CHO MÙA THU TỚI
Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 30 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 448 bài trong đề mục
Minh Tuấn 01.12.2006 15:21:07 (permalink)
0
 
 TÌNH CÔ...HÀNG XÓM
 
 
 sầu rượu uống mãi không say
 phải chăng còn tiếc những ngày yêu thương
mộng xưa in dấu mặt đường
bây giờ lá phủ tìm thương nơi nào?
 dáng người ví thể trăng sao bước đi để nhớ  tràn vào bóng đêmnằm nghe ngọn gió cuối thềmvi vu kể chuyện người bên  xóm giềng nhớ dâng một khoảng trời riêngsầu  vương đáy ,mắt nỗi niềm thơ ngâytình đầu đã hẹn tháng ngàybước đi để lạnh bàn tay đếm sầu biết tìm hơi ấm nơi đâumùa thu đã hết để sầu mênh môngbạn bè người đã qua sônghọ vui như  sáo sổ lồng véo von. đường xưa  em đợi mỏi mòntrăng xưa đã gửi cuối non cho ngườimùa xuân mong cảnh hoa tươicho chim liền cánh chung trời ước mơ. MINH TUẤN 
#241
    Đuyên Hồng 01.12.2006 15:40:37 (permalink)
    0
    Cô hàng xóm
     
    Năm xưa hai đứa gần nhau
    Tắm sông lột áo nhảy ào mà vui
    Dè đâu khi lớn khôn rồi
    Gặp: em thèn thẹn, mặt tôi đỏ bừng…
     
    Nhà anh có cây lộc vừng
    Mỗi ngày hoa rụng ra vườn nhặt hoa
    Xâu thành chuỗi đỏ mượt mà
    Giả trò đám cưới em là cô dâu…
     
    Ngày xưa mình thích cưỡi trâu
    Làm ngựa đánh trận  bỗng đâu chuốc thù
    Em thua ngồi khóc hu hu
    Ta đành mất túi bỏng ngô dỗ dành…
     
    Trao anh mấy trái ổi xanh
    Thương em chỉ có hoa chanh làm quà
    Từ ngày nàng học trường xa
    Ta ngồi ngắt đám rễ đa đếm buồn…
     
    Hôm nay lòng đổ mưa tuôn
    Nàng về mời lễ kết hôn trên thành…
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2006 21:30:21 bởi Đuyên Hồng >
    #242
      Minh Tuấn 01.12.2006 15:58:35 (permalink)
      0
       TRÁCH GIÓ ĐÔNG.
       
      gió đến tự nơi nào
      bước chân mang giá lạnh
      khi biển Đông còn ấm
      sao gió  vội xót xa.
       
      bao vần thơ còn tiếc
      với mùa thu ngàn hoa
      mảnh trăng còn mơ ngủ
      với trần gian hiền hoà.
       
      buổi chia tay lưu luyến
      kẻ ở tiễn người xa
      hai con tim bịn rịn
      trong lời hứa  lệ nhoà.
       
      sao gió vội cay nghiệt
      thổi rối tóc em ta
      làm vai gầy run rẩy
      vòng ôm chẳng muốn xa.
       
      cảnh buồn dâng héo hắt
      chẳng có nắng và hoa
      trách ngọn gió đơn độc
      lạnh dăng khắp nẻo xa.
       
      MINH TUẤN
       
      r

       
       
       
       
       
       





      <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2006 11:23:09 bởi Huyền Băng >
      #243
        Minh Tuấn 02.12.2006 20:57:16 (permalink)
        0

         
         
        GẦN NHÀ .
         
        nhà kề gần ,tình  không ta
        tự khi em lớn như là xa xôi
        chuyện xưa kỷ niệm đầy vơi
        nghe ai nhắc lại em thời bỏ đi.
         
        ước gì mãi bé tí ti  
        chơi vui chẳng biết giữ gì cho duyên
        khi hái lá,lúc gấp thuyền
        khi làm chồng vợ, chợ phiên bán hàng.
         
        hàng cây bông bụt xanh lam
        lá cây ta xếp một làn tiền tiêu
        bông hoa đỏ mặt trời chiều
        cánh mong manh thể một chiều  tuổi thơ.
         
        MINH TUẤN. 
         
        <bài viết được chỉnh sửa lúc 03.12.2006 11:21:30 bởi Huyền Băng >
        #244
          Minh Tuấn 04.12.2006 21:05:56 (permalink)
          0
          CUỘC SỐNG
                           GIẢ DỐI...
           
           
          bước đời trôi sao vội  lạ kỳ
          mới thu gọi giờ đang thì lạnh giá
          như mây trôi trên bầu trời nghiêng ngả
          lúc thắm xanh lúc ngả mấy màu.
           
          ai cũng gặp mấy uẩn khúc sông sâu
          tim thương đau khi gặp người giả dối
          bao khó khăn từ những  người cơ hội
          làm nhân gian lẫn lộn cả niềm tin.
           
          với hoa ư ? họ mua tất bằng tiền
          tạo vinh quang cho có duyên nghề nghiệp
          trăng sao ư ? họ cũng  vờ luyến tiếc
          giả dối buông thơ thương tiếc chị Hằng.
           
          trong cuộc sống giả dối mãi lấn sân
          lòng ngay thẳng chúng cố làm cho mất
          lời rủ rê lay con tim  chân thật
          phải hỏng hư đến mất cả tình người.
           
          đời người ví như một áng mây trôi
          mây thì mãi ở bầu trời thay đổi
          con người ta chỉ đi về một lối
          cát bụi...trần gian -quanh quẩn với đời
           
          mây có lỗi mưa đổ trận đầy vơi
          người giả dối làm dòng đời thêm rối
          dẫu an thân trong một kiếp có tội
          con cháu của người có trốn nổi trần ai.
           
          nghĩ hôm nay ,không nghĩ cho ngày mai
          tiền đâu xóa được hình hài nhơ bẩn
          trao chút tình cho bình minh cuộc sống
          lòng thanh tâm như hạnh phúc dâng đầy.
           
           
          MINH TUẤN
           
           
           
           
           
           
           
           
          #245
            Minh Tuấn 06.12.2006 17:30:57 (permalink)
            0
            BÀI THƠ
             
                         CHO CON.
             
            sinh nhật tới con tròn tuổi mười lăm
            trăng mười bốn hương sắc còn chưa toả
            chờ tới rằm thời gian không vội vã
            bước thanh xuân mộng toả  nỗi niềm riêng.
             
            tuổi mười lăm mộng không gặp bà Tiên
            cho quà bánh hay tới miền cổ tích
            tuổi chưa khôn -nhưng biết đời hiện thực
            trái tim mơ Hoàng tử của riêng mình.
             
            đã bước vào đời con gái tươi xinh
            lòng cha mẹ ước con mình may mắn
            mong tương lai  không gặp niềm uất hận
            đời yêu con như con đã yêu người.
             
            mẹ cha luôn là một tấm gương soi
            bóng dáng con tạo từ nòi chân thật
            trái tim con từ mối  tình duy nhất
            nụ cười con... chắt nỗi khổ mẹ cha.
             
            thoáng cuộc đời tuổi xuân đã đi qua
            mẹ cùng cha đã như lá thắm
            tuổi xuân con vui như ngàn giọt nắng
            mơ trời riêng một khoảng lặng tâm tình.
             
            tuổi mười lăm hãy làm quen niềm tin
            vào cuộc sống cho lòng không bỡ ngỡ
            như ông cha cũng đã từng trăn trở
            có niềm tin...duyên số chẳng phụ người.
             
            MINH TUẤN
             
            R
             
            (7 xin chúc mừng SN cháu gái sắp mười lăm tuổi)
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2006 18:44:47 bởi Viet duong nhan >
            #246
              Minh Tuấn 08.12.2006 15:38:32 (permalink)
              0
              KỂ CHUYỆN QUÊ HƯƠNG.
               
              thơ đời mình ta viết đã bao nhiêu
              viết tặng con...phải mấy chiều suy nghĩ
              viết làm sao cho lời thơ giản dị
              khi xem xong còn nhớ ý trong lòng.
               
              mùa thu nào cha mẹ dệt ước mong
              để nỗi nhớ in sắc màu cuộc sống
              tán lá xanh ru bầu trời cao rộng
              sắc nắng vàng hương tỏa dẫu mong manh.
               
              dòng sông Ngân trôi trên áng mây xanh
              con không biết lại đây nghe bố kể
              dòng sông vui có đàn vịt bơi chạy
              làm nhân gian thân thiết nhích thêm gần.
               
              lạnh u sầu mang trải nỗi buồn đông
              cho góc nhớ dệt màu hồng chung thủy
              gió vẩn vơ chẳng còn ai để ý
              đêm sao thưa  cho mộng mị kéo dài.
               
              mùa Đông về khi Thu đã tàn phai.
              mộng tình thắm nhuộm thêm vài thử thách
              ai vượt qua tim mới thành bất diệt
              hát trao duyên ...mặc nước chảy đá mòn.
               
              người đợi người hóa đá đứng đầu non
              người vì người thành cau trầu thắm đỏ
              người vì quê hương tên đề ngay đầu ngõ
              trong Đình, Chùa hương khói xóm làng dâng.
               
              cha kể con nghe mọi nỗi phong trần
              nơi xứ sở đời xuân cha gửi gấm.
              đất khách con nghe trong rung động
              Việt nam nghèo...nhưng tình cảm bao la.
               
               
              MINH TUẤN
               
              R
               
              đệ cám ơn  TỶ nhé.thật ra tụi tre con sinh ra ở bên này nó hiểu biết quê hương vn ít quá.
               nhiều khi đệ nghĩ chúng sẽ nghèo kỷ niệm hơn chị em mình đó TỶ ơi.
               ngày xưa...nhiều niềm vui quá...cho dẫu đói nghèo TỶ HA...
               KÍNH CHÚC tỷ vui
               
               
               
               
               
               
               
                
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2006 20:13:57 bởi Viet duong nhan >
              #247
                Minh Tuấn 09.12.2006 22:07:40 (permalink)
                0
                LỐI XƯA -NGƯỜI TRỞ LẠI .
                 
                bước em đi không hẹn ngày quay lại
                khoảng trời buồn khắc khoải nỗi chờ trông
                con đường xưa nhớ mãi bóng áo hồng
                vầng trăng hẹn nhớ mong mùi bồ kết
                 
                em ra đi cuối chiều thu da diết
                cho anh hay tới tận phút sau cùng
                tiễn em đi thoáng một chút ngập ngừng
                anh đã hiểu sau lưng ngàn...cản lối.
                 
                phút ngắn chia tay...tâm tư thật vội
                muốn nói nhiều sao chỉ nháy bờ môi
                giọt lệ lăn ,góp lạnh với sương trời
                anh chỉ nói em ơi...anh sẽ đợi.
                 
                đời con gái xa nhà em thấy tủi
                bước lạ xa trong mây núi quê người
                tìm sinh nhai đành chôn mộng xuân tươi.
                nghẹn ngào dặn...nhớ người thôi, đừng đợi.
                 
                anh đâu phải là con người có lỗi
                đợi em hoài cho tới lúc tàn xuân
                ngoài ba mươi - chắc em đã lấy chồng
                đành lựa kiếp làm người chồng nhân thế.
                 
                chắc kiếp người tình yêu đều phải thế
                phải lần đau...cho không thể quên nhau
                phải nhớ nhung hay lỡ mất nhịp cầu
                mãi chăng trối...với tình đầu say đắm.
                 
                hôm nay thôn xóm sao nhộn nhịp
                anh hay tin em đã trở lại nhà
                nhìn đường xưa anh thoáng chút xót xa
                hàng cây cũ nay đã là cổ thụ.
                 
                ba mươi năm trong nhiều đêm không ngủ
                tóc chúng mình mộng đã  ủ màu sương
                nụ cười xuân nay đã rạn trăm đường
                giọt lệ chảy thành con đường khóe mắt.
                 
