Trong các lớp, lớp reading là ta học tệ nhất..., thế mà lại thích vào lớp đó...mới lạ á...! Điểm thì chắc hỏng "F" cũng "D",...nhưng cách dạy của bà cô rất hay...khiến cho ta có cảm giác....thích đến lớp đó lắm...
Trong môn spanish hôm nay test..bà cô đọc câu hỏi....."¿Cuál es tu clase favorita?" Thế mà trời ạ...không biết mắc chứng gì mà ta quên lững chữ "favorita " á.. ức chết đi được.....không thể hiểu câu hỏi, nên chẳng thể trả lời......thế là để trống...tại...chữ đó ta cứ tưởng là "por " gì gì đó....hic hic nên lúc đi nộp bài, liếc sang bài nhỏ bên cạnh....càng ức hơn..chữ đơn giản như thế mà ta không nhớ được..hic hic..Tiêu...!
....
Hôm qua tới giờ đi làm....thường quẹo trái thì đi làm , quẹo phải thì đi đến hãng anh.. Thế là ta quẹo trái...đi được 1 khoảng...Thấy xe bị kẹt....đến chổ thì thấy ông cảnh sát......hỏng biết đằng trước bị chi đó , nên ông chận lại hỏng cho chạy thẳng mà bắt phải quẹo.......Ta.....lớ ngớ.....Dọn về đây ở cả mấy tháng rồi, nhưng ta chỉ biết duy nhất con đường đó là đi làm thôi....Mà hôm nay ông chận thì ta còn biết đi đường nào...Ta méo mặt nhưng phải quẹo thôi.....
Thấy đám người trước cũng quẹo..nên ta nghĩ chắc họ biết đường đi ra HW 64 ,.......nên ta cứ nhè xe họ mà theo đuôi miết..Họ quẹo trái, ta quẹo trái ,...họ quẹo phải..ta cũng quẹo phải...
Tới một cây đèn nọ, có 1 xe quẹo trái,..còn xe trước chạy thẳng...
Ta lại méo mặt tiếp..Chẳng biết nên theo xe nào...Ơ thì chắc quẹo trái....Vừa quẹo trái thì ta..nghĩ chắc sai..nên quay trở lại..chạy thẳng...
Chạy thẳng một hồi con đường biến dạng...trở thành hẹp lép.....Xung quanh cây cỏ không á..! Nhìn đồng hồ còn 10 phút nữa tới 5 giờ...ta đâm hoảng......Tự nhủ nếu tới 5 giờ mà chưa ra được con đường chính , chắc ta quay lại.....Mà quay lại rồi đi đâu..Rõ là khổ á...!
Chạy một đoạn nữa....ta thấy tấm bảng bảo là "City Limit.." ta mừng ghê....ơ... có lẽ đường chính gần đâu đây...
Chạy thêm một đoạn, ta mừng chết đi được, thoát nạn á...!
...
Tối qua bàn bà Kazue có 5 ông Nhật cũng khá vui tính...Họ chắc khoảng trong hoặc ngòai 50....
Tại ta không có bàn, nên chạy lại giúp bả...Thường người Nhật, nhất là đàn ông , họ nghiêm lắm, chẳng có thèm cười đâu....Vậy mà mấy ông này cười nói vui vẻ lắm...Một ông ngồi ở ghế số 4 hỏi ta :
- Cô nè, tôi hút thuốc trong này được chứ...!
Ta lắt đầu bảo không , ông hỏi tiếp?
- Thế...tôi phải đi ra tuốt tì tì ngòai kia à?
Thấy cách hỏi chuyện của ông..có vẻ là người hớm hỉnh, nên ta đùa...
- Thưa ông..không ạ !
Ông ngạc nhiên..nhướng mày định hỏi...tại sao..., nhưng ta nói :
- Ông không cần đi tuốt tì tì ngòai kia đâu..mà ông chỉ cần đi ra tới cửa bên ngòai thôi ạ..!
Nghe ta nói, ông và cả đám bạn bật cười ha hả...
Ông ghế số 5 hỏi tên ta, hỏi ta từ đâu đến...Ta nói ở VN...thế là ông....nói một lọai các tên thành phố lớn...ra...Ta hỏi :
- Ông cũng biết nước tôi sao?
- Biết chứ, tôi qua đó hòai á...
Ta gật gật đầu mĩm cười..
Ông ghế số 4 đứng dậy nhìn ra cửa sổ...ổng hỏi :
- Ở ngòai sao không để bàn ngồi hút thuốc hở cô...?
Ta....mắc cười cho cái câu ngộ ngộ của ông...nhưng ta đùa bảo :
- Ông muốn có bàn hở?
- Vâng...nếu có bàn thì tuyệt lắm..cô ạ..!
Ta chỉ vào cái bàn nấu ăn..và bảo :
- Nếu một mình ông có thể rinh cái bàn này ra ngòai đó , thì....
Ta nói tới đó thôi, chưa kịp xong..thì các ông ấy lại bậc cười tiếp...
Vì không phải bàn của ta..nên ta cũng ít lại đó...Một lát sau, khi ta đi ngang qua.....ông ghế số ba vẫy tay kêu ta lại nói :
- Hồi nảy tôi order 1 cái hot sake, hình như cô không có đem tới thì phải...?
Ông ghế số 1 nghe nói...chỉ tay bảo :
- Lúc nảy tôi thấy cổ để ở góc bàn kia mà...kìa...nó kìa...!
Ông ghế số 3....nhìn ta cười cười...Một thoáng suy nghĩ chi đó trong đôi mắt của ông....Chợt ông lại mĩm cười nửa và bảo :
- Thế cô cho tôi một ly nước lạnh được chứ...?
Ta gật đầu và đi rót nước cho ông....Hỏng biết sao....cách hỏi của ông khiến ta thích thú...hình như có 1 chút gì đó rất vui tính trong đôi mắt của ông..ngay cả cách suy nghĩ.....Ơ..mà có lẽ ta nhạy cảm....
Đến lúc cuối...khi các ông ấy ăn xong, phần sushi còn lại xíu nên bà Kazue cho vào togo box....Ta chạy lại giúp 1 xíu và đi lấy nước tương cùng wasabi với ginger cho các ông...Ông ghế số 4 nói :
- Cô nhớ..ghi số phone của cô cho tôi nhá...!
Ta gật đầu cười......bảo :
- Cần gì tôi ghi, tôi có thể cho ông số phone ngay tại đây á..!
Ông mở to mắt , nghiêng người ra thành ghế và hỏi :
- Thế số phone của cô là...
- 911....Chỉ cần ông hỏi tên tôi thì có người trả lời cho ông á....!
Khi nghe ta đọc xong 3 con số đó...các ông cười ha hả.....Một ông chỉ vào ông ở ghế số 3 bảo :
- Thế thì cô cho số đó cho ông này đi..tôi nghĩ hắn cần?....
Ta cười và...quay đi làm công việc...Ừ thì...số đó là số..của cảnh sát á...! Thường ai hỏi số phone, ta hay bảo thế...một phút đùa..nghĩ..cũng vui....! Địa chỉ thì "201 polar ave."...chính là cái nhà tù lớn của thành phố ta ở á...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2006 00:23:51 bởi diên vỹ >