SaoChoiHeLen
Đông tới thu tàn thương lá rụng
Kỷ niệm tràn đầy mãi không nguôi
Nhớ và thương em nơi chân trời lạ
Buốt lạnh tâm hồn giá rét buông
Liệu người ấy có trở che lạnh
Hay để em mãi với cô đơn
Chỉ mong em hãy choàng tỉnh mộng
Thế gian này anh mãi yêu em
mùa thu về thôi buốt nhói trong nhau
lá thôi vàng và em thôi chờ nữa
chỉ còn chăng một nữa những cút côi
mùa thu tới em không buồn anh hỡi
Mong hạnh phúc sẽ tràn về em nhỉ
Không khổ ải cũng chẳng sầu chia ly
Buồn nhớ làm chi khi lòng người đã quyết
Chẳng còn gì đâu mãi khổ riêng ta
Day dứt cuộc tình không suôn sẻ
Chỉ khổ ta thôi tội nghiếp đời
Vững bước vươn mình đứng thẳng dậy
Vượt qua gian khổ kiếm thành công
Đã một lần quên đi ta tồn tại
Quên luôn người ngang bằng sự sống
Luôn mỉm cười với trò chơi số phận
Hạnh phúc là gì? lời nói dối thôi sao ?
Trích đoạn: saochoihelen
Đã một lần quên đi ta tồn tại
Quên luôn người ngang bằng sự sống
Luôn mỉm cười với trò chơi số phận
Hạnh phúc là gì? lời nói dối thôi sao ?
Ta tìm hạnh phúc của riêng ta Hạnh phúc trong ta là gì nhỉ Là tìm niềm vui cho người cũ Là say ngây ngất một hương tình Hạnh phúc giản đơn mà phức tạp Bình dị lại pha chút kiêu xa Ta mãi cứ chờ hạnh phúc tới Dõi tìm tháng ngày theo bước chân Lòng hoang vắng khi tình phụ bạc Vùng dậy thôi hỡi thoáng kiêu xa Phải tiến bước trên con đường khổ Giành lại cho mình hạnh phúc ơi
hạnh phúc cuả ta ơi! mi là chi thế?
ta kiếm tìm quanh quất những lung linh
ta kiếm tìm quay quắt những lặng thinh
ta yêu lắm mà sao không hạnh phúc
Trích đoạn: saochoihelen
hạnh phúc cuả ta ơi! mi là chi thế?
ta kiếm tìm quanh quất những lung linh
ta kiếm tìm quay quắt những lặng thinh
ta yêu lắm mà sao không hạnh phúc
Hạnh phúc ư? Ôi danh từ hư ảo
Chỉ có ta mới biết được là sao
Cố kiếm tìm cũng không làm gì được
Hạnh phúc ở trong bản chất chúng ta
Đừng trách chi khi mong chờ hạnh phúc
Nó chợt đi lại chợt đến bất ngờ
Chỉ có con người không thay đổi
Trơ gan cùng với vết xoá thời gian
Cố vỡ oà thương nhớ để tìm quên
Cố quắt quay trong những nỗi kiếm tìm
Tình rơi vỡ tưởng chừng là không thể
Hạnh phúc nào người lặng lẽ lãng quên
Cố bật cười lên tất cả chông chênh
Cho ta biết ta không cần người nữa