Tuỳ bút!
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 70 bài trong đề mục
dungdungchan 12.09.2006 08:41:38 (permalink)
Ai cũng hiểu con người chỉ được sống một lần và đừng làm gì để hối tiếc về sau nhưng phải làm gì nghỉ cho đờ mệt. Con người tham vọng điên cuồng sẽ khổ vì những tham vọng đó đã thế lại cầu toàn nữa chẳng trách suốt ngày sống trong mộng mị mà thôi.
Hôm qua là một ngày lãng du tâm hồn để lên mây khói lãng đang như mùa thu
Nhân mùa thu đến mới biết ý tứ thơ ca của mình dạo này chán ghê ko viết nổi cái gì ra hồn nữa mãim chỉ xoay quanh cái chủ đề cũ rích những tâm trạng vớ va vớ vần mà thôi.
Mùa thu đến rồi anh! những con phố đã trầm mặc lại càng thêm trầm mặc đêm yên tĩnh đến vô cùng đi trong thời tiết hanh hao ấy cứ thấy lãng du cứ thấy mình trôi về nơi ấy xa xôi kỷ niệm lại quay về bủa vây bóp ngẹt trái tim hút mất nhựa sống của chính mình. Em nhớ những mùa thu xa xôi nhớ anh quá đi thôi.
#31
    dungdungchan 12.09.2006 11:51:26 (permalink)
    Sáng ánh nắng hiếm hoi soi vào mặt mình mình tỉnh giấc dậy đi làm ko kịp ăn uống. Trời xe lạnh ai cũng mặc áo mùa thu mình cũng thế mặc một chiếc áo màu lá phai. Công sỏ vắng lặng ko ồn ào như thường ngày nữa. Rút về phòng ngồi ko uống trà không tán gẫu đầu giờ ngoài hành lang nữa. Thế đấy mùa thu thì đẹp thế mà con ngươì thì lại buồn thế mới hay câu nói cái gì đẹp cũng buồn là vậy. Không biết anh có còn nhớ gì nữa không? cũng vẫn mùa thu vẫn lá vàng vẫn con đường rợp bóng cây vãn nhứng nới anh avf em đã đi qua nhưng bây giờ chỉ còn em chỉ còn con đường chỉ còn mùi hoa sữa.
    Tháng 12 sinh nhật bạn em hái hoa sữa đóng trong hộp đem tặng nó. Anh hái cùng em hoa sữa nộng nàn quá, anh đặt vào giỏ xe em một cành hoa mùi ngái nồng của nó vấn vương suốt đường về bàn chân anh dẫm lên cỏ hoa cũng thơm trên yên xe em cho đến tận bây giờ. Anh có hay không?chàng trai tháng 7!
    #32
      NhomuaHaNoi 12.09.2006 17:48:04 (permalink)
      đúng là ko nhớ và chưa cảm nhận được mùa này Hà Nội đã vào mùa Hoa sữa chưa , nhưng cứ nghĩ đến lại thấy lại những ngày. Ngày ấy mấy đứa sao hạnh phúc quá tối tối lên Hồ Tây ngồi buôn với nhau... mọi chuyện tự có thể bảo ban an ủi chia sẻ cho nhau mọi chuyện. Cuộc sống bình lặng và yên ả. Rồi mỗi đứa một chuyện giận nhau... thế là đi hết. Còn tôi và (CHI) nhưng thật ra mối ng` lĩnh vực ko ai biết được hết... nhiều lúc chia sẻ với chị cảm thấy khô khan quá, nhưng cảm nhận nồng nàn về hoa sữa vẫn giống nhau , vân hãy viết lên những dòng tìn nhắn về thơ vẫn thích lang thang. Nhưng đã xa quá rồi bây giờ muốn tìm lại mà chẳng muốn. Thôi rồi ta đã sang ngang kể từ đêm pháo đỏ rượu hồng.
      Ở nhà giờ thấy hoa Cúc Quỳ , mang từ phương Nam ra thêm một ít phong lan và Mai vàng cảm nhận thật hay. Chẳng biết nữa. Ở nhà ai cũng nói sao mình lại có những thú vui hơi khác chút.Nhưng cảm nhận vẫn chưa hiểu thế nào là người bạn Vong Niên!
      #33
        dungdungchan 13.09.2006 08:29:57 (permalink)
        Bạn vong niên khái niệm khá rõ ràng đó chứ! Không cùng trang lứa nhưng vẫn có thể xẻ chia mọi cảm giác và suy nghĩ thực tế mình cũng có khá nhiều bạn vong niên ít tuổi hơn có nhiều hơn có. Những người có thể tâm sự có thể gửi gắm tình cảm tâm tư của mình vào. Còn chuyện gì đó thì cũng còn tuỳ vốn con ngườ là một kho bí ẩn ngươì này bí ẩn với ngươì khác và ngược lại tự bản thân sẽ thấy điều lên làm và không!
        Bạn thích hoa dã quỳ tôi cũng thích bạn thích hoa mai vàng tôi cũng thích còn phong lan thì không. Tôi thích màu vàng có vẻ chùa chiền quá nhưng nó làm tôi cảm thấy phấn chấn thấy yêu đời hơn giảm tải strees sau mỗi ngày cằng thẳng vì công việc vv...
        Còn lại tôi cho rằng cuộc sống có muôn vàn điều lạ lẫm và như thế chọn cho mình một con đường là chuyện không đơn giản. Tôi không muốn thành lập dị không muốn thành người ra rời thực tế nó phũ phàng nó khô khan nhưng nó có ích cho tôi.
        #34
          dungdungchan 13.09.2006 08:39:07 (permalink)
          Tối mùa thu hoa sữa nồng nàn quá, đi chơi tăng ba bị bắt xe chuyện buồn cười. Mình uh đúng mình sai nhưng thôi dó là mình sai mà.
          Đang đọc thơ XQ cho đứa bạn mù vănchương nghe thé mà bị tóm gọn kể cũng buồn cười. Mà quá buồn cười là khác gọi người quen đến giải quyết hộ bị chửi vung vãi tái hết cả mặt. Thôi lần sau mình sẽ không thế nữa. Gọi cho anh anh nói có chuyện gì không không hả anh ngủ đây. Buồn chắc chắn có chứ 3s mà lại thôi.
          Cuộc sống có nhiều con đường quá và chỉ có một con đường trong đó có dấu chân mình thôi đừng mơ mộng quá xa xôi hãy biến ước mơ thành hiện thực đi nhé. Hãy học tập và chỉ có học tập mà thôi cs sẽ mỉm cười với những người nỗ lực thật nếu mình suốt ngày buồn chán ủ dột chính bản thana mình sẽ chết dần chết mon.
          Hôm nay khôgn vào trang đó nữa nhất định không vào nữa mình bị nó làm cho mê mẩn rôi thôi cho qua đi cũng chỉ là con ngươì cả thôi mà.
          Hãy làm việc và đam mê học tập điều đó sẽ giúp mình rất nhiều đấy.
          Có một cuộc cách mạng đang nổ ra trong mình đúng thế mình tin sẽ có kết quả tốt thôi!
          #35
            dungdungchan 13.09.2006 14:55:54 (permalink)
            Tự dưng lại thấy chán nản mình đầu hàng rồi ko thể chiến đấu được tiếp mình già cỗi về tâm hồn hết nhanh nhẹn thiện chiến rồi. ĐÚng thế nhưng ko phải tại mùa thu đâu nhé đừng đổ lỗi cho mùa thu vốn dĩ tại con người mà. Mình không cho trái tim mình thở nữa sao quả là lắm chuyện quá. Mình muốn đi du lich muốn đổi gió một chút khôgn khí căng thẳng và mệt mỏi quá. Nhưng hết nhà tài trợ của giải rồi bi giờ mà đi có mà tốn kém ai chụi được mình đang trong chương trình thắt lưng buộc bụng của chính phủ Ý mà. Mệt mỏi quá chán nản quá.
