Thơ của Trần Thái Vân sao trước giờ không thấy???
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 53 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:33:37 (permalink)
tiếng ai

Trần Thái Vân



Tiếng ai văng vẳng ở trong phone
Gặp nhau, cách mặt, qua tâm hồn
Giọng lạ lần đầu nghe quen quá
Nhìn khung trời nhỏ dạ nôn nôn

Gió ơi! Này gió nhớ tìm em
Cảm tình khó viết lại sợ quên
Vài dòng xin gởi thơ qua đó
Và gởi giấc mơ thật êm đềm

Trong lòng anh nở một đoá hoa
Thấy người em nhỏ tận phương xa
Xin gởi tặng em cành hoa nắng
E thời gian chậm sẽ phôi pha...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2006 13:16:15 bởi tieuphuong_loihai >
#16
    tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:34:08 (permalink)
    chị về

    Trần Thái Vân



    Mai chị về Việt nam
    Sẽ mang theo chút lạnh mùa đông Bắc Mỹ
    Mai ta hoài tưởng người xa xăm
    Nắng nhiệt đới nửa đời còn nhớ kỹ

    Có con đường nào quen như con đường quê
    Có con đường nào lạ như đường về chốn cũ

    Ôi, những mầm cây non lú
    Trong tuổi đời bé bỏng rất xanh
    Ôi, màu áo ai xanh
    Ngày trở lại có còn xanh không nhỉ?

    Mai chị về con chim sắc trên đường thiên lý
    Hoá cào cào một sớm tháng mười hai
    Mai chị về những hoa bưởi, hoa lài
    Có nở thắm dâng hương mừng người mới?

    Này con đường đất bụi
    Có làm mắt chị mờ cay?

    Có những tháng ngày ta đếm trên ngón tay
    Có những thời gian ta đo bằng ký ức
    Có chặng đời ta mãi nghe đau nhức
    Như chứng bệnh kinh niên

    Ơi, chị về nhớ mang lại chút thần tiên
    Ơi, chị về nhớ mang lại tuổi thiếu niên...
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2006 13:17:02 bởi tieuphuong_loihai >
    #17
      tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:34:49 (permalink)
      em phố núi

      Trần Thái Vân



      Em nơi phố núi rừng yên lặng
      Ta vùng biển mặn sóng xôn xao

      Có ai đưa em về trong chiều nay
      Ðường hun hút mùa đông đầy tuyết lạnh
      Có ai đưa em về trong chiều nay
      Ngày trước Giánh Sinh phố phường hiu quạnh

      Tự thuở mười ba em sống xa nhà
      Tương lai gởi nhờ tấm lòng nhân loại
      Ðường quê mình em chưa đi bao xa
      Mà đường tha hương nửa vòng thế giới

      Em ở đây làm tiểu thơ phố núi
      Chiều hoang vu quay quắt nhớ gia đình
      Mây xuống gần nhưng mây vẫn làm thinh
      Cho mắt em giăng giăng màu u uẩn

      Tuổi hăm ba vẫn xa lià cố quận
      Phố núi vẫn buồn em vẫn bơ vơ
      Lời ru mẹ giờ viết lại thành thơ
      Thay tay ấm vỗ về em giấc ngủ

      Em đã đi trên đường chưa lần thử
      Bốn ngàn năm chỉ một chuyến lưu vong
      Thế hệ đầu tiên nước mắt lưng tròng
      Câu chuyện thật như câu chuyện huyền sử

      Có ai đưa em trong chiều gió hú
      Ðường quanh co gợi nhớ chút quê hương
      Hoa tuyết bay, bay nhẹ phủ đời thường
      Tôi gởi em một đời thơ đẹp nhất...
      #18
        tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:35:54 (permalink)
        vu vơ

        Trần Thái Vân



        Bên lầu hoàng hạc anh làm thơ
        Hạc vàng không có, có trời mơ
        Mây trắng trên trời ngàn năm trắng
        Thơ xanh dòng chảy, chảy lặng lờ

        Thung lũng hoa vàng nắng chiều nay
        Có làm em nhớ mộng đầu say
        Gió nhẹ có còn theo em giỡn
        Hương thầm trộm chút gởi về đây

