Thơ Đường chưa đủ ngọt ! - Ngọc Minh (HN)
LẦN HẸN CUỐI
Cạn hết đau thương chén rượu đầy Cho người hạnh phúc mối tình say
Vùi bao mộng đẹp quên chiều ấy
Gợi chút duyên nồng hẹn tối nay
Ngõ vắng đìu hiu làn gió nhẹ
Đường khuya lạnh lẽo mảnh trăng gầy
Trao lời vĩnh biệt lần sau cuối
Ước nguyện tan dần tựa khói mây
N-Minh
03/2008
NHÍM CON
Nhỏ nhắn hiền lành chú nhím con
Đêm đêm thức dậy ngắm trăng tròn
Xin cơn gió lặng làm mây ráo
Kẻo giọt mưa buồn thấm cỏ non
Hỏi đến bao giờ sông biển cạn
Cười chăng mấy độ đá non mòn
Xưa cùng chiếc lá trao tình bạn
Vật đổi sao dời vẫn sắt son
HD
TÌNH TRI KỶ
Lá vàng e lệ một nhành con
Ngơ ngẩn hồn ai mộng đã tròn
Hạ ấy âm thầm trao nắng nhẹ
Thu nào khắc khoải ngóng chồi non
Nhìn theo bóng nguyệt lòng hiu hắt
Chép lại vần thơ dạ mỏi mòn
Hẹn ước bao ngày luôn ấp ủ
Kết thành tri kỷ mối tình son
N-Minh
03/2008
CÁCH TRỞ
Lòng gởi phương xa thấy lạnh lùng
Dặm nghìn cách trở mảnh sầu chung
Niềm thương chẳng dứt sao mòn mỏi
Nỗi nhớ khôn nguôi cứ trập trùng
Dạ ngóng tình nồng hồn mãi cảm
Tim chờ nghĩa thắm nhịp còn rung
Giờ đây khắc khoải trong chiều vắng
Thầm hẹn duyên mơ sánh bước cùng
TN-NC N-Minh
04/2008 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.05.2008 11:13:29 bởi Huyền Băng >