Đêm qua làm không có nhóc em , cũng không có bà train...ta hơi lo lắng....!
Có lẽ như bà train nói đúng...Tại có lần bà hỏi:
- Hình như em cô có phần...nhát hơn cô đấy..!
Ta ngạc nhiên hỏi bà:
- Sao bà nói thế....người khác không bảo vậy đâu...
Sau đó bà hỏi nhóc em, nhóc em nói:
- À hồi nhỏ thì chị tôi nhát lắm...bây giờ thì đở hơn...
Bà quả quyết một câu như thế này:
- Chị cô chắc không phải nhát đâu, mà là thiếu lòng tin...thôi...!
Ừ, có lẽ bà nói đúng, ta thiếu lòng tin....thật sự á...! Không có em, không có bà..ta chẳng biết lỡ mà gặp chuyện gì khó hiểu sẽ hỏi ai đây...? Hỏi người ta 1 lần người ta vui vẻ trả lời, hỏi thêm lần nữa người ta sẽ thấy phiền...mà hỏi thêm lần nữa chắc người ta sẽ bực lắm....! Nên ta tự nhiên thấy buồn buồn, chán chán....lại gặp chuyện thế này, trong ấy có 20 bàn, mỗi bàn đều có số..mỗi ngày, trước khi khách vào thì manager đã phân công cho người nào bàn nấy á....bàn nào không có tên ai, thì coi như các waitress sẽ thay phiên nhau lấy bàn đó....
Ta bàn số 10, nhỏ LuLu bàn số 1, 2....các bà khác những bàn còn lại ....nhưng bàn số 9 bỏ trống.....Mà bàn số 9 thì đối diện bàn số 10 của ta.
Tại vì ta là người mới, nên...manager chỉ cho ta lấy 1 bàn thôi, có lẽ lo ta lo không xuể...Hôm trước thì tên của ta trong bàn số 9 , nhưng thực tế ta lại lấy hết hai bàn 9 và 10....
Thế là khách vào, thay vì để bàn số 10 hôm nay của ta, người đưa khách lại để khách vào bàn số 9....
Nhỏ LuLu nghĩ, đó là bàn không có tên của ai nên cô bé lại lấy nước cho khách....
Một bà waitress nọ thấy vậy hỏi ta:
- Ơ sao cô LuLu đó lạ thế, sao không để cô lấy mà cổ phải giành lấy chứ...
Ta buồn cười quá vì câu nói của bà, ta bảo:
- À không, bàn đó không phải của tên tôi, và cô ta bảo là vì bàn trống nên cô ta lấy...
Bà ta tỏ vẻ bực mình và nói:
- Ky cục không....Cô đó nghen, đừng ngại gì hết, cứ lấy đại đi...
Ta cười quay đi, rồi chị VN nọ cũng bảo:
- Nhỏ kỳ cục...sao lấy bàn của em..bàn nó là bàn 1, 2 mà...
Ta lắc đầu....cười...! Ngộ hén...! Chỉ tội nghiệp cô bé, khi không bị oan....Nếu mọi người đã muốn bàn đó cho ta thì để tên ta vào đi, để khỏi tránh nhầm lẫn..., mà giúp nhau thôi có gì phải...kỳ với không....
Nhưng cô LuLu đó khiến ta bực quá đi hà...Đôi lúc người hiền thường làm cho người khác bực. Hình như là thế...!
Bàn của cổ thì cổ lo đi, nước khách hết, cổ không thêm, chén dĩa khách xong, cổ không dọn, mà chạy qua giúp ta...Xỉu...Gặp chút chuyện là cổ hỏi thăm....hơi...xỉu...! Tốt gì mà tốt dữ thế á...! Nguời ta tốt với mình, thì mình phải tốt lại....Thế là ta cũng phải giúp cổ.....thay vì thế thì cổ lo cho bàn cổ xong đi, rồi hãy ngó tới ta....bực ghê....! Người tốt nhiều khi tự làm người khác phiền hén...!....Mà hỏng lẽ mỗi khi cổ giúp ta lại bảo là..."cô tự lo cho cô đi, tôi biết lo cho tôi.." hhihi ai nỡ nói thế...người nhạy cảm sẽ buồn chết được...nên thôi..kệ....!
Lúc ta đang loay quay với cái computer để tìm các món ăn mà khách order...ta chẳng biết nó ở đâu hết, vì từ ngày ta làm tới giờ khách hỏng có order món đó...mà menu trong computer lại là những từ viết tắc...., ta hiểu được chết liền á....Gặp lúc anh manager đi ngang qua...ta nhìn ảnh ..có vẻ muốn hỏi..nhưng lại thôi...ai biết ảnh hiền dữ thế nào...lỡ ảnh bực thì khổ mình...Nên...ta đang còn suy nghĩ.....
Ảnh đi qua, rồi đi lại thêm 1 vòng..xong ảnh đứng bên phải của ta và nói:
- Muốn hỏi thì hỏi, mắc cở gì mà không dám....!
Ta mắc cười nói:
- Khổ cái, em mắc cở quá biết tính sao?
Ảnh bảo:
- Không biết mà còn mắc cở, thế thì anh để em tự tìm á...!
Lúc đó ta quíu lên...bảo :
- Chời còn chọc em, thôi giúp dùm đi...
Sau khi ảnh giúp xong, quay lưng đi còn chọc thêm câu:
- Không biết mà bày đặt mắc cỡ nữa ta ơi..anh chịu thua em luôn...!
Ta cười ngất...Ai mà mắc cỡ chứ, chỉ ngại phiền người thôi...! Mà kệ ảnh đi, giúp cho ta là ta vui ...!
Lúc ta đang đứng ở quầy tính tiền đợi người tính tiền cho cái check cho bàn của ta ....thấy ảnh đang hỏi bà nọ một món ăn gì đó có ngon không ......nên ta nhìn ...!
Không biết tia mắt của ta như thế nào đó ....mà thực sự ta đang nhìn coi bà ấy ăn cái gì mà là lạ ...nó tròn tròn ..lại ..nâu nâu ..hihi, được cuốn lại như gỏi cuốn, mà không phải gỏi cuốn ..đang còn thắc mắc thì ảnh hỏi:
- Em nhìn cái chi mà nhìn dữ dạ ...
Ta bật cười nói:
- Chời nhìn cũng không cho, thế em có mắt để làm chi vậy chời ...!
- Ai mà cho em nhìn chăm chăm thế ....sợ món ăn của anh nấu giết người khác à ...?
- Ủa, anh nấu nữa hả ...
- Ừa, ngon lắm, muốn thử không? ...Ở đây ai cũng ăn hết rồi ...
Ta cười nói:
- Vậy chừa em ra nghen ..!
Ảnh vừa cười vừa lắt đầu ....bỏ đi ...!
Ta đang đi vòng quanh xem có bàn nào cần thêm nước hay làm gì hong cho khách thì ảnh tay ôm tay bợ nào là ly, rồi mấy chay bia ...., ta thì ....khi đang nhìn cái gì ..thực sự ta không thấy ..hoặc có thấy cũng chỉ thấy thôi, ..chứ đầu óc ta nó đang nghĩ lung tung cả ..hoặc đang dạo chơi đâu đó ...thấy vậy anh bảo:
- Trời ơi ..người gì mà vô tâm ...đáng lẽ thấy anh khệ nệ thế này phải hỏi mà giúp ...đi phớt qua nhìn là sao?
Ta không nhịn nổi cười nữa, ta nói:
- Ai biết anh cần giúp ....!
Ảnh lại lắc đầu lia lịa ....! Bộ ta ngộ lắm sao? ...Hmmm ..chẳng biết á ..! Cũng như vừa vào làm, thì thấy ảnh mình lịch sự mĩm cười cái rồi cất tiếng chào ....thế mà cũng bị ảnh chọc:
- Ngoan quá hén, gặp anh là chào ...Thế khi về có trình anh không?
Ta chỉ biết cười ...Chào cũng bị chọc hén ..! Ơ mà kệ ...!
Nhóc 17 tuổi lại không đi làm, ta hỏi đứa Lào nọ, nó bảo:
- Tại sao hỏi Jimmy chi ...? Cô thích nó à ...!
Trời ...! Không thích thì hỏi chi vậy trời ...Đúng là ....lãng xẹt ...Ta cười nói:
- Thích thì có sao? Hỏi một câu cũng thắc mắc ...
Nó nhe răng bảo :
- Ừ thì đã sao, hỏi cũng thắc mắc ...!
Ta cười ....Nó bảo:
- Jimmy chỉ làm ngày thứ tư và hai ngày cuối tuần thôi ....!
Ta ồ một tiếng ...rồi làm việc tiếp ...!
Việc đã xong, một bà waitress nọ kéo ta lại chổ không người cùng với một bà khác nói:
- Nà, chúng tôi cho cô 50% tip đêm nay, cô nhớ đừng nói ai nhé ......!
Ta ngạc nhiên hỏi;
- Tại sao ?
- Không có tại sao gì hết, cô đáng được thế mà ...tip thật sự của cô thì 20% thôi, nhưng tôi thấy cô làm đâu thua người khác ...Tuy vậy, đừng nói gì hết nghen ...!
Ta cười ..! Ngộ hén ...! Vậy tại sao các bà không cho thẳng cho rồi ....cần gì phải thêm cho mệt nà ...! Ừ, mà bà train của ta bảo 20% thì các bà không dám cãi đâu ..quyền quyết định bao giờ cũng trong tay bà ấy ..còn thực hiện hay không ...hihih do người nào thích hay ghét ta như thế nào á ...!
Ừ, còn vụ bài hát tiếng nhật ...có 2 câu thôi ..thế mà ..câu đầu ta hát được, nhưng câu sau cùng thì ...ta bị vướng ...Nên ngay lúc bàn của ta có sinh nhật ..ta méo mó ..nói với anh manager người Việt ...:
- Chết rồi anh ơi, em lại có sinh nhật ..làm sao đây ? Nhỏ em không có, bà train không có ...Em lại hát chẳng được ...! Anh hát phụ em nghen ...!
Ảnh cười bảo:
- Em mà không hát được thì suốt đời không được 100% tip đâu ...
- Em biết, nhưng ....mọi người hát nhanh quá, em theo không kịp , chữ bị vấp ...
Ảnh cười, nhưng cũng dễ thương, ảnh bảo:
- Nói nhiều làm gì, lẹ lẹ đi, anh gọi các bà khác hát phụ cho ...!
Ta cười ...cảm ơn hết sức ...! Mới nhìn thoáng thấy ảnh hong có cảm tình ..nhưng khi nói chuyện thì cũng thấy dễ thương hén ...! ...Chính vì vậy, nên đôi khi ảnh hỏi ta ...:
- Mắc mớ gì em nhìn anh rồi cười ..!
Ờ ..! Hỏi ta ta biết hỏi ai ...ta cười là gì ..chời ...! Ai biết, thì mình thấy ai nếu hỏng là người mình ghét thì mình nhe răng cười ..Vậy mà cũng bị hỏi ...ai biết đường nào mà trả lời chứ ...! Lãng thì thôi ..!
Nói thì nói, nhưng ta vẫn ngán chỗ làm quá ..!
Một bà người Lào nọ ...cứ đứng đó rồi bật cười, ta thấy lạ hỏi:
- Sao mà bà cười một mình thế? Có chuyện vui à ...?
Bà nói:
- Tôi cười tôi thôi?
- Sao lại cười bản thân mình?
- Ừ, tại ....có người nói tôi lười ..!
- Lười ...! Là sao ?
Bà nói có một số người ở đây nói xấu bà ...nên ngẫm nghĩ thấy nực cười thôi ...Ta hỏi:
- Bà chính tai nghe được à ..?
Bà gật đầu ....Hmmm lạ thế ..Người ta nói xấu mình ...mình phải buồn chứ sao lại cười ....Bà đâu phải là một nhà triết học đâu nà ....hihih ..ừ ngộ ....! Ta cũng không hỏi thêm làm gì á ...!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2006 23:26:24 bởi diên vỹ >