        Có thể anh làm một bài thơ
        Hỏi anh hay hỏi chuyện ngày thơ
        Hình như em viết bài thơ ấy
        Cho trăng chẳng phải tặng anh hờ

        Hôm nay, em ạ, đã vào xuân
        Cá giỡn, vịt đùa, sóng tung tăng
        Soi nước mặt hồ anh nhìn thấy
        Bóng ai xuân thắm đứng thật gần

        Anh tưởng tượng hoài vẫn chưa ra
        Em là chiếc lá hoặc cành hoa
        Là bướm, là mây, hay là gió
        Hay là hương bưởi trốn sau nhà?

        Có thể em mang màu áo xanh
        Da trời mơ ước mộng vòng quanh
        Có thể em mang màu áo tím
        Dòng thơ êm ả chảy ngọt lành

        Hoặc giả là em mang áo vàng
        Nhớ mùa tình cũ đợi thu sang
        Hay là em đang mang áo đỏ
        Thương màu hoa phượng nở bên đàng

        Ừ thì màu khác cũng không sao
        Anh chửa gặp em một lần nào
        Tím, vàng, xanh, đỏ anh đâu biết
        Chỉ là thi tứ gọi xôn xao

        Em nhé, vào xuân hát đi em
        Cho trăng ngấp nghé, gió qua rèm
        Cho người bên xóm hoàng hoa ấy
        Ðã nhớ một lần, sẽ nhớ thêm

        Xin gởi về em chút bâng quơ
        Gởi theo ngày tháng với trời mơ
        Chiều nay tưởng bóng lầu hoàng hạc
        Tiên cảnh nơi đâu cố nhân chờ?

        #19
          tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:36:44 (permalink)
          nước, niềm nhớ khôn nguôi

          Trần Thái Vân



          Giữa lòng đại dương
          Em thèm sao giọt nước
          Ngọt ngào mát rượi
          Nuôi em khôn lớn từ khi
          Giọt nước cố tri
          Ðến từ cơn mưa lớn
          Giọt nước ngày đùa giỡn
          Tràn ngập những con đường tuổi thơ
          Giọt nước trong giấc mơ
          Ðánh thức vài câu chuyện cổ tích

          Như chim trời bay không qủy tích
          Dặm đường xa xứ em qua
          Dòng sông đời chia bảy, xẻ ba
          Con nước lớn nhận muôn ngàn con nước nhỏ
          Từ những mạch ngầm chưa rõ
          Từ những cơn mưa rào
          Dầu muôn nơi vẫn nhớ sự ngọt ngào
          Của suối rừng mát lạnh

          Những chiều thu hiu quạnh
          Giọt nước buồn thánh thót nhỏ vào tim
          Mỗi giọt một mũi kim
          Ðâm rất vội vào nhớ thương, chờ đợi
          Nỗi nhớ vô hình, vô tội
          Quay về miệng giếng ngày xưa
          Lắng nghe tiếng ễnh ương trong mưa

          Tuyết rơi em chùng lòng cô lữ
          Sao bỗng thèm một trận mưa dông
          Nước không màu hay nước đượm hồng
          Của thế giới trẻ thơ huyền vạn
          Hát đi em vì cuộc đời tứ tán
          Một địa cầu dăm thế giới khác nhau
          Một giống nòi vô số cảnh thương đau
          Như nước chia mây, chia tuyết,
          Chia sông, chia hồ, chia sương màu biếc
          Tự cuộc đời nhung nhớ cội nguồn
          Tự cội nguồn chia xẻ những tình thương
          Tự tình thương tìm về chốn cũ

          Giọt nước mát ru dòng chữ
          Viết đi em về một ký ức xa xưa
          Xuân sang gió ngọt đưa
          Mưa rất nhẹ cho cây xanh lá
          Ðôi tay của ngày là lạ
          Mở không gian bình minh thắm một màu
          Chim họp đàn gọi nhau
          Soải cánh trắng bay về miền cố quốc
          Tiếng hót ngọt ngào lay động tâm thức
          Em mơ màng làm chim việt nhớ trời nam
          Vọng quốc đàn trong tâm tưởng em mang

          Giọt nước mưa mùa hạ
          Thay cuộc đời cây trở lại tươi xanh
          Chim vô tư nhảy nhót trên cành
          Như con gái lấy chồng về thăm mẹ
          Dòng nước ngầm ngày đêm lặng lẽ
          Ði muôn nơi
          Khắp cõi đời
          Nuôi những cành cây trĩu trái
          Em đưa tay hái
          Quả mọng đầu cành thơm ngọt hương bay
          Dòng nước đổi thay
          Những tinh thể hợp vào thành đời mới
          Em nghe vườn trái cây mời gọi
          Giọt mưa chiều từ biển đông
          Nước, có giọt màu hồng
          Giọt màu xanh rất nhẹ
          Giọt màu xám buồn tẻ
          Giọt gợn bùn trong những hồ ao
          Dầu muôn nơi đất cũng sẽ đón chào
          Một ngày nước về lại

          Cây kết trái
          Em dệt mơ
          Hoa quê hương thơm đơn sơ
          Sự sống bắt đầu từ nước
          Mình gặp nhau tháng tư
          Biển hiền hoà sóng vỗ
          Một nụ cười vô tư
          Chao ôi sao mà nhớ
          Mình quen nhau tháng năm
          Chim cút kêu đầu hạ
          Chào hỏi chuyện xa xăm
          Bên hàng dưa xanh lá
          Mình thân nhau tháng sáu
          Vai sánh vai trên đường
          Ðêm nhìn sao bắc đẩu
          Tìm lối vào yêu thương

          Mình nhớ thầm tháng bảy
          Lỡ đường trời mưa ngâu
          Ðầu em che trang giấy
          Bài thơ anh nhạt màu
          Mình yêu nhau tháng tám
          Cuối hạ nhiều mưa dông
          Chiều mây giăng đổi xám
          Em còn nhớ anh không?
          Ðầu thu sang tháng chín
          Dầu lá xanh chẳng vàng
          Nụ cười em âu yếm
          Vẫn theo anh dặm đàng

          Rồi đông qua tháng mười
          Gió hình như hơi lạnh
          Hơi ấm tự thân người
          Ðừng sợ, em... chớ tránh

          Về đây tháng mười một
          Nhật ký em trao tay
          Trái tim nồng thảnh thót
          Em hứa nhớ chiều nay

          Cuối năm tháng mười hai
          Thương anh em trốn Chúa
          Lên non nhìn sông dài
          Em cười cái chi rứa?

          Mình xa nhau tháng giêng
          Ðêm ướt mèm đôi mắt
          Lệ hoá trái ưu phiền
          Một nửa phần anh cất

          Xa nhau mười mấy năm
          Trái ưu phiền thiên biến
          Một kỷ niệm xa xăm
          Dĩ vãng về lên tiếng...
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2006 13:18:27 bởi tieuphuong_loihai >
          #20
            tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:37:28 (permalink)
            giấc mơ lạ

            Trần Thái Vân




            Dưới nhành cây triết lý
            Có một gã khù khờ
            Ngồi viết dăm bài thơ
            Treo lên tìm tri kỷ

            Dưới vòm trời vô ý
            Có con chim bay ngang
            Mổ bài thơ vội vàng
            Mang đi xa biền biệt

            Gã khù khờ ngồi tiếc
            Lại lấy giấy làm thơ
            Treo lên tìm người mơ
            Dưới nhành cây triết lý

            Ðời không cùng duyên ý
            Tri kỷ đi không về
            Chiều mưa rơi dầm dề
            Bài thơ tan theo nước

            Gã khù khờ mơ ước
            Làm thơ thêm một bài
            Lại treo một sớm mai
            Tri âm... gã ngồi đợi

            Gió giao mùa về vội
            Cuốn bài thơ bay đi
            Gã khờ mặt lầm lỳ
            Than trời xa, đất vắng

            Bài thơ màu trinh trắng
            Như hoa lạc phương trời
            Một hôm trên bến đời
            Rơi vào trong khoảng trống

            Giữa hè trời gió lộng
            Cánh phượng thơ dính vào
            Màu máu đỏ như đào
            Tô hồng nguyên trang giấy

            Cô học trò ngồi đấy
            Tự nhiên nhặt bài thơ
            Ðọc xong lòng sững sờ
            Thương ai phương trời nọ

            Buồn ngồi đan hoa cỏ
            Xanh ngắt đôi bàn tay
            Hương thơm lựng cô say
            Mơ về tri âm vắng

            Dòng thơ trên giấy trắng
            Cô viết lời vu vơ
            Một niềm đợi không chờ
            Mong manh như chiếc lá

            Ðặt bài trên phiến đá
            Gió ơi gởi đi mau
            Nhớ thương vạn cổ sầu
            Tình như thơ không thật

            Gã khù khờ ngồi nhặt
            Lá vàng rơi mấy mùa
            Gió hạ lùa, thu lùa
            Tri âm không buồn đến

            Bây giờ mang tâm bệnh
            Trí thức gã học đòi
            Dưới cây vông nhỏ nhoi
            Gã bảo, "cây triết lý."
            #21
              tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:38:15 (permalink)
              một khúc ân tình thế giới sinh

              Trần Thái Vân




              Em đã theo anh hàng vạn dặm
              Dầu chẳng quan hà cũng gian nan
              Ta vẫn chung đôi tình say đắm
              Khổ cực gì em cũng không màng

              Nhờ em anh đã tình yêu đến
              Sớm, tối, ra, vào rộn tiếng ca
              Hè đi, thu lại, đông qua bến
              Xuân ở bên mình mấy năm qua

              Anh nhớ ngày xưa cùng hò hẹn
              Bên hồ hoa trắng, gió lâng lâng
              Anh lén nhìn em, em nhìn lén
              Như muốn cầm tay kéo lại gần

              Suối tóc em bay hương ngào ngạt
              Da em trắng mịn tựa đường tơ
              Bàn tay em xinh mười ngón ngọc
              Ðưa anh về lại với trời thơ

              Bến mơ chung ý lòng rung động
              Một bản tình ca ta đổi trao
              Hồn anh mở cửa mừng gió lộng
              Ðến tự mùa xuân của kiếp nào

              Từ khi ta nói yêu đêm ấy
              Bên em anh tìm lại chính mình
              Trong nụ hôn nồng em có thấy
              Một khúc ân tình thế giới sinh?!
              #22
                tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:39:05 (permalink)
                giọng em

                Trần Thái Vân



                Giọng em hiền như bụt
                Như gió nhẹ ngày xuân
                Khiến lòng anh bâng khuâng
                Nhớ về thời xa lắm

                Giọng em như nắng ấm
                Như hoa trắng bên đàng
                Anh mơ một chiều vàng
                Quê nội hoa xuân đỏ

                Giọng em nghe nho nhỏ
                Anh tưởng về trùng dương
                Sóng thì thầm bờ dương
                Ánh trăng hiền nghiêng nón

                Giọng em như thánh thót
                Nhỏ giọt đầu xuân tươi
                Anh chợt nhớ một người
                Ôi chao, anh thiệt lảng

                Giọng em thật bình thản
                Như mây chiều nay trôi
                Nhẹ như cánh hoa hồi
                Bàng bạc bay khắp chốn

                Giọng em đầy vui nhộn
                Như chim nhỏ trên cành
                Cất tiếng hát yến oanh
                Em cho anh ngày mới

                Giọng em nghe phơi phới
                Không gợn bụi trần ai
                Ðường em đi rất dài
                Giữ nhé, đừng rơi mất

                Giọng em hiền như thật
                Như luống cà, ven đê
                Người đi xa không về
                Nghe rồi muốn quay lại

                Giọng em ôi mềm mại
                Như cánh hồng nhung êm
                Anh mơ được nghe thêm
                Một chút thôi, một chút...

                Giọng em hiền như bụt
                Như gió nhẹ ngày xuân
                Xa nhưng lại rất gần
                Gần mà sao xa quá?
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2006 13:19:19 bởi tieuphuong_loihai >
                #23
                  tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:39:47 (permalink)
                  nhiệm ý sáng

                  Trần Thái Vân




                  Ở nơi đây phần anh quạnh quẽ quá
                  Sống từ tâm tự cảm nhận cuộc đời
                  Thơ dăm câu theo người đi qua lại
                  Sách vài trang chữ nghĩa cũng dần vơi

                  Mùa lá đỏ anh mơ lầu hoàng hạc
                  Sương giăng mù che ngập lối gần xa
                  Sáng thức dậy mặt mày còn dớn dác
                  Bước vào ngày vương vấn mộng đêm qua

                  Kẻ sĩ chẳng còn, anh không ở ẩn
                  Ðời quay cuồng theo nhịp sống văn minh
                  Tấm thẻ nhựa, nợ ngân hàng túng quẫn
                  Anh bước đi trên hữu hạn riêng mình

                  Căn nhà nhỏ không người sang thăm viếng
                  Xóm làng này chẳng phải xóm làng chi
                  Gặp ngoài cổng, môi cong, uốn từng tiếng
                  Rồi vẫy tay như thế chả thân gì

                  Hàng cây đỏ, cây vàng, cây trụi lá
                  Ðã nhiều năm anh vẫn chẳng nhớ tên
                  Cây xứ người dầu sao cũng lạ quá
                  Nhớ rồi quên rồi nhớ rồi quên

                  Có những lúc anh nghe tiếng đời vọng
                  Giấc hoành môn thôi thúc trống trường canh
                  Có những lúc anh chỉ còn hoài niệm
                  Bay vu vơ trên giấc mộng không thành

                  Này em nhỉ có gì trong cuộc sống
                  Thế hệ này sinh sản thế hệ sau
                  Có cuộc đời không mong hoài bão lớn
                  Vẫn muốn truyền một giọt máu về sau

                  Nghe không em bầu thai kia cừa cựa
                  Giọt mẹ, giọt cha góp lại giọt đời
                  Ðêm-xuân-hạ-thu-đông hừng như lửa
                  Những tế bào tiếp nhận tự sinh sôi

                  Có thể nào tâm linh cày cựa mãi
                  Những nhiệm mầu khan hiếm quá em ơi
                  Gió-tưa-tưa mang xuống ngày-từng-trải
                  Thì cũng xin một ân tuyệt đất trời

                  Mà thôi em anh không người hiền triết
                  Biết làm sao để hiểu cuộc vô thường
                  Nhiệm ý sáng bài thơ thêm da diết
                  Viết cho ngày vinh hiển một tình thương

                  #24
                    tieuphuong_loihai 17.06.2006 04:41:01 (permalink)
                    Nguyên thủy 1

                    Trần Thái Vân




                    Ước gì về được thời hoang dã
                    Vui với dòng thơ, hát giữa trời
                    Ðêm nằm nghe gió mùa trăn trở
                    Mơ một cánh buồm ra biển khơi

                    Sóng vỗ ngàn năm đầu đã bạc
                    Cung nhạc thăng trầm vẫn chưa thôi
                    Bên bồi, bên lở thủy triều lạc
                    Chiều gió dâng lên luống ngậm ngùi

                    Bãi cát óng vàng như vô tận
                    Lâu đài xây mộng biến thành không
                    Sóng trắng lỡ dòng thương hay hận
                    Xua tan một giấc chửa say nồng

                    Hàng sậy cao ngoèo run trước gió
                    Hoang vu một cõi ánh tà buông
                    Hoa lạc dặm dài, hoa trắng có
                    Gây loài trên mảnh đá tha hương?

                    Mặt trời đỏ thắm dần dừ đứng
                    Kẻ chài kéo lưới, rách giọng hô
                    Gân guốc dạn dày gương mặt nám
                    Hư huyễn như con cá chết đờ

                    Một ánh trăng già chênh chếch ngả
                    Trắng ngần, mặt biển tím màu than
                    Một đêm huyền thoại từ ghềnh đá
                    Thần rước quân vương máu lệ tràn

                    Hay màu tím đục vang tiếng khóc
                    Nhân tình chẳng đặng biển chia tay
                    Tóc xoã hàng dương, mây xoã bóng
                    Sóng vỗ vào không mắt ai cay

                    Hoặc màu tím nhạt niềm thương nhớ
                    Ước hẹn trời non chuyện lứa đôi
                    Biển lạnh mong chờ cơn mưa mở
                    Nhớ về rừng ấm, núi xa xôi

                    Ðêm xuống hoang vu màu bàng bạc
                    Ầm ỳ tiếng sóng vỗ từ khơi
                    Canh ba thức giấc mơ hoàng hạc
                    Một tiếng chim rơi giữa cuộc đời

                    Mơ tiếng cha ông từ xứ thượng
                    Theo mẹ xuôi dòng dựng nước non
                    Ðứng ngẩng nhìn trời, mây ngũ phướng
                    Vó ngựa ngàn năm văng vẳng còn

                    Ta hát, một lần thôi, khản giọng
                    Bình minh hừng hực đỏ vừng đông
                    Rong rêu trên bến nằm bất động
                    Chẳng còn thương nhớ, chỉ chờ mong

                    Ðã bảo rong đừng chơi với sóng
                    Dã tràng đừng giỡn cát vàng khô
                    Dương liễu đừng nhìn theo gió, ngóng
                    Thì đâu thiên biến để hững hờ

                    Với biển có muôn ngàn ý nghĩ
                    Với đời chỉ một bóng chim di
                    Dặm dài, dặm ngắn, dầu thiên lý
                    Nhớ về, trong hoang dại, từ khi

                    Ta mơ, giấc ngủ mơ ngày tháng
                    Tháng ngày mơ, nhạt bóng thời gian
                    Thời gian mơ, biển nào hoang vắng
                    Biển vừa mơ sóng đã dâng tràn

                    Khởi đầu là thế, ôi nguyên thủy
                    Khi đất còn mềm nhũn một mình
                    Biển đã là bao la hùng vĩ
                    Khi nhân gian chưa biết tự tình

                    Ta cúi bốc một nạm cát óng
                    Cát chảy dài đo lượng thời gian
                    Mặt trời lên gần trưa nghiêng bóng
                    Bóng nhân gian ngả ngửa đen ngòm

                    Màu đen quá thấy gì đâu nhỉ
                    Tội không ghi, lẫn trốn vô hình
                    Sóng vỗ tan từng cơn mộng mỵ
                    Bóng nguyên hình, tội lỗi nguyên sinh
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2006 16:08:01 bởi tieuphuong_loihai >
                    #25
                      tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:10:16 (permalink)
                      Hai đàng


                      Trần Thái Vân




                      Em giờ mớm sữa nuôi người
                      Anh ngày hai buổi theo đời mưu sinh
                      Nửa đêm thức giấc vô tình
                      Thấy trăng đứng ngắm một mình trong gương
                      #26
                        tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:11:02 (permalink)
                        tìm nhau


                        Trần Thái Vân




                        1.

                        Còn tìm nhau khi đời còn ở lại
                        Khi chồi hoa chừng vẫn nở qua đêm
                        Lời thơ hiền dầu đời mình hết dại
                        Nhưng vẫn còn thương mái tóc của em

                        Cánh hạc nhỏ sẽ bay về đâu nhỉ
                        Em nghiêng đầu cho tóc xoã vu vơ
                        Em mỉm cười cho buồn giăng thiên lý
                        Tự cuối cùng ngược đến thuở ban sơ

                        Khi hạt đậu đâm chồi lên giá trắng
                        Anh nghe lòng xuân chớm một tình yêu
                        Bình minh hồng chim bay trời dựng bóng
                        Giá như tình như giá lá xanh thêu


                        2.

                        Tìm nhau đi cho đời còn ở lại
                        Cánh chim bằng rồi sẽ soải đường bay
                        Chừ còn nhau trong bài thơ ngần ngại
                        Trong vòng tay ân sủng của một ngày

                        Gió sẽ về đây cho mùa thay đổi
                        Lá sẽ bay vàng che kín lối em qua
                        Có còn chăng tiếng chuông lòng rất vội
                        Ngân vang vang trong vô thức nhạt nhoà

                        Rồi cánh cửa thời gian vô tình mở
                        Chúng mình vào thăm thẳm chẳng đường ra
                        Tóc bạc tơ mềm ba ngăn bảy trở
                        Nếu còn thương thôi thế cũng như là...

