Ánh tà dương.
Lòng tự hỏi có cần nên yêu nữa
Để trong lòng thổn thức mãi ko thôi
Xin hai chữ "bình yên" mãi mãi
Đừng bận lòng bởi mối tình duyên
Cõi tình hư ngậm ngùi chiếc bóng
Vực oan khiên tiếng vọng lòng đau
Thôi còn gì nữa cho nhau
Mà tình níu kéo trước sau để buồn
Em phương nầy bán nguồn thơ thẩn
Anh trời tây buôn hận thi ca
Dối lòng vay khúc thiên hà
Tiêu dao cung loạn đôi ta thưởng cùng
Lòng tự hỏi mình sống làm gì
Không mục đích cũng không đinh hướng
Cuộc đời trôi thả theo dòng nước
Một nỗi buồn ai hiểu thấu chăng
Cung đàn xưa giờ đây đã lỗi nhịp
Hỏi người xưa có thấu hiểu
Đàn, tiêu không cùng nhau cất tiếng
Chỉ còn tiếng lòng trong suốt đêm thâu.
Mong mỏi ngày đêm nhớ đến em
Nổi niềm thương nhớ trọn anh mang
Nhìn lên chiếc bóng trăng thơ mộng
Có hình bóng em dáng dịu dàng
Bóng ai ẩn khuất mơ màng
Lẫn trong quạnh quẽ cũng ngàn nhớ nhung
Nhớ em nhớ tới điên khùng
Hồn anh chết giữa muôn trùng bóng em.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: