CHO MÙA THU TỚI
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 30 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 448 bài trong đề mục
Minh Tuấn 29.10.2006 16:43:35 (permalink)
0
TRĂN TRỞ...ĐÊM ĐÔNG.

bước khuya nặng theo vòng nỗi nhớ
góc sầu riêng thầm trách hẹn ai
bận đi đâu để anh đứng ngóng hoài.
đêm cuối bước...lòng đã phai hồi hộp.

từ nơi xa vang tiếng rao yếu ớt
của đứa trẻ quê đi bán bánh mỳ khuya
dáng còm nhom- trong manh áo mỏng thưa
mời mua bánh nơi gió lùa bốn ngã.

mua một chiếc cho tấm lòng thanh thản
tôi hỏi em quê quán ở nơi nào
nó chớp mắt rồi khẽ nói như rao
quê cháu ở chốn nào...cũng vậy...

sống riêng mình thì cháu không khổ vậy
còn trên vai em nhỏ cháu trông chờ
bố bỏ mẹ đi tìm chốn mộng mơ
để cõi khổ... chất nặng bờ vai nhỏ.

mẹ buồn hận... ra đi mùa trở gió
để bơ vơ quấn chặt lũ con mình.
một chữ tình... để dang dở cõi sinh
trong côi cút... cháu một mình vác nặng.

nuôi các em... cháu yêu những ngày nắng
sợ rét lòng cháu đâu thích mùa đông
nhìn trăng sao - cháu khấn nguyện trời thương
cho sức khỏe để quen sương sầu ,gió lạnh.

ba cháu đi-như chim trời mất bóng
mặc bão dông vùi dập máu của mình.
mặc mưa đời tơi tả dáng nhân xinh
mặc lệ chảy trên con mình quắn quại...

thế gian ơi... đâu là nhân là ái
mẹ cha ơi ! đâu là ngãi là tình
cuộc đời ơi... đâu là kiếp nhân sinh.
tuổi còn nhỏ phải cực hình...kiếm sống.

em chào tôi... khuất chìm trong tuyệt vọng
bước chân côi lại cất giọng oán hồn.
bánh mỳ đây...bánh mới nóng hổi đây.
nhưng người bán... tâm hồn đã nguội lạnh.

MINH TUẤN...

R

TẶNG mấy em bán bánh mỳ khuya -trên các ngã đường khuya HÀ NỘI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2006 23:54:05 bởi Viet duong nhan >
DUY GIANG 29.10.2006 21:59:12 (permalink)
0




DÒNG ĐỜI...ĐEN TRẮNG


bước đông phơi lạnh giá
dải sầu khắp gần xa
mái nhà không yên ấm
khổ con thơ -mẹ già...

khi chung tình bến cũ
bỏ mặc con xót xa
vợ hiền đâu mang tội
hận đời...lìa xác hoa.

đời ơi...tình có ngọt
khi phụ ngãi tham vàng
tình ơi...liệu hạnh phúc
trong con người dối gian.

buồn không ôm trọn nỗi
dải làm chi điêu tàn
để giống nòi khốn đốn
khổ mấy đứa con mang.

sau này khi bước cuối
lúc sức lực hơi tàn
có mạnh mồm trăng trối
dặn con...ở trấn gian.

những đứa con bạc phận
sinh nhầm chốn đa đoan
để cho đời nhỏ lệ
trách tình thâm...bạo tàn.

tình đầu hay tình cuối
chớ nên sống dối gian
gieo khổ cho người khác
nhân gian ơi chớ làm

DUY GIANG/

Ở đời vẫn còn nhiều TRẦN SI MỸ ,tham vàng phụ ngãi mà...
chúc bạn vui...bài thơ BÙN QUÁ NÈ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2006 23:05:53 bởi DUY GIANG >
Minh Tuấn 30.10.2006 17:23:28 (permalink)
0

KHÚC TƠ LÒNG.

đã biết dòng đời đen trắng
làm kiếp người đành đeo mang
đã biết chung dòng máu thắm
thân trong máu đỏ da vàng .

quê hương mỗi người chỉ một
như con kết tự tình đan.
bước đời dẫu bao chúng bạn
mẹ cha chỉ một nghĩa vàng.

thế gian vẫn còn trăn trở
tình nghĩa vẫn còn dối gian
bởi người lòng còn ham muốn.
giàu sang bất nghĩa...vẫn làm.

thấy đời trôi trong dòng tủi
chuông chùa thả sông miên man
thấy trẻ cô đơn không chốn
tiếng than tim thắt lòng vàng.

hỏi những mái đầu xanh thắm
mẹ già trông đợi có ngoan ?
hỏi những mẹ cha trung tuổi
con thơ đói khổ có cam ?

bầu trời xanh ngàn mộng thắm
đừng quên mảnh vườn trần gian
để cho sầu đông bước tới
cây khô lá rụng hoang tàn

MINH TUẤN

CÁM ƠN NHÌU NHÈ DUY GIANG.
cuộc đời là vậy mà...buồn lắm vui nhiều.../
Minh Tuấn 02.11.2006 17:17:26 (permalink)
0


CON ĐƯỜNG XƯA

con đường xưa thân thuộc
dấu bước chân tuổi thơ
đời học trò tinh nghịch
ngày đêm chỉ thích đùa.

buổi sáng thì đến lớp
trưa về chung tắm sông
chiều ra sân chơi bóng
tối loanh quanh ổi hồng...

những cây quả ven ngõ
mắt đếm được mùi hương
tai nghe thấy quả chín
chân tay muốn dạo vườn.

một thời gian quậy phá
chẳng phải là gian tham
cũng bởi lòng kích động
muốn thử tính chịu cam.

thời gian đưa chân bước
thoắt tới tuổi đàng hoàng
học thói quen người lớn
ghét nhất thói gian tham.

bạn bè giờ gặp lại
cười vui nói chuyện xưa
một thời làm quỉ nhỏ
thoáng tiếc con đường xưa.

MINH TUẤN


CÔ ĐƠN đọc bài này cho đỡ tủi nhé....nhớ ngoại luôn là ký ức đẹp...song dễ tủi lắm phải không vì con người ai cũng yêu ngoại và yêu mẹ nhất nà...chúc bạn vui
Minh Tuấn 03.11.2006 19:45:58 (permalink)
0


ĐÀO MUỘN -THÁNG BA

tháng ba đào mới ra hoa
xung quanh vườn cũ la đà lá xanh
đào phai thoáng nở trên cành
nàng BÂN dấu mộng chờ anh chậm về.

thương người bước cách xa quê
giao thừa chẳng kịp bước về đón xuân
nên hoa dấu góc hương thầm
chờ người năm cũ ngắm xuân cuối mùa.

hàng cau ấp bẹ hoa thưa
hương cau thoảng gió vui mùa ấm sương
hoa nhãn cánh rụng quanh vườn
hương thơm ong bướm vần vương tối ngày.

nắng trưa đã nhấc cao mây
gió chiều đã biết xếp đầy tiếng chim.
mây chiều ngác ngơ ngắm nhìn
hoa đào đỏ má lặng im giữa vườn.

chân đi một nhớ mười thương
cỏ hoa lối cũ mảnh vườn tâm tư
tình xa gói vạn lời từ
ảnh đem theo ngắm...xuân thu đỡ buồn.

MINH TUẤN
Minh Tuấn 05.11.2006 23:27:15 (permalink)
0

Đêm Đầu Đông

Đêm đầu đông mây mù giăng phủ
Gió thét gào như xé nát trời đêm
Cuốn trôi theo từng chiếc lá im lìm
Như đùa giỡn với cành cây trơ trọi

Gió đông ơi ! Xin cho tôi nhắn gởi
Tình cãm chân thành của trái tim tôi
Hảy mang theo về tận phía chân trời
Cho vơi bớt nỗi niềm buồn tủi

Hoa tuyết rơi như những bàn tay vẫy gọi
Che kín khung trời như đau khỗ của lòng tôi
Tôi cô đơn trong đêm tối không người
Như cánh én mang tin xuân không mõi

Người đã đi mà tôi vẫn còn chờ đợi
Đau khỗ lạc loài trong cô quạnh của thời gian
Chỉ có vầng trăng lạnh giá với mây ngàn
Đã bầu bạn với tôi khi mùa thu tới

Tuyết đầu đông đẩy tàn thu qua vội
Nhu vô tình đã trúc được nỗi niềm đau
Nơi phương xa …Ai có nhớ về nhau ?
Người cô lẻ trong nỗi sầu Tuyết phủ



TÂM SỰ ĐÊM ĐÔNG.

trời tối rồi anh có buồn không
khi tinh tú không còn đứng đợi
ngọn gió ướp lạnh trong hơi thổi
trải cô đơn trong vạn nỗi âm thầm

trời khuya rồi sao anh vẫn lặng câm
ngồi hút thuốc trong âm thầm sầu muộn
ti vi mở sao không vặn lên tiếng
mắt vô hồn tìm lặng khoảng mênh mông.

một mùa thu qua mang nỗi âm thầm
anh trăn trở bên mùa đông đơn lẻ
muôn nỗi nhớ cùng màn đêm rằng xé
gió ngoài hiên rất khỏe tiếng gào.

nhìn bầu trời chẳng thấy bóng trăng sao
nhìn hướng cũ biết nơi nào đất mẹ
nơi cất dấu một con tim nhỏ bé
vẫn âm thầm san xẻ nhớ...xa xôi.

gần sáng rồi giấc ngủ chẳng tới nơi
đôi mắt vẫn tìm khoảng trời cõi thực
ai cho tôi...một giấc mơ hạnh phúc
để lạnh tan theo trong giấc ngủ dâng đầy.

và giờ này em hãy ngắm áng mây
màu mây xám ở chốn này sầu tủi
trôi về phương nam làm cơn mưa bụi
giọt mưa phùn... trơn lạnh lối em đi

một nỗi buồn hai khoảng cách cùng ghi
hai con tim nói điều gì cũng hiểu
hai nhớ mong để tâm hồn mãi thiếu
chút hương yêu trong mùa lạnh đáng nguyền.


MINH TUẤN

CHÚC BẠN VUI NHÉ CÔ ĐƠN
Minh Tuấn 07.11.2006 01:53:36 (permalink)
0


HOA ĐÊM.

là hoa sao nở về đêm
một mình chẳng tủi trong đêm một mình.
hay là những cánh Tiên xinh
chờ đêm mới xuống tâm tình trần gian
làm cho bao kẻ mơ màng
đợi trông hoa nở mênh mang dịu dàng
trắng trong từng nét hồng nhan
nhụy như muôn ngón tay vàng búp thon.

quỳnh đêm càng ngắm càng mòn
đến khi hoa héo chẳng còn ánh trăng
dáng tươi như thể con tằm
hình hài ủ rũ như trăng mất mùa
sắc đâu có kém có thua
vì sao thân phải trái mùa khoe hương
dòng đời nghĩ cũng thất thường
trắng đen lẫn lộn...trăm đường giăng tơ

quỳnh ơi hãy tỉnh cơn mơ
bầu trời không đón lại chờ trăng lên.

MINH TUẤN
Minh Tuấn 09.11.2006 00:48:05 (permalink)
0


HOÀNG HÔN

hoàng hôn thức dậy
cảnh cũng im lìm
đêm còn lưu luyến
nghe chuyện thần tiên.

hoàng hôn mặt biển
mùa hạ đang lên
khi cơn gió ngủ
biển trông dịu êm.

cuộc đời khát vọng
được vui triền miên
như ngàn năm sáng
trăng quê dịu hiền.

mùa đông quê lạ
cũng có trăng lên
lẫn trong mặt tuyết
lạnh băng con tim.

bước chân có vội
cũng để dấu chân
lòng buồn có dấu
lạnh càng chất băng

nửa trời quê cũ
gió cũng lạnh lòng
thầm mong xuân tới
hoàng hôn mùa xuân.

MINH TUẤN

CÔ ĐƠN mùa thu buồn quá phải không...?lá vàng ánh trăng và...thơ mùa thu nữa..thật là tuyệt..chúc bạn vui
Minh Tuấn 09.11.2006 19:28:19 (permalink)
0


HOA MONG MANH

trên mọi nẻo bước chân anh gặp
loại hoa nào cũng dào dạt sắc hương
dẫu hồn hoang mọc ở ven đường
nhưng nét đẹp vẫn say đường ong bướm.

hoa e ấp những niềm riêng mộng tưởng
mơ cõi thiên đường được làm chúa các loài hoa
hay đơn giản chỉ một chút kiêu sa
cho nắng rạng những sợi nhòa hương mật.

loại hoa hồng cánh nhung trong thổn thức
hoa đào tươi như thúc dục gọi xuân về
hoa mua trắng sự sống nơi đồi quê
hoa rau muống như lời thề tình biển.

có loài hoa người gặp thêm lưu luyến
là hoa em -chúa của tất cả muôn hoa
hoa biết nói bằng tình cảm chan hòa
hoa biết cười với bao la vũ trụ

bông hoa sắc bốn mùa thắm nở
dẫu trong lòng có chất nỗi buồn riêng
dẫu trong tim có nhớ bóng chung nguyền
lệ thầm nhỏ như giọt sương đêm trắng.

bước anh đi gặp những ngày không nắng
thoáng góc buồn lại thầm lặng nhớ em
để con tim tìm kỷ niệm thân quen
trong màu tím thủy chung niềm mong đợi.

gió đã gửi biết bao lời hứa hẹn
mây đã đem bao mộng ước cuộc đời
thơ đã gieo bao ngàn ý đầy vơi
theo bốn mùa để kết thành năm nhớ.

dẫu mong manh như loài hoa muôn thuở
sắc màu tươi rạng rỡ hiến dâng đời
dẫu tình buồn dệt vài năm thương nhớ
vải chung đôi bền chặt mộng lứa đôi.

MINH TUẤN
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2006 19:32:20 bởi Minh Tuấn >
DUY GIANG 10.11.2006 02:27:44 (permalink)
0




MONG MANH

hoa mong manh cánh mỏng
người mong manh cuộc đời
gió mong manh nỗi nhớ
mây mong manh đầy vơi.

người ơi cho tôi hỏi
đời mong manh từ đâu
có phải từ tim thắm
chân thành trong tình sâu.

còn hoa sao cánh mỏng
có phải sợ gió dông
nếu hoa trong tủ kính
chắc đâu ngại gió lồng.

còn mây trôi tan tác
lúc đầy nơi núi đông
đến chiều cơn gió tạt
lại vơi theo nước dòng.

mong manh có phải thế
nên tình cũng long đong
dở dang bao người khóc
ngàn thơ...nhỏ lệ dòng.


DUY GIANG

CHÚC VUI NHA huynh ơi
Minh Tuấn 11.11.2006 00:04:40 (permalink)
0


hoàng tử ếch...?

có phải trong thần thoại
hoàng tử làm ếch xanh
bơi trong đầm sen vắng
đùa vui với thiên thần.

bao nhiêu mộng huyền ảo
dấu trong tấm da xanh
bao nhiêu niềm khao khát
trên đôi cánh mong manh

MINH TUẤN

CÁM ƠN nhé DUY GIANG/
tranh thật tuyêt vời
Minh Tuấn 11.11.2006 20:54:18 (permalink)
0


THUNG LŨNG BUỒN.

hết mưa rồi thung lũng lại vơi
nước đã rút khoảng trời thu hẹp mãi
căn nhà nhỏ như đang buồn tê tái
nước đi đâu để ngắn lại bước thuyền.

nhớ mùa về con nước mãi đầy lên
nước mênh mang bóng con thuyền bé nhỏ
trăng mùa thu vẫn ra hồ với gió
ngó dòng trong của thung lũng xếp thành.

quê hương nghèo.bến nước cũng mong manh
vẫn hoang sơ trong những mùa nước đổ
các bờ chắnnhững khi nước đầy bị vỡ
lũ dâng lên gieo khổ đói nghèo.

mùa đông về trong lạnh buốt hanh heo
không thấy bóng của tay chèo bắt cá
chỉ có gió của đồi cây êm ả
ru khúc mùa đông nứt nẻ với cây vườn.


thung lũng buồn đếm nhớ trong mùa đông
con nước cạn khát khao dòng nước lớn
thuyền đìu hiu mơ giấc đầy sóng lượn.
người đi đâu...cả bốn hướng mãi tìm.

MINH TUẤN
Minh Tuấn 12.11.2006 20:54:36 (permalink)
0
TIẾNG GIÓ ĐÔNG.

tiếng gió gào heo hút góc trời đêm
cây khô gãy tiếng kêu rền răng rắc
gió đông ơi sao làm cô đơn trằn trọc
nhớ góc buồn thầm lặng chốn trời xa.

nhớ ngày nào trong cơn bão đi qua
để xơ xác bao mái nhà đổ nát
con người quằn lưng mệt mỏi phờ phạc
hết làm mùa -lại dông bão bôn ba.

cơn gió nặng vác theo nguồn nước biển
làm mưa trơn buông lạnh khắp mọi miền
và chẳng còn những khúc nhạc trong đêm
côn trùng trốn bỏ tiếng rền đêm vắng.

đêm mưa đông tâm hồn đan thầm nặng
tiếng lòng riêng làm khắc khoải ưu phiền
mấy vần thơ len lỏi trong ý riêng
nhớ heo may hút heo miền thương nhớ.

gió đông ơi xin mang đi trăn trở
để cho tôi một chút ngủ êm lòng
gió nói gì mà gào...mãi không xong
tiếng lạnh buốt của những dòng băng giá.

cơn gió nói..ở góc trời xa lạ
làm cho ta lạnh quá một góc đời
ước khi nào về bến cũ xa xôi
không còn cảnh một góc trời cô lẻ.

MINH TUẤN


r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2006 15:40:50 bởi Huyền Băng >
Minh Tuấn 15.11.2006 20:55:38 (permalink)
0

XÔN XAO VỀ QUÊ ĂN TẾT.

đông sang đã kể xuân tươi
hoa đào thắm nở sắc cười mắt môi.
nỗi buồn đong đứng đong ngồi
tâm hồn viễn xứ chẳng vơi nỗi lòng.

kẻ thì dừng bước hỏi thăm
kẻ thì điện réo đang nằm im tin
cũng vì hỏi chuyện đi tìm
mùa xuân ở lại.hay nên về nhà.

đông còn mới tới chưa qua
xuân còn ở tận phương xa chưa về
tuyết còn chưa phủ đã mê
hoa đào với nắng bốn bề én chao.

nhưng CHỢ trời vẫn xôn xao
tình quê chốn ấy ồn ào thật vui
gió mang theo lạnh bùi ngùi
bụi mưa làm lấm niềm vui trên đường.

quê hương chen xếp nhớ thương
người mong con đợi bước đường người đi
chuẩn bị tết sẽ làm gì
cho nhà vui vẻ xuân đi lại về...

xôn xao như tỉnh như mê
chung riêng đều nghĩ lối thề với xuân
ồn ào một góc xa gần
quanh năm vất vả cho lần về quê...


MINH TUẤN

Minh Tuấn 16.11.2006 22:56:49 (permalink)
0
TIẾNG LÒNG...QUA PHÔN.

lời em tâm sự nhẹ nhàng
nghe xong để nhớ nặng mang khoảng trời
tạm dừng cuộc gọi em ơi
để cho anh đỡ thấy đời chênh vênh.

chẳng phải vượt thác qua ghềnh
nhưng sao anh thấy lênh đênh đứng ngồi.
không hẹn đỡ chút chơi vơi
chờ chuông ai réo...nụ cười cũng mong.

một phút đỡ nguội nhớ lòng
để bao ngày nhớ cùng mong xum vầy
ước xa mộng thắm cùng xây
thì ta cũng gắng làm ngày -nhớ đêm.

cố kìm những nỗi thân quen
con tim dấu giọt lệ hoen góc buồn.
bên thềm đếm giọt trăng buông
đường xưa đếm khúc gió buồn vu vơ.

tiếng lòng dệt ý vần thơ
trời riêng chỉ ngắm trăng mờ cuối thu
câu hẹn đã sắc nghĩa từ
trăng xưa dẫu lẻ -mãi như buổi đầu.

mãi mơ màu trắng hoa cau
mãi yêu xanh thắm giàn trầu đợi duyên
lòng thương dẫu cách mấy miền
tình riêng sẽ vẹn mộng liền cánh chim

MINH TUẤN
Thay đổi trang: << < 131415 > >> | Trang 15 của 30 trang, bài viết từ 211 đến 225 trên tổng số 448 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9