Đêm Hè (Thơ giọng Quảng)
Ánh đèn le lói buổi đầu hơm,
Oi ả trời đêm hóng ngọn nờm.
Đom đóm lập lòe sau dậu trúc
Trắm mè vùng vẫy cạnh ao chuơm.
Tình xa, ai nhớ ? Duyên phai nhạt,
Nghĩa cũ, ta hoài, mộng ấp ơm.
Nhạc dế bên hè tha thiết lạ,
Gương trăng lay động bóng mây chờm.
Mai Hữu Phước
(Hè 2004)
Phố nhỏ Phố nhỏ ngày xưa giờ nới rộng,
Chút riêng lòng chạnh nỗi u hoài.
Như em nhỏ mãi trong tiềm thức,
Cái tuổi hồn nhiên với bướm hoa.
Mai Hữu Phước
(01.2004)
Đà Nẵng lúc giao thừa Trang trọng thiêng liêng đến khác thường
Thoảng trong làn gió ngập tràn hương,
Người như trẩy hội xôn xao phố
Lộng lẫy Cầu Quay, đẹp Quảng Trường.
Em ạ, quê mình nét khác xưa,
Phố không còn ngập những ngày mưa,
Nhà lên cao vút, đường thông thoáng,
Điện đến vùng sâu, sáng bản thưa.
Cuối năm ra phố nét tinh tươi,
Lạ tưởng chừng quen miệng mỉm cười,
Cuộc sống mỗi ngày thêm sắc mới,
Thử hỏi lòng nào chẳng thấy vui ?
Đợi phút Giao thừa thả bước quanh,
Cầu Tuyên Sơn đó - mộng nay thành.
Chừ sang Cẩm Lệ gần ghê lắm !
Bạn cũng gần hơn với Ngũ Hành.
Đà Nẵng rực trời đêm pháo hoa,
Muôn sao, muôn sắc tỏa muôn nhà.
Cảm ơn vị ngọt đời mang tặng,
Náo nức xuân về giục ý ta...
Mai Hữu Phước
(Khai bút Xuân Giáp Thân 2004)