Tập làm thơ...
gửi thi sĩ NGUYÊN THOẠI 2
NGUYÊN THOẠI còn vui ở góc trời
đêm ngày vui tiếng nhạc đầy vơi
người ta có mới thường quên cũ
chẳng phải quên anh có cả tôi.
nỗi nhớ mình vương thì gắng chịu
người quên cười nụ sự đã rồi.
thẩn thơ cho lắm buồn ôm ấp
rượu uống mong chờ có thấy vui.
YeuDieuLongNu
Vui thật vui !!!
Nghe muội mà huynh đau quá trời
Nói chi nặng rứa … hãy cho vơi
Chuyện đời mới cũ như nhau cả
Khóc đó cười rồi … tôi lại tôi
Chợt nắng chợt mưa trời thích vậy
Đành quên đành nhớ … phận người rồi
Mong sao thơ thẩn đừng thơ thẩn
Để được niềm vui … thật rất vui !!!
Nguyên Thoại
Đùa thôi
Chỉ đùa thôi bé ơi
Cho đời thêm tiếng cười
Đã sắp hết tuổi làm người
Học thêm đôi chút cho vui ấy mà
Dạy tôi nghe bé
Dạy té dạy bò
Tập la tập hét tập hò
Chập chập chửng chửng … làm trò theo cô
Đùa thôi có chuyện chi mô
Bài mô chưa thuộc … xuống mồ học sau
Nguyên Thoại
Trích đoạn: nguyenthoai
Xin đa tạ …
Biết nói làm sao đây hỡi trời
Bao nhiêu thương nhớ mấy cho vơi
Chạy quanh chạy quất không vào được
Đành nhớ đành quên một chắc tôi
Sức khỏe dồi dào nhờ bão tố
Tình thân chắc chắn được thêm rồi
Cám ơn bác lắm Phong Tiền Bối
Đã mở cho tôi … ngọn gió vui vui
Nguyên Thoại
Không hiểu sao NT rất khó vào thư quán... khoảng một tuần mới vào được một xí rồi thôi... hôm nay có lẽ ngoại lệ... Thân.NT
Phảng phất đâu đây bông tuyết rơi
Vậy thế mùa đông đã chớm rồi
Trăm năm lữ khách hồn cô quạnh
Văng vằng đường chiều tiếng à ơi
Hôm nay lão ghé lều bác Thoại
Bằng hữu tương phùng chén đầy vơi
Nâng lên hạ xuống, cùng nhau uống
Cùng say cùng viết tiếng buông lơi...
quote:
Trích đoạn: nguyenthoai
Xin đa tạ …
Biết nói làm sao đây hỡi trời
Bao nhiêu thương nhớ mấy cho vơi
Chạy quanh chạy quất không vào được
Đành nhớ đành quên một chắc tôi
Sức khỏe dồi dào nhờ bão tố
Tình thân chắc chắn được thêm rồi
Cám ơn bác lắm Phong Tiền Bối
Đã mở cho tôi … ngọn gió vui vui
Nguyên Thoại
Không hiểu sao NT rất khó vào thư quán... khoảng một tuần mới vào được một xí rồi thôi... hôm nay có lẽ ngoại lệ... Thân.NT
Phảng phất đâu đây bông tuyết rơi
Vậy thế mùa đông đã chớm rồi
Trăm năm lữ khách hồn cô quạnh
Văng vằng đường chiều tiếng à ơi
Hôm nay lão ghé lều bác Thoại
Bằng hữu tương phùng chén đầy vơi
Nâng lên hạ xuống, cùng nhau uống
Cùng say cùng viết tiếng buông lơi...
Hoa Phong Lan
THĂM BẠN
Tuyết lạnh rơi tình bạn chẳng rơi
Trông thơ biết Thoại vẫn Nguyên rồi
Phong Lan Lữ Khách cùng Long Nữ
Vũ hội tương phùng gọi ới ơi
Ké với say kìa say ké với
Vui này sẻ nữa sẻ không vơi
Trăng lên trăng lặn mà chưa rứt
Gió thổi ai về vẫn lí lơi...
Kim Giang
Trích đoạn: KimGiang
quote:
Trích đoạn: nguyenthoai
Xin đa tạ …
Biết nói làm sao đây hỡi trời
Bao nhiêu thương nhớ mấy cho vơi
Chạy quanh chạy quất không vào được
Đành nhớ đành quên một chắc tôi
Sức khỏe dồi dào nhờ bão tố
Tình thân chắc chắn được thêm rồi
Cám ơn bác lắm Phong Tiền Bối
Đã mở cho tôi … ngọn gió vui vui
Nguyên Thoại
Không hiểu sao NT rất khó vào thư quán... khoảng một tuần mới vào được một xí rồi thôi... hôm nay có lẽ ngoại lệ... Thân.NT
Phảng phất đâu đây bông tuyết rơi
Vậy thế mùa đông đã chớm rồi
Trăm năm lữ khách hồn cô quạnh
Văng vằng đường chiều tiếng à ơi
Hôm nay lão ghé lều bác Thoại
Bằng hữu tương phùng chén đầy vơi
Nâng lên hạ xuống, cùng nhau uống
Cùng say cùng viết tiếng buông lơi...
Hoa Phong Lan
THĂM BẠN
Tuyết lạnh rơi tình bạn chẳng rơi
Trông thơ biết Thoại vẫn Nguyên rồi
Phong Lan Lữ Khách cùng Long Nữ
Vũ hội tương phùng gọi ới ơi
Ké với say kìa say ké với
Vui này sẻ nữa sẻ không vơi
Trăng lên trăng lặn mà chưa rứt
Gió thổi ai về vẫn lí lơi...
Kim Giang
Vụng về tạ ơn …
Không nhờ bè bạn chắc tôi rơi
Chẳng biết níu đâu cho kịp rồi
Tình bạn trao ban da diết quá
Lòng tôi đáp lại vụng về ơi
Ơn trời ơn đất làm sao xiết
Lộc gió lộc mây biết có vơi
Thôi hí nhe răng cười một cái
Cho mưa cho gió nó lơi lơi
Nguyên Thoại
Lâu lâu ghé lại thăm vườn thơ vui, đọc ngẩm nghĩ bụng căng phồng, không viết ra không chịu nổi... hí hí hí...
Tuyết rơi...rơi...
Tình bạn rơi...rơi
Mấy khối thịt đè lên chết tôi rồi !!!!
Ối...ôi ôi ôi
Hết thở, bẹp dí, chỉ còn cái miệng
Nói không thôi.
Chào bà con vui vẻ.
Lâu lâu ghé lại thăm vườn thơ vui, đọc ngẩm nghĩ bụng căng phồng, không viết ra không chịu nổi... hí hí hí...
Chữ nghĩa bùng nhùng nổ bụng ta
THôi thì viết quấy để làm quà
Chủ nhà bận việc nên đi vắng
Thôi thì vô quậy chủ nhà ha???
Chủ nhà đi vắng???
Thì bạn cùng ta quậy
Và lục nồi, lấy chén, vét thức ăn
Ăn xong dạo mát tính tình tang
Mõi chân quay lại ngồi rình chủ
Chủ trở về nhà mắt láo liên
Ai phá nhà tui phải đền tiền !!!!
Dậm chân...hu hu hu...
Tội quá đi, thôi talkative dọn dẹp dùm vậy.
Trích đoạn:
Phảng phất đâu đây bông tuyết rơi
Vậy thế mùa đông đã chớm rồi
Trăm năm lữ khách hồn cô quạnh
Văng vằng đường chiều tiếng à ơi
Hôm nay lão ghé lều bác Thoại
Bằng hữu tương phùng chén đầy vơi
Nâng lên hạ xuống, cùng nhau uống
Cùng say cùng viết tiếng buông lơi...
HPL
THĂM BẠN
Tuyết lạnh rơi tình bạn chẳng rơi
Trông thơ biết Thoại vẫn Nguyên rồi
Phong Lan Lữ Khách cùng Long Nữ
Vũ hội tương phùng gọi ới ơi
Ké với say kìa say ké với
Vui này sẻ nữa sẻ không vơi
Trăng lên trăng lặn mà chưa rứt
Gió thổi ai về vẫn lí lơi...
Kim Giang
Vụng về tạ ơn …
Không nhờ bè bạn chắc tôi rơi
Chẳng biết níu đâu cho kịp rồi
Tình bạn trao ban da diết quá
Lòng tôi đáp lại vụng về ơi
Ơn trời ơn đất làm sao xiết
Lộc gió lộc mây biết có vơi
Thôi hí nhe răng cười một cái
Cho mưa cho gió nó lơi lơi...
Nguyên Thoại
Nguyên Thoại, Kim Giang nào có rơi
Khiến cho Phong đệ bái phục rồi
Sửa thư chuẩn bị theo học bác
Thơ họa nguyên vần, lời cũng ơi
Cúi mình nâng chung mời tri kỷ
Trăng khuyết, trăng đầy, trăng lại vơi
Kết bái hai huynh cùng thơ phú
Vườn đào, gió nhẹ, diệp lả lơi...
Phong lão đệ cố gắng học theo hai huynh, nhưng xem ra lực bất tòng tâm, nhị vị huynh bác không cười chê là may rồi!
Nguyên Thoại, Kim Giang nào có rơi
Khiến cho Phong đệ bái phục rồi
Sửa thư chuẩn bị theo học bác
Thơ họa nguyên vần, lời cũng ơi
Cúi mình nâng chung mời tri kỷ
Trăng khuyết, trăng đầy, trăng lại vơi
Kết bái hai huynh cùng thơ phú
Vườn đào, gió nhẹ, diệp lả lơi...
Phong lão đệ cố gắng học theo hai huynh, nhưng xem ra lực bất tòng tâm, nhị vị huynh bác không cười chê là may rồi!
