Một chút... thế thôi
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 57 bài trong đề mục
SGLT 01.09.2006 13:22:17 (permalink)
0


CHỌC CƯỜI


Phải đâu không nhớ gì em,
Tại em tránh né không thèm gặp anh.
Coi kìa, cái mặt lạnh tanh
Bỏ đi một nước, mặc anh trời trồng
Nói đi, có nhớ anh không ?
Ngang ngang tia mắt, hồng hồng khóe môi
Cười thì cười đại cho rồi!


SGLT





#16
    SGLT 03.09.2006 23:05:09 (permalink)
    0


    TỪ THỨC - GIÁNG HƯƠNG TRUYỀN KỲ


    Rằng năm Quang Thái đời Trần
    Có chàng Từ Thức người miền Hóa Châu
    Vốn là tri huyện Tiên Du
    Lừng danh tuyệt kỹ họa, thơ, cầm, kỳ
    Văn nhân cốt cách ai bì
    Mày thanh, mắt sáng, đứng đi nhẹ nhàng.
    Vinh hoa, phú quý chẵng màng
    Chẳng qua phụ ấm nên đành làm quan.

    ***

    Rằng nghe nói ở vùng bên
    Nổi danh chùa có tuyệt trần Mẫu Đơn
    Mỗi kỳ hoa nở đầu Xuân
    Người người nô nức xa gần đến xem.
    Tháng 2 Bính Tý một hôm
    Chàng bèn thắng ngựa qua thăm cảnh chùa
    Hương Xuân phơi phới gió đưa
    Ngây ngây sắc nắng, đùa đùa bướm hoa.
    Tiếng đồn quả thật không ngoa
    Mẫu Đơn Ngũ Sắc thật là quý thay.

    ***

    Lẫn trong vãn khách hôm nay
    Có nàng xinh đẹp, tóc mây lượt là
    Tuổi vừa đôi tám xem ra
    Thướt tha dáng liễu, nét hoa nụ cười
    Tung tăng gót ngọc dạo chơi
    Ngây thơ nàng mới nhẹ tay vin cành
    Xảy đâu lỡ bước trượt chân
    Hỡi ơi, Ngũ Sắc gãy ngang mất rồi
    Nàng liền bị bắt tức thời
    Người người xúm lại nặng lời ó la.
    Thương thay một đóa kỳ hoa
    Trải qua một trận phong ba tơi bời
    Từ lang thấy cũng xót người
    Lỡ lầm tay ngọc, nhất thời đọa mang
    Hỏi ra tên thật Giáng Hương
    Thân nhân không có, du Xuân một mình.
    Từ ta nghĩ cũng thương tình
    Thôi thì áo gấm trắng đành cởi ra,
    Phần nào bù đắp gọi là,
    Rủi ro âu chuyện chẳng qua khó lường.
    Người người thấy tội cũng thương
    Nên thời tha bổng cho nàng rời đi.

    Từ hôm tương ngộ ly kỳ
    Thoi đưa thấm thoắt nhiều ngày trôi qua.
    Chàng thường tưởng nhớ người hoa,
    Việc quan bê trễ, việc nhà không xong,
    Nên bèn cáo lỗi Bệ Rồng,
    Từ quan, treo ấn, quyết lòng ra đi.
    Lãng du ngẫu hứng bất kỳ,
    Khi thăm sông Lãi, khi về cửa Nga,
    Lục Vân động đã từng qua,
    Núi Chích Trợ vốn cũng là chốn quen.
    Vịnh thơ, họa cảnh bao phen
    Giang hồ ngày tháng an nhàn rong chơi.
    Tưởng chừng êm ả cuộc đời
    Một hôm bỗng thấy ngoài khơi Thần Phù
    Có mây ngũ sắc mịt mờ
    Giong buồm tìm đến, một tòa non cao.
    Men theo hang núi tìm vào,
    Bày ra trước mắt biết bao diệu kỳ.
    Hoa thơm, cỏ lạ đẹp thay,
    Nguy nga cung ngọc, ngất ngây điện vàng.
    Hai người con gái rộn ràng:
    - Báo cho Người biết Từ lang đã về!
    Quay qua chàng thấy biển đề
    Quỳnh Hư chính điện, Bích Đào động tiên.
    Gác Dao Quang dáng nguyên viên.
    Địa tiên Nam Nhạc chủ riêng chốn này,
    Vốn đây là núi Phù Lai,
    Ngụy phu nhân ấy là người chí tôn.
    Đang còn ngơ ngẩn thần hồn
    Hai cô lúc nãy ân cần mời vô.
    Phu nhân áo trắng dệt tơ,
    Ngồi giường Thất bảo, đã chờ bên trong,
    Hỏi rằng: - Có nhớ gì không
    Mối duyên gặp gỡ thi ơn thuở nào ?
    Chàng thưa: - Phiêu lãng bao lâu
    Không ngờ Tử phủ, Thanh đô chổ này.
    Lần mò lên được tới đây
    Khác nào mọc cánh mà bay lên trời.
    Lòng trần mờ tối của tôi
    Vẫn chưa hiểu ý của người là sao.
    Dám xin chỉ bảo trước sau
    Để tôi hiểu được đuôi đầu nguồn cơn!
    Cười rằng: - Tôi Ngụy phu nhân.
    Ba mươi sáu động tiên thần khắp nơi
    Động này thứ sáu tách rời,
    Bềnh bồng theo sóng, không nơi bám vào.
    Thấy chàng đức trọng, nghĩa cao
    Phò nguy, cứu khốn xiết bao ân tình
    Nên tôi xin được làm phiền
    Cùng chàng bàn chuyện nhân duyên dịp này.
    Nói xong đưa mắt truyền lời
    Con hầu hiểu ý vào mời người ra.
    Từ lang thấy một tiên nga
    Chính người làm gãy cành hoa dạo rồi.
    Rằng: - Đây con gái của tôi
    Được chàng cứu giúp cái hồi gãy hoa.
    Cảm chàng ân đức cao xa
    Gả cho làm vợ gọi là báo ân.
    Bèn ngay đêm ấy đốt đèn
    Rồng vàng đệm trải, chàng - nàng bái giao.
    Sáng ngày nhộn nhịp ra vào
    Quần tiên đến dự biết bao rộn ràng.
    Có người xiêm lụa cưỡi rồng,
    Có người áo gấm màu hồng cưỡi ly,
    Có người xe gió cưỡi đi
    Có người kiệu ngọc khác gì cưỡi mây
    Bắc, Nam chẵng thiếu một ai
    Cùng nhau họp lại mừng ngày tân hôn.
    Yến mừng đặt ở tầng trên
    Buông rèm câu ngọc hai bên yến phòng,
    Lại còn rủ trướng móc vàng,
    Ghế lưu ly ngọc riêng không ai ngồi,
    Quần tiên phía tả riêng nơi,
    Chàng Từ phía hửu, cùng vui chuyện trò.
    Chợt nghe có tiếng tung hô
    - Kim tiên đã đến. Mọi người bước ra
    Cùng nhau cúi lạy, chào bà.
    Thì ra ghế ngọc ấy là người đây.
    Yến phòng nhạc tấu say say,
    Mâm bày mã não đựng đầy món tiên,
    Rượu toàn ngọc lễ, kim tương,
    Chén vàng, đĩa ngọc vô cùng cao sang.
    Mọi người nhập tiệc, hân hoan
    Râm ran cười nói, rộn ràng hàn huyên.
    Tà dương bóng ngã, chiều buông
    Quần tiên giải tán, theo đường hồi quy.


    Tháng ngày lặng lẽ qua đi
    Hai người hạnh phúc, vui vầy biết bao,
    Ngắm hoa, thưởng nguyệt cùng nhau
    Nồng say hương lửa, ngọt ngào ái ân.
    Một hôm Từ bỗng bâng khuâng,
    Ngoài khơi thấy chiếc tàu buôn căng buồm,
    Bèn tâm sự với Giáng Hương
    - Nhà ta phía đó, cuối đường chân mây.
    Xa nhà cũng đã lâu nay,
    Lòng quê bịn rịn, hồn này héo hon.
    Thể tình về lại ít hôm
    Việc nhà thu xếp sẽ tìm lại đây.
    Nàng không nỡ dứt, bùi ngùi
    - Thiếp đâu dám cản chân người ra đi
    Nhưng vì dương thế xa xôi,
    Cõi trời chia cách đôi nơi đôi đàng.
    Chẵng còn cơ hội gặp chàng
    Khúc ca lỗi nhịp, cung đàn đứt dây.
    Thương nàng, Từ mới nắm tay
    - Thôi thì ta ở luôn đây cho rồi.

    Thế là từ đó đến nay
    Không ai gặp lại chàng trai họ Từ.


    SGLT




    : Thi truyện đưa vào TV :
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2006 21:19:01 bởi Viet duong nhan >
    #17
      SGLT 06.09.2006 23:08:36 (permalink)
      0



      Đoạn tuyệt



      Sinh nhật em tôi là người ngoài cuộc
      Đứng bên này lặng lẽ vọng chiều buông
      Em bên ấy bao bạn bè thân thuộc
      Sinh nhật em có ai vui, ai buồn

      Thương với nhớ từ nay đành đoạn tuyệt
      Muối với gừng có còn mặn, còn cay
      Tôi với em là gì của nhau đây
      Tình với nghĩa đã không còn như trước

      Sinh nhật em tôi làm người ngoài cuộc !



      SGLT


      #18
        Yến Trang Châu 09.09.2006 17:44:43 (permalink)
        0

        SGLT làm thơ hay ghê, để TTNR đáp lại hai câu cuối cho vui ha


        Này em yêu của anh ơi,

        ơi!


        Bên nhau, mình sẽ một trời ái ân !

        uh!

        hihi, TTNR chỉ biết làm thơ có dzị hà
        #19
          saochoihelen 09.09.2006 17:52:16 (permalink)
          0


          Trích đoạn: Tiểu thư nhàn rỗi

          SGLT làm thơ hay ghê, để TTNR đáp lại hai câu cuối cho vui ha


          Này em yêu của anh ơi,

          ơi!


          Bên nhau, mình sẽ một trời ái ân !

          uh!

          hihi, TTNR chỉ biết làm thơ có dzị hà


          chết SGLT rùi bị bà này đeo bám rồi


          Em cũng biết anh khổ đau nhiều lắm
          Em khác gì tim cũng nhói người ơi
          Thân con gái em làm gì nên tội
          Anh trách hờn anh chẳng tội em sao
          Em như anh cũng đau khổ thật nhiều
          Phải cố sống dù trong lòng đang chết
          Cười thật tươi nước mắt chảy vào tim
          #20
            SGLT 09.09.2006 18:11:36 (permalink)
            0


            Trích đoạn: Tiểu thư nhàn rỗi

            SGLT làm thơ hay ghê, để TTNR đáp lại hai câu cuối cho vui ha


            Này em yêu của anh ơi,

            ơi!


            Bên nhau, mình sẽ một trời ái ân !

            uh!

            hihi, TTNR chỉ biết làm thơ có dzị hà


            Véo cằm TTNR ghé thăm góc thơ của SGLT ! TTNR làm thơ vui ghê Vô VNTQ, đi theo sau TTNR mà không rụng răng vì cười mới lạ đó
            #21
              SGLT 09.09.2006 18:29:48 (permalink)
              0


              Trích đoạn: saochoihelen

              chết SGLT rùi bị bà này đeo bám rồi


              Em cũng biết anh khổ đau nhiều lắm
              Em khác gì tim cũng nhói người ơi
              Thân con gái em làm gì nên tội
              Anh trách hờn anh chẳng tội em sao
              Em như anh cũng đau khổ thật nhiều
              Phải cố sống dù trong lòng đang chết
              Cười thật tươi nước mắt chảy vào tim

              Wow... hôm nay góc thơ của SGLT được nhị vị đại cao thủ của Hỷ lạc quán ghé thăm, quả là song hỷ, song hỷ
              Cám ơn SCHL đã có thơ tặng nhe !

              Chẵng ích lợi gì khi rơi nước mắt
              Làm yếu lòng ta, làm bận lòng người
              Thôi ta cứ cười dù trong hồn héo hắt
              Bỡn cợt với đời cho bạn ta vui.

              #22
                SGLT 11.09.2006 18:39:24 (permalink)
                0


                HÃY QUÊN ANH ĐI


                Anh không là gì cả
                Em là vì sao xa
                Tầm tay anh hụt hẫng
                Càng với càng trôi ra.

                Anh, thi nhân gàn dở
                Em là vầng trăng mơ
                Đêm đêm ngồi bó gối
                Anh ngóng nhìn ngẩn ngơ.

                Anh như nguồn con suối
                Em như nước chảy xuôi
                Tìm đến dòng sông mới
                Phương trời nào xa xôi.

                Anh chỉ là bến lở
                Em hạt cát bờ trôi
                Theo dòng đời chìm nổi
                Dạt về phía bến bồi.

                Quên anh đi em ạ
                Vương vấn càng xót xa
                Nơi phương trời xứ lạ
                Hãy vui đùa hát ca.


                SGLT

                R
                <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.09.2006 21:31:35 bởi Viet duong nhan >
                #23
                  Khánh Quỳnh 15.09.2006 20:09:06 (permalink)
                  0

                  Ví dụ thôi, tình yêu là xí muội
                  Tôi trao em, nhẫn nại mỗi ngày.
                  Em vô tình nếm ngọt rồi quên ngay
                  Chẳng cảm nhận vị cay gừng mặn muối.


                  Mới chút đó mà đã trao em xí muội
                  Đủ chứng minh chẳng nhẫn nại tí nào
                  Không vô tình nên quên mất thanh tao
                  Có phải chăng khúc ru tình ngắn ngủi?




                  #24
                    SGLT 18.11.2006 23:45:26 (permalink)
                    0

                    Trích đoạn: Khánh Quỳnh

                    Mới chút đó mà đã trao em xí muội
                    Đủ chứng minh chẳng nhẫn nại tí nào
                    Không vô tình nên quên mất thanh tao
                    Có phải chăng khúc ru tình ngắn ngủi?



                    Hô la Khánh Quỳnh !
                    KQ đến nhà mà chủ nhà đi lăng quăng, đón tiếp chậm trể, xin được chịu phạt  (phạt cái gì thực hiện được nha, không thôi xù ráng chịu )
                    Cảm ơn bài thơ họa lại của KQ nha ! Thích ăn bún riêu KQ nhứt
                     
                    Ví dụ thôi, bún riêu là duyên nợ  
                    Em khéo mời, anh xơi gọn hai tô  
                    Nên giờ đây đời anh là bể khổ  
                    Cả cùng Hai... hai vợ cả... sao giờ ?
                    #25
                      SGLT 25.11.2006 21:34:47 (permalink)
                      0
                      Thu phai
                       
                       
                      Bồi hồi gặp lại khúc thơ xưa
                      Góc thơ hoang vắng tự bao giờ
                      Người thơ chắc cũng lâu không ghé
                      Nghẹn nghẹn buồn giăng giăng như tơ.

                       
                      Bút mòn nghiên cạn nằm chỏng chơ
                      Như quên như nhớ khách thăm nhà,
                      Bâng khuâng thơ ý ai hay thả
                      Theo những vần quen xưa hoạ chung.

                       
                      Anh đã về rồi em biết không
                      Mùa Thu cũng đã chớm mùa Đông
                      Tình ta chắc cũng như Thu vậy
                      Khe khẽ phôi phai, khẽ lạnh lùng.

                      SGLT
                      #26
                        SGLT 25.11.2006 21:40:05 (permalink)
                        0
                        Thu tàn cảm
                         
                        Lặng lẽ Thu đi, với nỗi sầu
                        Người em tóc thả, biết tìm đâu
                        Thường khi nhớ dáng nâng tà áo
                        Lắm lúc mơ ai tựa mái đầu
                        Thuở ấy bên nhau, tràn luyến ái
                        Bây giờ xa cách, đắm thương đau
                        Dù rằng cũng chỉ chương mê khúc
                        Hồn vẫn trong hồn luôn có nhau.

                         
                        Hồn vẫn trong hồn luôn có nhau
                        Cho dù tỉnh mộng sẽ là đau
                        Lòng luôn day dứt lời yêu cuối
                        Dạ vẫn bâng khuâng kỷ niệm đầu
                        Đã ý ra đi không trở lại
                        Nhưng tình níu gót biết về đâu.
                        Người em tóc thả, tìm không thấy
                        Lặng lẽ Thu đi, với nỗi sầu.

                         
                        SGLT
                        <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.11.2006 09:09:32 bởi SGLT >
                        #27
                          SGLT 27.11.2006 12:56:27 (permalink)
                          0
                          Duyên ý
                          (Thân tặng Bướm Vàng)
                           
                          Bướm vàng ơi, bướm vàng ơi
                          Có phải duyên trời đã khiến xui
                          Đang lúc bướm mềm đôi cách rũ
                          Lữ khách tình cờ ghé đến chơi.

                           
                          Hoa cúc vẫn còn thắm sắc tươi
                          Vẫn mong cùng bướm múa chung đôi
                          Đường mây lối cỏ thênh thang ấy
                          Hoa bướm chưa phai dấu một thời.

                          SGLT
                          #28
                            Minh Tuấn 28.11.2006 20:24:52 (permalink)
                            0

                            Duyên ý
                            (Thân tặng Bướm Vàng)

                            Bướm vàng ơi, bướm vàng ơi
                            Có phải duyên trời đã khiến xui
                            Đang lúc bướm mềm đôi cách rũ
                            Lữ khách tình cờ ghé đến chơi.

                            Hoa cúc vẫn còn thắm sắc tươi
                            Vẫn mong cùng bướm múa chung đôi
                            Đường mây lối cỏ thênh thang ấy
                            Hoa bướm chưa phai dấu một thời.
                            SGLT
                            _____________________________





                                                                                       

                             bất chợt...mưa
                             
                             chiếu mưa nước cản phải xa thôi
                             còn tiếc được không...gió lớn rồi
                             lữ khách hãy tìm nơi khỏi ướt
                             bướm vàng phải nấp dưới cây thưa
                             
                             mộng vui sao kéo dài ngày tháng
                             một thoáng bên ai cũng nhớ đời
                             lòng xếp chất chồng bao luyến nhớ
                             buồn chiều mưa đổ tiếc khôn nguôi.
                             
                            MINH TUẤN.
                             BẠN LÀ BÀI THƠ <TỪ THỨC -GIÁNG HƯƠNG TRUYỀN KỲ > DÀI NHƯ VẬY -MÀ ĐẦU CHỦ ĐỀ THƠ LẠI TREO BẢNG HIỆU <MỘT CHÚT THẾ THÔI >
                             HI ...
                             mình cũng mong bạn cứ mãi thế nhé.
                             chúc vui
                            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.11.2006 20:27:08 bởi Minh Tuấn >
                            #29
                              SGLT 29.11.2006 20:18:24 (permalink)
                              0
                              Hì... welcome Minh Tuấn ghé thăm góc thơ của mình nhé ! Cảm ơn bạn đã có thơ đề ! Hai con bướm cũng rất đẹp nhưng không có bướm vàng nên hơi tiếc xíu.
                              Hì... chỉ e dài dai dở nên có lẽ chỉ một chút... truyền kỳ... thế thôi. Hix... ước gì một ngày dài 48 tiếng đồng hồ thì đã quá !
                               

                              Bất chợt vu vơ
                               
                               
                              Bất chợt nắng, bất chợt mưa
                              Bất chợt cánh bướm khẽ đùa cánh hoa
                              Bất chợt bắt gặp người ta
                              Chỉ là... bất chợt, vậy mà ngẩn ngơ.

                               
                               
                              SGLT
                               
                              #30
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 2 của 4 trang, bài viết từ 16 đến 30 trên tổng số 57 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9