                        3.

                        Hãy tìm nhau cho nhau câu từ tạ
                        Phấn cũ phai tàn cũng ngọt làn hương
                        Ngựa qua đường thương đường xưa sỏi đá
                        Tình qua rồi vẫn rối mối tơ vương

                        Hát đi em về thời gian nào đó
                        Ðường nhà ai loe sáng ánh sao chiều
                        Hát đi em như lần ra trước ngõ
                        Học làm duyên, làm dáng, tập tành yêu

                        Này em nhé, một ngày ta quen biết
                        Là ngàn lần ta thương nhớ về nhau
                        Xin gởi cho em bài thơ tha thiết
                        Ðể ngày sau còn nhớ mộng ban đầu
                        #27
                          tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:11:37 (permalink)
                          chiều bên cửa biển


                          Trần Thái Vân




                          Buồn ơi man mác chiều cô lữ
                          Dõi mắt vời trông chẳng thấy nhau
                          Mênh mang gió thổi lời vô tự
                          Tim tím sương dâng một cõi sầu

                          Bãi vắng xác xơ từng lớp cỏ
                          Cuối thu xào xạc lá vàng rơi
                          Sông nước mênh mông, trời mây hỡi
                          Nhớ về cố quận, nhớ không thôi

                          Người đứng chờ mong, trông với đợi
                          Một lời giã biệt vạn đời xa
                          Ta đứng trầm tư thời gian gọi
                          Hồn về dĩ vãng chửa từng qua

                          Người thầm thương tiếc thời vang bóng
                          Anh hùng dệt mộng rộng bờ vai
                          Ta ngẩn ngơ nghe từng tiếng sóng
                          Trong chiều gió lộng tưởng thiên nhai

                          Người nhớ dặm trường băng khe, suối
                          Tiếng kèn giục trận máu đào say
                          Ta thương những đường xưa mờ bụi
                          Nắng cháy thiêu người, bỏng da tay

                          Người khóc mười năm rừng núi độc
                          Từ người xuống lại vượn cổ sơ
                          Ta tiếc mười năm đời hiu hắt
                          Già nhiều trước tuổi mất ngày thơ

                          Tưởng niệm tri âm người rơi lệ
                          Trên những nấm mồ lạnh khói hương
                          Ta khóc bạn mình khi lưu lạc
                          Thuyền chìm bỏ xác xuống đại dương

                          Người vui gặp lại người năm cũ
                          Chén tạc, chén thù vơi khổ đau
                          Ta ngôi sao lạc vùng tinh tú
                          Ðộc ẩm, một mình thương nhớ nhau

                          Chiều nay ta đứng bờ sông lạ
                          Sương khói buồn giăng thương nhớ thương
                          Ðời ta bình thản không gì lạ
                          Nhưng cũng nghe đau cuộc đoạn trường
                          #28
                            tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:12:30 (permalink)
                            chiêm bao


                            Trần Thái Vân



                            Giữa ngày vùn vụt văn minh
                            Việc quen tay cứ vô tình thế thôi
                            Ðêm nằm nhiệm giấc thôi nôi
                            Chiêm bao bóng mẹ xa xôi hiện về
                            #29
                              tieuphuong_loihai 20.06.2006 16:13:17 (permalink)
                              mưa chiều


                              Trần Thái Vân




                              Tại sao tôi lại nhớ người
                              Tại sao tôi lại bồi hồi nhìn mưa
                              Người về có nắng đón đưa
                              Người về có kỷ niệm xưa che đầu

                              Cỏ xanh mùa đổi hoen màu
                              Vàng hoài nỗi nhớ một màu không phai
                              Từ tim vẽ những thiên tai
                              Từ nhung nhớ vẽ trần ai qua lời

                              Mưa rơi nước nhỏ giọt rời
                              Giọt tương tư nhỏ lòng tôi thành dòng
                              Nhớ ôi ánh mắt đượm nồng
                              Nhớ ôi mái tóc bềnh bồng sông mê

                              Người giờ cỏ nội hương quê
                              Còn tôi ở lại thương về hư không...

                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 53 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9