Trăng Quê và Các Bạn
Thay đổi trang: << < 282930 > | Trang 29 của 30 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 447 bài trong đề mục
Trăng Quê 28.11.2006 11:29:46 (permalink)
0
Mùa Hè ngắn ngủi
 
 
Có một ngày trời đẹp
Nắng vàng vương ngọn cây
Chích choè hót mê say
Nhà thơ nghe và viết

 
 
Nhưng cả hai không biết
Thời gian đâu có dừng
Cả mùa Thu ngập ngừng
Rồi mùa Đông bối rối...

 
 
Lời yêu không thể nói
Nên giận hờn vu vơ
Có còn trong câu thơ,
Một mùa Hè ngắn ngủi?

 
Trăng Quê
28.11.2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2006 13:45:37 bởi Trăng Quê >
Minh Tuấn 28.11.2006 20:51:48 (permalink)
0

Mùa Hè ngắn ngủi


Có một ngày trời đẹp
Nắng vàng vương ngọn cây
Chích choè hót mê say
Nhà thơ nghe và viết


Nhưng cả hai không biết
Thời gian đâu có dừng
Cả mùa Thu ngập ngừng
Rồi mùa Đông bối rối...


Lời yêu không thể nói
Nên giận hờn vu vơ
Có còn trong câu thơ,
Một mùa Hè ngắn ngủi?

Trăng Quê
28.11.2006

< Sửa đổi bởi: Trăng Quê -- 28.11.2006 12:45:37 >

_____________________________

 
           < tặng trăng quê đám bèo tây này để nhớ tuổi thơ nhé -hồi nhỏ nhà mình cũng có ao thả bèo  này -bây giờ  về mấy lần mà chẳng thấy nữa.cũng tiếc lắm tuổi thơ..hi >
 
 
 
 MƯA BỤI.
 
như bước chân quen lối
mắt thắm con đường xưa
ngọn nắng vàng như lửa
cho say giấc nồng trưa.
 
 sáng vui nghe chim hót
 tan trường đội nắng trưa
 chiều  thênh thanh vui đùa
 bên cánh diều mộng trẻ.
 
 thời gian trôi lặng lẽ
 hết thu ,rồi qua đông
 con tim bỗng lặng lẽ
 thương mưa bụi âm thầm.
 
 cơn mưa bụi đầu xuân
 lạnh rơi từ mái tóc
 đường trơn dăng khó nhọc
 bước chân gầy kiếm ăn.
 
 cơn mưa bụi hôm ấy
 trời chiều lạnh ngàn năm
 chắc lòng em cũng vậy
 khi bước chân theo chồng.
 
MINH TUẤN
 CHÚC VUI NHÉ TRĂNG QUÊ
 
Đuyên Hồng 28.11.2006 21:53:37 (permalink)
0

Trích đoạn: Trăng Quê

Mùa Hè ngắn ngủi
 
..........................
Lời yêu không thể nói
Nên giận hờn vu vơ
Có còn trong câu thơ,
Một mùa Hè ngắn ngủi?

 
Trăng Quê


Có Một Mùa
 
Có một mùa còn ở mãi trong ta
Khi hoa nở ngát trời đầy gió
Mùa hạ thắm, mùa nồng nàn hoa đỏ
Nhắc lại mình một thuở bên nhau…
 
Những vui  buồn đã lặn tận sâu
Trong ký ức chỉ còn lòng nhung nhớ
Ôi những mùa rực một trời phượng lửa
Tím một lời người hứa lúc chia ly…
 
Có những ngày trong sáng đến mê ly
Trang sách trắng trắng như tà áo trắng
Những khúc ca thanh cao thoáng đãng
Vang nụ cười rạng rỡ hồn nhiên…
 
Ta đã hứa cùng nhau, lời ước đầu tiên…
Rồi xa cách chia lìa trang sách
Áo em đen ta một lần trót nghịch
Ghi tên mình sau  lưng…
 
Có một mùa nghĩ lại cứ rưng rưng
Thương yêu thế chưa một lần dám gọi
Nhớ nhung quá mà sao không thể nói
Trói lòng mình từ ánh mắt tiễn đưa…
 
Người đã xa có còn nhớ ngày xưa
Mùa hạ sót trên khung trời một thưở
Mắt em mơ màng đốt cả đời rực lửa
Ta mang hoài theo những lời thơ…
 
Đuyên Hồng
 
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 04:25:17 bởi Viet duong nhan >
DUY GIANG 30.11.2006 17:56:46 (permalink)
0


 
 
TRĂNG...LƯỠI LIỀM.

