Nên thôi kệ...thử lấy lớp bà cô kia xem sao....Dù gì mùa sau ta cũng chỉ lấy 1 hoặc 2 lớp thôi...Không lấy 5 lớp nữa......Coi như...nghỉ sả hơi xíu với lại cần học grammar của English....để mà mùa Fall 2007 còn lấy lớp composition á...!

Cũng tại ở nhà học bài hễ phút trước phúc sau là ta té đùng ra ngủ hà...nên hôm nay ta quyết định đem lunch theo ăn, ăn xong rồi vào trong lab học bài..Thế mà lúc nảy ta bị ngủ gục cả 15 phút đó chứ...Khi tỉnh dậy....Ông ngồi bàn đối diện nhìn ta cười...Chắc cái mặt ta lúc mới ngủ dậy...nhìn nực cười lắm hay sao á.....Ơ kệ ổng....!

Rồi hỏng biết.....cảm thấy thế nào á...! Ông lại nhìn ta cười tiếp..Chời..! Lãng xẹt thì thôi.....! Ơ cười thì cười lại...Sợ ổng sao.... !

Xong đâu một hồi..ổng hỏi ta :

- Nè, cô...đang học cái chi đó....?

Ta....còn say ngủ...trả lời :

- Ơ...học tiếng Spanish , thứ sáu này tôi có test !

Ông gật gù...nhưng nhíu mày hỏi ta :

- Ủa, giọng của cô...giống người Mexico mà...sao lại phải học tiếng Spanish...!

Ơ cái ông này..., đúng là lãng...ta nói :

- Phải chi là người Mexico thì tôi đâu có đau đầu vì cái test nà...!

- Thế cô người gì?

- Người Việt...!

Ông ồ một tiếng....! Rồi cậm cụi làm bài gì đó...Ta cũng cậm cụi học....một hơi...!

Xong ông đi lại bàn hỏi tiếp....Đúng là....! Ông nói :

- Cô vui lòng cho tôi hỏi một vấn đề nhá..!

Chời...! Hỏi thì hỏi..còn bày đặc vui lòng , mệt ổng quá..nghĩ thế, nhưng ta cũng nhe răng cười........Ông hỏi :

- Cô có thể chỉ cho tôi nhà hàng Việt Nam nào ngon nhất trong thành phố này không?

Ơ....Lãng nữa..! Ổng có phải người châu á đâu nà....Xí xọn thật..Nhưng kệ...Ta nói :

- Thì ở midtown á ông...đường Poplar , gần tiệm Kroger...., có một nhà hàng Việt Nam...

- Tên gì thế cô?

- Hình như..."phở sài gòn " thì phải...tôi..ít đi ăn nên tôi không nhớ....!

- Tại sao?

- Ơ tại mẹ tôi nấu ngon hơn nhà hàng mờ...!

Ông ta cười....rồi nói tiếp :

- Tôi có ăn đồ tàu....

- Vâng, tiệm tàu thì nhiều lắm...., nhưng tôi thích đồ nhật hơn...

Nói vòng vo một hồi rồi ổng..cám ơn...xong ông đi lại bàn của ông....!

Mà cũng nhờ mấy câu của ông mà ta tỉnh ngủ đó chớ....!

Mà thôi, chắc cái test này ta được con "F" rồi...! Hai cái test trước là "B"....Cái này có lẽ được F....Còn lại cái test cuối cùng...phải cố gắng được A mới được, nếu không..thế nào cũng lãnh con "C" gọn bơ cho mà coi....!

Từ November 16, ông thầy Piano đi out town.....Nghe nói ổng đi qua tiểu bang nào đó, ổng nói nhưng ta không để ý.....Và từ đó cho tới cuối mùa học, lớp chỉ có 1 ngày đi học thôi, còn bao nhiêu là.....nhầm vào Lễ Giáng Sinh, Lễ Tạ Ơn.......và ông thầy bận....Cũng may là lớp không có exam..nên chẳng lo...! Mà nhờ như thế có lẽ ta có nhiều thời gian học các môn khác hơn...Nhất là Spanish...!

Lớp Reading thì bà cô cứ lấy tổng số điểm chung mà chi cho từng đứa...nên.....Comprehension test hồi nảy bọn ta được điểm B.....Nếu bà cô cho ta cái bonus thì có lẽ được A....Nhưng ai biết.....!

Ôi trường với lớp..Không đi học thì buồn..đi học thì..nhức cái đầu á...! Nhưng kệ...., chứ ở nhà làm gì....học để có cớ mà than !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2006 05:05:17 bởi diên vỹ >
diên vỹ 04.11.2006 00:21:25 (permalink)
Trong các lớp, lớp reading là ta học tệ nhất..., thế mà lại thích vào lớp đó...mới lạ á...! Điểm thì chắc hỏng "F" cũng "D",...nhưng cách dạy của bà cô rất hay...khiến cho ta có cảm giác....thích đến lớp đó lắm...

Trong môn spanish hôm nay test..bà cô đọc câu hỏi....."¿Cuál es tu clase favorita?" Thế mà trời ạ...không biết mắc chứng gì mà ta quên lững chữ "favorita " á.. ức chết đi được.....không thể hiểu câu hỏi, nên chẳng thể trả lời......thế là để trống...tại...chữ đó ta cứ tưởng là "por " gì gì đó....hic hic nên lúc đi nộp bài, liếc sang bài nhỏ bên cạnh....càng ức hơn..chữ đơn giản như thế mà ta không nhớ được..hic hic..Tiêu...!
....

Hôm qua tới giờ đi làm....thường quẹo trái thì đi làm , quẹo phải thì đi đến hãng anh.. Thế là ta quẹo trái...đi được 1 khoảng...Thấy xe bị kẹt....đến chổ thì thấy ông cảnh sát......hỏng biết đằng trước bị chi đó , nên ông chận lại hỏng cho chạy thẳng mà bắt phải quẹo.......Ta.....lớ ngớ.....Dọn về đây ở cả mấy tháng rồi, nhưng ta chỉ biết duy nhất con đường đó là đi làm thôi....Mà hôm nay ông chận thì ta còn biết đi đường nào...Ta méo mặt nhưng phải quẹo thôi.....

Thấy đám người trước cũng quẹo..nên ta nghĩ chắc họ biết đường đi ra HW 64 ,.......nên ta cứ nhè xe họ mà theo đuôi miết..Họ quẹo trái, ta quẹo trái ,...họ quẹo phải..ta cũng quẹo phải...

Tới một cây đèn nọ, có 1 xe quẹo trái,..còn xe trước chạy thẳng...

Ta lại méo mặt tiếp..Chẳng biết nên theo xe nào...Ơ thì chắc quẹo trái....Vừa quẹo trái thì ta..nghĩ chắc sai..nên quay trở lại..chạy thẳng...

Chạy thẳng một hồi con đường biến dạng...trở thành hẹp lép.....Xung quanh cây cỏ không á..! Nhìn đồng hồ còn 10 phút nữa tới 5 giờ...ta đâm hoảng......Tự nhủ nếu tới 5 giờ mà chưa ra được con đường chính , chắc ta quay lại.....Mà quay lại rồi đi đâu..Rõ là khổ á...!

Chạy một đoạn nữa....ta thấy tấm bảng bảo là "City Limit.." ta mừng ghê....ơ... có lẽ đường chính gần đâu đây...

Chạy thêm một đoạn, ta mừng chết đi được, thoát nạn á...!

...

Tối qua bàn bà Kazue có 5 ông Nhật cũng khá vui tính...Họ chắc khoảng trong hoặc ngòai 50....

