Chỉ có thơ tình thôi
Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 114 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:12:00 (permalink)
Khi tình yêu đến



Tình yêu không là gió
Chợt gần rồi chợt xa
Tình yêu không là cỏ
Mọc lan man thềm nhà

Em có một tình yêu
Mong nhanh như nhánh lá
Em có một tình yêu
Như sóng ngầm biển cả

Em biết nói thế nào
Về anh, màu áo vải
Ðôi dép lốp trật quai
Rút hoài chưa chặt lại

Anh bất ngờ như bể
Ðến lặng thinh như tờ
Vẫn lành như chim sẻ
Bắt em ngồi làm thơ

Mười năm anh ở rừng
Em còn là "con nhỏ"
ở khoảng giữa đôi ta
ầm ì bom đạn nổ

Tại anh chỉ tại anh
Em dễ quên dễ nhớ
Nhìn chi cũng hóa thành
Gương mặt anh rực rỡ

Ðang ăn cơm bỗng hát
Giữa giấc ngủ mỉm cười
Em bất thường lạ thật
Bắt đền anh, anh ơi

Lê Thị Kim

#31
    tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:12:28 (permalink)
    Rêu phong



    Tưởng đã quên nhau rồi
    Từ những ngày xa lắc
    Em vùng vằng bỏ đi
    Nỗi buồn anh dằng dặc!

    Chỉ một chút giận hờn
    Mà cả đời luyến tiếc
    Chỉ một lời không đâu
    Mà dòng sông cách biệt
    Tóc xanh thành tóc bạc
    Má hồng thành nếp nhăn!

    Sân đình ngày ta gặp
    Với những gì ta mong
    Với những gì ta mất
    Nay phủ đầy rêu phong!


    Hoàng Phong
    #32
      tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:12:53 (permalink)
      Hoa Mưa



      Ðợi anh chiều thứ bảy
      Hoa mưa nở đầy trời
      Gặp anh, em phải nói
      Yêu anh nhiều, anh ơi

      Chẳng cần mang dù che
      Cho hoa mưa cài tóc
      Hay là em sẽ khóc
      Vì không thấy anh sang

      Trời mưa dù không lớn
      Ðủ lạnh hai đứa mình
      Mưa ngâu nên sợi nhỏ
      Trời không nỡ vô tình

      Cho em ngồi đợi người
      Cho mưa phủ đầy trời
      Anh ơi! có một đời
      Có lẽ nào đơn côi

      Hoa không nở một cành
      Chim không đậu một mình
      Ai ơi: đừng phụ tình
      Lẽ nào em xa anh.

      Tôn nữ trà My

      #33
        tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:13:21 (permalink)
        Dạ khúc



        Có buổi chiều nào như chiều xưa
        Anh về trên cát nóng
        Ðường dài vành môi khát bỏng
        Em đến dịu dàng như một cơn mưa

        Có buổi chiều nào như chiều qua
        Lòng tràn đầy thương mến
        Mang cả xuân thì em đến
        Thắm nồng như một bông hoa

        Có buổi chiều nào người bỏ vui chơi
        Cho tôi chiếc hôn nồng cháy
        Nỗi đau bắt đầu từ đấy
        Ngọt ngào như trái nho tươi

        Có buổi chiều nào không mộng mị vây quanh
        Nửa vành mi cong hờn dỗi
        Em xõa muộn sầu trên gối
        Rối bời như mớ tơ xanh

        Có buổi chiều nào hình như chưa nguôi
        Vầng trăng sáng màu vĩnh viễn
        Em có lời thề dâng hiến
        Cho anh trọn một đời người

        Có buổi chiều nào như chiều nay
        Căn phòng anh bóng tối dâng đầy
        Anh lặng thầm như cái bóng
        Hoa tàn một mình em không hay

        Hòang Phủ Ngọc Tường

        #34
          tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:20:09 (permalink)
          Dẫu chỉ là cơn mưa



          Mưa ồn ào mùa hạ
          mưa dịu hiền mùa xuân
          tháng ba ngày mưa nhuần
          vòm hoa xoan tím ngát

          Bất cằn trong khô khát
          bỗng mát lành sau mưa
          cây lá xanh vườn trưa
          lại nồng nàn hơi thở

          Anh có còn luôn nhớ
          cái mùa mưa đầu tiên
          con suối nhỏ bên thềm
          bỗng cồn cào mùa lũ

          Anh có còn luôn nhớ
          mùa đông mưa trắng đồi
          hoa lau phơ phất gió
          Dốc dài và suối Ðôi

          Hay chỉ mình em thôi
          tháng năm dài vẫn nhớ
          như nhớ về đống lửa
          như nhớ về mặt trời
          chắc bền và rực rỡ
          thân gần và xa xôi.

          Em chẳng dám quên đâu
          những gì mình đã có
          để làm nên ngọn lửa
          suốt cuộc đời hai ta
          dẫu chỉ là cơn mưa
          em làm sao quên được.

          Ý Nhi



          #35
            tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:20:54 (permalink)
            Mưa ngâu



            Thuở ấy, mưa ngâu cứ sụt sùi,
            Ðường về có một áo mưa thôi,
            Em đưa anh mặc, em về vội,
            Chiếc áo phong phanh ngược gió trời.

            Chẳng nói năng chi mà, hai phía thương.
            Mình đi nào có nhớ chi đường.
            Thương ai chiều rét về không áo,
            Mưa trời, hạt hạt mỗi dầy hơn.

            Rét lạnh lòng anh nhiều bữa khác,
            Bao giờ quên được chuyện đôi ta.
            Có ai ngờ thế mà dang dở,
            Trời mưa, mưa mãi đến bây giờ.



            Ngô Văn Phú

            #36
              tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:21:20 (permalink)
              Ðà lạt một lần trăng


              Trăng ảo ảnh lập lờ trong sương trắng
              ngọn gió nhà ai thấp thoáng bên đồi
              tiếng móng ngựa gõ ròn trên dốc vắng
              nghe mơ hồ một chiếc lá thông rơi

              Em nhóm biết bằng củi ngô chẻ nhỏ
              Ngọn lửa lấp đi khoảng vắng giữa hai người
              Tôi lơ lãng nhìn em nhìn lơ lãng
              siêu nước pha trà vừa ấp úng sôi

              Em biết chứ, chả ai lơ lãng cả
              hòn than kia đang đỏ đến hết lòng
              mà ngọn lửa cứ giả vờ le lói
              Mùi nhựa thông theo sợi khói vòng.

              Nguyễn Duy
              #37
                tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:21:56 (permalink)
                Lời của mắt



                Phút biết anh là phút gặp mắt anh nhìn
                Phút hiểu anh cũng là phút ấy
                Vì giếng quá trong nên dễ nhìn thấy đáy
                Vì mắt quá trong nên mắt nói rất nhiều

                Có lẽ mắt muôn đời vẫn nói hộ lời yêu
                Em chẳng dám nhìn nhiều đôi mắt ấy
                Ðừng hỏi vì sao em không nhìn sao thấy
                Cho em hỏi một lời: Sao anh cứ nhìn em

                Lệ Thu


                #38
                  tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:22:51 (permalink)
                  Ðôi mắt anh nhìn


                  ở một góc phố nào đôi mắt ấy nhìn ra
                  Em đi qua, và thế thôi cũng đủ.
                  Ðôi mắt em hai bên đường chẳng ngó
                  Em làm sao biết được mắt anh nhìn.

                  Anh nhìn em say đắm lặng im
                  Cho đến khi em khuất vào góc phố.
                  Rồi chiều đến, anh lại ngồi chốn đó
                  ở một góc phố nào đôi mắt ấy nhìn ra

                  Sớm mai rồi, anh đã đi xa
                  Hình em mãi còn in trong tâm trí.
                  Em chẳng nhận ra đâu, dù em nhìn rất kỹ
                  ở một góc phố nào đôi mắt ấy nhìn ra.

                  Lữ Huy Nguyên
                  #39
                    tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:23:17 (permalink)
                    Tình ca



                    Ðừng yêu ai, em nhé
                    Chỉ yêu mình anh thôi
                    Dẫu tất cả con trai
                    Bên em đều tốt đẹp

                    Ðừng thương ai, em nhé
                    Chỉ thương về anh thôi
                    Dẫu anh không còn trẻ
                    Không có chi hơn người

                    Ðừng nhớ ai, em nghe
                    Ngoài anh, người bạn cũ
                    Dẫu ngàn ngày quyến rũ
                    Là ngàn ngày chưa qua

                    Chỉ một lần thiết tha
                    Chỉ một điều mơ mộng
                    Như chỉ một bài ca
                    Hãy vì Anh đồng vọng

                    Yêu anh từ nước mắt
                    Rơi trong ngày biết yêu
                    Yêu anh từ tiếng hát
                    Khi sao xanh những chiều

                    Yêu anh không lỗi hẹn
                    Một bông hoa đợi chờ
                    Nở trong lòng thầm kín
                    Mặc tháng ngày vụt qua

                    Yêu anh từ rất xa
                    Chiến trường anh gối ngủ
                    Tóc em cùng suối đổ
                    Trong giấc mơ nhớ thương

                    Yêu hơn mọi yêu thương
                    Mà cuộc đời dã có
                    Nhớ trước mọi nẻo đường
                    Ðã thổi từng trận gió

                    Từ tháng ngày chiến đấu
                    Ta chọn tình yêu ta
                    Em ơi em- đồng chí
                    Ngọn cờ và tình ca

                    Những gì ta đã có
                    Là em hay cánh đồng
                    Là mây trên Thành Phố
                    Hay trăng treo cuối rừng
                    Ðều cũng là lửa máu
                    Của đồng đội, đồng bào
                    Những gì ta phải đổi
                    Ðến tận cùng gian lao...

                    Nên vì sao em ơi
                    Môi anh đau tiếng nói
                    Lòng Anh vò tiếng gọi
                    Anh muốn nói một lời
                    Yêu anh luôn em ơi
                    Ví không ai có được
                    Như anh, một tấm lòng

                    Càng đi vào mặt trận
                    Càng sáng bừng thủy chung
                    Càng lao lên lửa bỏng
                    Càng yêu em tận lòng
                    Trên ngọn nguồn sông núi
                    Biết yêu thành mênh mông...

                    Nguyễn Khoa Ðiềm

                    #40
                      tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:23:43 (permalink)
                      Mỵ Châu



                      Lông ngỗng lông ngan rơi trắng đường chạy nạn
                      Những chiếc lông không biết tự dấu mình.

                      Nước mắt thành mặt trái của lòng tin
                      Tình yêu đến cùng đường là cái chết
                      Nhưng người đẹp dẫu rơi đầu vẫn đẹp
                      Tình yêu bị dối lừa vẫn nguyên vẹn tình yêu.

                      Giá như như trên đời còn có một Mỵ Châu
                      Vừa say đắm yêu thương vừa luôn luôn cảnh giác
                      Không sơ hở, chẳng mắc lừa mẹo giặc
                      Một Mỵ Châu như ta vẫn hằng mơ

                      Thì hẳn Mỵ Châu không sống đến bây giờ
                      Ðể chung thủy với tình yêu hai ngàn năm có lẻ
                      Như anh với em dẫu yêu nhau chung thủy
                      Ðến bạc đầu bất quá chỉ trăm năm.

                      Nên chúng ta dù rất đỗi đau lòng
                      Vẫn không thể cứu Mỵ Châu khỏi chết
                      Lũ trai biển sẽ thay người nuôi tiếp
                      Giữa lòng mình viên ngọc của tình yêu.

                      Vẫn còn đây pho tượng đá cụt đầu
                      Bởi cụt đầu nên tượng càng rất sống
                      Cái đầu cụt gợi nhớ dòng màu nóng
                      Hai ngàn năm dưới đá vẫn tuôn trào.

                      Anh cũng như em muốn nhắc Mỵ Châu
                      Ðời còn giặc xin đừng quên cảnh giác
                      Nhưng nhắc sao được người hai ngàn năm trước
                      Nên em ơi ta đành tự nhắc mình.

                      Anh Ngọc
                      #41
                        tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:24:06 (permalink)
                        Mai em đi



                        Mai em đi có buồn không em
                        Trời nắng rồi, chắc là nắng hơn
                        Ðường gần thôi sao mà lận đận
                        Có mắc sông không, có mắc thuyền?

                        Mai em đi, lòng Anh buồn hơn
                        Trời đã hạ rồi hay chưa sang
                        Hoa vông cứ đỏ đôi bờ nhớ
                        hàng cây lá xanh, anh lang thang...

                        Mai em đi, anh nhắc tên ai
                        trong bức tranh kia hay phím dài
                        hay trong cuốn sách đang bỏ ngõ
                        hay là ngõ nhỏ trắng mưa phai?

                        Nhắc ai cho trắng tròn vành nón
                        cho mái tóc đen, cho môi thơm
                        cho màu áo biếc chiều phố vắng
                        cho nắng hàng hiên ngập ngừng lên.

                        Mai em đi, mai đi ư em?
                        thơ anh tan nát vạn con đường
                        lòng anh rối rắm bờ cỏ ướt
                        cho gót chân em in nhớ thương...

                        Vũ Từ Trang

                        #42
                          tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:24:29 (permalink)
                          Tản mạn



                          Em chia tay với người đàn ông ấy
                          Lẽ nào anh yêu vậy

                          Ðã chia tay hoàng hôn
                          Có đâu anh hát điệu buồn

                          Em lạnh lẽo nửa vầng trăng khuya khoắt
                          Anh lặng lẽ nữa vầng trăng khuyết

                          Có thể là em lại lấy chồng
                          Ðể mình anh đau khổ trổ bông.

                          Mã Giang Lân

                          #43
                            tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:30:27 (permalink)
                            Thơ viết ở biển



                            Anh xa em
                            Trăng cũng lẻ
                            Mặt trời cũng lẻ
                            Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
                            Vắng cánh buồm một chút
                            đã cô đơn.

                            Gió không phải là roi...
                            mà vách núi phải mòn
                            Em không phải là chiều...
                            mà nhuộm anh đến tím
                            Sóng chẳng đi đến đâu
                            nếu không đưa em đến

                            Dù sóng đã làm anh
                            Nghiêng ngả
                            Vì em.

                            Hữu Thỉnh
                            #44
                              tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:30:53 (permalink)
                              Trường Sơn đông, Trường Sơn tây



                              Cùng mắc võng trên rừng Trường Sơn
                              Hai đứa ở hai đầu xa thẳm
                              Ðường ra trận mùa này đẹp lắm
                              Trường Sơn Ðông nhớ Trường Sơn Tây.

                              Một dãy núi mà hai màu mây
                              Nơi nắng nơi mưa, khí trời cũng khác
                              Như anh với em, như Nam với Bắc
                              Như Ðông với Tây một dải rừng liền.

                              Trường Sơn tây anh đi, thương em
                              Bên ấy mưa nhiều, con đường gánh gạo
                              Muỗi bay rừng già cho dài tay áo
                              Rau hết rồi, em có lấy măng không.

                              Em thương anh bên tây mùa đông
                              Bướm khe cạn nước bay lèn đá
                              Biết lòng Anh say miền đất lạ
                              Chắc em lo đường chắn bom thù

                              Anh lên xe, trời đổ cơn mưa
                              Cái gạt nước xua tan nỗi nhớ
                              Em xuống núi nắng về rực rỡ
                              Cái nhành cây gạt nỗi riêng tư.

                              Ðông sang tây không phải đường như
                              Ðường chuyển đạn và đường chuyển gạo
                              Ðông Trường Sơn, cô gái "ba sẵng sàng" xanh áo
                              Tây Trường Sơn bộ đội áo màu xanh.

                              Từ nơi em gửi đến nơi anh
                              Những đoàn quân, trùng trùng ra trận
                              Như tình yêu nối lời vô tận
                              Ðông Trường Sơn, nối tây Trường Sơn.

                              Phạm Tiến Duật

                              #45
                                Thay đổi trang: < 123 > >> | Trang 3 của 8 trang, bài viết từ 31 đến 45 trên tổng số 114 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9