Trích đoạn: minhtuan82
_____________________________________________________________--
LỜI AI
___________
ai nói với giọng trên mây
TIỂU tôi đã gửi lòng đầy sắc không
xin đừng mang tới HOA HỒNG
hãy mang HUỆ trắng còn trông THIÊN ĐƯỜNG
biết lòng nàng đã nặng vương
vì yêu đã quyết với đường sắc mơ
dục về sao vẫn trần chờ
xui quên đóng cổng để chờ đêm đen.
vắng trăng chùa cũng có đèn
nến cây thắp sáng lối quen chẳng mờ
MẦU ơi..xin tỉnh cơn mơ
chùa hoang đâu để ngóng chờ bóng ai.
hãy nhìn xem cảnh PHẬT ĐÀI
tôn nghiêm một cõi tim ai cũng TỪ
hãy về với chốn phòng thư
con nhà phải giữ tốn từ nói năng.
lên chùa mười bốn - nhớ rằng
chùa cho tá túc mười lăm thì về
đêm chùa sẽ thấy dài lê
thời gian buồn sợ...đòi về...nửa khuya /
tặng thị mầu...chính chuyên...
thà rằng chẳng hiểu là gì
để cho hồn chẳng phải ghi mộng hồng...
Mộng hồng nên thơ Tim tôi chẳng giống Thị Mầu
Chỉ là mượn chữ bắc cầu cho thơ
Mượn thêm cả cái lẳng lơ
Cho lòng ai phải ngẩn ngơ chẳng TỪ !
Tim ai dẫu có “ngục tù”
“Cởi” (trói) ra lại thắm cho dù đã đau
Đời thầy duyên số còn lâu
Can chi mà phải âu sầu kệ kinh ?
Thế gian muôn vạn bóng hình
Cửa đang đóng kín thình lình mở ra
Hoa nào mà chẳng là hoa
Hồng chê Huệ thích cũng là thế thôi
Xin đừng chót lưỡi đầu môi
Kệ kinh trả lại ,đường đời cứ đi
Cửa Phật là chốn từ bi
TU quên sao được TÌNH SI nặng lòng
Chùa đâu phải khóa hay còng
Mà mong trói được tâm hồn đang yêu
Còn “đau” còn sẽ liêu xiêu
Còn nghiêng ngả trước bao nhiêu “tang tình”
Thầy ơi nói chuyện chúng mình
Đêm nay trăng sáng sân đình hàn huyên
Lòng em nguyện sẽ CHÍNH CHUYÊN
Cùng thầy nối lại tươi nguyên mộng hồng .
Chỉ xin thầy chớ dối lòng
Rồi khi trăng sáng lại mong nhớ hoài !
Vv.