(URL) THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 23 trang, bài viết từ 451 đến 480 trên tổng số 666 bài trong đề mục
Tác giả Bài
Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 08.11.2008 11:17:55
Bài thơ 452:


             KIẾP THI NHÂN

Ngồi trong phố mà như giữa đồng hoang
Những trò đời gõ xung quanh loạn nhịp
Gió đìu hiu cõi lòng hơi u tịch

Hội Nhà văn cũng chỉ ga-la cười...

Nhà thơ, nhà văn giờ tác phẩm thường
                        nhưng khá giỏi buôn đời
Ta lại thả hồn ta vào cõi mộng
Để ru lòng những phút giây xao động
Chốn đời nay anh chán nửa phần rồi!

Mơ bóng tình nhân trên thảm biếc sao rơi
Đêm nay nhớ và bao đêm nữa
Mặt trời mọc hay vầng trăng sáng tỏ
Tháng ngày trôi... cứ thế, em ơi!

Hồn hoá mây bay du ngoạn khắp bầu trời
Tim hoá sóng reo bên hồ gió

Người vừa có lại vừa như không có
Chốn đời thường anh sống kiếp thi nhân!...
 
                                   2005


<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 12:38:45 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 17.11.2008 23:41:12
Bài thơ 453:


      TRONG CÁNH RỪNG RẬM CỦA EM

Cánh rừng rậm um tùm che kín nguyệt
Muốn vào rừng phải vén cỏ dại lên
Trong nguyệt ấy một hang sâu thăm thẳm
Tuy hoang xơ mà rất êm đềm...

Tình là tiếng chim ca, ánh trăng xa vô tận
Là mùa hoa vào độ xuân sang
Gắn bó đất trời: anh và em giao hợp
Giây phút rồi... em sẽ có mang...

 
Khoảnh khắc ấy, em ơi! Như chớp giật
Như có sóng biển gào xé bờ cát tả tơi
Trái tim sướng rụng rời và nguyệt em tan tác
Đôi mắt em mơ để nhớ suốt đời...
 
                                  2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 13:09:47 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 29.11.2008 23:28:50
Bài 454:


                NÀNG VÀ EM

Nũng nịu trái thơm trên vòm ngực trẻ
Khuôn mặt xinh như vầng trăng
Xưa kia là nàng, nay là em.
 
Tấm thân trắng nõn nà mát rượi
Anh vẫn thích cái miền nóng hổi
Của em giống của nàng quá đỗi.
 
Vẫn nhớ buổi khai hoang nàng chỗ ấy
Em hiện đại hơn làm anh bối rối
Nhưng cũng uốn cầu vồng như nàng đã yêu anh!
 
                                    2005


<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 13:18:43 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 06.12.2008 10:32:41
Bài thơ 455:

             NÀNG THƯỜNG CƯỜI VỚI TÔI
            
Nàng thường cười với tôi dưới vầng trăng sáng
Mắt đong sóng sánh cả mùa xuân
Ôi, khoé mắt nghiêng một trời biển sóng
Xoa êm ái trái tim, dịt lại vết thương.

 
Bờ bãi con người...
Em mang sự sống hồi sinh
Mỗi nét trên em, mỗi bộ phận trong em
Đều chứa chất hoa thơm, nhuỵ ngọt
Em hiền hậu, dịu dàng và tha thiết
Làn mấy bay, gió réo rắt xa gần.
 
Tình qua rồi! Trống cả không gian
Hồn vất vưởng lạc trong chiều gió
Nghĩ đến em trái tim anh vỡ!

Hàng cây ru thầm nhắc về em...
 
                                2006




<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 13:29:15 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 09.12.2008 23:30:56
Bài thơ 456:


                TRIẾT LÝ THỐI VÀ THƠM

Ta muốn bật một cung đàn quên lãng
Như bông hoa thơm cứ nở đầy hương
Như trai gái bên bờ tha thiết yêu đương
Theo năm tháng trôi vào vô tận...

Hưởng chút vị buồn: nâng ly uống cạn!
"Khối tình đời" có đắng, ngọt, chua cay...
Có hạnh phúc đam mê và khổ tận cam lai
Như trời đất có cả thiên đường cùng âm phủ.

Lặng lẽ nhấm vị buồn ngon đáo để
Nếu chỉ toàn vui chắc gì cuộc sống đã nên thơ!
Như tình yêu có hoà hợp lẫn chia ly
Đêm nay buồn, mai rồi sẽ hết.

Hàng cây kia vẫn rì rào tha thiết

Sống trên đời này vừa thối lại vừa thơm...
Chủ nghĩa Mark suy vong, chắc 
chủ nghĩa Tư bản hơn?
Ít nhiều thằng nào cũng có cả thơm lẫn thối!

Ta cũng vậy: buồn không thể nào tả nổi!
Bởi khát vọng quá nhiều,
Nhưng sống đời thường chẳng phải cũng vô vị lắm sao?
Thôi! Đường ta đi do thượng đế đã trao,
Còn định mệnh: Chắc là sổ nam tào đã chép.

Ta viết câu thơ buồn mà trong lòng da diết,
Nhưng cũng xin đừng nên buồn mãi, người ơi !?

 
                                        6-12-2008


<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 13:45:02 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Ghosttt_01
  • Số bài : 47
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 24.07.2007
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 13.12.2008 10:53:24
      

         Bài này tôi viết nhầm trang - Xin xem bên " Một huyền thoại thi ca "!...
    
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2008 11:07:04 bởi Ghosttt_01 >
Hồn ma lạnh lẽo

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 17.12.2008 11:14:18
Bài thơ 457:


          NGẪU CẢNH TÀO LAO

Em mặc chiếc váy ngắn không thể cộc hơn
Cây lá ngả nghiêng, mây trên trời bối rối
Cuộc sống lại đẹp lên! Thành phố càng thêm mới!
Ai bảo: thiếu nữ mặc hở hang là thiếu văn minh?

Xem ra: Những triết lý đạo đức thông thường
                                   khó đứng vững được với thời gian?
Những ông nói mạnh mồm thường chỉ là nói dối
Bởi ông nào mà chả thích của đàn bà, con gái
Họ càng để ra, các tướng càng hám lao vào.

Rồi đây thiên hạ chỉ thích đọc những loại thơ viết tào lao
Gắn tý triết lý sâu xa nó sẽ thành bất tử!
Cũng như cô gái trẻ biết cách khoe sự nõn nà thân thể
Thêm tâm hồn sáng trong sẽ được lắm người yêu!

Ôi, chiều nay sao gọi là chiều
Thiếu nữ mặc váy cộc qua 

                     trăm con mắt đổ dồn không biết mỏi
Họ muốn nhìn hé vào trong tìm cái gì đang động đậy?
Con bướm bay, con bướm sắp bay ra...

 
                                    12/2008

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 22:10:29 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 25.12.2008 10:38:00
Bài thơ 458:
 
          TÌNH YÊU VÀ SỰ SỐNG TRƯỜNG TỒN


Tiếng lá rơi theo làn gió bay
Thế giới bọc em vào mênh mông
"Giống" của em là trục quay vũ trụ
Hạt nhân của tên lửa tầm xa chốn bụi trần.

Hàng cây phố reo qua ta đêm nay
Kỷ niệm xưa êm đềm tha thiết
Em ở đâu? Hoa nở hay bụi cát?
Có nhớ khi cởi trần đắm đuối yêu anh!

 
Hiu hắt buồn gió thổi miên man
Trong sự sống trường tồn và bụi cát
Tình yêu em cưu mang cả thế giới khỏi cơn dãy chết
Thơ anh lãng đãng bay vô vi ngoài vũ trụ...

                                     2005

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 22:32:33 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 31.12.2008 11:45:52
Bài thơ 459:


       VIẾT TRONG ĐÊM NOEL

Trái tim anh mưa tạnh, sóng lặng rồi
Dẫu nhớ nhung lòng chỉ hơi man mác
Em ngủ bên chồng chắc cũng đã yên bề ngon giấc
Tình chúng mình chấm hết, thế là xong.

Những đêm yêu thành cổ tích, phải không em?
Ôi cái thời không chiếu, không màn bên trăng gió
Đời thiếu nữ em trôi hoá câu vọng cổ
Anh cũng chỉ ru anh trong bóng nhạt khuya về.

Nhớ ngày nào anh vẫn đón em đi
Tối phố, trời sao... tình yêu tuổi trẻ
Ta trút cho nhau cả trời lẫn bể
Năm tháng qua, tất cả ngỡ chiêm bao....

Đêm Noel đó em! Trai gái vẫn rủ nhau
Chỉ có hai ta hai trời cách biệt!


                       Đêm Noel 2008
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.01.2012 00:45:34 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 11.01.2009 12:23:25
Bài thơ 460:


        TIẾNG HÁT CỦA NGƯỜI THỤC NỮ

Em thao thiết suốt mùa giá buốt
Xuân về rồi, nhưng không có anh!
Hoa đào nở hắt hiu trên thềm vắng
Vài cánh rơi lẳng lặng đến se lòng.

Năm tháng đi qua đời em vào bụi cát
Tình hư vô... anh có xót không?
Nhìn con én bay giữa trời hiu quạnh
Con chim lạc đàn phải chăng cũng là em.



Ôi, những đêm xưa bên hồ em vẫn hát
Khúc hát say người thiếu nữ đang yêu!
Anh âu yếm nhìn em và vuốt tóc
Nụ hôn tình ấm cả đêm thâu.

Tình ly tan em về nơi biển cả
Sóng đánh, bão vùi...đâu bằng sóng lòng em!
Em vẫn chờ và mong ngày anh lại đến
Cứ mịt mù sương gió những đêm đêm.

Trái tim vỡ tan rồi, anh ơi! Không lành được
Em hoá đá lúc nào... nhưng để đợi chờ ai!
Giọt nước mắt chảy tràn đời bọt bể
Có làm anh chạnh lòng
            nhớ đến người con gái thuở ban mai?


                                     Xuân 2009

<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2012 22:44:18 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 16.01.2009 23:50:33
Bài thơ 461:


        MONG GẶP LẠI VẦNG TRĂNG

Anh đã gặp vầng trăng đêm hoang vắng
Cháy bỏng trái tim, hồn say đắm
Ôm em vào lòng tha thiết môi hôn
Cuộc lãng mạn tình nhớ mãi không quên.

Anh - Cây thông hao gầy lặng lẽ
Em - Bông hoa hương sắc trời mỹ lệ,
Tình đôi ta làm bão tố cuộc đời
Ôi, tấm thân em cả vũ trụ tuyệt vời!

 
Những âm thanh buông hoà trong khúc nhạc
Đời người, em ơi! Như chiếc lá mỏng manh
Ta đi giữa trần gian bụi cát
Phút gặp nhau lòng quyến luyến yêu thương.

Thơ anh rỏ đôi dòng lệ xót
Người đàn bà hồn hậu gợi khêu
Nghe tiếng gió reo quanh tha thiết
Mong gặp lại vầng trăng thân yêu!
 
                                 
2005

<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2012 21:23:32 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 25.01.2009 11:37:51
Bài thơ 462:


        VĨNH BIỆT CUỘC TÌNH

Thôi! Vĩnh biệt cuộc tình êm ả
Khúc nhạc đời chan chứa tuổi thanh xuân
Bên hồ liễu những đêm trăng sáng tỏ

Đã lùi vào trong gió bụi trần gian.


Anh trở về như Napônêông đi tù ngoài hoang đảo
Ông giành thời gian viết những trang hồi ký
                                      thuở tung hoành...
Anh lấy tình xưa xây giấc thi nhân
Lòng tiếc nuối tình sao ngắn ngủi.

Nhưng chẳng lẽ đời không em lại trở thành vô nghĩa?
Bao trai gái quanh mình vẫn tha thiết yêu đương
Anh cứ bước lang thang hiu hắt bóng
Tình qua rồi, mãi mãi xa trông...

Em an phận bên người chồng quên lãng
Còn đâu những tháng ngày... 
                             dẫu ta chửa hôn nhân?
Thơ xót đắng bởi tình xưa như rượu ngọt
Nhớ những đêm khuya nào
                             anh vẫn cởi áo quần em...
 
                                         
2006


<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2012 21:42:26 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 27.01.2009 11:16:33
Bài thơ 463:


             NGHE GIÓ HEO MAY

Gió heo may bóng em về đêm mát
Khúc thơ tình dìu dặt quê hương
Mây rụng xuống buông rèm trên sóng biếc
Bên hồ trầm mặc tiếng chùa chuông...

Hồn du khách anh chơi vơi theo gió
Mộng tình xưa tha thiết yêu thương
Đã bao đêm cùng em ân ái
Dựng cả một thánh đường quanh anh.