            Em lo âu trước xa tắp đường mình
            Trái tim đập những điều ko thể nói
            Trái tim đập cồn cào cơn đói
            Ngọn lửa nào le lói giữa đêm đông
            Đó chính alf tâm trạng của mình mỗi độ thu về thấy quả rất mệt mỏi và chán nản. Thường thì mình thế dễ bị động trước thời tiết trước thiên nhiên bao la và rộng lớn.
            Về phía ko có anh con đường chơ vơ đầy cỏ lá
            về phía không anh mây mù bay lảng bảng trong núi biếc
            Về phía không anh con sóng đói khát xô bờ mệt mỏi
            Về phía không anh em là ai không thoát nổi tiếng thở dài.
            Mùa thu rồi anh biết ko?
            Chưa có gì thoát tục vẫn những cảm xúc quá chán nản và mệt mỏi
            #36
              dungdungchan 14.09.2006 08:32:39 (permalink)
              Mình ko biết trên dd đang có xung đột chẳng biết sẽ ra sao có giải quyết được không thế mới biết có rất nhiều khó khăn hiểu nhầm nếu không giải quyết kịp thời sẽ khó có thể chung sống.
              Cũng như mình mệt mỏi với vai trờ thueyét khách rồi muốn sao thì sao mình khng còn sức mà quan tâm nữa. Cái chính mình cảm thấy mình yên ổn mình cố gắng để được sống là ok rồi.
              Trăng lẻ lạnh đêm vắng lối về, thầm mơ những tháng ngày hoa vàng trời xanh và mây trắng. Lối đi đông làm thêm nhó một bờ vai một con phố miên man buồn. Cũng không phải do trời xanh hay mây trắng con phố cứ thế mỏi mòn lạnh vắng khi mùa thu vừa tới.
              Cũng không phải là gì chỉ mới cách đây vài tháng lý tường có khác rất khác biệt không thể nhân ra bi giờ.
              Hối tiếc có làm được gì trong khi có cả ngàn việc cần làm mà chưa làm được.
              CÓ một cuộc đời để sống cứ thế T nhé hãy nhủ lòng thôi đành là xong.
              Đâu quá giỏi để có thể như người ta T làm một con người vô cùng khó đâu đơn giản như U nghĩ đâu.
              Hãy tin rằng ngày mai mình sẽ khác hãy xây dựng và tin tưởng rằng mình sẽ có một tương lai như mình mong muốn không thể tốt hơn.
              Niềm tin sẽ làm cho cs này tốt đẹp hơn T nhé!
              #37
                dungdungchan 14.09.2006 15:00:10 (permalink)
                Tối qua đi SN cười ngả nghiêng trích nguyên văn câu chuyện làm mình cười " Đêm tân hôn cô dâu dựng chú rể dậy tát tới tấp vào mặt chú rể rồi quát : Thằng chó chết đi đâu để bà tìm hai mươi mấy năm" pótay với bọn phóng viên.
                #38
                  NhomuaHaNoi 14.09.2006 21:13:18 (permalink)
                  mấy hôm ở nhà buồn mà chẳng biết làm thế nào nữa... trách nhiệm gắn liền cái gì đó lớn quá mà mình phải gánh... nhiều chuyện mà chẳng biết mình là con cháu muốn một chút chia sẻ hơi khó. Nghĩ là Ta về ta tắm ao ta dù trong dù đục vẫn là cái ao. Hôm nay muốn chạy đi lắm nhưng tất cả dường như vẫn níu giữ lại còn những gì đó đâu có đơn giản.Nhìn Giò Phong Lan được tưới ướt đẫm mà cảm thấy nhẹ nhàng một chút.Hà Nội đã vào thu rồi mấy đứa nói... những con đường xưa còn đây giờ hun hút hàng cây...có những điều sao muốn lắm thỏai mái đơn giản hơn mà khó thế chỉ còn là vì một cái gì đó ngày xưa ơi... chắc ko biết mình có gặp nhau ở HN tuần nay ko nhỉ... làm thế nào được nhỉ...nhưng thôi nhiều lúc đã nói cố gắng là phải cố gắng thôi... vong niên : hai từ....
                  Giờ HTV9 đang có Hướng Nghiệp thấy một chút nào đó mình cố gắng theo lại học lại chút gì đó kỷ niệm của thời học sinh... mình chỉ mong một chút đơn giản ngay thơ... làm sao bây giờ
                  Sếp ơi sếp đừng làm bạn tôi khó xử nhé.
                  Mong làm sao khi nói người khác nghe nhạc vàng là nhạc buồn phải ko???Nhưng mà có nhiều người không nói mà còn buồn hơn mình nữa ấy chứ ! Nhớ : Con đường màu xanh !
                  #39
                    dungdungchan 15.09.2006 08:51:34 (permalink)
                    Sáng đụng sếp tương lai gần ở cầu thàng máy. Mình chào chú chẳng nói gì mình cáu chẳng thèm hỏi han gì nữa. Tệ quá mà mình sắp chuyển lên phòng ý chắc chết mất thôi lên trên đó chỉ cười và cười và cố gắng thôi chứ đừng ho he gì cả với lại bản tính mình cũng có làm gì đâu.
                    Lại nói với mình nhủ lòng thôi cho qua chuỗi ngày dài bất tận này, lại đi học rồi lại gặp anh lại cười và lại nhớ nhung rồi hết 2 ngày học lại thôi chắc anh không biết rằng mình cũng thấy quý mến anh rồi. Mà cũng lạ hai cá thể xa lạ hai thái cực khác nhau mà có thể kêt hợp lại thì quá giỏi. Mình phô ra phía anh một con người hoàn toàn khác lanh lợi tự tin năng động hiếu kỳ và vui vẻ, rất ranh mãnh. Anh thích mình anh nhớ mình vì mình thế nhưng tâm sự của mình có bao giờ anh biết nếu anh biết liệu anh có còn thích mình nữa không vì mình là cả một thực thể bất chắc tràn trề bất chắc và chông chênh.
                    K gọi cho mình nói mình gặp bản thân mình tự dưng tự trào lại thấy mình có lẽ chỉ hợp với K thôi. Anh làm mình đam mê bằng ngọn lửa khao khát yêu thương, anh làm mình yếu đuối bởi những ham muốn rất con người. Anh chính alf trở ngại mình cần phải gạt bỏ.


                    #40
                      NhomuaHaNoi 15.09.2006 10:28:54 (permalink)
                      sắp được đi chơi rồi nhưng mình mong được đi đâu lâu lâu... căng thẳng và mệt mỏi.Lâu rồi cứ thi thoảng lên AUDITION mà nhảy chán quá chắc giờ chẳng dám mời ai nhẩy nữa. Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đen... thế mà hôm qua mình trêu mấy đứa hoa sữa như mùi ấy...
                      Hai người đang đi với nhau mà phát ngượng.Sáng nay gặp sếp đi ăn sáng với sếp nhìn thấy anh gầy và vất vả nhiều. Anh vẫn còn con đường cho mình và anh về cùng cố gắng để đưa công ty phát triển hơn...thôi về đó bây giờ cứ nhìn thấy cảnh em nói mà người ta nghe nhiều cũng chán và ko nghe cũng chán. HAHA nhưng vẫn mong qua công việc hay học tập... có ai đó đi HÀ NỘI với mình chủ nhật này đi...hiểu ko !
                      #41
                        dungdungchan 15.09.2006 11:48:50 (permalink)
                        Lamg thế nào để lấy lại sự bình ổn niềm tự tin và vẻ yêu đời như mình từng có. Mình rất thích câu "Cảm ơn đời mỗi sơm mai thức dậy. Ta được thêm ngày mới để yêu thương" dang nghe bài Anh của HA thấy cuộc đời sẽ đẹp vô cùng nếu mình không lỡ bứơc nếu mình sáng suốt lựa chọn cho mình một con đường đi. Bây giờ dù có hối tiếc có níu kéo cũng không thể nào có được nữa rồi hãy cố gắng để phần đưòi còn lại không bao giừo phải hối tiếc nữa nha T.
                        Cảm ơn bạn về lới mời dù rất muốn nhưng tôi cũng không thể nào đi được tôi mong bạn vui vẻ với những người bạn của bạn.
                        Là đôi cánh chim nâng em bay cùng cuộc đời
                        Là nơi ấm êm em tìm trong cơn bão tố
                        Anh dang cánh tay đón lấy em vào lòng
                        Đặt ngàn yêu thương lên chiếc hôn ngọt ngào
                        Em lắng nghe tim mình hạnh phúc ngất ngây trào dâng

                        Nguyện đi với anh suốt con đường đời
                        Dù cho khó khăn vẫn chờ ta phía trước
                        Vì em hãy tin khi có anh dẫn đường
                        Đặt vào tay anh con tim em cùng cuộc đời
                        Để anh đưa cho con thuyền mình đến bến bờ yêu thương
                        Ca từ quá hay lâu rồi mới nghe được bài hát hay.
                        #42
                          dungdungchan 15.09.2006 14:41:36 (permalink)
                          Viết miên man viết như cuồng, lại một cuối tuần đến thời gian tuanà tự và khôgn có khi nào chán nản buông tha cho mình làm thế nào ôi chán đến mức không cong muốn gì hết
                          Mùa thu tâm trạng ai cũng nản chẳng ai có ý muốn àm viêc cả chỉ những khókahưn là chồng chất mà ko có cách giải quyết mà thôi.
                          Làm thế nào để con đường đi là đúng đắn nhất.
                          Làm thế nào để có anh trong đời.
                          Làm thế nào để bình tâm bước đi mà không hề hối tiếc.
                          hãy vui vẻ và đừng chán nản nha
                          #43
                            dungdungchan 16.09.2006 10:01:46 (permalink)
                            Đi làm online viết nhật ký lâu lắm mới có dịp đi làm thứ 7 một cách chính đáng nghĩa là đến và có việc để làm. Nghĩ đến tối qua lại buồn cười, mình phải tắt máy không thì bác ý cứ ý éo gọi mệt quá. He he hay làm quả chồng nước ngoài cho máu. Nghĩ thế thôi có làm được đâu. mà suy cho cùng cs là thế. Tự dưng tâm trạng xuống rầm rầm ko hiểu thế nào! Mình là ai thế này cáu quá, dở hơi cái báo cáo đang làm thì mất lại kỳ cạch gõ lại cáu quá đi mất. Tối qua đi chơi với con bạn 2 đứa hâm gần chết đi ngửi mùi hoa sữa. Hoa có quá nhiều kỷ niệm với mình hay với nó.
                            Mình mong được như nó quá đi mất.
                            Thôi kệ muốn ra sao thì ra ớn quá rồi đấy!
                            Chiều lại đi học chán chết!
                            Mai T về cũng thấy bt!

                            #44
                              NhomuaHaNoi 17.09.2006 01:34:59 (permalink)
                              Hôm nay lại đc ăn bún đậu... mai đi rồi... đợi mà ko thấy lên tiếng... sao nhỉ !!!
                              hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đen... nhưng sao lại thế nhỉ...
                              định alô nhưng lại sợ phiền... định bon chen nhưng chưa hỏi xem gia chủ có cho phép hay ko... định đi ăn bánh gai mà...
                              thấy lúc nào cũng nghe nói cũng sợ gặp thế chán lắm... xem lại suy nghĩ lại đi...
                              nước vẫn chảy và bèo vẫn trôi !
                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 5 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 70 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9