CHUYỆN ĐỜI TÔI
(minhtuan82)
_______________
Lời MẦU sao quá thơ ngây
ngày rằm lễ PHẬT -người đầy ngoài trong
người ơi xin tắt lửa lòng
tới nghe tôi kể -nghe xong chớ buồn .
sinh thành ở chốn bán buôn
kinh đô ngàn tuổi biết buồn là chi
mẹ cha chẳng tiếc thứ gì
chỉ mong con học gắng thi với đời
lòng người thật giống mây trôi
sáng thơ thẩn núi -chiều rời biển xa
tuổi trăng trộm nhớ người ta
lớp học ngồi cạnh -về nhà đường chung.
đầu yêu...sao thấy ngại ngùng
khi đi bên cạnh lung tung nói cười
đêm ngủ mới thấy buồn rươi
nhớ mắt lúng liếng -nhớ cười thắm môi.
tháng ngày không nói ra lời
tình ĐƠN PHƯƠNG ủ trong tôi nặng sầu
người ta đâu hiểu lòng nhau
bút chia hạ thắm -qua cầu với ai ...
buồn cho ngày tháng thật dài
tình tôi đã chết -khi ai vô tình
bạn bè từng lứa đôi xinh
thương mình phận hẩm...trao mình cõi tu.
đêm tụng kinh -với âm u
ngày quét lá rụng...sương mù ướt mi
đường tu...trống trải li bì
tháng hai ngày đón -khách đi vãn chùa .
MẦU thương cho cảnh gió thưa
muốn làm bức vách cho chùa tránh đông
nhưng tôi đã chết trong lòng
tuổi xanh...như đã tính xong một đời.
mong MẦU hãy hiểu cho tôi
tấm lòng người chậm...thôi rồi MẦU ơi
ví rằng MẦU có lấy tôi
xác thân còn đó...nữa rồi HỒN đâu...
cô nương làm TIỂU tôi buồn quá...sao lại khóc vậy hả....để tôi lau mắt cho em bằng vạt áo nâu sồng vậy...NÍN ĐI...MẦU ƠI...tôi kể xong rùi mà...khóc chi nữa...A DI ĐÀ PHẬT...
Tưởng thầy u uẩn tình chi
Học trò tình ấy thôi thì chóng qua
Mà thầy chẳng tỏ bày ra
Đơn phương ấp ủ kêu ca nỗi gì ?
Hoa tươi chỉ có một thì
Chia ly âu cũng bởi vì “chậm tiêu”
Yêu mà chẳng dám rằng yêu
Đem thân lẩn tránh bao nhiêu sự đời
Tôi nghe sao thấy nực cười (xin lỗi)
Đạo thì chẳng đắc ,yêu thời dở dang
Đâu dư nước mắt bên đàng
Nên tôi chẳng khóc chuyện “oan” của thầy
Hoài công chuông mõ kinh chầy
Lòng phàm chỉ mộng thàng ngày học sinh
Tu không quên hết cõi tình
Thôi thì hãy để thân mình làm trai
Đường đời vững bước như ai
Chung lưng giúp nước ,kề vai giúp đời
Thôi tôi cũng chỉ mấy lời
Mong người sống tốt một thời tuổi xuân
Đừng chôn đời bởi hồng quần
Vào chùa lại ngóng những tuần trăng lên
Mong cho trăng sáng gió êm
Mong cho đời có nhiều thêm Thị Mầu !
Vv.