đầu tuần trăng mới nhú
mảnh lưỡi liềm trăng non
như nét son ai vẽ
bờ môi cong mộng tròn

đi một tuần lại đến
theo tiếng gió đầu non
một mảnh trăng thơ bé
treo cành tre uốn vòm.

như lưng còng của mẹ
như chân mày mắt cha
trong cuộc đời gian khổ
chăm đàn con hiền hòa.

trăng thơ gọi mộng nhỏ
cho búp hoa mơ đầy
trăng chơi cùng em nhỏ
thoáng chốc rồi ngủ ngay

ơi một mảnh trăng gầy
nghiêng mơ như cánh võng
hình cong ôm thầm lặng
chờ bóng tròn tuổi son

trăng thắm với nước non
mộng tròn giọt sương sớm
cho mùa màng bận rộn
ngàn cây trái thơm ngon.


DUY GIANG.


 
em mới sửa lại -chị sửa hộ em ở trang10 <những tâm hồn thơ nhé > chị đọc có được không?
chúc chị vui nhiều


<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2006 17:58:31 bởi DUY GIANG >
Trăng Quê 01.12.2006 15:40:05 (permalink)
0
Bầu trời và Mặt đất
 
Anh lúc như biển cả
Dịu dàng như đêm đen
Lúc dữ dội hờn ghen
Âm thầm con sóng xoáy

 
 
Em lúc như con suối
Cùng dòng nước êm trôi
Lúc xao lòng bối rối
Ngắm mây hồng xa xôi
 
 
Như con nước đầy vơi
Thuỷ triều dâng rồi cạn
Như là cơn nắng hạn,
mưa rào mong gặp nhau
 
 
Anh là một vì sao
Suốt đời nhìn không nói
Bao giờ thì con suối
Đến gặp được biển khơi?
 
 
Đừng trách nữa em ơi!
Dẫu Tình yêu có thật
Bầu trơì và Mặt đất
Không bao giờ gần nhau!


Trăng Quê
1.12.2006
Trăng Quê 01.12.2006 16:07:29 (permalink)
0

Trích đoạn: DUY GIANG



 
 
TRĂNG LƯỠI LIỀM.

đầu tuần trăng mới nhú
mảnh lưỡi liềm trăng non
như nét son ai vẽ
bờ môi cong mọng tròn

đi một tuần lại đến
theo tiếng gió đầu non
một mảnh trăng thơ bé
treo cành tre uốn vòm.

như lưng còng của mẹ
như chân mày mắt cha
trong cuộc đời gian khổ
chăm đàn con hiền hòa.

ơi một mảnh trăng gầy
nghiêng mơ như cánh võng
hình cong ôm thầm lặng 
cho tròn lời ru con

trăng sáng cùng nước non
đọng tròn trong sương sớm
cho mùa màng bận rộn
ngàn cây trái thơm ngon.


DUY GIANG. 



Duy Giang à,
Chỉ có em mới đăng nhập để sửa thơ của em được thôi. Bài thơ của em có nhiều hình ảnh độc đáo tuy nhiên nên tránh lặp đi lặp lại những từ sau : thơ, mộng, mơ.
Trăng thắm thì nghe hơi lạ nên chị mạo muội đổi mấy từ nếu em không phật ý! Hì
Chúc ĐH, MT, DG và các bạn sáng tác vui vẻ nhé!
 
Trăng Quê
Trăng Quê 03.12.2006 17:18:48 (permalink)
0
Đồng xu may mắn
 
Một lần em có được đồng xu
Như báu vật, tình yêu nhỏ bé
Em ngu ngơ nghĩ mình có thể
Giữ đồng xu "ngoan" trong túi của mình!

 


Nhưng hôm nay em đã hiểu rồi...
Đồng xu luôn đi tìm chính nó
Không được đổi trao coi như vứt bỏ
Giá trị của đồng xu nằm ngoài túi cơ mà?


Vậy thì anh hãy cứ đi xa
Biết đâu sẽ có ngày quay lại
Và đừng buồn nếu thấy đồng tiền giấy
Vì túi sinh ra để đựng anh à


Cũng như đàn bà
sinh ra để
được yêu!

Trăng Quê

Repost
Trăng Quê 04.12.2006 23:52:06 (permalink)
0
DƯỚI TÁN BÀNG XƯA
 
Ta ngồi lại dưới gốc bàng cổ thụ
Tiếng ve kêu trong lòng đất âm thầm
Mười bảy năm để ve sầu lộn kiếp
Tiếng ve nào ta từ thuở mười lăm?
 
Sao gió bấc hờn ai mà thổi mãi?
Lạnh lắm bàng ơi, cho ta nép sau người
Ta ấm lại để cho bàng lạnh toát
Những mảng xù xì, nứt vỡ tả tơi…
 
Ta ngửa mặt: bạt ngàn trơi xám
Đâu tán bàng xanh? Đâu tán bàng xưa?
Ta hoảng hốt trước màu trời hốt hoảng
Vết thời gian day dứt đến không ngờ.
 
Đã cổ thụ mất rồi thơ ấu ạ
Mây già nua gió cũng thổi phều phào
Cùng một tuổi sao bang hiu quạnh thế?
Có một quả xanh cũng rụng tận nơi nào!
 
Chỉ còn lại dăm lá bàng ối đỏ
Ta về đây tóc ta trắng nhiều rồi
Có xanh lại một trời xanh tuổi nhỏ
Đến bao giờ? Ta khóc mất bàng ơi!
 
Hoàng Đình Quang
Thái Nguyên mùa đông năm 1994
 
Chào hai tỷ Bảy và Huyền Băng cùng các anh Phương, MT, Nghiêu, HBĐ và các bạn! Đây là bài thơ của anh HĐQ đã viết cách đây 12 năm và hôm nay được nhạc sỹ Minh Thu phổ nhạc và hát với chính cây đàn của anh. Đã lâu lắm rồi TQ không được nghe bài hát tiếng Việt nào xúc động vậy. Bài hát này dành cho những người xa quê nhớ về tán bàng của tuổi thơ, về những năm tháng trên quê hương nghèo khó...
 
TQ muốn mời các chị và các bạn nghe bài hát ở đưòng link này khi nhìn thấy đám bèo sen mà anh MT gửi tặng cho TQ!
 
http://blogtiengviet.net/hdq/2006/12/04/title_498#comments
 
Thân mến!
NGYEU 05.12.2006 10:53:44 (permalink)
0

Trích đoạn: Trăng Quê

DƯỚI TÁN BÀNG XƯA
 
Ta ngồi lại dưới gốc bàng cổ thụ
Tiếng ve kêu trong lòng đất âm thầm
Mười bảy năm để ve sầu lộn kiếp
Tiếng ve nào ta từ thuở mười lăm?

Sao gió bấc hờn ai mà thổi mãi?
Lạnh lắm bàng ơi, cho ta nép sau người
Ta ấm lại để cho bàng lạnh toát
Những mảng xù xì, nứt vỡ tả tơi…

Ta ngửa mặt: bạt ngàn trơi xám
Đâu tán bàng xanh? Đâu tán bàng xưa?
Ta hoảng hốt trước màu trời hốt hoảng
Vết thời gian day dứt đến không ngờ.

Đã cổ thụ mất rồi thơ ấu ạ
Mây già nua gió cũng thổi phều phào
Cùng một tuổi sao bang hiu quạnh thế?
Có một quả xanh cũng rụng tận nơi nào!

Chỉ còn lại dăm lá bàng ối đỏ
Ta về đây tóc ta trắng nhiều rồi
Có xanh lại một trời xanh tuổi nhỏ
Đến bao giờ? Ta khóc mất bàng ơi!

Hoàng Đình Quang
Thái Nguyên mùa đông năm 1994
 
Chào hai tỷ Bảy và Huyền Băng cùng các anh Phương, MT, Nghiêu, HBĐ và các bạn! Đây là bài thơ của anh HĐQ đã viết cách đây 12 năm và hôm nay được nhạc sỹ Minh Thu phổ nhạc và hát với chính cây đàn của anh. Đã lâu lắm rồi TQ không được nghe bài hát tiếng Việt nào xúc động vậy. Bài hát này dành cho những người xa quê nhớ về tán bàng của tuổi thơ, về những năm tháng trên quê hương nghèo khó...
 
TQ muốn mời các chị và các bạn nghe bài hát ở đưòng link này khi nhìn thấy đám bèo sen mà anh MT gửi tặng cho TQ!
 
http://blogtiengviet.net/hdq/2006/12/04/title_498#comments

Thân mến!

 
Cảm ơn TQ đã cho cơ hội để giao lưu học hỏi mở rộng tầm mắt với bạn bè thi ca qua những tác phẩm thơ nhạc hay.
Thân mến
ĐVN
Trăng Quê 08.12.2006 21:09:32 (permalink)
0
Điệu múa của Trăng
 

 
em và Anh
hai đứa cùng
lãng mạn...

 
 
Nên víu
sao trời
làm đom đóm
chơi chung
 
Cha mẹ cho em
tên của vầng trăng
Vũ điệu màn đêm,
anh gọi em Nguyệt Vũ


Em khúc khích ... hâm,
- Trăng mà biết múa

Anh khì...khì
- Trăng múa mới lung linh


Em kể nhiều về luỹ tre xanh
Rằm mùa gặt trăng vàng như hạt lúa
Thôn nữ gánh về làng dáng mềm như lụa
Đẹp diệu kỳ vũ điệu cánh đồng trăng


Em yêu dòng sông
yêu tia nắng trong lành
Yêu mùi đất nồng
mùi rơm thơm mới gặt


Anh mang cả bầu trời trong vắt
Trải nắng vàng trên đồng ruộng ngát xanh


Nơi sương mai buổi sớm long lanh
Đọng hoa cau đêm, tiếng kêu của dế
Ánh trăng hiền và đêm thu dịu nhẹ
Cánh đồng làng, vũ khúc lướt chân em!

 
Trăng Quê
 
Have A Nice Weekend!

<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2006 23:46:02 bởi Trăng Quê >
Trăng Quê 09.12.2006 07:56:55 (permalink)
0
Nhớ
 
Đêm đêm
Người đàn ông
mặc áo xanh

ngồi bên khung cửa sổ

 
 

Gương mặt ưu tư
Ánh mắt buồn
và nhớ

 
Em lặng nhìn anh
nghe tim mình đập rõ


Đêm đêm
gió mang theo từng hơi thở
Sao anh không đến bên
người tình nhỏ
của anh?


Đêm đêm
những giọt sưong long lanh
những tâm hồn hoang vắng
những con tim buốt lạnh


Có thể ngày mai sẽ là một ngày đầy nắng
Bởi đêm dài nỗi nhớ cứ vây quanh



Đêm đêm
em muốn nhón nhẹ chân
Quàng tay vào cổ anh được chứ?
Ôm trọn gương mặt anh
ấm áp ngàn giọt nhớ
Nụ hôn dài ngọt tới tận ban mai...

Trăng Quê
9.12.2006

Have A nice Weekend!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 21:55:26 bởi Trăng Quê >
Trăng Quê 09.12.2006 12:05:49 (permalink)
0

Viết tặng người tình của Boris Pasternak
 
Người đàn bà
yếu mềm
và đắm đuối

 
 
Chỉ biết yêu
bằng cả
trái tim mình
 
 
Nàng đã ngồi hàng giờ lặng lẽ
Mặc tuyết rơi trên ghế đá u buồn
Thư anh viết khi về nơi xa lắm
Em âm thầm từng phút chết … trong tim
 
 
Ở phía trong khung cửa lặng im
Anh vật vã trong tay thần chết
Ở bên ngoài mưa gào bão tuyết
Em xé lòng nước mắt đóng thành băng
 
 
Một cuộc tình không phải gió và trăng
Lỗi tại ai khi quen nhau quá muộn
Tình yêu, khổ đau hay là số phận
Dẫu thế nào em đã có được anh
 
 
Tình yêu cho em trái cấm ngọt lành
Dù đắng cay, đoạ đày nơi tù ngục
Tim cháy bỏng và em hạnh phúc
Như bùa mê, say đắm cuồng điên...
 
 
Em yêu anh bởi anh chính là anh
Chứ không yêu một nhà thơ vĩ đại
Trái đất này những vòng quay tròn mãi
Để yêu người và cũng được người yêu.
 
 
Cay đắng đơn côi trong một buổi chiều
Đọc thư anh thay lời tiễn biệt :"
- Olga ơi tình yêu không thể chết
Anh nguyện cầu ngàn lần nữa yêu Em!"

 
Trăng Quê
09.12.2006
DUY GIANG 10.12.2006 16:28:34 (permalink)
0

Nhớ

Đêm đêm
Người đàn ông
mặc áo xanh
ngồi bên khung cửa sổ



Gương mặt ưu tư
Ánh mắt buồn
và nhớ


Em lặng nhìn anh
nghe tim mình đập rõ


Đêm đêm
gió mang theo từng hơi thở
Sao anh không đến bên
người tình nhỏ
của anh?


Đêm đêm
những giọt sưong long lanh
những tâm hồn hoang vắng
những con tim buốt lạnh


Có thể ngày mai sẽ là một ngày đầy nắng
Bởi đêm dài nỗi nhớ cứ vây quanh


Đêm đêm
em muốn nhón nhẹ chân
Quàng tay vào cổ anh được chứ?
Ôm trọn gương mặt anh
ấm áp ngàn giọt nhớ
Nụ hôn dài ngọt tới tận ban mai...

Trăng Quê
9.12.2006

Have A nice Weekend!


 NỖI NHỚ.
 
đêm cách xa  buông trong thầm lặng
con tim mình trò chuyện với màn đêm
buồn xảy ra trong nỗi nhớ hằng đêm
anh không biết đặt tên cho nỗi nhớ.
 
chỉ biết tâm hồn luôn đong đầy trăn trở
gặp gió về bỗng nhớ tóc em bay
gặp vầng trăng bỗng thương dáng em gầy
chỉ ngày tháng là chép đầy nhật ký.
 
khung cửa sổ lạnh dâng đầy ủy mị
mắt em tìm tri kỷ của ngàn sao
bóng thân thương tìm lại ở chốn nào
phải đang lẫn trong sao mai hò hẹn.
 
giọt sương rơi trên lá rất nhẹ
em vẫn nhận ra dù bước gió khẽ khàng
bởi tâm hồn đang tìm bóng Thu tan
những lay lắt em dễ dàng cảm nhận.
 
nỗi nhớ hai nơi đều dệt trong thầm lặng
chẳng có tên đành cảm nhận theo mùa.
như ngàn sao hay vạn giọt nước mưa
giống hệt nhau cả vui đùa ngày tháng.
 
chẳng đặt tên...cho nhớ thêm lãng mạn
nỗi nhớ em tên sẽ đặt hình anh
góc trời xa khi nỗi nhớ viết thành
anh cũng khắc là tên em...Nỗi nhớ.
 
DUY GIANG.
 
TQ UI...EM CÁM ƠN CHỊ NHÉ.em sửa rồi.cám ơn chị đã phân tích với em.
em vào thấy bài thơ hay quá...họa vui với chị nhé.
 chúc chị và gia đình vui và khỏe -NOEN có nhiều quà...
 
 
 
 
 
 
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2006 16:30:13 bởi DUY GIANG >
Trăng Quê 11.12.2006 10:00:47 (permalink)
0
GIẤC MƠ
 
Đêm qua Sao nằm mơ
Nói chị Hằng nhớ Cuội
Cuội đỏ mặt bối rối
- Tôi có biết gì đâu?
 
Nói rồi chay ra sau
Dưới gốc đa ngẫm nghĩ
Sao mình xa nhà nhỉ?
Sao mình lên tới đây?
 
Cô Gió và nàng Mây
Nhìn Cuội cười rồi nói
 
- Cuội đổi cả trần giới
Để trọn đời bên Trăng!

Trăng Quê
Repost
 
Chào Duy Giang,
Cảm ơn em đã ghé qua và họa thơ.
Thật ra cái lỗi dùng từ lặp đi lặp lại trong một bài thơ cũng là lỗi thường gặp của chị. Các bạn góp ý cho rồi thì mình chú ý hơn một chút...là ổn thôi.
 
Chúc các bạn một tuần làm việc vui vẻ!
Thân mến!
Nguyên Đỗ 12.12.2006 13:49:57 (permalink)
0

 
Cẩm Chướng & Trăng Quê
 
 
Đây bình hoa cẩm chướng
Trao tặng chị Trăng Quê
Thay vì nhành hoa phượng
Nhớ lại những tháng hè
 
Ban ngày lo tài chính
Về đêm viết văn thơ
Những bản dịch rất chỉnh
Hay ngồi chơi mộng mơ
 
Ánh trăng đêm nay sáng
Vành vạnh  mảnh trăng quê
Cho người thơ lãng mạn
Viết từng câu hẹn thề
 
Trăng Quê và cẩm chướng
Đêm ngày môi nở hoa
Những cánh hoa lý tưởng
Cùng ánh trăng hiền hòa
 
Nguyên Đỗ
 
 
Thay đổi trang: << < 282930 > | Trang 29 của 30 trang, bài viết từ 421 đến 435 trên tổng số 447 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9