                đường xưa ơi... em đã về trong thật
                xóm làng ơi...chớ quên mất con xa
                trẻ thơ ơi...nhận tình cảm ,chút quà
                tình yêu hỡi...chỉ trong ta mới hiểu.
                 
                 
                MINH TUẤN.
                 
                <thân tặng những mối tình éo le do hoàn cảnh >
                 
                 
                 
                 
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 09.12.2006 22:14:59 bởi Minh Tuấn >
                #248
                  Minh Tuấn 10.12.2006 19:39:04 (permalink)
                  0

                   
                      NGƯỜI XƯA -CẢNH CŨ.
                   
                  anh lại nơi này tìm bóng xưa
                  đường quê cảnh cũ thấy mình thừa
                  giọt mưa không giống thời trăn trở
                  cơn gió vô tình cuốn tóc thưa
                  xa cách đường xuân chân bước mỏi
                  tìm về lối mộng dạ say xưa
                  em chờ anh đợi gan cầm sắt
                  chỉ tại duyên trời...lỡ hẹn xưa.
                   
                  MINH TUẤN.
                   
                  CÔ ĐƠN cám ơn huynh nhé. bài thơ của huynh cũng<sắc quá >trong cuộc đời đành vậy thôi.
                   bên đó sao rồi...tình hình có khá hơn bên Séc không vậy.huynh đọc báo hay xem tivi thì thấy tình hình bên Séc đó -căng thẳng quá huynh à.
                    hải quan họ làm căng thẳng lắm...dân vn mất no en rùi.
                    khi nào rảnh -sang chơi nhé CÔ ĐƠN.
                   
                   
                   
                   
                   
                  #249
                    Minh Tuấn 10.12.2006 20:12:47 (permalink)
                    0

                     
                    CHIỀU NHỚ. 
                      
                    chiều đỏ hoàng hôn ngắm Hạc bay
                    nhớ thương ta góp gửi theo bầy
                    nắng phơi mây ấm khung trời  rộng
                    áng đỏ vui vầy cảnh  đắm say
                    xuống núi mặt trời tìm chỗ ngủ
                    về hang chim chóc gọi xum vầy
                    cảnh chiều nhớ bạn ta thầm ước
                    góc nhớ  bao giờ...tới lượt bay.
                     
                    MINH TUẤN. 
                      
                     

                    #250
                      Minh Tuấn 11.12.2006 17:54:26 (permalink)
                      0

                       
                       NGƯỜI ĐÓN ĐỢI MÙA XUÂN.
                       
                      mặc buồn đông khi sầu lúc tủi
                      lạnh dăng dăng hay mưa tối, sương chiều
                      người trồng hoa vẫn lẻ bóng hắt hiu
                      gom sắc nắng từ những chiều buốt giá.
                       
                      quen tiếng gió đã biết ngày khác lạ
                      chăm cho hoa bằng tất cả tình người
                      mong ngàn bông chớ phụ lòng thương yêu
                      nở đúng dịp vào những chiều giáp tết.
                       
                      nghề trồng hoa chẳng có gì khác biệt
                      như chăn tằm phải da diết ngày đêm
                      ăn không ngon,lúc ngủ cũng không quên
                      đợi thu hoạch mới quên niềm trăn trở.
                       
                      các loài  hoa đều có riêng màu nhớ
                      cả vườn hoa là hơi thở mùa xuân
                      dâng tổ tiên...những bông Huệ trắng ngần
                      đứng đón đợi là Đào Mai trong gió.
                       
                      người trồng hoa mong xuân về nắng đỏ
                      thắm hoa tươi dấu nỗi khổ chuyên cần
                      mong đầu năm đẹp như khúc nhạc xuân
                      đời vui vẻ...người trồng hoa cũng trẻ.
                       
                      cơn gió chiều bay giọt mưa nghiêng nhẹ.
                      người trồng hoa phải ngấp nghé từng bông
                      lo lạnh sang sợ ảnh hưởng cánh hồng
                      mặc áo ướt...giữ cho vườn hoa ấm
                       
                      mùa xuân ơi -trong đất trời cao rộng
                      có bao người gửi sức sống chờ mong
                      đời trầm luân có muôn vạn cõi lòng
                      gửi nhân ái...nằm trong tình chia xẻ.
                       
                      người trồng hoa chỉ là một vẻ
                      trên lối về  còn kể  mấy ngàn gương
                      những tình thương đan các nẻo quê hương
                      cho xuân ấm một cội nguồn đất mẹ.
                       
                      MINH TUẤN
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                       
                      #251
                        Minh Tuấn 12.12.2006 16:16:58 (permalink)
                        0
                         NHỚ MẸ.
                         
                         cơn gió đông làm lạnh lòng giấc ngủ
                         hồn ngẩn ngơ tìm chốn cũ quê nhà
                         kỷ niệm xưa trong tê tái xót xa
                         lệ đắng chảy thương mẹ già đơn bóng.
                         
                          tiễn con đi trong chiều thu gió lộng
                          dặn dò con chớ để mẹ ngóng hoài
                          tuổi đã già cũng phải góp tương lai
                          gom nhung nhớ mặc ngày dài đêm vắng.
                         
                        nhớ... mẹ đếm trong âm thầm tĩnh lặng
                        thương...mẹ lo khi đông lạnh mưa về
                        khóe mắt già lăn giọt lệ tái tê
                        xót con trẻ trong bốn bề xứ lạ.
                         
                        gọi con ơi...trong tâm sầu lạnh giá
                        con có nghe trong tiếng lá thì thào
                        đường con đi quá vất vả gian lao
                        nhớ gìn giữ giọt máu đào của mẹ
                         
                        bóng cô đơn hắt hưu nhà quạnh quẽ
                        tiếng gió lay cây rụng lá cuối vườn
                        mẹ ngồi lặng châm đốt mấy nén hương
                        niệm kinh Phật xin bước đường suôn sẻ.
                         
                        mong vượt qua sông dài biển khổ
                        bước con đi có bồ tát dẫn đường
                        sức khỏe con cầu Phật rủ yêu thương
                        tâm nhân đức cho con đường may mắn
                         
                        tình của mẹ như gừng cay muối mặn
                        xót xa con khi mỗi bước đông về
                        lòng của mẹ xanh cao dãy Sơn khê.
                        con nhỏ lệ...nghe gió về trong lá.
                         
                         
                        MINH TUẤN
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                         
                        #252
                          Minh Tuấn 12.12.2006 21:36:58 (permalink)
                          0

                           
                           
                          BUỒN ĐÔNG.
                           
                          bến chiều đông gió lạnh
                          chẳng thấy bóng sang ngang
                          sào cắm Đò đứng đợi
                          giọt mưa bay chiều tàn.
                           
                          ông lái đò già lắm
                          tính tuổi theo chuyện làng
                          rằng cái năm Nhật chiếm
                          tuổi ông mới tròn trăng.
                           
                          tình duyên đã phụ lòng
                          lấy vợ rồi người  mất
                          chẳng còn ham trần tục
                          ông mua đò , ở sông.
                           
                          chuyện trong làng ngoài xóm
                          hàng ngày réo tai ông
                          như con sông gợn sóng
                          chuyện riêng tư cõi lòng.
                           
                          cuộc đời đang đổi mới
                          đã vắng người qua sông
                          vẫn còn người chung lối
                          tìm ngày xưa...gặp ông.
                           
                          ngồi trên con đò nhỏ
                          tôi hỏi riêng chuyện lòng
                          ông chỉ vào con sóng
                          nụ cười trăng của ông.
                           
                          buồn rơi trong mùa đông
                          để lạnh lòng bến vắng
                          ngày xưa ơi nghĩa nặng
                          tôi tìm người...bên sông.
                           
                          MINH TUẤN
                           
                           
                           
                           
                           
                           
                          #253
                            Minh Tuấn 14.12.2006 20:06:58 (permalink)
                            0
                             
                             
                             
                            NGHE  CÂU CA VỌNG CỔ.
                             
                            Buồn vu vơ đưa hồn tìm nỗi nhớ
                            câu ca quen trao khắc khổ trong lòng
                            lời vọng cổ ai viết những chờ mong
                            cho câu hát mãi thắm lòng yêu nhạc.
                             
                            cảnh cuộc đời qua nỗi niềm câu hát
                            khiến người nghe thương mãi chốn quê nhà
                            lời ru mẹ đưa con bước mơ xa
                            câu vọng cổ  đưa ta tìm quá khứ.
                             
                            biết bao đêm buồn sầu mất ngủ
                            chốn quê người nghe đủ các giọng ca
                            tìm lời răn trong những tích tuồng xa
                            nằm nghe hát...lệ chan hòa nỗi nhớ.
                             
                            câu ca ngọt khiến con tim ngừng thở
                            xót xa thương tan vỡ những cuộc tình
                            thấy bực mình với nhân vật bất minh
                            hại nhân thế bằng vô tình , ác đức.
                             
                            mãi nằm nghe, chờ mắt không còn thức
                            gió ngoài hiên còn bứt lá trong gào
                            tuyết đã rơi cho trời bớt bóng cao
                            mắt đã ngủ ,cùng hồn vào vở hát.
                             
                            Miền nam ơi -nhớ trong thương dào dạt
                            Cao Văn Lầu -tìm khúc hát từ đâu   ?
                            có phải người lấy khúc nhạc chất sầu ?
                            ở trong chốn...Hồng Lâu  Tiên Cảnh.
                             
                            bao thế hệ giờ cùng nhau chắp cánh
                            cho tiếng đàn hòa quyện với lời ca
                            những bài viết  xếp chất ngàn hoa
                            cho khắc khoải vạn tấm lòng xa xứ.
                             
                             
                            MINH TUẤN
                             
                             R
                             
                             
                             
                             
                             
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2006 19:42:17 bởi Viet duong nhan >
                            #254
                              Minh Tuấn 15.12.2006 22:25:04 (permalink)
                              0

                               
                               
                               
                              TẾT QUÊ NGƯỜI
                               
                              đất khách rộn ràng đón mùa xuân đời
                              tết họ tính theo mặt trời khát vọng
                              nơi họ chẳng đủ bốn mùa chia cắt
                              Xuân và Thu như khúc hát thoảng qua thôi.
                               
                              thoáng bơ vơ cứ tới tưởng đang mơ
                              cảnh nhộn nhịp đón chờ ngày THánh đến
                              ngàn hoa đêm xôn xao bóng đèn điện.
                              gọi trăng sao hãy xuống để xum vầy.
                               
                              những gói quà xinh xắn tự bàn tay
                              tạo vóc giáng...cho mơ đầy giấc ngủ
                              những cây thông chẳng ai còn thấy cũ
                              lộng lẫy trong phòng buông rủ bình yên.
                               
                              trong một năm muốn quên hết ưu phiền
                              No En đón trong thiêng liêng thành kính
                              như lệ làng đã bao đời qui định
                              tất cả đếu ăn món cá chép trong ngày.
                               
                              thành thói quen với cảm nhận thật hay
                              giống quê hương trong một ngày Ông Táo.
                              họ ăn cá cho thắm lòng thơm thảo
                              ở quê mình mua cá thả cầu may...
                               
                              chút gió reo cho tuyết lạnh vương bay
                              Giáng Sinh ảo trong lòng say Tôn Giáo
                              chuông vọng ngân khiến màn đêm chao đảo
                              nhớ ngày sinh của Đức chúa giáng trần.
                               
                              Tết quê người mang tuyết trắng mùa đông
                              gợi nỗi nhớ chất trong lòng trăn trở
                              ăn mấy lần tết quê người chẳng nhớ...
                              thương mãi thôi...muôn thửơ tết quê mình.
                               
                              MINH TUẤN
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                               
                              #255
                                Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 17 của 30 trang, bài viết từ 241 đến 255 trên tổng số 448 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9