Mới chợt hiểu: tình gái trai chỉ một thời khắc vút!

Trôi qua rồi, tất cả đã chia phôi
Gió heo may cứ bay về da diết
Người thiếu nữ năm nào có còn nhớ, em ơi!

 
                                        9/2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.01.2012 21:55:05 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 04.02.2009 00:03:08
Bài thơ 464:


       TRÊN
SÂN KHẤU CUỘC ĐỜI
                  
Ta chào xuân trên cái sân khấu cuộc đời
Bao năm
mây mù che khuất
Nay dòng thơ ta đã bay đi tràn khắp
Như đàn én bay, hoa nở trời xa...

Cõi dân gian muôn năm hơn mọi đế vương kia!
Chính trị cường quyền chỉ là tạp dịch
Hồn thơ ta trên trời cao non nước
Lưu truyền vọng tới thiên thu.

Ta từng nổi trôi nỗi dâu bể phù du
Lăn lộn chốn nhân quần, mộng mơ đời gió bụi
Trái tim ta đoá hồng trong bóng tối
Đêm ngày thơm toả hương say.

Ôi! Cái sân khấu cuộc đời, bức màn chót rồi đây!
Những phông cảnh diễn qua giờ trôi vào quá khứ
Thời thế ư? Ta dẫm đạp lên thời thế!
Đón xuân về vui giữa nhân dân...

                Mồng 3 tết năm Kỷ Sửu

                    (tức 28/1/2009)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2012 21:30:04 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 08.02.2009 12:22:21
Bài thơ 465:

          
NHỚ MÃI BÓNG EM

Cứ nhớ mãi bóng em trong ký ức
Những đêm hồ tha thiết trăng sao
Hỡi con gió cũng đừng than vãn nữa
Bụi cát rồi! Ôm giấc mộng tiêu dao...

Đó là quãng thời gian đẹp nhất!

Trái tim ta đau, hồn hoang mạc lang thang
Ôi, quá khứ quí hơn vàng bạc
Tuổi trẻ qua rồi, tình cũng ly tan!
 
                                12/2008

<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2012 21:44:52 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 18.02.2009 10:27:18
Bài thơ 466:

        ANH THẤY CẢ MẶT TRỜI

         VÀ MẶT TRĂNG TRONG ĐÓ
                   

Nhớ lúc cùng em đêm thu hiu gió
Hay khuya hè xào xạc lá bay rơi
Thân đàn bà ngửa lên: phiên bản của thiên thai...

 
Tạo hoá sinh ra một lỗ cổng trời
Hang hút sâu, rừng che phủ bên ngoài
Anh rẽ bụi, tìm đường vào em làm bất tử!

Và làn môi em bông hoa thơm lạ
Ánh mắt ái tình huyền ảo xa xôi
Đôi bầu ngọt em là hai trái lê mời.

Gió vẫn nổi bên hồ xưa, đó em!
Trong canh khuya thao thức bờ sóng vỗ
Cứ hiền dịu như vầng trăng mơ ngủ
Để cho lòng càng nhớ nhung thêm.

Những linh hồn đã chết đuối gặp em hồi sinh lại!
Anh trở thành một thi nhân thời đại
Hoa trái đời anh nở từ vôi vữa, tro tàn.

Em là nốt đàn ru những đêm thương nhớ!
Ôi! Một thời trai gái say nhau
Anh thấy cả mặt trời, mặt trăng

                      trong cái đĩa của người yêu...
 
                                        2005
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2012 22:00:19 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 26.02.2009 11:02:56
Bài thơ 467:
 

       MƯA LÂM THÂM   

Cái bóng nữ sinh dịu hiền yêu dấu
Đôi mắt em nhìn thu khoảng trời xanh
Như dòng suối, bông hoa, nhành liễu
Trên bờ bãi con người…lay động trái tim anh!

Hỡi hàng cây có hơi thở em
Những vì sao đêm rào rạt gió
Giây phút bên nhau bao lời thương nhớ
Khoảnh khắc lặng im cũng chứa chất tình đời.


Nhưng em ơi niềm vui nay tan biến
Anh ngồi lâm thâm mưa bụi bay
Nhìn hàng cây lá đổ
Tình thì bèo dạt mây trôi...

Ôi! Cuộc sống biết bao ý nghĩa
Tháng năm em tạc tượng vào anh
 Khi anh ôm thiếu nữ vào lòng
Tưởng như cả đất trời tụ vào bất tử!

Mưa lâm thâm, mưa lâm thâm...
Anh ngồi viết những vần thơ thổn thức
Tóc trên đầu đã bạc hoa râm
Mối tình xưa hoá đá giữa trời non.

Giờ em ở nơi nao... em yêu nhớ!
Chút yếu lòng da diết bóng em mơ
Tiếng con cuốc đêm mưa kêu khản cổ
Kỷ niệm qua âm vang khắp bến bờ...
                             27/12/2008
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2012 23:05:29 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 14.03.2009 11:34:31
Bài thơ 468:



      
DƯỚI ĐÊM SƯƠNG BẠCH ĐÀN

Nhớ đêm dưới bạch đàn gió bay xào xạc
Anh bế em nõn nà như một vầng trăng

Tiếng nói em trìu mến dịu dàng
Một thời trôi đi bóng mây lan...
 
Làn sương đêm buông em lại về thao thức
Hoa bay dìu dịu hương khuya
Vẫn dáng hình nữ sinh xưa mơ mộng
Kỷ niệm trong anh chẳng bến bờ.
 
Ôi, hàng bạch đàn vẫn reo tha thiết
Cứ hát vô vi giữa khoảng không
Bóng người gái qua rồi, đời bụi cát
Trái tim anh rỏ máu ngày đêm!

 
                               2005


<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.01.2012 23:19:45 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 26.03.2009 11:28:57
Bài thơ 469:

       TA VẪN BAY KHÔNG VƯỚNG VẤT BỤI TRẦN
              

Sống giữa trần gian mà tâm linh cõi vắng
Quan chức phù du, đêm ngàn sao lấp lánh
Lặng lẽ giữa trời anh đứng tựa núi non...
 
Thơ thẩn lòng ru giấc hiền nhân
Ôi! Thăng Long, chốn quê nhà ẩn bóng
Hồn tiêu dao trong mãi xứ vĩnh hằng.
 
Cùng vợ con lo manh áo, miếng cơm
Chẳng khinh bạc, chẳng tôn sùng ngưỡng mộ
Không ác độc bon chen, danh vị không đếm xỉa.
 
Thời thế như đám mây
Ta vẫn bay không vướng vất bụi trần
Ngỡ hư không nhưng lại là rất thực!
 
                                 14/7/08

<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2012 21:36:29 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 08.04.2009 13:11:58
Bài thơ 470:

          EM LÀ BẢN TÌNH XÔ-NÁT CHỨA CHAN
                 

Ta vùi trong tình quên lãng tháng năm  
Sự đời, em ơi! Nhiều rối rắm
Lại hiện trong anh

              các bộ phận của em đẹp lắm!


Ngày đi kiếm tiền, tối ân ái bên em
Nhớ những lúc bế em lên
                   chiếc giường đệm trắng thơm
Nguyệt của người yêu vĩ đại và thiêng liêng...

Mắt em đong cả bầu trời thắm mênh mông
Ôm em càng thấy cuộc đời giàu nhân ái
Đấy! Sự sống tột cùng hoang dại.

Nghe tiếng mõ chùa xa buông trễ nải
Em là bản tình xô-nát chứa chan
Tấm thân truồng đàn bà thánh thiện vô biên...
 
                                  22/3/2009


<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2012 21:50:46 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 15.04.2009 16:04:14
Bài thơ 471:


            VÁY THIẾU NỮ BAY

Váy thiếu nữ bay để ngỏ
Một khoảng trời nghiêng ngửa bên trong
Gió réo rắt, nắng bồn chồn hơi thở
Tìm vào chỗ ấy của em...

Trên bờ bãi con người
                        em trổ hoa, trái ngọt
Đến đế vương cũng khum gối ước mong
Váy thiếu nữ bay lộ một lâu đài điện ngọc
Đây, sự sống nhân quần tiến hoá muôn năm!

Váy thiếu nữ bay mang cả hồn thời đại
Bay trên bầu trời, bay giữa thế gian
Có phải đó khúc quân hành nhân loại?
Em giữ trong mình nguyên thuỷ lẫn văn minh.

Váy thiếu nữ bay để thấy ở đời còn có lý!
Sự sống anh cùng nhân thế tồn sinh
Dù dung tục vẫn thánh linh bậc nhất
Khởi điểm cho các luồng chính trị toả hào quang...

 
                                          2006
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2012 22:34:29 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 26.04.2009 16:49:33
Bài thơ 472:


     
MẶT TRỜI CHÂN LÝ CHÓI QUA TIM

Cuộc sống hư vô em rót vào ngọn lửa
Biến ao đời thành biển cả bao la
Lá trên cây ru, mây trời bổi hổi
Đi giữa đường nghe gió hát mùa thu...

Khi em nằm mộng mơ dưới vầng trăng sáng
Xôn xao bờ sóng vỗ đêm ngày
Em mời chào hoa quyến, bướm ong say
Người đàn bà có đôi mắt huyền vũ trụ.

Ôi, dưới lớp lông tơ mềm ấp ủ
Khi miếu đường em mở rộng cửa thiên...
Bụng em trắng một bầu trời bất tuyệt
Đưa hồn anh lên tận chốn niết-bàn.

Anh thiết tha ve vuốt tấm thân mềm
Thấy trong ấy cả thế giới này tồn tại...
Cuộc sống - Tình yêu ơi, có phải?
Đó: mặt trời chân lý chói qua tim!

 
                              2005
  


<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2012 22:51:27 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 10.05.2009 16:32:08
Bài thơ 473:


     NGƯỜI ĐÀN BÀ MỜ XA

Hàng cây phố đứng im buồn ngủ
Mây thẫn thờ vơ vẩn tầng cao
Chuông chùa vẳng tiếng hư hao
Đời cát bụi, em ơi! Cát bụi...
 
Bãi cát lòng anh vẫn xót xa trộn muối
Thế thái nhân tình biển cả mênh mang
Nhớ khi ôm em vào lòng hôn đắm đuối
Ta bên nhau cuộc sống xuân sang.
 
Đêm Hà Nội anh đi giờ vắng bóng
Lãng quên ngày tháng lánh phồn hoa
Ôi! Kỷ niệm ấm êm chìm dĩ vãng
Người đàn bà cứ mờ xa, mờ xa...

 
                              2008
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 10:44:05 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 23.05.2009 12:09:43
Bài thơ 474:


        
TRỜI BÃO VIẾT CHO EM

Trời đang bão mà lòng anh vắng
Vẩn vơ tình nhớ bóng em xưa
Lòng trôi dạt theo khúc đêm mưa
Bản xô-nát giờ đây không còn nữa.

Những êm đềm của tháng năm qua
Chỉ còn giông tố và cõi hư vô
Người con gái có đôi mắt thăm thẳm biếc
Khuôn mặt em như vầng trăng xa.

Em hiển hiện bức tranh toàn bích
Ru hồn anh trong bão gió tơi bời
Ngoài trời cây rung lá đổ
Quấn quít hình em man dại tuyệt vời!

Chắc em cũng quên rồi, lòng dạ đàn bà như đom đóm
Tình mới chắc gì đã bằng tình cũ, em ơi?
Thôi! Đành thế, ta trôi vào dĩ vãng
Ngọn lửa tim anh cháy mãi bời bời...

 
                                  2005


<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 10:54:44 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 13.06.2009 12:27:42
Bài thơ 475:
 
         HOANG NHƯ RỪNG
       MÀ THẾ GIỚI NHÂN SINH

Lá vàng bay chiu chít xuống đời anh
Em gieo khát vọng yêu đương, cây đời anh xanh lại
Thành phố thêm thương, lòng càng nhân ái
Tình nồng nàn với cuộc sống dân gian.

 
Cùng ta vui vầy trong khoảnh khắc yêu em
Hỡi đêm tối mịt mùng sâu thẳm!
Hỡi hàng cây bên bờ gió cuốn!
Mắt em chứa cả khoảng trời mơ.
 
Em xinh tươi và rất đỗi nên thơ
Thân nhi nữ hoa vừa mới nở,
Để cùng anh làm cuộc ái tình bất hủ!
Hoang như rừng mà thế giới nhân sinh...
 
                                2005


<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 22:10:16 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 23.06.2009 12:17:41
Bài thơ 476:


     
NGHĨ VỀ MỘT NHÀ THƠ GIAN MANH

Thơ của nó vứt đi rồi!
Bởi không ý nghĩa, chao ôi thật buồn
Nó làm thơ như ao chuôm
Vớ gì nó cũng vớt luôn đổ vào
Nó làm thơ như phường chèo
Úm ba la cứ nháo nhào tưởng hay
Nó làm thơ như trò thôi
Ba xu đổi lấy một nồi cám heo
Nó đem chó thụ tinh mèo
Phởn lên lại tưởng người yêu cho tình
Tứ nghĩa xiên xẹo linh tinh
Cả đời nó vẫn chỉ thằng gian manh.

 
                             8/8/2005

<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 22:47:08 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 11.07.2009 11:41:49
Bài thơ 477:

          MỐI TÌNH TRÔI ĐI NHƯ GIÓ MƯA
              



Khi em còn một thiếu nữ ngây thơ
Cùng với anh bao lời ước hẹn
Con gái nồng nàn vầng trăng xa thẳm
Tiếng nói ngọt ngào tựa suối reo.

Anh yêu em dào dạt sóng dâng trào
Giữa biển lớn mênh mang cuộc sống
Tất cả hết rồi em! Thế giới này trống rỗng
Văng vẳng bên tai buồn tẻ tiếng chuông chùa...
 
Mối tình trôi đi như gió mưa
Để đêm nay lòng anh da diết nhớ
Sao vắng, trăng lu, lá bay lặng lẽ
Và trái tim khe khẽ đập thành thơ!
 
                                   2005





<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 22:56:35 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 26.07.2009 12:06:39
Bài thơ 478:


        
BÀI CA BƯƠM BƯỚM

Hai trái đào em treo
Anh xoa vào em hát bản tình ca
Ôi, thiên thể như fa-lê con gái
Một đài hoa! Một đài hoa!...

Vậy thì gây chiến tranh làm chi cho máu đổ?
Em mở toang ra mà kêu gọi hoà bình,
Hãy cứ yêu cả tâm hồn cùng xác thể
Bươm bướm em: đó, tuyệt đỉnh tận cao xanh...

 
                                    21/8/2005

<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 23:03:12 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 10.08.2009 16:54:32
Bài thơ 479:
 
 
         CON GÁI MỞ MANG LINH HỒN SỰ SỐNG

Con gái mở mang linh hồn sự sống
Không có em tất cả hoá khô cằn
Và thành phố sẽ phủ đầy bụi cát
Em là biển trời thơm mát trong xanh.

Con gái mở mang đoá thiên thai tạo hoá
Em đi hoa bướm hương bay
Thơ anh viết biển cồn sóng dậy
Cây đàn tình xúc động vút căng dây!

Em vừa mang bão tố trong mình 

                                và dòng sông dịu êm
Một trời yêu đương say ánh mắt
Mãnh liệt cả tâm hồn thể xác
Váy em bay để lộ ra một cái bánh tuyệt trần...

 
                                      2006

<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 23:12:23 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Nhatho_PhamNgocThai
  • Số bài : 971
  • Điểm thưởng : 0
  • Từ: 04.08.2006
RE: THƠ TÌNH CỦA PHẠM NGỌC THÁI - 02.09.2009 12:33:34
Bài thơ 480:


         ANH NHỚ LẠI


Anh nhớ lại một thời đẹp đẽ
Những đêm yêu trong bóng lá xạc xào

Ánh mắt em gieo cả mùa trái ngọt
Tối bên hồ nghe sóng vỗ nôn nao.


Anh nhớ lại những tháng năm tuổi trẻ
Nhìn mây mù cũng thấy ngọc bên trong
Cuộc sống đời thường mà lung linh gấm vóc
Em dẫn anh vào thế giới ánh trăng...

Anh nhớ lại, dẫu chỉ còn dĩ vãng
Vòng đời ngắn lại rồi! Ôi, tiếc không em?
Liệu những đêm em thao thức bên chồng
Có nghĩ đến lúc đã cùng anh hoan lạc...

                                    2006




<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2012 23:27:41 bởi Nhatho_PhamNgocThai >
Đời hư, thực nhập nhoè lẫn lộn
Đêm ái tình... ta nương ngủ trái tim hoang.

Thay đổi trang: << < 161718 > >> | Trang 16 của 23 trang, bài viết từ 451 đến 480 trên tổng số 666 bài trong đề mục