Cũng vẫn là như thế không gào thét nhưng đúng thế muốn mượn một ngôn ngữ nào đó để nói lên tâm trạng của mình nhưng ko đủ để có thể nói đành thôi lặng câm nhìn gió tung bay ngoài cửa và nghĩ ước gì mình chỉ là một cơn gió mọi thứ bây giờ đang rối ren lung tung hết cả lên.
Bạn viết hộ lý lịch bằng mấy thứ tiếng tính trốn chạy đây lên chuẩn bị dặn nó đi trước mình sẽ lả lướt theo sau nó cười,
Có bao nhiêu là thứ cần làm nhưng ko làm sao làm được nỗi lo lắng làm trái tim mình bé nhỏ lại.
Đọc một mẩu tin trên net về người đồng tính thấy gai hết cả người bạn bảo có gì đâu uh chắc là thế nhưng nghĩ thì cứ việc nghĩ có gì đâu mình bảo nếu bây giờ ông ko thích tôi mà thích người khác như ông thì sao bạn cười uh ko được. Cuộc sống có người này người nọ nhưng giá mà nó cứ bình thường đi thì hay biết mấy
Mấy ngày nghỉ ko đi chơi ngồi nhà đi ăn với tụi bạn rồi lại về ngủ nóng dã man vã thời tiết dễ ghét dã man. Đứa bạn từ tỉnh xa lắc về thăm thấy vui vui. ước gì mọi thứ đều có thể dễ dàng hơn với mình nhỉ.
Sáng lại bạn đến rủ đi ăn bạn cười bạn nói mà mình thì ko thích mấy. Bạn đi rồi mà lạ tại sao ngày trước mình lại thế tính toán quá nhiều.
Uh cơn người mà biết làm sao được bạn lo cho mình thì kệ cảm ơn nha!
Trước mình có câu nói rất hay " Cùng lắm là chết " giờ sao mà ko làm được dù biết sự tồn tại vô nghĩa của mình nhưng vẫn sự chết thật là sợ chết!