GẶP
Anh quen em từ thưở biết di
Anh vô tư như người không sợ súng
Mặc cho em ưu tư bao suy nghĩ
Dầu gì thì anh vốn dã có em
Khi chân lớn anh càng di xa nữa
Khoảng cách gần ngày một cách xa
Em bơ vơ xoe dôi mắt ngây nhìn
Anh tự dắc cho mình là trên hết
Dến một ngày em dồn bao tâm huyết
Bước ngoặt cuộc tình làm dao cắt dôi
Anh sững sờ chới với giữa bể yêu
Lòng nguyền rủa không sá giọt mồ hôi
Anh dem hết những gì tinh túy nhất
Tặng cho em không còn lối về tim
Em hào phóng nhận hết những quà ấy
Không phàn nàn trả dũa hay trả cơn
Xong lúc dó thời gian phôi pha hết
Anh dịnh thần tỉnh lại giấc ngủ trưa
Thế là hết sao dầu non trẻ quá
Dúng với câu người lớn vẫn trẻ con
Em cao thượng vuốt dầu xoa má trẻ
Với nụ cười thân ái kết tình thân
Anh ngượng ngịu như người phạm phải lỗi
Vội gật dầu tính chuyện bạn thâm giao
Em bên kia có bóng tùng dỡ lấy
Che dời em di hết quãng dường dài
Anh bên này có bóng dáng kiêu sa
Pha cuộc sống của anh thêm tươi sắc
Không so sánh vì mỗi người mỗi vẻ
Ứng cuộc dời vào thời cuộc khác nhau
Vẫy tay chào dôi người dôi lối rẽ
Nụ cười trao như cầu chúc diều lành
Hòa dòng người tất tả nếp sống riêng
Phố lên dèn như chứng kiến chuyện hôm nay