NGƯỜI ĐI MỘT NỬA HỒN TÔI MẤT
Trích đoạn: hoa cúc dại khờ
Biết chọn điều gì khi tất cả đã xa
Những lá thư đã lên màu vàng úa
Cánh lá nhẹ rơi bởi một màu vàng rủa
Biết chọn điều gì khi xa lại thật xa
Ích kỷ một lần thôi, ta chọn ta
Chọn một kiếp bể dâu, không cửa không nhà
Tình yêu đâu phải là tất cả
Chỉ một phần thôi, đời đã quá bộn bề
Trăm nghìn nỗi sợ, chỉ sợ mê
Bởi đến ngày là ta liền phải thức
Để thấy cõi sống này vẫn còn nhiều cơ cực
Cho rất nhiều và nhận thật nhiều hơn
Oằn mình muốn rũ bỏ sạch trơn
Của tất cả những gì đã từng là sung sướng
Để cháy hết mình với khát vọng yêu đương
Để thoả nỗi nhớ mong khỏi kìm nén trong lòng
Ngày lại ngày nhìn mà mắt bỏng trông
Mặt trời có lửa hay là ta có lửa
Cháy rợp người chân cứ bước nhẹ đưa
Hổng hiểu chi hết nà trời.....
(Hí hí ! câu bài hợp pháp....Sờ pem.....hí hí )
Trở lại
Rồi một ngày anh trở lại chốn xưa
Nghe im vắng chợt thấy mình có lỗi
Câu thơ ai bỏ quên?
Câu thơ ai viết vội?
Gió lạc cầm trên phím lá chỉ mình anh
Trở về đây xin 1 chút yên bình
Năm tháng trôi nhanh và ngày qua vội vã
Sao lòng bỗng thấy bồi hồi lạ
Con đường xưa....Giờ chỉ mình anh
Cỏ lạc dòng trên lối quen thân
Ký ức cũ dội về từng mảng nhớ
Dòng sông xưa , bến đò còn đó
Thuyền buông neo nơi đâu???
Nghe không gian mặc niệm mối tình đầu....
Ngốc tử
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2006 21:59:26 bởi Ngốc Tử >
Thức trọn canh trường để nói tiếng yêu em
Chỉ một đêm, một đêm thôi em nhé
Trăng sáng đầy trời chỉ một mình cô lẻ
Anh nói yêu em, bù đến cuối cuộc đời
Nói lần đầu khi nước mắt chưa rơi
Nói lần hai tiếng oà lên tức tưởi
Nói ngàn lần mắt em lại thật tươi
Nói nữa nhé, em ơi anh lại nói
Bởi hết đêm nay, dẫu chỉ là tiếng gọi
Vẫn không nói thành lời, em có biết chăng em
Hãy bật tung và tung hê cả màn đêm
Để thế gian biết có người đang lên tiếng
Lời yêu em đâu nói ra từ miệng
Nói bằng tim, bằng tất cả ngôn từ
Cho thế gian không còn một chữ
Để không còn ân hận đến ngày mai
Trích đoạn: hoa cúc dại khờ
Thức trọn canh trường để nói tiếng yêu em
Chỉ một đêm, một đêm thôi em nhé
Trăng sáng đầy trời chỉ một mình cô lẻ
Anh nói yêu em, bù đến cuối cuộc đời
Nói lần đầu khi nước mắt chưa rơi
Nói lần hai tiếng oà lên tức tưởi
Nói ngàn lần mắt em lại thật tươi
Nói nữa nhé, em ơi anh lại nói
Bởi hết đêm nay, dẫu chỉ là tiếng gọi
Vẫn không nói thành lời, em có biết chăng em
Hãy bật tung và tung hê cả màn đêm
Để thế gian biết có người đang lên tiếng
Lời yêu em đâu nói ra từ miệng
Nói bằng tim, bằng tất cả ngôn từ
Cho thế gian không còn một chữ
Để không còn ân hận đến ngày mai
Chơi xấu. Phải mang sang nhà Ngốc mần quà chứ...Lần trước đã hông mang quà rùi. Lần này đáp lễ mà cũng hông qua nhà Ngốc. Tính ném từ bên ni , bên đó bắt được thì bắt , hổng bắt được thì....rơi hả
Trở lại chốn nao khi mình còn vướng bận
Những lo toan và cơm áo thường ngày
Những lúc tỉnh và khi cả lúc say
Vẫn dặn lòng, chớ có hoài tìm đến
Nhưng những gì còn là thương với mến
Đầu nghĩ gì mà chân bước thật mau
Chỉ sợ là người đến sau
Như khách lạ ngắm chuông chùa chợt lắng
Đàn ông khóc lệ tuôn không vị mặn
Cay xé đời vần vũ động càn khôn
Phá tung cả lâm môn
Cõi người cũng cuồng quay tơi tả
Đàn ông khóc lệ không tuôn từ mắt
Bao cay đắng dang tay ra nắm chặt
Hút trọn vào mình để cay đắng cạn khô
Đàn ông khóc cả khi nằm dưới mộ
Cỏ chẳng lên xanh bởi cay đắng quá nhiều
Xin người đời hãy trồng, cây tên gọi: tình yêu
Để mộ kia, bớt màu buồn của đất.
Trích đoạn: hoa cúc dại khờ
Đàn ông khóc lệ tuôn không vị mặn
Cay xé đời vần vũ động càn khôn
Phá tung cả lâm môn
Cõi người cũng cuồng quay tơi tả
Đàn ông khóc lệ không tuôn từ mắt
Bao cay đắng dang tay ra nắm chặt
Hút trọn vào mình để cay đắng cạn khô
Đàn ông khóc cả khi nằm dưới mộ
Cỏ chẳng lên xanh bởi cay đắng quá nhiều
Xin người đời hãy trồng, cây tên gọi: tình yêu
Để mộ kia, bớt màu buồn của đất.
Xin anh đừng khóc
Xin anh đừng khóc vì mình đã xa nhau
Giọt nước mắt níu sao người Đi_Ở
Giữa cuộc đời đầy bão giông , sóng gió
Những giọt mặn này sẽ tan giữa biển khơi
Đừng khóc kẻo trời sẽ nhạt nắng anh ơi
Hoa vẫn nở và hoa vàng mấy độ
Bão giông sẽ qua trời sẽ bừng nắng đỏ
Nén tiếc nấc vào lòng
Anh nhé !
(Để em được yên tâm !)
Ngốc tử Ngốc dỗ anh nà....Anh nín đi không Ngốc khóc theo....Ủa lộn. Ko ngốc Oánh đòn....
Xin anh đừng khóc
Anh vô tâm chẳng dỗ lúc em hờn
Dỗ làm chi khi em cần tiếng khóc
Để nhẹ đi những dấu yêu lừa lọc
Để xoá những bận lòng khi chẳng thể nói ra
Trích đoạn: hoa cúc dại khờ
VẮNG
“Người đi một nửa hồn tôi mất
Đời vắng em rồi, say với ai”
Còn đâu chút nắng chạm bờ vai
Long lanh giọt lệ tím chiều đong đưa
Trời buồn đâu chỉ bởi giọt mưa
Hoa buồn đâu phải màu kia phai tàn
Tình người bọt nước trôi tan
Hồn người lẻ bóng cũng thành hư không.
NGƯỜI ĐI
"Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi hoá dại khờ"
Người đã đi vào cõi mộng mơ
Riêng tôi chiều cũ đứng trông chờ
Trông sang bóng liễu chiều mưa ấy
Mõi mắt buồn trông ai nhởn nhơ.
Hì , HHD vốn ko ưa thơ thẩn nhưng thấy HCDK mần thơ hay quá nên ghé chơi tí xíu!!! Thơ có dở xin đừng chê!!!
Thư viết từ nơi phồn hoa hơn phố núi của anh
Yêu thương !
Nếu anh hỏi em có bình tĩnh khi viết những dòng này không thì em chắc rằng em bình tĩnh hơn lúc nào hết. Anh có thể cảm nhận được điều đó trong giọng nói của em mà....Đúng thế không anh?
Nếu anh hỏi em muốn nói điều gì đầu tiên thì em muốn nói rằng : Em xin lỗi. Xin lỗi vì đã làm anh mệt mỏi. Xin lỗi vì đã biến 1 người con ngoan của ba mẹ thành 1 đứa con hư muốn chống đối tất cả....Anh ơi ! Anh có biết em vui mừng thế nào khi anh nói :" Em là động lực để anh phá tan những gì đã cũ trong gia đình. ". Nhưng anh có biết lúc đó em buồn đến thế nào không? Em buồn vì thực lòng em không muốn thế. Người ta vẫn nói " Người ta có rất nhiều nơi để đến nhưng chỉ có 1 chốn để quay về ". Vì lẽ đó em không hề vui khi khiến anh muốn giã từ nơi duy nhất mà người ta tìm được sự ấm lòng ấy. Con cái có thể giận ba mẹ. Nhưng ba mẹ làm chuyện gì cũng vì con cái mà thôi. Nếu anh hỏi mẹ : Mẹ mong muốn điều gì khi dạy dỗ anh trở thành một người như ngày nay. Em chắc mẹ sẽ nói cho anh biết : đó là con người lý tưởng của mẹ....Ngày xưa và cả bây giờ....Nuôi 1 người con , dạy dỗ 1 người con ko chỉ là nước mắt mà còn là lý tưởng , là lẽ sống của tất cả những người làm mẹ. Thế mà chao ôi ! Chỉ vì ích kỷ mà em khiến cho anh nghĩ sai về mẹ.....Ngàn lời xin lỗi liệu có đủ không anh?
Nếu anh vẫn chưa tin thì hãy nghĩ lại những gì mẹ nói. Anh cũng cảm nhận được mà. Mẹ làm tổn thương em vì quá bênh anh? Vì sao thế? Vì anh là con mẹ. Vì anh là tình yêu của mẹ. Anh là lý tưởng của mẹ. Anh không thấy điều đó sao?
Em muốn xin lỗi còn là bởi em quá yếu mềm. Em đã khóc nhiều khi ở bên anh. Em đau lòng biết bao khi những lời vô thức trong lúc em ốm và mê sảng lại làm anh mệt mỏi và buồn lòng đến thế. Em thực sự xin lỗi......
Anh đã chọn cho mình một con đường. Sẽ là con đường dễ đi nếu như anh là 1 kẻ vô tâm. Nhưng vì anh không phải người như thế nên em biết con đường ấy là cả một thử thách lớn. Nó là lối đi khó khăn nhất cho anh. Bởi khi đi qua nó , anh phải bước qua những đêm thức trắng của mình. Phải bước qua những day dứt trong mình và....Hơn hết anh phải bước qua sự khổ đau của em. Em biết thực sự sẽ chẳng dễ dàng.
Anh yêu !
Em cũng đã chọn cho mình một lối đi. Không gập ghềnh như anh. Con đường ấy sẽ là hoa. Không có nước mắt , không có sự tủi hờn. Không anh....Không giận dỗi , yêu thương.....Là Hư vô anh ạ....
Chắc khi em đi rồi em sẽ vẫn hờn ghen nhiều lắm. Hờn ghen vì người bên anh không phải là em mà là 1 người con gái khác. Hờn ghen bởi những yêu thương xưa vẫn cháy khi em là người dưới mộ. Nhưng anh yêu ơi ! Xin anh đừng trách. Anh biết đấy. Em luôn trốn chạy những khó khăn của mình. Lần này thì em kiệt sức rồi. Em không đủ sức trốn chạy nữa....Em không đủ nước mắt để khóc nữa.....Em xin lỗi
Người đời sẽ gọi em là kẻ yếu đuối đáng khinh. Anh sẽ mang trong mình 1 niềm day dứt muôn đời vì em. Nhưng rồi sẽ qua thôi. Tất cả là do em....Em không còn là em _Cô bé mạnh mẽ của anh nữa. Không còn là "ánh chim nhỏ bay dưới ánh mặt trời " nữa. Em bây giờ thật tội nghiệp.....Mất tất cả rồi anh ơi.....
Nếu em còn đủ sức để làm việc gì đó thì chính là đến bên anh.Nhưng em còn đủ sức không? Em không biết.....Dù sao thì em cũng muốn nằm xuống trong vòng tay anh. Hãy cho em 1 ân huệ cuối cùng.....được không anh?
" Nhiều khi em cố gắng cười để anh thấy yên trong lòng , thật ra thì em đang khóc thầm đằng sau những nụ cười kia...."
Anh yêu ơi !
Giá mà em có được 1 điều ước , em sẽ ước được ở bên anh 1 lần cuối.....
Ôi giời ơi! Nghe như nghìn lẻ một đêm vầy nà trời. Khổ thân chưa?
Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi hóa dại khờ
Thấy gì giữa những cơn mê
Chỉ còn ánh mắt tìm về xa xăm...
LÁI ĐÒ VÀ LỮ KHÁCH
Buồn lắm, đời lái đò làm thân đưa lữ khách
Khách sang sông, mấy ai lại hai lần
Người lái đò ngồi đếm những phân vân
Phân vân của lòng, ai là người đếm hộ?
Lữ khách sang đò trên đường đời hoan lộ
Bao vui buồn chia xớt biết cùng ai
Cả lời đúng và lời sai
Có bao giờ quay về bến đò xưa nhắn lại
Dòng sông sâu đục ngàu nước chảy
Hồn lái đò theo cơn gió lắt lay
Đã một thời cùng say người lữ khách
Để muôn đời, say vẫn lại hoàn say
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.07.2006 12:45:11 bởi hoa cúc dại khờ >
Khuyên
Anh hãy quên người ấy được không
Em không muốn ghen tuông mù quáng
Nhưng em sợ lắm những lúc anh ngơ ngác
Nắm chặt tay em mà cứ gọi tên người
Hay là trở về với người ấy đi thôi
Em không muốn mình chỉ là ảo giác
Anh bên em mà mơ hình bóng khác
Bất công với em và bất nhẫn với người
Em sợ bỏ mình anh trong những lúc đơn côi
Anh yếu đuối tựa hồ như con trẻ
Vòng tay em chở che dẫu vô cùng nhỏ bé
Nên anh tưởng rằng mình đã yêu em
Nhưng có dễ đâu thay đổi 1 con tim
Anh hãy quay trở về bên người ấy
Hãy yêu người , như tình em _bỏng cháy
Để em 1 mình . Như thế , được không anh?
Ngốc Tử
HOACÚC DẠI KHỜ viết
__________________________________________________________________________
Đàn ông khóc lệ tuôn không vị mặn
Cay xé đời vần vũ động càn khôn
Phá tung cả lâm môn
Cõi người cũng cuồng quay tơi tả
Đàn ông khóc lệ không tuôn từ mắt
Bao cay đắng dang tay ra nắm chặt
Hút trọn vào mình để cay đắng cạn khô
Đàn ông khóc cả khi nằm dưới mộ
Cỏ chẳng lên xanh bởi cay đắng quá nhiều
Xin người đời hãy trồng, cây tên gọi: tình yêu
Để mộ kia, bớt màu buồn của đất.
________________________________________________________________________
tiếng lòng
đàn ông khóc nước mắt ai thấy được
tiếng kêu than kìm nén tận đáy lòng
và khi khóc -lòng cuộn những bão dông
muốn tan nhanh...phải mượn dòng rượu đắng
ai sinh ra cơn bão lòng thầm lặng
ai lấy đi những ước vọng chân tình
ai trồng cây -nhưng không tưới nước tình
để tàn lụi ...không mầm xinh...hoa thắm.
chúc bạn vui nha CHỦ ĐỀ hay quá
minhtuan82
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: