Tích xưa
Rằng xưa có cái dậu rào
Mà con bướm ấy chẳng vào bên đây
Tích xưa Lý Bạch chết say
Còn hơn đợi tỉnh giữa ngày trăng tan
Rằng khuya con gió đa đoan
Bỏ ngày tất bật giữa ngàn cỏ lau
Tích xưa cô tấm nghẹn ngào
Trèo cau mà té lỡ câu ước nguyền
Tích xưa Từ Thức – Đào Nguyên
Chung tình một gánh oan khiên đất trời
Trăm năm nào có xa vời
Buồn trôi tóc bạc lạc loài chốn xưa
Tích xưa thì vẫn tích xưa
Cuội ngồi muôn thuở vẫn thừa một bên
Tháng giêng mùa nươc vừa lên
Vàng anh, cá bóng gọi tên cùng về