viết chơi.
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 11 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 154 bài trong đề mục
pansy 14.10.2006 20:06:56 (permalink)
Nghiền phim (chưởng) bộ cũng thật nhanh hết thời gian.
Thời gian thật là quý giá nhưng chẳng có ai có thể tích lũy ,để dành được như tiền bạc ,châu báu.Tất cả đều phải "tiêu tốn" ,và ai biết "chi tiêu" một cách hợp lý ,đúng đắn thì thời gian của ngừơi ta sẽ trở nên có giá trị. Còn ta? Ta đã để thời gian trôi qua một cách phí phạm biết chừng nào ! Và ta vẫn đang tiếp tục lãng phí mà không làm gì khác được. Ngay cả những lúc cắm đầu cắm cổ vào công việc ta vẫn cảm thấy thời gian mà ta dành cho công việc ấy là vô ích ! Hằng ngày ,hằng giờ ta vẫn luôn tự hỏi ta sẽ làm gì để ta cảm thấy thời gian của ta không là phí phạm? Nhưng ta chưa thể trả lời được. Ta không bao giờ bằng lòng với bản thân? Ta quá nhiều tham vọng? Ta không còn lý tưởng sống? (nghe xa vời quá nhưng đó là sự trăn trở rất thật ,có lẽ ko chỉ của riêng ai).
Duy nhất có một điều ta cảm thấy khi một ngày mới bắt đầu đó là ta đã già hơn một ít sau ngày hôm qua. Dù sao trái tim ta vẫn đập và ta vẫn "chọn được một niềm vui" (TCS) trong mỗi một ngày cho cuộc sống.
#46
    pansy 19.10.2006 19:36:36 (permalink)
    "Trên đời chỉ có hai thứ vĩnh hằng ,đó là tình yêu và sự thù hận" !
    Câu nói trong bộ phim nào đó... Nhưng với ta ,điều này chẳng phải là đúng. Tình yêu có thể mai một ,còn hận thù cũng có thể hóa giải.
    Tình yêu mong manh như một hạt sương long lanh ,phản chiếu muôn vạn màu sắc qua tia nắng mặt trời óng ánh nhưng nếu đưa tay chạm vào thì hạt sương sẽ tan vỡ. Vậy nên ta chỉ muốn ngắm nhìn nó từ xa ,cái hạt sương mỏng đó ,như một báu vật dễ vỡ trưng bày trong tủ kính và chỉ ngắm mãi mà thôi ,không bao giờ chạm đến!
    Nghe "nhóc" UHP hát
    "Người ta cứ nói đừng quá yêu ,người ta cứ nói đừng quá tin,tình yêu dẫu có cũng chỉ là ước mơ trong mỗi cuộc đời. Đừng nên cố gắng tìm thấy nhau.Đừng nên cố bước cùng nỗi đau.Tình yêu có lúc tự tìm đến với ta trong đêm tối cô đơn"
    Hehe ! Hôm nay hết ẩm trời rồi mà ta lại ấm đầu quá vậy ko biết. Suy ngẫm về tình để rồi lại cười một mình. Nhớ kỷ niệm vui hai đứa đi uống nước bị uống phải hai cái ly có kiến ,vậy mà 4 con mắt cũng chẳng phát hiện ra ,khi nuốt vào bụng rồi mới biết.
    #47
      pansy 25.10.2006 19:22:50 (permalink)
      Trời Thu khiến ta chỉ muốn được suốt ngày lang thang dưới những hàng cây có lá vàng ,lãng đãng ,phất phơ tung bay theo chiếu gió ,nhẹ nhẹ chuồi trên mặt ,trên tóc ,trên tay...Đi trong màn sương mỏng có hơi gió heo may se lạnh ve vuốt mơn man cho những giấc mơ thiên đường trong cổ tích...! Vậy mà hai ngày hôm nay ta phải nằm nhà ,chỉ được nhìn qua cửa sổ ngắm Thu nhuộm cho trời đất sắc tím hòa lam buồn man mác ,và sắc vàng đủ cung bậc cho những chiếc lá của những loại cây khác nhau. Một bức tranh thiên nhiên tuyệt diệu ! Vậy mà ta lại bất lực trước việc muốn truyền đạt lại nó bắng bất cứ hình thức gì. Đôi lúc cảm thấy mình thật vô dụng.Uống nhiều thuốc quá ,ngủ li bì.
      #48
        pansy 27.10.2006 00:37:02 (permalink)
        Hôm nay mới là 26/10 ,vậy mà tưởng đã là 27/10.
        Ngày dài lại đêm thâu , 1 ngày nào đó để đánh dấu 1 sự kiện ,mang 1 ý nghĩa nào đó... ai cũng có ,để vui ,để buồn ;khi sống và khi chết . Rốt cuộc là còn lại cái gì ? Cuộc đời vẫn lẳng lặng trôi , chỉ có bản thân ta tự đi tìm để cảm thấy sóng ,thấy gió ,thấy buồn ,vui ;diễm phúc hay bất hạnh của cuộc đời.
        Một ngày lẩn thẩn nhưng vui vì xóm Tám.
        #49
          langtoi 27.10.2006 14:06:33 (permalink)
          Đa sầu đa cảm đó là căn bệnh trầm uất của con người. Nó đã di căn sâu vào trong tiềm thức của họ, khiến họ nhìn một chiếc lá rơi lại nghĩ về sự kết thúc. Lá rơi không hẳn là đã hết! Chiếc lá này rụng xuống là để nhường chỗ cho những chiếc lá xanh. Cuộc đời vốn là một vòng tuần hoàn vậy đó. Ta không ssống, không hẳn là ta đã chết. Ta không làm không hẳn là ta không biết làm, chỉ là ta đang để dành tâm tư, tình cảm, sức lực để làm một việc khác thôi!
          #50
            pansy 28.10.2006 20:09:11 (permalink)


            Trích đoạn: langtoi

            Đa sầu đa cảm đó là căn bệnh trầm uất của con người. Nó đã di căn sâu vào trong tiềm thức của họ, khiến họ nhìn một chiếc lá rơi lại nghĩ về sự kết thúc. Lá rơi không hẳn là đã hết! Chiếc lá này rụng xuống là để nhường chỗ cho những chiếc lá xanh. Cuộc đời vốn là một vòng tuần hoàn vậy đó. Ta không ssống, không hẳn là ta đã chết. Ta không làm không hẳn là ta không biết làm, chỉ là ta đang để dành tâm tư, tình cảm, sức lực để làm một việc khác thôi!


            Có lẽ LT nói cũng đúng đó ! Khi ta chết , thì ý niệm "chết" là đối với những người không giống ta ,còn thực sự cuộc đời ta không phải là kết thúc mà đang chuyển sang một trạng thái khác của sự sống (người ta gọi là "ma" đó LT )
            ______________

            Với mùa thu , chỉ muốn hát mãi rằng "ta muốn ôm cả đất ,ta muốn ôm cả trời..."
            Thu đẹp quá ,buồn quá mà cũng thay đổi nhanh quá.
            Biết thu đi rồi thu sẽ trở lại nhưng sao cứ phải tiếc thu !?
            #51
              pansy 30.10.2006 00:24:47 (permalink)
              Muốn làm 1 cái gì...? nghe nhạc _ong hết đầu ; hát krok_ chẳng muốn mở miệng nữa ;xem phim_như kko nhìn thấy gì ; cũng ko có gì để lo lắng ,à có ! 1 đống quần áo chưa giặt .Vậy là có việc làm rồi nhưng mà sao cứ có cái cảm giác mắc nợ mày _cái máy vi tính...
              #52
                pansy 30.10.2006 15:59:40 (permalink)
                Lại một thu nữa lại trôi qua
                Em vẫn mơ về một nơi xa
                Kỷ niệm thu vàng như màu lá
                Theo gió bay chiều nay thiết tha


                Miss you.
                #53
                  NhiepPhong 30.10.2006 17:33:54 (permalink)
                  Lại một màu xuân nữa xắp tới
                  Đem lại cho ta bao điều mới
                  Quá khứ như thời gian vụt chớp
                  Đã qua rồi không nắm được bao giờ

                  #54
                    pansy 01.11.2006 19:09:54 (permalink)


                    Trích đoạn: NhiepPhong

                    Lại một màu xuân nữa xắp tới
                    Đem lại cho ta bao điều mới
                    Quá khứ như thời gian vụt chớp
                    Đã qua rồi không nắm được bao giờ


                    Lạc quan quá ha NP ! Chưa qua mùa đông đã thấy Xuân rồi ?

                    _______________

                    "Hỏi thế gian tình là vật gì
                    Mà khiến người ta...."


                    Người ta đã vì tình yêu phải sống để chờ đợi nhau 10 năm, 20 năm...
                    Có thật không hay chỉ là tiểu thuyết ? Ta đã xa nhau bao lâu rồi ? Hình như mới đây thôi nhỉ !
                    Thời gian ơi ,đã trôi qua bao thu mà sao mỗi thu về ta lại thấy hình như chỉ mới hôm qua thôi...giây phút ta còn được ngồi bên nhau ! Chỉ có những chiếc lá vàng kia rơi nhẹ nhàng mà lạnh lùng trả lời cho ta : thu lại qua ,lại qua rồi... và người cũng xa ta thêm 1 khoảng cách thời gian nữa...,vậy mà...kỷ niệm ơi ,hoài vọng ơi sao mãi còn day dứt...?


                    Lạnh lùng như nước cuốn dòng trôi
                    Mùa thu rơi lá anh đi rồi
                    Ta đong nhung nhớ cùng năm tháng
                    Xa xôi thu có đến người ơi !?
                    #55
                      langtoi 01.11.2006 19:34:35 (permalink)
                      Thu đến thu tàn lòng vương lệ
                      Lệ khóc cho người khóc cho ta
                      Ngày xưa cũng trong chiều thu ấy
                      Người nói yêu ta đến bạc đầu

                      Nay người theo ai về nơi ấy
                      Người có nhớ ta một chiều thu?
                      Riêng ta thu đến vui, mừng, tủi
                      Nước mắt chan hoà lẫn niềm vui
                      #56
                        pansy 01.11.2006 20:25:58 (permalink)


                        Trích đoạn: langtoi

                        Thu đến thu tàn lòng vương lệ
                        Lệ khóc cho người khóc cho ta
                        Ngày xưa cũng trong chiều thu ấy
                        Người nói yêu ta đến bạc đầu

                        Nay người theo ai về nơi ấy
                        Người có nhớ ta một chiều thu?
                        Riêng ta thu đến vui, mừng, tủi
                        Nước mắt chan hoà lẫn niềm vui


                        Sao "nước mắt chan hòa lẫn niềm vui" hả LT?

                        _______________

                        Ta đã chờ thu vẫn chờ thu
                        Cho dẫu ngàn thu khói sương mù
                        Cho dẫu thu mang trời mơ ảo
                        Ta vẫn u hoài khúc lãng du.
                        #57
                          langtoi 01.11.2006 20:30:44 (permalink)
                          Lãng du làm chi khi đơn lẻ
                          Cô đơn một mình đếm sao thu
                          Ôi cuộc đời ta sao cô quạnh
                          Biết sẽ tìm đâu được tiếng cười
                          #58
                            Ran 03.11.2006 09:17:56 (permalink)


                            Trích đoạn: pansy

                            Người ta đã vì tình yêu phải sống để chờ đợi nhau 10 năm, 20 năm...
                            Có thật không hay chỉ là tiểu thuyết ? Ta đã xa nhau bao lâu rồi ? Hình như mới đây thôi nhỉ !
                            Thời gian ơi ,đã trôi qua bao thu mà sao mỗi thu về ta lại thấy hình như chỉ mới hôm qua thôi...giây phút ta còn được ngồi bên nhau ! Chỉ có những chiếc lá vàng kia rơi nhẹ nhàng mà lạnh lùng trả lời cho ta : thu lại qua ,lại qua rồi... và người cũng xa ta thêm 1 khoảng cách thời gian nữa...,vậy mà...kỷ niệm ơi ,hoài vọng ơi sao mãi còn day dứt...?



                            Màu thời gian không xanh
                            Màu thời gian tím ngát
                            Hương thời gian không nồng
                            Hương thời gian thanh thanh
                            ...


                            Có nhà thơ đã định nghĩa về màu và hương thời gian như thế đoá PS. R đọc lần 1... ko hỉu, lần 2...ko hỉu, lần 3....không hỉu, zờ lần nần thứ n rùi...vẫn không hỉu nốt. Chỉ thấy nó cứ bằng bằng, ngang ngang, như mụt cái zì đó liên tục, đều đặn....đều đến nỗi ko cảm nhận được nó....ngoảnh đi ngoảnh lại chỉ thấy... có cái zì đó ko đậm đà nồng nồng..mà rất nhẹ nhàng... thanh thanh....

                            ...
                            Duyên trăm năm đứt đoạn
                            Tình muôn thuở còn hương
                            Hương thời gian thanh thanh
                            Màu thời gian tím ngát


                            T_________T

                            #59
                              langtoi 03.11.2006 18:30:24 (permalink)
                              Tâm trạng con người khi yêu thật là nhất quán, khi mới yêu thì luôn hy vọng, đã yêu rồi mãi giữ tiếng thuỷ chung. Cho dù ngày tháng có qua đi, dóng đời không dừng lại con người vẫn luôn cảm nhận được, xúc giác được về những gì đã qua mặc cho đó là niềm vui hay nỗi buồn. Chính vì vậy khi yêu con người trở nên mù quáng nhưng đo thật là một sự mù quáng đáng yêu. Puskin đã từng nói:
                              Anh yêu em đến nay chừng có thể
                              Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
                              Phải rồi quên sao được! Dứt sao ra?

                              Trích đoạn: Ran


                              Trích đoạn: pansy

                              Người ta đã vì tình yêu phải sống để chờ đợi nhau 10 năm, 20 năm...
                              Có thật không hay chỉ là tiểu thuyết ? Ta đã xa nhau bao lâu rồi ? Hình như mới đây thôi nhỉ !
                              Thời gian ơi ,đã trôi qua bao thu mà sao mỗi thu về ta lại thấy hình như chỉ mới hôm qua thôi...giây phút ta còn được ngồi bên nhau ! Chỉ có những chiếc lá vàng kia rơi nhẹ nhàng mà lạnh lùng trả lời cho ta : thu lại qua ,lại qua rồi... và người cũng xa ta thêm 1 khoảng cách thời gian nữa...,vậy mà...kỷ niệm ơi ,hoài vọng ơi sao mãi còn day dứt...?



                              Màu thời gian không xanh
                              Màu thời gian tím ngát
                              Hương thời gian không nồng
                              Hương thời gian thanh thanh
                              ...


                              Có nhà thơ đã định nghĩa về màu và hương thời gian như thế đoá PS. R đọc lần 1... ko hỉu, lần 2...ko hỉu, lần 3....không hỉu, zờ lần nần thứ n rùi...vẫn không hỉu nốt. Chỉ thấy nó cứ bằng bằng, ngang ngang, như mụt cái zì đó liên tục, đều đặn....đều đến nỗi ko cảm nhận được nó....ngoảnh đi ngoảnh lại chỉ thấy... có cái zì đó ko đậm đà nồng nồng..mà rất nhẹ nhàng... thanh thanh....

                              ...
                              Duyên trăm năm đứt đoạn
                              Tình muôn thuở còn hương
                              Hương thời gian thanh thanh
                              Màu thời gian tím ngát


                              T_________T

                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 11 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 154 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9