LẢ LƠI...THU lá thắm còn đâu đã rụng rơi mùa thu gió cuốn cả đi rồi nhớ ngày uống rượu trăng soi cốc đêm thắm gieo thơ vần họa ơi tri kỷ tri âm vui nhạc họa trăng gieo khát vọng rượu đầy vơi quỳnh hương khoe sắc vào thơ phú rượu uống nhụt hơi đã lả lơi. YDLN/ bao giờ người xưa trở lại...? chúc các huynh vui nhiều
Phảng phất đâu đây bông tuyết rơi
Vậy thế mùa đông đã chớm rồi
Trăm năm lữ khách hồn cô quạnh
Văng vằng đường chiều tiếng à ơi
Hôm nay lão ghé lều bác Thoại
Bằng hữu tương phùng chén đầy vơi
Nâng lên hạ xuống, cùng nhau uống
Cùng say cùng viết tiếng buông lơi...
HPL
THĂM BẠN
Tuyết lạnh rơi tình bạn chẳng rơi
Trông thơ biết Thoại vẫn Nguyên rồi
Phong Lan Lữ Khách cùng Long Nữ
Vũ hội tương phùng gọi ới ơi
Ké với say kìa say ké với
Vui này sẻ nữa sẻ không vơi
Trăng lên trăng lặn mà chưa rứt
Gió thổi ai về vẫn lí lơi...
Kim Giang
Vụng về tạ ơn …
Không nhờ bè bạn chắc tôi rơi
Chẳng biết níu đâu cho kịp rồi
Tình bạn trao ban da diết quá
Lòng tôi đáp lại vụng về ơi
Ơn trời ơn đất làm sao xiết
Lộc gió lộc mây biết có vơi
Thôi hí nhe răng cười một cái
Cho mưa cho gió nó lơi lơi...
Nguyên Thoại
Nguyên Thoại, Kim Giang nào có rơi
Khiến cho Phong đệ bái phục rồi
Sửa thư chuẩn bị theo học bác
Thơ họa nguyên vần, lời cũng ơi
Cúi mình nâng chung mời tri kỷ
Trăng khuyết, trăng đầy, trăng lại vơi
Kết bái hai huynh cùng thơ phú
Vườn đào, gió nhẹ, diệp lả lơi...
Phong lão đệ cố gắng học theo hai huynh, nhưng xem ra lực bất tòng tâm, nhị vị huynh bác không cười chê là may rồi!
LẢ LƠI...THU Lá thắm còn đâu đã rụng rơi Mùa thu gió cuốn cả đi rồi Nhớ ngày uống rượu trăng soi cốc Đêm thắm gieo thơ vần họa ơi Tri kỷ tri âm vui nhạc họa Trăng gieo khát vọng rượu đầy vơi Quỳnh hương khoe sắc vào thơ phú Rượu uống nhụt hơi đã lả lơi. YDLN Bao giờ người xưa trở lại...? Chúc các huynh vui nhiều Thánh thót bên thềm giọt sương rơi
Người dã biệt ta đi mãi rồi
Ngồi uống một mình thương tri kỷ
Hỡi người có thấu, bạn tôi ơi
Uống hết ly này thêm chén nữa
Trăng khuyết, trăng đầy, trăng lại vơi
Gió đông buốt giá ầm ầm thổi
Gió SAY bứt lá rụng lả lơi...
Huynh bác đâu rồi, huynh bác ơi Sao lâu chẳng thấy ghé vô chơi Vắng huynh, lều quán nghe khô héo Chẳng có ai vào, tiếng lí lơi Lão đệ xuống xe, dừng trước cửa Thủy vu theo gió, buồn chơi vơi Bên đường, bão tuyết tung mù bụi Sương khói, biển chiều, mình lão tôi...
Trích đoạn: hoaphonglan1911
Huynh bác đâu rồi, huynh bác ơi
Sao lâu chẳng thấy ghé vô chơi
Vắng huynh, lều quán nghe khô héo
Chẳng có ai vào, tiếng lí lơi
Lão đệ xuống xe, dừng trước cửa
Thủy vu theo gió, buồn chơi vơi
Bên đường, bão tuyết tung mù bụi
Sương khói, biển chiều, mình lão tôi...
Về thăm vào một chiều mưa
Thấy nhà " khô héo " mà bưa cái đời
Cũng may có bác ghé chơi
Để lại " sương khói " cho tôi ấm lòng
Nhớ lắm nhưng chẳng dám trông
Đường xa nghẻn lối ruổi rong trăm bề
Tạ ơn lắm lắm bác nghe
Mong thật sớm sớm gần kề bên nhau
Nguyên Thoại
Cuối năm sắp đến tết rồi
Lão Lan viết sớ lên trời bẩm tâu
Trời hỏi rằng Thoại đi đâu
Lan lão lẩm bẩm biết đâu mà lần...
Trích đoạn: hoaphonglan1911
Cuối năm sắp đến tết rồi
Lão Lan viết sớ lên trời bẩm tâu
Trời hỏi rằng Thoại đi đâu
Lan lão lẩm bẩm biết đâu mà lần...
Lão Lan ơi chớ phân vân
Dù răng cũng cố góp xuân với đời
Đã chia nhau nửa nụ cười
Thì cười cho hết mặc trời nắng mưa
Nguyên Thoại
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: