Hôm qua vui ghê. Khoảng 11 giờ ta và anh đi xem nhà để coi nếu vừa ý thì dời nhà tháng sau, còn không vừa ý thì thôi. Chổ đó mở cửa từ 12 giờ tới 3 giờ...nhưng 10 giờ mấy thôi thì anh đã giục ta phải chuận bị đi. Ta cười hỏi:
- Ủa, ngày xưa em năng nỉ anh dời nhà muốn gãy cái lưỡi, anh cương quyết không đi, sao hôm nay tự dưng lại thay đổi ý định vậy?
Anh cười nói:
- Tại ngày xưa anh thân một mình nên thích ở đây, giờ có em rồi thì phải dời chổ, nếu hong có ngày em bị bắt cóc lúc đó anh kêu trời cũng không kịp.
Ta cười ngất....Lúc nào anh cũng có một lý do lãng xẹt, mà ta lại hay gật gù đồng ý. Hoá ra ta lãng xẹt hơn anh sao?..Ừ có thể lắm.
Ta hỏi vì sao phải đi sớm thì anh nói là đi để coi xung quanh thế nào...Tự nhiên ta thấy phục anh, nhất là cái tính chịu khó tìm hiểu á. Việc gì cũng vậy, anh thường tìm hiểu ngọn ngành gốc rễ rồi mới thi hành. Ta thì không có cái tính đó, đụng chuyện ta mới nhảy thôi, chứ bình thường thì ít lo xa tính rộng lắm. Thấy anh chạy vòng vòng chóng mặt quá, ta nhăn nhó nói:
- Anh à, làm ơn, em chịu hết nổi, khi không trưa nắng thế này mà anh cứ đi vòng vòng là sao?
- Thì tại anh muốn biết khu này thế nào á mà, em chịu khó một xíu đi.
Ta bật ghế ra nằm dài trong xe. Ngán nhất là anh láy xe, khiến ta chóng mặt không thể tưởng, nên thường anh láy là ta nằm cho nó khoẻ. Mà mới nằm 1 hai giây thì anh kêu bảo:
- Em nè, coi kìa ...
Ta cũng kỳ, ảnh kêu cái ngóc đầu dậy coi hà ....một hồi ta bực nói:
- Em mệt anh quá hà, gọi em nữa em cắn anh đó ...., chóng mặt muốn chết mà cứ kêu.
Nói xong ta chồm qua ghế anh, nhè cái tay anh ta cắn một cái thật mạnh cho bỏ ghét, anh đau điếng la á lên và nói :
- Em điên sao, muốn ám sát anh hả, đau thấy mồ luôn rồi nà ....
Ta cười ngất, nằm trở lại vị trí của mình. Đầu óc mường tượng về khu nhà mới. Bỗng anh nói:
- Chết rồi em ơi, mình lại đi vào nơi thôn quê ...chẳng lẽ khu nhà này .....
Nói đến đó, anh ngưng, thở dài ...ta ngồi bật dậy xem ...Quả đúng như lời, xung quanh toàn cây cối, rừng rậm, ...xa xa mới thấy cái nhà ...rồi ...cả cây xăng cũng vắng teo ..ta buồn ảo nảo nói:
- Vậy là tiêu rồi ...thôi, em không dời nhà đâu, chổ này ở chết không ai hay đó anh ...
Anh cười nói:
- Cũng em không hà ...
- Em cái gì, rõ ràng trong báo và trên nét hình ảnh đẹp lắm mà ...
Anh an ủi :
- Ừ, có lẽ chổ này thế, nhưng biết đâu khu nhà sẽ kha khá hơn thì sao...!
Quả thiệt, chổ khu nhà khá hơn ...Wow ...thích thật á. Ta và anh vì còn sớm chưa tới giờ văn phòng mở cửa, nên ta và anh cho xe chạy vòng vòng xem ...Tuyệt, ..đúng là một nơi yên tịnh ...., tách hẳn cái nhộn nhịp ồn ào của đường sá, xe cộ ...Đến khi cô nhân viên dẫn đi coi nhà thì ...hết xảy, so với cái chổ ta ở như ...tuyệt vời hơn nhiều ...Ta chạy xem tất cả các phòng nhỏ lớn ..và nói:
- Anh ơi, khỏi cần suy nghĩ, ký giấy dời nhà liền á anh
- Từ từ đã, cái gì em cũng vội vội vàng vàng ...
Nghe anh nói, ta cười cười bảo:
- Thì tuyệt quá rồi còn suy nghĩ cái chi ...tuy là tách ly thành phố, nhưng đúng là nơi để mình học hành á ..., mai mốt anh nghĩ chổ làm nè, đi làm part time rồi đi học ...ở đây khoảng 5 năm thôi mình sẽ đi sang thành phố khác ở, lúc đó mặc sức mà hưởng đời sống nhộn nhịp.
Nghe ta vạch vẽ anh hỏng có la mà gật gù đồng ý.
Sau khi coi nhà xong, anh bảo là muốn đi lại mall chơi xíu. Ta nhăn mặt bảo:
- Anh có bịnh không, đi mall à, ngán lắm, em mỏi chân rồi ...
- Lâu quá anh chưa đi mall mà, muốn đi xem coi nó thay đổi bao nhiêu
- Vậy thì chở em đi mua giày trước ...
Thế là anh chở ta lại tiệm giày ...Chọn lựa cả buổi trời mới mua được một đôi ...đói quá ta và anh lại vào mall ăn một bụng ...rồi anh dẫn ta đi lại tiệm nọ mua một cái trâm cài tóc, kiểu Trung Quốc. Anh cầm một cây trâm lên và nói:
- Cái này thì hơi giống cây trâm cài tóc một xíu, còn cái này ...y chang đôi đũa, anh nghĩ em về nhà lấy chiếc đũa giắt lên đầu coi bộ đẹp hơn.
Ta mắc cười quá, không nhịn nổi á ...Đúng là đàn ông con trai ....Tệ hết sức. Mà thiệt tình ..nó giống đôi đũa y chang hà ....kiểu mấy ông đạo sĩ trong phim kiếm hiệp hay giắt ngang búi tóc á mà ....Ta lui cui chọn một đôi đũa ..hihih rồi giắt thử lên tóc ...chẳng hiểu sao bà nọ thấy bà ta mới nói:
- Cô ơi, cô làm ơn chỉ cho tôi cách nào mà cô có thể giắt cái đó vào tóc cô thế ...
Ta cười bảo:
- Ơ tôi có biết đâu, chỉ là quấn quấn vài vòng rồi ...chỉa nó xuống thôi ...
Bà nói:
- Thế cô làm lại cho tôi xem đi ...
Ta chẳng biết nữa, làm sao ai mà rành, nên ta nói ...:
- Ờ thì tui làm thế này ..
Vừa nói ta vừa quấn quấn vài vòng ..bà xem sao đó hong hiểu lại hỏi:
- Cô làm nhanh quá, tôi chẳng theo kịp, cô làm lại cho tôi coi đi ..
Trời ...! Nhè ta mà ...bảo chỉ với dẫn ..! Nhưng ta cũng làm lại chậm chậm cho bà coi ...Cô con gái của bà nói:
- Hay á mẹ, mua cho con nhé !
Xong, bà cám ơn và chọn 1 đôi đũa cho con bà, anh nhìn ta cười .....
Sau khi mỏi chân vì đi vòng vòng trong mall, ta và anh lại đi chợ mua thức ăn, rồi ghé qua tiệm tàu nọ ăn một bụng nữa ....No chết đi được. Trở về nhà để thức ăn vào tủ lạnh, ta và anh lại tình tang thả bộ xuống downtown để xem phim ...vì chưa tới giờ nên ta và anh đi xuống phố để xem thiên hạ. Anh nói:
- Nếu dời chổ ở, thế thì mỗi cuối tuần mình đâu thả bộ xuống đây được em hả ..?
Ta cũng thấy tiếc tiếc sao á ..nói:
- Ừa, nhưng mình láy xe xuống đây ...chỉ bất quá tốn thêm vài đồng đậu xe thôi ..., tuy không thú vị bằng đi bộ, nhưng ít ra cũng nhìn ngắm người ta được mà ...
Có chiếc xe ngựa chạy ngang, người đánh xe hỏi anh:
- Ông anh ơi, lên xe đi tôi đưa ông anh đi khắp nơi ...
Anh cười nói vài câu đùa cùng ông ấy ....Khi ông ấy đi xa rồi ta hỏi anh:
- Sao mà ở đây người ta thích đi xe ngựa hở anh ...? Em thấy có gì đặc biệt đâu, hồi nhỏ ở quê nhà em đi mỗi ngày ...nó ê cái ...hihihi
Ta vừa nói, vừa chỉ cho anh ...anh cười ngất bảo:
- Em khác, họ khác mờ ....
Coi phim xong thì cũng đã 9 giờ mấy tối ...ta và anh tình tang đi về nhà ....Thế là một ngày trôi qua êm đềm và thú vị ...Không hiểu sao ta lại thích cuộc sống nhởn nhơ như thế ....Xem cảnh, ngắm người ...Tính của anh cũng ngộ lắm, hơi giống ta ...hay ..nói chuyện trời đất rồi bật cười với ý nghĩ điên điên của mình. Những câu anh hỏi, ta thường cho thêm một tí tưởng tượng vào ...Thế mà anh cũng chịu nghe. Ngộ ghê á ...! :)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2006 23:26:20 bởi diên vỹ >