Miên Man Tình Buồn
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 22 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 322 bài trong đề mục
Lathephong 12.09.2006 08:17:09 (permalink)
0
Như Là Thoáng Tình Cờ

Như là thoáng tình cờ,
Ta tìm ta trên cát,
Như là thoáng tình cờ,
Em về nghe biển hát.

Đôi ta đời không hẹn,
Cùng chia một nhánh sầu,
Sầu mênh mông của biển,
Vọng về từ đáy sâu.

Em buồn như pho tượng,
Cuối cội nguồn phôi phai,
Ta chim khuya lạc hướng,
Mịt mờ trên cánh bay.

Em chờ vầng trăng muộn,
Ta hắt hiu gọi ngày,
Em cần, ta cho mượn,
Chút êm đềm đôi vai.

Lã Thế Phong
Sept. 11 / 06
#16
    Lathephong 14.09.2006 10:00:49 (permalink)
    0
    Em Về Giữa Gió Thu Bay

    Thoáng nhiên, cây bỗng rùng mình,
    Con chim sâu bé chợt thình lình kêu,
    Âm u nửa sáng, nửa chiều,
    Heo may xứ lạ hiu hiu lùa về,
    Bầy nai dim mắt mãi mê,
    Lắng nghe con suối não nề tiếng than,
    Giật mình, ừ nhỉ ! thu sang,
    Sao rừng phong đứng, áo vàng chưa thay?
    Em về giữa gió thu bay,
    Cho ta ngờ ngợ tháng ngày riêng ta,
    Tưởng tình dạt bóng nơi xa,
    Sau cơn mưa lũ hôm qua rơi đầy,
    Nhìn quanh xanh kín nơi đây,
    Mới hay lòng vẫn chưa gầy xác thu.

    Lã Thế Phong
    Sept. 13 / 06

    R
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 09:05:48 bởi Viet duong nhan >
    #17
      Lathephong 16.09.2006 11:56:30 (permalink)
      0
      Có Khi Nào

      Có khi nào
      Giữa mặt trời hừng đông còn nhá nhem cơn ngái ngủ,
      Những con đường ngực trần co ro trong cái rét vào thu,
      Em có thấy ta trong hơi sương như chính ta đang hiện hữu,
      Trong tim em, dù một thoáng mơ hồ.

      Có khi nào
      Giữa vệt nắng mong manh của buổi chiều chưa phai màu buồn tím,
      Từng lớp người hối hả kiếm bình yên sau con dốc nhọc nhằn,
      Em có tìm ta còn đang mãi mê rong chơi miền vô định,
      Của một ngày, bụi trần chưa hoá đá trăm năm.

      Có khi nào
      Giữa bóng đêm thật sâu đang bao trùm khung ký ức,
      Những vì sao lao mình chụp lấy chút hy vọng xa xôi,
      Em có gặp ta từ hư vô về nhẹ tay đánh thức,
      Giấc mơ em, thánh thiện bước vào đời.

      Lã Thế Phong
      Sept. 15 / 06

      R
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 09:11:36 bởi Viet duong nhan >
      #18
        Lathephong 17.09.2006 10:15:37 (permalink)
        0
        Ta Có Nhớ Người Đâu

        Có nghĩa gì đâu chỉ một ngày không gặp,
        Cứ như mưa quên đến tự bao giờ,
        Nhánh cỏ khô, con sâu nằm thở gấp,
        Lời trối trăn cùng lắm chỉ thì thào.

        Có nghĩa gì đâu một lời chào giã biệt,
        Buồn như con đò vừa rời khỏi bến cù lao,
        Sông đâu nhớ mà vẫn nằm mãi miết,
        Cụm lục bình đâu nhớ cũng xanh xao.

        Có nghĩa gì đâu tiếng cười ai trong vắt,
        Như cung đàn bay vút giữa mênh mông,
        Gió có nhớ mây đâu sao hàng cây không hát,
        Ta có nhớ người đâu mà thao thức khôn cùng.

        Lã Thế Phong
        Sept. 16 / 06
        #19
          hiepelina 17.09.2006 17:58:53 (permalink)
          0


          khà khà...được gặp lại cố nhân rùi.... còn nhớ Walker của tudung không ông bạn... nhớ có nhiều thơ cho thầy chùa Walker vào đọc nhé.

          Mến
          H
          #20
            Lathephong 18.09.2006 08:52:12 (permalink)
            0
            Hey, Bạn hiền, lâu quá không gặp, khoẻ không nì. Hôm trước có nói chuyện với Van biết vẫn còn liên lạc với bạn mình và Cọp trắng (WT), very nice. Sure, thơ LTP vẫn còn tuôn đều mùh. Chúc vui nhá.
            _____________________

            Về Với Đơn Sơ

            Mai sẽ về vui kiếp đơn sơ,
            Giữa vùng lau sậy mọc bên bờ,
            Nước khô giòng lệ, tôi không tiếc,
            Sóng vẫy tay kêu, cũng chẳng chờ.

            Em ghé qua đây trong vội vàng,
            Để lòng tôi cuộn ngọn gió hoang,
            Gót chân ngà ngọc, tôi đâu biết,
            Giẫm nát mùa thu ốm võ vàng.

            Tôi sẽ vùi chôn sâu nỗi đau,
            Giữa tiếng mưa sa nấc rì rào,
            Vì em tóc vội khô làn nhớ,
            Tôi muốn cơ cầu, có được đâu.

            Em vẫn trong tôi như thuở nào,
            Cho dù gác mộng đã hư hao,
            Núi có mài mòn, tôi vẫn thế,
            Một thoáng đơn thuần giấc chiêm bao.

            Lã Thế Phong
            Sept. 17 / 06


            r
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2006 12:49:22 bởi Huyền Băng >
            #21
              Lathephong 19.09.2006 11:09:10 (permalink)
              0
              Cũng Chỉ Thêm Một Lần Đau

              Có thể là em cũng như người trước,
              Qua đời tôi bằng nhịp guốc thờ ơ,
              Ước vọng xa, tôi vẫn háo hức chờ,
              Vẫn vui bước biết rằng đi chẳng tới.

              Trái tim tôi vừa qua cơn hấp hối,
              Trước mũi dao cay cú của tình trường,
              Còn ngổn ngang đổ nát một góc tường,
              Không cản nỗi vòng xoay con mắt bão.

              Tôi đã cố giam mình nơi hoang đảo,
              Tìm bình yên trong vỏ ốc mượn hồn,
              Em xây chi nhiều ảo mộng bên cồn,
              Cho tôi tưởng tình em là rất thật.

              Chắc tại tôi đã quen rồi mất mát,
              Đã từng đau, đau nữa, chẳng hề chi,
              Hãy thản nhiên hờ hững đến rồi đi,
              Tôi không trách em đùa đâu, em nhé!

              Lã Thế Phong
              Sept. 18 / 06

              r
              <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2006 14:47:24 bởi Huyền Băng >
              #22
                Lathephong 21.09.2006 17:56:12 (permalink)
                0
                Ngủ Ngoan Nhé!

                Ngủ ngoan nhé, con mèo cưng hay tủi,
                Mộng xuân về đáp lại giữa đêm khuya,
                Ở bên tôi, buổi sáng đã thay mùa,
                Sương lạnh lắm, hồn thu chen khe cửa.

                Nỗi buồn em, tôi sẽ mang một nửa,
                Mưa có sang, xin nhẹ vướng vai người,
                Gió rung cành hoa khế có rụng rơi,
                Đừng vang tiếng kẻo lá sầu trở giấc.

                Ngủ ngoan nhé, con mèo cưng hay khóc,
                Chớ mơ màng ngắm bóng dưới trăng soi,
                Bởi mây đen đôi lúc rất hẹp hòi,
                Sẽ đưa lạnh bên tôi về qua đấy.

                Nếu giữa đêm, nghe tim mình trống trải,
                Hãy gom vầng nguyệt quế bỏ trong chăn,
                Tình tôi hong ấm áp chỗ em nằm,
                Ngủ ngoan nhé, con mèo cưng hay dỗi.

                Lã Thế Phong
                Sept. 21 / 06


                r
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 24.09.2006 14:49:22 bởi Huyền Băng >
                #23
                  Lathephong 23.09.2006 07:53:01 (permalink)
                  0
                  Giữa Hai Chiều Quên, Nhớ

                  Ta chạy mãi giữa hai chiều quên, nhớ,
                  Làm con chiên tự hỏi tội riêng mình,
                  Tìm trong ta phút mặc niệm an bình,
                  Lời sám hối chưa đốt hồng ngọn nến.

                  Em đã hứa mang mùa đông nào đến,
                  Để côn trùng trốn lạnh dưới đất sâu,
                  Cho đời ta vọng mãi tiếng kinh cầu,
                  Mà cây cỏ vẫn im lìm chẳng nói.

                  Nhìn thật kỹ những mảnh tình ám khói,
                  Ngày tim ta cháy rụi một thiên đường,
                  Chợt hiểu ra, em không phải gió thường,
                  Là bão táp tạt thêm ngàn độ nóng.

                  Giờ trong ta, cánh rừng hoang bỏ trống,
                  Cả hai chiều quên, nhớ cũng mênh mông,
                  Chỉ hộ ta đâu vực thẵm yếu lòng,
                  Nơi ta đẩy tình yêu vào vô vọng.

                  Lã Thế Phong
                  Sept. 22 / 06
                  #24
                    Lathephong 24.09.2006 12:03:53 (permalink)
                    0
                    Bình Yên Cho Người

                    Em về hôm đó có vui không?
                    Đường xưa tôi ướp xác hoa hồng,
                    Vẫn biết trong em còn gợn sóng,
                    Tôi đã xây thành cản gió đông.

                    Ừ nhỉ ! thu buồn mưa hay rơi,
                    Tôi đã trói mây nhốt cuối trời,
                    Nếu lối em về không có nắng,
                    Tại tóc em dài quá đấy thôi.

                    Nhỡ lá có ganh áo em vàng,
                    Cũng đừng vội vã rẽ lối ngang,
                    Ở phía cuối đường tôi có dặn,
                    Chim sáo chào em bằng điệu đàn.

                    Hãy giữ muôn đời nụ cười xinh,
                    Biết đâu thiên sứ sẽ hữu tình,
                    Hô biến đưa tôi sang bên ấy,
                    Ghé cửa tim em đứng rập rình.

                    Lã Thế Phong
                    Sept. 23 / 06

                    r
                    <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 18:41:28 bởi Huyền Băng >
                    #25
                      Lathephong 25.09.2006 07:51:59 (permalink)
                      0
                      Nỗi Lòng Đá Cuội

                      Trót đã mang nỗi lòng viên đá cuội,
                      Ngàn năm phơi cùng cát bụi phong trần,
                      Sao đau xót một ngày vừa lịm chết,
                      Rong rêu tàn một thoáng cũng bâng khuâng.

                      Con kiến bé lần mò ngang vạch nứt,
                      Đêm về qua hối hả chẳng đứng chờ,
                      Tội nghiệp lắm, tâm hồn chưa biết khóc,
                      Đêm trùng trùng, ai sẽ đến trong mơ.

                      Nhánh cây khô uốn mình trong khắc khoải,
                      Còn như thương gió chiếc nặng u hoài,
                      Có đợi đâu ngày mưa thu trở lại,
                      Đưa mộng buồn vào vạn kiếp phôi phai.

                      Em tinh nghịch vỗ tim tôi thức dậy,
                      Tưởng hôm qua tình vô cớ đến tìm,
                      Thôi đành vậy, ta về bên hiu quạnh,
                      Tim dại khờ, chả lẽ bắt đền em.

                      Lã Thế Phong
                      Sept. 24 / 06


                      r
                      <bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2006 18:42:46 bởi Huyền Băng >
                      #26
                        Lathephong 26.09.2006 19:36:53 (permalink)
                        0
                        Nỗi Đau Vô Cùng

                        Có nỗi đau nào đỉnh cao hơn núi,
                        Cõi vĩnh hằng lặng ngấm mấy vạn năm,
                        Mà đôi lúc cựa mình còn nhức nhối,
                        Nham thạch hồng vẫn hừng hực dưới chân.

                        Có nỗi đau nào đáy sâu hơn biển,
                        Sao muộn phiền nhuộm biếc cả trời mây,
                        Ca dao nào ru bè trên nhịp sóng,
                        Để cánh buồm ngao ngán kiếp thương vay.

                        Có nỗi đau nào giòng cuồng hơn thác,
                        Giọt suy tư quyện kín khói sương mù,
                        Sắc cầu vồng hôn mê vùng hư ảo,
                        Cánh én chiều mỏi mắt kiếm tìm nhau.

                        Có nỗi đau nào dài hơn đêm vắng,
                        Khi trong ta lạ lẫm một bóng hình,
                        Em là ai mà ta nhiều ích kỷ,
                        Ôm niềm đau thoi thóp chỉ riêng mình.

                        Lã Thế Phong
                        Sept. 26 / 06
                        #27
                          Lathephong 27.09.2006 19:55:43 (permalink)
                          0
                          Lỡ Mích Lòng Em

                          Em hỏi tôi rằng: Em ngoan không?
                          Tôi cười, đâu dám nói thật lòng,
                          Ừ, em ngoan lắm, em ngoan lắm!!
                          Em liếc nhìn tôi, nắng chợt hồng...

                          Thôi đừng đỏng đảnh nữa bé ơi!
                          Bé xinh là tại ý ông Trời,
                          Ba mẹ cưng vì hay nhõng nhẽo,
                          Tôi thương em bởi tính hay cười.

                          Biết thế nào em cũng giận thôi,
                          Để gió về xen giữa chỗ ngồi,
                          Cơn mưa tháng chín rơi hôm trước,
                          Còn ướt lòng em, ướt lòng tôi.

                          Đừng buồn tôi nữa, nhé em thương!
                          Ngắm chi xe cộ lướt qua đường,
                          Bỏ tôi ngồi đó làm trẻ lạc,
                          Biết nắm tay ai để tỏ tường.

                          Lã Thế Phong
                          Sept. 27/06
                          #28
                            Lathephong 29.09.2006 05:24:52 (permalink)
                            0
                            Thầm Lặng

                            Tôi đã đến như tôi chưa từng đến,
                            Tôi sẽ đi mà như chẳng hề đi,
                            Chảy trong tôi một mạch sống diệu kỳ,
                            Trong như nước và miên man như suối.

                            Tình yêu tôi,
                            Lênh đênh cuộc hành trình không điểm cuối,
                            Như địa cầu chưa ngừng nghỉ vòng quay,
                            Như rừng thu còn khao khát bóng cây,
                            Và biển lớn đang từng giây úp mặt.

                            Hạnh phúc tôi,
                            Không mượt mà như cỏ non mới cắt,
                            Nhưng cũng xanh vì ánh sáng mặt trời,
                            Để hôm nay tôi yêu hết mọi người,
                            Rồi mai nọ sẽ cười cùng giun dế.

                            Đừng vì tôi, lần tiễn đưa, rơi lệ,
                            Bởi tôi đâu đã nói tiếng giã từ,
                            Tôi chỉ về nơi giao điểm thực, hư,
                            Tìm lại nửa hồn thơ tôi lạc mất.

                            Lã Thế Phong
                            Sept. 28 / 06
                            #29
                              Lathephong 30.09.2006 09:47:28 (permalink)
                              0
                              Nhắn Gì Trong Mắt Nâu

                              Em muốn nhắn gì ta trong đôi mắt ấy,
                              Mà như thiêu, như đốt cả trời chiều,
                              Ta chợt nghe đất tung từng mạch vỡ,
                              Bung ra đời non nớt một mầm yêu.

                              Ai đã gửi vầng trăng tròn về sớm,
                              Quá đỗi dịu dàng giết chết mấy mùa ngâu,
                              Viền tóc xoã chẻ đôi bờ tương cảm,
                              Ta ngất ngư chìm hun hút giữa hồ nâu.

                              Ta van em, xin đừng cho ta thấy,
                              Em giấu ước mơ gì đàng sau nếp mi cong,
                              Ta hụt hẫng cả đời cũng không dám nghĩ,
                              Sẽ có một ngày vấp ngã trước chờ mong.

                              Sao em nhìn ta không như nhìn người khác,
                              Để chiêm bao ta mắc cạn vẫy vùng,
                              Chuyến tàu em khi nào rời ga cuối,
                              Có cho ta làm vị khách đến sau cùng?

                              Lã Thế Phong
                              Sept. 29/06


                              r
                              <bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2006 23:11:43 bởi diên vỹ >
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 22 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 322 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9