NGƯỜI ĐI MỘT NỬA HỒN TÔI MẤT
ÁNH ĐÈN ĐƯỜNG
Đưa em về trong cơn mưa
Đèn vàng nhòa nhạt gió đu đưa
Đứng lặng hồi lâu bên hiên cửa
Tà áo em lành lạnh gió lùa.
Như hẹn đêm nay anh đón đưa
Vẫn ngọn đèn vàng gió đu đưa
Thẹn thùng khuy áo em gió mở
Đèn sáng làm chi ánh sáng thừa.
ĐOÀN VĂN NGHIÊU
Tuyệt vời! Xin bái phục chú Nghiêu. Đúng là tiền bối của HCDK rồi, thật sảng khoái. Hy vọng bác ghé nhà em nhiều nhiều nha.
ĐÊM TÌNH YÊU
Em thẹn thùng, đêm gỡ tóc em buông
Gió ngập ngừng, vờn xoay hàng khuy áo
Ánh mắt em, như sao trời mờ ảo
Sáng trong anh, những run rẩy nghẹn ngào.
Đêm chợt vỡ, trăng bóc vỏ lao xao
Tóc quyện hương, rối trong vành tai trắng
Đêm ngẩn ngơ nhìn, bằng con mắt vầng trăng
Gió lại gió, đêm lại đêm.
Tuyệt vời! Xin bái phục chú Nghiêu. Đúng là tiền bối của HCDK rồi, thật sảng khoái. Hy vọng bác ghé nhà em nhiều nhiều nha.
TA TRẺ HAY GIÀ
Trời ơi! my thù gét chi ta
Sao lỡ bắt ta phải chóng già
Mới đó: CHÚ, trẻ trung là vậy
Chớp ngang trời, đã: Bác, thật xót xa.
Ôi trẻ hay già? ta cũng chẳng hiểu ta. ĐVN
SỚM NAY
Một bông hoa cúc dại khờ
Lẻn vào uống rượu lại họa thơ
Vào ra sáng sớm như đi chợ
Không hỏi chào ta, để ta chờ. ĐVN
BỘI BẠC
Thề suốt đời anh chẳng nói yêu em
Xấu hổ với lòng: một chuỗi ngày dối trá
Thời gian sẽ xoá mờ đi tất cả
Chỉ riêng em, anh giữ trọn tim mình
Ngày lại ngày, đón đợi ánh bình minh
Màu đỏ rực mà mỗi ngày một khác
Như chữ tình kia nhuốm màu vôi bạc
Bạc trong tim, bạc cả một kiếp người
NHỊP ĐÊM
Chiều vàng đã nhuốm hoàng hôn
Chiều say màu tím lẻ hồn về đêm
Bước chân ai khẽ dịu êm
Giẫm lên màu tím ấm mềm hoàng hôn
Lá khô nhẹ vỡ bồn chồn
Gót hài rung nhẹ, xoáy tròn vào đêm
Cỏ cây choàng tỉnh ngước xem
Bóng người đổ bóng trăng thềm ngõ xưa
Hai bàn chân mãi đong đưa
Xoắn đôi quấn quít cho vừa lòng đêm
NHỊP ĐÊM
Chiều vàng đã nhuốm hoàng hôn
Chiều say màu tím lẻ hồn về đêm
Bước chân ai khẽ dịu êm
Giẫm lên màu tím ấm mềm hoàng hôn
Lá khô nhẹ vỡ bồn chồn
Gót hài rung nhẹ, xoáy tròn vào đêm
Cỏ cây choàng tỉnh ngước xem
Bóng người đổ bóng trăng thềm ngõ xưa
Hai bàn chân mãi đong đưa
Xoắn đôi quấn quít cho vừa lòng đêm
______________________________
trăng lẻ
ngưởi đi tưởng luyện chân mềm
ai ngờ khó ngủ không quên một người
bóng đêm chẳng có hoa cười
ngắm chi cho sót sắc tươi má đào.
bên người chỉ có trăng sao
lời thương chỉ biết nhắn vào gió mây
rằng ai có hiểu trăng gầy
đêm nay lẻ bước dưới đầy bóng trăng.
chúc vui nha HOACUC DAI KHO -dừng cười tôi nha...chúc vui
trăng lẻ
VỚI TRĂNG
Trăng lẻ giữa trời nhưng trăng chẳng đơn côi
Một vầng trăng quanh mình bao sao sáng
Từ hoàng hôn tới trời chiều bảng lảng
Trăng dệt mộng đời, cho lứa đẹp tình sâu
Trăng lẻ một mình, nhưng trăng chẳng buồn lâu
Vòng xoáy thời gian, trăng hết tròn lại khuyết
Nửa khuyết kia chắc là em hờn giận
Để khi tròn em hết giận mà anh. ___________________________________________
Cảm ơn BINH đã tới hoạ thơ nha. Hi hi, ăn trộm một tứ thơ của BINH nà
Đừng chờ em anh nhé
Chờ chi những muộn phiền
Tình mình giờ đã lỡ
Em bóp nghẹt con tim
Xin 1 phút bình yên
Anh quay về hướng khác
Đừng trách em hèn nhát
Giận em làm chi anh
Em mong được lặng thinh
Xin anh đừng khuấy động
Yên bình trong đêm vắng
Lặng thầm tình Riêng em
Mong tan những muộn phiền
Anh tìm chân trời mới
Đừng chờ hoài anh hỡi
Buồn nào rồi cùng qua
(Đừng chờ tình em
Xin anh đừng giận
Em xin yên lặng
Mong anh đừng buồn )
Ngốc Tử
Chạy vô đây rùi thục mạng chạy ra vì bùn quá. Nhưng thấy Thương thân chủ quá nên chạy vô dỗ mí câu nà. Nín đi nghen ! NT chia kẹo cho nà.
VÌ SAO
Em ngồi đó, hàng cây xơ xác vắng
Đã loé chiều, hanh hao nắng vàng xua
Biết dòng đời đâu chỉ bán và mua
Vì sao em vẫn cứ ngồi lẳng lặng
Đâu lời hẹn thề nguyền sông vắng
Còn dư ba chút luyến nhớ hôm nào
Làm của riêng, nhưng anh đã vội trao
Anh với em vẫn một đời hai hướng
Đau chung một nỗi yêu đương
Khổ chung một niềm luyến nhớ. _____________________________________
N Tử. Mần thơ kiểu này mệt muốn chết. Trả mụi nà
Một dịu dàng và một cuồng say
Hai bến lòng mà trái tim chỉ một
Đội lốt người trong nhân cách của hai
Đau đớn bấy mà không dám vịn vai
Bởi bên cao bên thấp vẫn chưa đầy
Trích đoạn: hoa cúc dại khờ
Một dịu dàng và một cuồng say
Hai bến lòng mà trái tim chỉ một
Đội lốt người trong nhân cách của hai
Đau đớn bấy mà không dám vịn vai
Bởi bên cao bên thấp vẫn chưa đầy
Anh đã chọn rồi , xin hãy cứ đi đi
Em sẽ không còn bên anh níu bước
Dẫu mai này trên nẻo đời xuôi ngược
Gặp nhau , xin anh....Chớ buồn lòng
Viết một bài thơ vui
Cho đời tươi màu mới
Cho tương lai nhẹ tới
Rực màu hồng sáng tươi
Chọc một ánh mắt cười
Nheo nheo chơi với gió
Chớp nhẹ làn mi nhỏ
Hích hích cười thật xinh
Tóc cứ xoã lung linh
Bàn tay ai thèm vuốt
Cứ đưa lên lại trượt
Đến bờ vai thật mềm
Một dịu dàng và một cuồng say
Hai bến lòng mà trái tim chỉ một
Đội lốt người trong nhân cách của hai
Đau đớn bấy mà không dám vịn vai
Bởi bên cao bên thấp vẫn chưa đầy
NHẮN EM HOA CÚC DẠI KHỜ
Than thở chi em sớm hao gầy
Một mai duyên phận sánh rồng mây
Hãy yêu như thể ngày xưa ấy
Hạnh phúc tăm năm mãi tràn đầy. ĐÒAN VĂN NGHIÊU
Biết chọn điều gì khi tất cả đã xa
Những lá thư đã lên màu vàng úa
Cánh lá nhẹ rơi bởi một màu vàng rủa
Biết chọn điều gì khi xa lại thật xa
Ích kỷ một lần thôi, ta chọn ta
Chọn một kiếp bể dâu, không cửa không nhà
Tình yêu đâu phải là tất cả
Chỉ một phần thôi, đời đã quá bộn bề
Trăm nghìn nỗi sợ, chỉ sợ mê
Bởi đến ngày là ta liền phải thức
Để thấy cõi sống này vẫn còn nhiều cơ cực
Cho rất nhiều và nhận thật nhiều hơn
Oằn mình muốn rũ bỏ sạch trơn
Của tất cả những gì đã từng là sung sướng
Để cháy hết mình với khát vọng yêu đương
Để thoả nỗi nhớ mong khỏi kìm nén trong lòng
Ngày lại ngày nhìn mà mắt bỏng trông
Mặt trời có lửa hay là ta có lửa
Cháy rợp người chân cứ bước nhẹ đưa
NHẮN EM HOA CÚC DẠI KHỜ
Than thở chi em sớm hao gầy
Một mai duyên phận sánh rồng mây
Hãy yêu như thể ngày xưa ấy
Hạnh phúc tăm năm mãi tràn đầy.
Tình yêu nào còn có thể yêu đây
Khi trái tim đã trọn giành cho người khác
Biết nói thật lòng thành ra người bội bạc
Chia nửa lòng mình, ai bội bạc hơn ai
Ta nhận mình bội bạc vì dám yêu cả hai
Dẫu biết rằng sẽ chỉ là một nửa
Bi phẫn lòng như lữ khách đò đưa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: