EM – LOÀI HOA DẠI
Chẳng hiểu tại sao, mang tên: Loài hoa dại
Hoa không tên mà lại thật nhiều tên
Hay bởi hoa có quá nhiều oan trái
Cuộc sống đổi thay, mãi vẫn chẳng vững bền
Em cũng thế, quen mà không thể gọi tên
Bởi biết gọi em, tên gì cho đúng nghĩa
Vu vơ lắm, một khoảng trời rất chật
Gọi em rồi, anh biết, chạnh hồn em.
Vẫn tiếng Em yêu, tên như loài hoa dại
Chẳng hỏi gì, ta chỉ gọi cho nhau
Yêu nhau bởi những lời thầm gọi
Không tên, nhưng sắc chẳng phai màu.
Ta – Bàn tay vói Chẳng dám ngó , chỉ đưa mắt nhìn
Bờ vai ấy , đâu bàn tay vịn
Môi và mắt , đến thời toan tính
Ta và em , cách bến cùng bờ
Những ngày thơ , ôi những ngày thơ
Thương thương quá , chuỗi ngày khờ dại
Em bên ta , cuộc đời như mãi
Êm đềm xanh , câu hát ngọt lành
Để bây giờ , tình lại vòng quanh
Tính tình tang , trò đùa ma quái
Bàn tay vói , chân còn nghi ngại
Ơi tình xa , tình nhớ tình gần
Nguyên Thoại
Xin chào Cún đại hiệp... cho NT ghé vườn ngắm hoa một chút... chỉ vói thôi...