TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 97 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
Bí đỏ 09.07.2006 08:48:31 (permalink)
0
CHUYỆN TÌNH BÊN SONG CỬA

Anh tìm em đó, trao những vần thơ
thơ mỏng manh
mà tình mênh mông lắm
một chút nắng nồng
một chút hương vị yêu thương.

Ngày đó " hoa anh ơi" nồng thắm
tím ngắt thôn quê
màu xanh đồng nội
thoảng qua hương gió ngút ngàn
diều bay tít tắp.

Một ngày tháng tám
mưa ngâu
chuyện tình bên song cửa
hôm nào
vỡ òa theo tiếng nất
của trời giông...
#46
    NGYEU 09.07.2006 09:02:01 (permalink)
    0

    Trích đoạn: Bí đỏ

    CHUYỆN TÌNH BÊN SONG CỬA



    ĐVN cảm ơn BÍ ĐỎ đã ghé thăm.
    Chúc bạn luôn vui khoẻ và nhớ đén thăm luôn, đừng quên là mang theo quà thơ đến nhé.
    ĐVN
    #47
      NGYEU 09.07.2006 15:30:30 (permalink)
      0
      GỌI EM TRONG MƠ


      Vang vọng đất trời tôi gọi tên em
      Em ở nơi đâu mà sao không lên tiếng
      Tôi đi khắp chân trời góc biển
      Tìm gọi em.

      Hạnh phúc ngọt ngào bởi có chút hờn ghen
      Sao chưa đến đã đi để lại cầu Ô Thước
      Vẫn như thấy em cười mà níu em không được
      Bây giờ em ở nơi đâu?

      Hà Nội sắp đến mùa mưa ngâu
      Câu thơ có gieo lòng nỗi nhớ
      Yêu đơn phương một mối tình muôn thủa
      Chỉ đa mang nỗi sầu.

      Em ơi! em ở đâu
      Để vần thơ viết dở
      Ôi trời nong đất nở
      Gọi em trong cơn mơ.

      Dịch Vọng, 08.06.06
      Đoan Văn Nghiêu
      #48
        Cún con yêu mèo con 09.07.2006 15:39:44 (permalink)
        0


        Trích đoạn: NGYEU

        GỌI EM TRONG MƠ


        Vang vọng đất trời tôi gọi tên em
        Em ở nơi đâu mà sao không lên tiếng
        Tôi đi khắp chân trời góc biển
        Tìm gọi em.

        Hạnh phúc ngọt ngào bởi có chút hờn ghen
        Sao chưa đến đã đi để lại cầu Ô Thước
        Vẫn như thấy em cười mà níu em không được
        Bây giờ em ở nơi đâu?

        Hà Nội sắp đến mùa mưa ngâu
        Câu thơ có gieo lòng nỗi nhớ
        Yêu đơn phương một mối tình muôn thủa
        Chỉ đa mang nỗi sầu.

        Em ơi! em ở đâu
        Để vần thơ viết dở
        Ôi trời nong đất nở
        Gọi em trong cơn mơ.

        Dịch Vọng, 08.06.06
        Đoan Văn Nghiêu


        NGÀY EM ĐẾN

        Đã bao lần từng tiếp khách lạ quen
        Nhà hôm nay tràn nắng
        Dẫu chỉ hai người mà không hề trống vắng
        Tiếng khóc cười, môi đan chặt làn môi
        Ngủ ư em, cõi hồng trần đã nhạt
        Hãy ngủ đi, anh quạt cả mưa về
        Xua hết cả tái tê
        Bình an,
        Em ngủ.
        Nụ cười hiền
        Thoảng trên làn môi xanh
        Đang dần dần ấm lại
        Lời ru
        Trong mơ em ngủ
        Giấc mộng ru hời..
        Tình ru...


        _____________________________

        Bác Ngiêu à. Nay em ko mơ nữa rùi, thật đấy, em đến nà
        #49
          NGYEU 09.07.2006 15:53:52 (permalink)
          0
          Trích đoạn: Cún con yêu mèo con



          NGÀY EM ĐẾN

          Đã bao lần từng tiếp khách lạ quen
          Nhà hôm nay tràn nắng
          Dẫu chỉ hai người mà không hề trống vắng
          Tiếng khóc cười, môi đan chặt làn môi
          Ngủ ư em, cõi hồng trần đã nhạt
          Hãy ngủ đi, anh quạt cả mưa về
          Xua hết cả tái tê
          Bình an,
          Em ngủ.
          Nụ cười hiền
          Thoảng trên làn môi xanh
          Đang dần dần ấm lại
          Lời ru
          Trong mơ em ngủ
          Giấc mộng ru hời..
          Tình ru...

          _____________________________

          Bác Ngiêu à. Nay em ko mơ nữa rùi, thật đấy, em đến nà
          -------------------------------------------------------------------------------------------------------



          CÚN CON YÊU MÈO CON mến!

          Đến mà không báo trước
          Để sắp sẵn rượu thơ
          Dãu đời không duyên nợ
          Cũng bằng hữu thâm giao
          Để Nghiêu ra đón chào
          Cho lễ nghi phải đạo.

          ĐVN
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2006 15:56:35 bởi NGYEU >
          #50
            báđạogianghồ 09.07.2006 16:04:32 (permalink)
            0
            CHỈ MÀU

            Thế là
            họ đã đến với nhau
            đã kịp trao nhau sợi chỉ hồng
            chỉ hồng khít chặt tình đôi lứa...

            Thuở ấy, anh ơi
            sợi chỉ nhạt màu son
            vậy mà,
            anh nói
            chứng minh tình đôi lứa có vầng dương thẫm màu.

            Cay đắng thay cho con người bị đời phụ bạc !

            #51
              NGYEU 09.07.2006 17:03:22 (permalink)
              0
              ...
              chàng hỡi chàng muôn năm sầu thảm
              nhớ thương còn một nắm xương thôi
              thân tàn ma dại đi rồi
              rầu rầu nước mắt, bời bời ruột gan...

              ******************************

              BÁ ĐẠO GIANG HỒ ƠI! BÁ ĐẠO GIANG HỒ!

              Biển tình lớp lớp sóng xô
              Kẻ đi Tần - Sở? Thục - Ngô ai chờ?
              Bọt bèo sóng đánh xô bờ
              Ngàn năm cho tới bây giờ còn đau
              Nếu người còn nhớ đến nhau
              Sớm về đừng để phai màu thủy chung
              Thuyền quyên chờ đấng anh hùng
              Châu về hợp Phố trùng phùng niềm vui.
              Người ơi người về đi thôi.

              ĐVN
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2006 17:06:41 bởi NGYEU >
              #52
                comaychieuthu 09.07.2006 18:08:35 (permalink)
                0


                Trích đoạn: NGYEU

                TÌM EM TRAO NHỮNG VẦN THƠ

                Thuyền tình tôi chở đầy thơ
                Ngược dòng sông cạn đến bờ mộng mơ
                Mạn thuyền sóng vỗ ngẩn ngơ
                Buồm căng gió lộng thẫn thờ ngóng trông.

                Giờ người biển bắc, trời đông
                Nắng mưa cát bụi má hồng phôi pha?
                Thuyền đi trong nỗi xót xa
                Mịt mù sương khói nhạt nhoà trời mây.

                Thơ vương trải nước non này
                Ngược dòng sông cạn hao gầy thuyền thơ
                Sóng thôi vỗ mạn, xô bờ
                Cấnh buồm gói gió để chờ mây bay.

                Thuyền tình chao đảo ngất ngây
                Đi tìm em giữa ban ngày tôi mơ
                Để trao em những vần thơ
                Biết rằng em chẳng bao giờ đợi tôi.

                Dịch Vong, 10.06.06
                Đoàn Văn Nghiêu


                Thuyền tình anh ghé bến nao?
                Để em bến đợi đã hao thân gày
                Bến em mong chiếc thuyền đầy
                Thuyền đây bến đấy mà sao chẳng dừng

                Bến người thuyền ghé tưng bừng
                Bến em chỉ đợi một mình thuyền thơ
                Thuyền đi để bến bơ vơ
                Thuyền đi để bến bây giờ cô đơn

                Thuyền đi bến trút giận hờn
                Vào con sóng nhỏ vẫy vờn ngoài khơi
                Thuyền anh đã ghé lại nơi
                Không em không cả đất trời vào thu

                Thuyền ơi vọng mãi lời ru
                Bến em sẽ đợi nghìn thu dẫu già.

                * chào bác NG-YEU.. hôm nay mạo muội ghé lại nhà bác có đôi dòng chào bác ạ !
                thơ của bác sâu sắc quá.. em chỉ hoạ lại một chút xíu thôi à. mong bác xí xoá nha
                Cảm ơn bác đã có lời động viên bên thơ trẻ .



                #53
                  NGYEU 10.07.2006 08:17:35 (permalink)
                  0
                  HOA CỎ MAY

                  Ngang dọc cuộc đời không hết một mùa thu
                  Bắt gặp cỏ may vương vào nỗi nhớ
                  Mà ai đó đã vô tình một thủa
                  Để bây giờ ta những ngất ngây say.

                  Hương sắc đất trời ta nắm gọn trong tay
                  Kẻo lỡ gió thổi bay và bụi trần níu bám
                  Mảnh mai, nhẹ nhàng nhưng hoa không vô cảm
                  Dẫu bão biển, mưa ngàn hoa vẫn còn mãi với thời gian.

                  Không khoe sắc màu, chẳng sầu cảm đa đoan
                  Mà nặng nghĩa cưu mang một trời nắng gió
                  Dịu mát những triền đê, mượt mà đồng cỏ
                  Cùng với nước non hoa không sống bởi riêng mình

                  Lặng lẽ yêu, lặng lẽ tự tình
                  Để sống hết mình dẫu biết người vô cảm
                  Không khô cháy dưới trời nắng hạn
                  Chẳng lụi tàn bởi giá lạnh mùa đông.

                  Có một người lặng lẽ đứng trông
                  Giang rộng vòng tay che bụi trần nắng gió
                  Để giữ lấy HOA CỎ MAY nho nhỏ
                  Mà lắng sâu tình người.

                  Dịch Vọng, 10.07.06
                  ĐOÀN VĂN NGHIÊU

                  #54
                    comaychieuthu 10.07.2006 15:08:19 (permalink)
                    0
                    Đa tình khách thơ !
                    *
                    Đa tình là kẻ làm thơ
                    Yêu người không đủ bây giờ yêu hoa
                    Yêu thêm nhành liễu la đà
                    Yêu chi yêu cả vườn cà trước sân

                    Chia tình lòng chẳng phân vân
                    Yêu thêm một chút trắng ngần mây qua
                    Yêu chi cơn gío từ xa
                    Yêu thêm sóng biển hát ca suốt ngày

                    Yêu người yêu rất đắm say
                    Yêu chi hết cả tình này thơ ơi
                    Yêu vần thơ để lại đời
                    Si mê trong mắt một nơi phượng về

                    Khách thơ ai chẳng say mê
                    Đa tình lữ khách lời thề trên môi
                    Yêu thêm một cánh hoa rơi
                    Để cho ta thấy ra đời áng thơ

                    Yêu chi cả những vu vơ
                    Yêu chi cả những giấc mơ hoang đường
                    Khách thơ khi nói lời thương
                    Là yêu cho hết không lường con tim..

                    *




                    #55
                      NGYEU 10.07.2006 21:33:10 (permalink)
                      0
                      TÓC EM VƯƠNG

                      Trên kệ gương tóc em vương
                      Những sợi tóc sâu tóc ngứa
                      Bên thềm cửa những sợi tóc ngứa tóc sâu
                      Vương từ mái đầu em một thời óng mượt.

                      Tình cờ thấy em chải lược
                      Cả búi tóc vương
                      Anh giật mình lòng trào những yêu thương
                      Thấy tóc em vương trên gối.

                      Lòng anh bối rối
                      Chợt nhận ra năm tháng dãi dầu
                      Cực nhọc gian nan vương bụi mái đầu
                      Tóc em rụng đâu phải là tóc sâu tóc ngứa.

                      Anh thẫn thờ nhìn ra bậc cửa
                      Vội vàng nhìn lại kệ gương
                      Gom những sợi tóc em lòng trĩu nặng yêu thương
                      Những sợi tóc cho chồng con - một gia đình yên ấm.

                      Thời gian trôi nhanh đến phũ phàng
                      Mà cuộc sống lại nhiều bề oan trái
                      Bao dông tố làm tóc em vương mãi
                      Lòng tự trách vô tình anh càng thấy thương em.

                      Nghĩa Tân, 28.10.1999
                      Đoàn Văn Nghiêu
                      #56
                        NGYEU 11.07.2006 00:08:56 (permalink)
                        0
                        CHIẾC GÁO DỪA

                        Tôi về thăm quê cũ
                        Ngày xưa
                        Mát một thời
                        Tuổi trẻ
                        Trốn mẹ
                        Tắm mưa.

                        Nhớ nội làm chiếc gáo dừa
                        Thả vào vại sành non màu đất
                        Bên gốc cau mập nhất
                        Hấng trời.

                        Gáo dừa nghiêng
                        Đỡ cơn khát một đời
                        Chiêm gặt tháng năm
                        Mùa gặt tháng mười
                        Mẹ mấy lần vá áo
                        Thương cho kiếp nghèo
                        Gáo dừa vẫn y nguyên.

                        Rồi hạ đốt đồng
                        Mưa vẫn nghủ quên
                        Vại sành ngả nghiêng
                        Gáo dừa nứt nẻ
                        Quầng thâm mắt mẹ
                        Đói
                        Nghèo
                        Khát
                        Khô.

                        Giờ mảnh gáo dừa vỡ mẹ đựng mấy hạt giống ngô
                        Cây cau gày khô
                        Vại sành rêu phủ
                        Cán gáo dừa buồn
                        Thương
                        Nhớ chủ
                        Xiên nghiêng bờ rào.

                        Mẹ nay tuổi đã cao
                        Nội thành người thiên cổ
                        Một mảnh gáo dừa vỡ
                        Găm lòng kẻ xa quê.

                        Thương yêu tôi tìm về
                        Nơi miền quê có mẹ
                        Nhớ lại thời trai trẻ
                        Trốn mẹ
                        Tắm mưa.
                        Còn đâu chiếc gáo dừa
                        Từng múc trời
                        Dội đất.

                        Kỷ niệm
                        Quê nghèo
                        Không bao giờ đánh mất
                        Như một mảnh gáo dừa găm sâu lòng đất
                        Một miền quê
                        Yêu thương.

                        Dịch Vọng, 10.07.06
                        Đoàn văn Nghiêu

                        #57
                          NGYEU 11.07.2006 09:17:19 (permalink)
                          0
                          ĐỢI CHỜ

                          Bình minh hồng tôi đã đợi chờ em
                          Đến trước cả mùa xuân khi đầu nhành nhú lộc
                          Khi hương sắc bừng lên từ đất
                          Rộn ràng chim hót lứu lo.

                          Ngoài bến sông khách đã xuống đò
                          Mưa nặng hạt trải dọc triền đê gió
                          Em có biết tôi vẫn còn đứng đó
                          Đợi chờ em.

                          Chẳng biết tự bao giờ tôi đứng đợi thành quen
                          Hoa đã nở cánh vương hồng mặt đất
                          Em sang ngang bóng dần xa khuất
                          Ngoảnh nhìn sông nước mênh mang.

                          Tôi vẫn đứng chờ vẫn biết uổng công
                          Hoàng hôn nhuốm đỏ triền sông vắng
                          Tôi vẫn đợi cả khi trời tắt nắng
                          Cả khi em vô tình tôi vẫn đợi cchờ em.

                          13.03.2001
                          Đoàn Văn Nghiêu
                          #58
                            songduy 11.07.2006 12:30:14 (permalink)
                            0
                            Nào có được đâu...


                            Nhủ lòng thôi đã chia xa
                            Những hạt nắng nhặt về ươm không hồng như trước
                            một chút ấm hòa vào làn nước
                            loãng rồi...

                            Nhủ lòng thôi thế là thôi
                            nốt nhạc cứ nở trong khuôn
                            nhưng chiếc đàn đã gãy
                            còn đâu mà gảy
                            trơ trọi những nốt nhạc riêng mình

                            Nhủ lòng thế nhưng nào có lặng thinh
                            Rễ thương yêu bám đầy trong hoang lạnh
                            những giá băng chỉ là né tránh
                            ngưng đọng nhất thời
                            tan chảy
                            xối cả vào tim

                            Nhủ lòng thế nhưng ta vẫn không tin
                            sự thật
                            bản tình ca dang dở
                            những nốt nhạc về trong méo mó
                            Nhủ lòng ta sẽ bỏ
                            Nhủ lòng ta sẽ không đợi không chờ
                            nào có được đâu...


                            SD



                            #59
                              NGYEU 11.07.2006 13:51:17 (permalink)
                              0


                              Trích đoạn: songduy



                              Nhủ lòng thế nhưng ta vẫn không tin
                              sự thật
                              bản tình ca dang dở
                              những nốt nhạc về trong méo mó
                              Nhủ lòng ta sẽ bỏ
                              Nhủ lòng ta sẽ không đợi không chờ
                              nào có được đâu...


                              SD



                              CỐ QUÊN

                              Thời gian nước chảy đã mòn
                              Vết thương sầu hận vẫn còn ngàn năm
                              Người đi chim cá biệt tăm
                              Mảnh tình vỡ vụn ai xăm cõi lòng
                              Trót tơ vương, bưởi đèo bòng
                              Muốn quên lại nhớ không đong cũng đầy
                              Tình người như thể gió mây
                              Trời đông nắng hạn, trời tây mưa rào
                              Thầm mong chỉ một ánh sao
                              Giữa mênh mông tối rớt vào lòng tôi
                              Sầu đông ao ước thế thôi
                              Thiên hà sao đã đổi ngôi lâu rồi
                              Chìm trong đêm tối ta ngồi
                              Ngóng người xưa cũ để rồi cố quên.

                              11.07.06
                              ĐVN
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 97 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 1446 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9