Tại ta không có bàn, nên chạy lại giúp bả...Thường người Nhật, nhất là đàn ông , họ nghiêm lắm, chẳng có thèm cười đâu....Vậy mà mấy ông này cười nói vui vẻ lắm...Một ông ngồi ở ghế số 4 hỏi ta :

- Cô nè, tôi hút thuốc trong này được chứ...!

Ta lắt đầu bảo không , ông hỏi tiếp?

- Thế...tôi phải đi ra tuốt tì tì ngòai kia à?

Thấy cách hỏi chuyện của ông..có vẻ là người hớm hỉnh, nên ta đùa...

- Thưa ông..không ạ !

Ông ngạc nhiên..nhướng mày định hỏi...tại sao..., nhưng ta nói :

- Ông không cần đi tuốt tì tì ngòai kia đâu..mà ông chỉ cần đi ra tới cửa bên ngòai thôi ạ..!

Nghe ta nói, ông và cả đám bạn bật cười ha hả...

Ông ghế số 5 hỏi tên ta, hỏi ta từ đâu đến...Ta nói ở VN...thế là ông....nói một lọai các tên thành phố lớn...ra...Ta hỏi :

- Ông cũng biết nước tôi sao?

- Biết chứ, tôi qua đó hòai á...

Ta gật gật đầu mĩm cười..

Ông ghế số 4 đứng dậy nhìn ra cửa sổ...ổng hỏi :

- Ở ngòai sao không để bàn ngồi hút thuốc hở cô...?

Ta....mắc cười cho cái câu ngộ ngộ của ông...nhưng ta đùa bảo :

- Ông muốn có bàn hở?

- Vâng...nếu có bàn thì tuyệt lắm..cô ạ..!

Ta chỉ vào cái bàn nấu ăn..và bảo :

- Nếu một mình ông có thể rinh cái bàn này ra ngòai đó , thì....

Ta nói tới đó thôi, chưa kịp xong..thì các ông ấy lại bậc cười tiếp...

Vì không phải bàn của ta..nên ta cũng ít lại đó...Một lát sau, khi ta đi ngang qua.....ông ghế số ba vẫy tay kêu ta lại nói :

- Hồi nảy tôi order 1 cái hot sake, hình như cô không có đem tới thì phải...?

Ông ghế số 1 nghe nói...chỉ tay bảo :

- Lúc nảy tôi thấy cổ để ở góc bàn kia mà...kìa...nó kìa...!

Ông ghế số 3....nhìn ta cười cười...Một thoáng suy nghĩ chi đó trong đôi mắt của ông....Chợt ông lại mĩm cười nửa và bảo :

- Thế cô cho tôi một ly nước lạnh được chứ...?

Ta gật đầu và đi rót nước cho ông....Hỏng biết sao....cách hỏi của ông khiến ta thích thú...hình như có 1 chút gì đó rất vui tính trong đôi mắt của ông..ngay cả cách suy nghĩ.....Ơ..mà có lẽ ta nhạy cảm....

Đến lúc cuối...khi các ông ấy ăn xong, phần sushi còn lại xíu nên bà Kazue cho vào togo box....Ta chạy lại giúp 1 xíu và đi lấy nước tương cùng wasabi với ginger cho các ông...Ông ghế số 4 nói :

- Cô nhớ..ghi số phone của cô cho tôi nhá...!

Ta gật đầu cười......bảo :

- Cần gì tôi ghi, tôi có thể cho ông số phone ngay tại đây á..!

Ông mở to mắt , nghiêng người ra thành ghế và hỏi :

- Thế số phone của cô là...

- 911....Chỉ cần ông hỏi tên tôi thì có người trả lời cho ông á....!

Khi nghe ta đọc xong 3 con số đó...các ông cười ha hả.....Một ông chỉ vào ông ở ghế số 3 bảo :

- Thế thì cô cho số đó cho ông này đi..tôi nghĩ hắn cần?....

Ta cười và...quay đi làm công việc...Ừ thì...số đó là số..của cảnh sát á...! Thường ai hỏi số phone, ta hay bảo thế...một phút đùa..nghĩ..cũng vui....! Địa chỉ thì "201 polar ave."...chính là cái nhà tù lớn của thành phố ta ở á...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2006 00:23:51 bởi diên vỹ >
diên vỹ 08.11.2006 21:26:31 (permalink)
Chà, đi học mà quên mang sách....! Thôi hết nói nổi ta luôn rồi...! Sáng này nhớ là mở tập ra check kỹ lắm.....Thế mà vẫn quên...! Hay á !

Càng bận rộn thì hình như cuộc sống càng thu hẹp lại....! Bây giờ ta chẳng viết được.... Buồn...!

Đêm qua, sau khi làm việc xong,....chạy lại bar rót một chút xíu pepsi uống thì David hỏi :

- Cô muốn uống sake không?

Ta mĩm cười hỏi:

- Ông có sao?

Gật đầu, rồi David lấy ly rót cho ta khoảng 1 xíu...!

Lâu lắm rồi ta không uống sake....Hình như....1 năm rồi thì phải..... Ừ, thì ngày đó cũng khoảng cái thời gian này...Thời gian mà ta khờ khạo, dại cuồng theo những lối suy nghĩ thiển cận của mình....! Ai trong đời mà không có lần điên , phải không? Cái điên của ta không biết sẽ mang hậu quả gì..., nhưng có điều nó cho ta một bài học.....rất đau...!

Nhấp miếng sake....chợt nghẹn ngào...!

Nhớ...!

Có đôi lúc bận rộn quá, tự dưng quên...Để rồi vô tình một hương rượu nhẹ..khơi lại bao nhiêu là ký ức...!

Ừ thời gian cứ thế trôi mãi.....và rồi ta sẽ về đâu????
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2006 23:35:22 bởi diên vỹ >
diên vỹ 09.11.2006 00:03:42 (permalink)
Lại lãnh thêm một con "F" nữa trong Vocabulary test của môn reading....!....

Nghĩa của từ thì ta đã hiểu..., nhưng không thể bỏ nó vào trong câu mà bà cô cho...., frivolous = foolish, psychotic = having a serious mental illness, và chữ inferior = person of low rank..... và hàng lọat những từ khác....

Ừ có lẽ....vốn từ vựng của ta còn kém quá...thế nên dù hiểu nghĩa của từ nhưng cũng chẳng thể nào điền vào câu được...vì muốn điền vào cho trúng thì phải hiểu các từ trong câu thí vụ ấy....chẳng những hiểu 1 nghĩa thôi, mà còn phải hiểu sâu xa, hiểu ý, hiểu cả điều người ta định nói đến...!

Có lẽ thế, nên hễ bà cô cho lọai test này là ta đành chịu...!

Hôm thứ hai bà cô cho test trong comprehension..thì...ta được con "A"....có lẽ là do may mắn...!

Bây giờ ngồi nghĩ lại, chẳng hiểu suốt một thời gian ở trung học ta làm gì..học gì...mà sao tệ quá...! Lúc đó ta lo lắng cái gì, mong cái gì..tại sao không lo học???? Để bây giờ, mỗi lần nhận một con điểm thấp, ta cảm thấy buồn cho ngày xưa..., và tự nhủ phải ráng tránh....!

Yêu !

Ừ chỉ có cái thứ đó...mới khiến ngày xưa của ta bị chao đảo...Điên thật...!

Hôm qua nhà hàng lại ít khách...nên anh Mai và anh Việt đứng nói đùa đôi ba câu...ta cười bảo :

- 2 anh đừng dụ dỗ em nghen....em phải lo học...!

2 anh cười ngất bỏ đi...., mình ta đứng nhìn ra khung cửa sổ....Ở ngòai trời tối đen..mà ta thấy được cả một thời be bé của mình....Ta thấy một con nhỏ dạy cuồng theo tình cảm........Chợt sợ, chợt buồn...chợt lo lắng cho ngày mai..... Không biết rồi mình có đủ khôn ngoan để đi qua nửa cuộc đời còn lại không? Hay....sai lầm tiếp nối sai lầm...! Điều ta ngán nhất ở bản thân là..biết sai mà vẫn làm....! Nghĩ đến anh, nghĩ đến hiện tại, chợt thoáng lo lắng....Miên mang theo những suy nghĩ không đâu.....Khi đến chổ đón anh...Anh hỏi :

- Sao em có vẻ buồn thế?

Sao hở...! Ta có biết tại sao đâu....! Ngòai trời mấy hôm nay mưa cứ rơi mãi...Những hạt mưa bụi khiến cảnh đêm càng thêm hư ảo.... Những ngọn đèn đường lờ mờ xa xa....Ta chợt thấy mình lẫn lộn giữa hài lòng và bất mãn...., giữa lo lắng và buông trôi....!

Im lặng....Chợt ta hỏi anh?

- Thế nào là một người khôn ngoan và thông minh hở anh?

Anh nhìn ta.....thắc mắc...! Ta nhìn cảnh đêm.....muộn phiền...! Chợt một chú nai ngơ ngác đứng giữa đường, anh thắng xe thật gấp...! Cũng may xe phía sau còn xa, nếu không cũng có thể xảy ra tai nạn lắm....! Ôi những chú nai vàng ơi...! Có biết đâu ngươi xém bỏ mạng....hoặc có biết đâu...ta mém bị trầy trụa vì ngươi....!

Sau khi hoàng hồn lại...vì cái thắng xe thật bất ngờ của anh, ta thinh lặng..rồi có lẽ vì quá mệt mỏi..nên thiếp đi tự lúc nào.....!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2006 00:13:58 bởi diên vỹ >
diên vỹ 10.11.2006 21:30:05 (permalink)
Đúng là bịnh nặng á !

Đêm qua mới tối thứ năm thôi mà ta tưởng là tối thứ sáu , nên ỉ i là hỏng có lớp....và ta đã quyết định thức thật khuya , tại vì sáng thứ bảy thì ngủ trới 10 giờ cũng ok á.... hỏng cần dậy sớm...

Thế là ta login vào yahoo....mở đèn sáng sáng để coi có nhóc TT hay bất cứ một bà chị nào lướt qua không....

Lâu quá không đọc thơ....nên ta vào phòng thơ sáng tác...đọc và đem thơ vào thư viện...!

Tình tang đọc đâu cũng 2 tiếng..... khoảng 12 giờ mấy khuya thì tự nhiên ta giậc mình nhớ lại...hỏng phải tối thứ sáu..mà chỉ là tối thứ năm....Lúc đó ta méo xẹo cái mặt...Lật đật chào đại ca và đi ngủ...., nhưng vừa định log out thì một người bạn già lâu năm hỏi thăm...rồi...chị Hằng vào ta níu áo chỉ hết 1 hơi, tại lâu quá hỏng thấy chị....!

Thế là ta đi ngủ lúc 1 giờ....

Vào phòng thấy anh còn đang đọc sách...Thế là anh kể cho ta nghe rất nhiều về những thứ anh đọc...đại khái là "tôn giáo "...xỉu....!

"Tôn Giáo " thôi ta để ba chấm cho nó....! Bởi ta chẳng biết thế nào là đúng, thế nào là sai....!

Mới đây anh kể về một vị mục sư của một nhà thờ rất lớn....nhà thờ ông có đến cả 14 ngàn người ra vào...thế mà..bị một gả thưa kiện về vụ ông đã dùng tiền để....có thể quan hệ tình dục với gã....trong suốt 3 năm qua....!

Xỉu...!

Vẫn là 3 chấm để đó....! Ta cạn lời...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2006 21:31:50 bởi diên vỹ >
Thay đổi trang: << < 101112 > >> | Trang 12 của 15 trang, bài viết từ 166 đến 180 trên tổng số 217 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9