Chỉ có thơ tình thôi
Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 8 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 114 bài trong đề mục
tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:31:26 (permalink)
Thu về một nửa



Anh mở cửa ra
Thơm thảo quá...ai vừa tới gọi!
Thoáng gió mơ hồ như bàn tay mát rượi
Dắt tâm tư đi suốt chân trời.

Ðám mây huyền ảo xa vời
Nửa trắng xốp nửa viền màu tím ngát
Như kỷ niệm rất gần như nỗi chờ xa lắc
Mùa thu về rồi đó ư em!

Anh cầm trên tay tiếng hót chim khuyên
Ðang đọng lại ngọt lừ trong quả chín
Một nửa quả mùa thu chưa kịp đến
Còn mịn xanh sắc vỏ đợi bồi hồi.

Anh cầm trên tay giọt nắng vàng tươi
Lá lốm đốm thu mới về bỡ ngỡ
Một nửa màu xanh còn ấm nhựa
Cuống lá run lưu luyến đậu trên cành.

Anh vội vàng đi hết lòng anh
Mùa thu tới cứ ngập ngừng trước cửa
Anh muốn hóa cánh chim ngàn bạt gió
Gọi thu về trọn vẹn giữa chiều nay.


Võ Văn Trực


#46
    tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:31:50 (permalink)
    Không đề



    Hàng cây công viên vươn ngọn ra sông
    Sông vô tình chảy tuôn ra bể
    Anh hướng về em tháng ngày bền bỉ
    Em vô tình em chảy về đâu?

    Xuân sách

    #47
      tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:32:25 (permalink)
      Những mùa trăng mong chờ



      Thư anh tin ngày về
      Cho vầng trăng hẹn mọc
      Trong ngần cao hoa thơm
      Mây chớm màu tha thiết

      Trăng non nghiêng qua rồi
      Bom rung vầng trăng khuyết
      Xô thuyền trong xa xôi
      Giữa gập nghềnh núi biếc

      Anh khoác balô về
      Ðất trời dồn chật lại
      Em tái nhợt niềm vui
      Như trăng mọc ban ngày

      Gặp nhau tròn mùa trăng
      Em trẻ như bầu trời
      Vòng tay anh đằm thắm
      Giầu lời ru trên môi

      Mai lại tiễn xa nhau
      Vầng trăng cong chẽn lúa
      Ðêm đêm chín ngàn sao
      Rỏ vào tim giọt lửa

      Mong chờ em mong chờ
      Vầng trăng xinh ... gương mặt
      Sáng sáng đầy theo anh
      Suốt chặng đường đánh giặc.

      Lê Thị Mây

      #48
        tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:32:57 (permalink)
        Quê Hương



        Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
        Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ:
        "Ai bảo chăn trâu là khổ?"
        Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao.
        Những ngày trốn học
        Ðuổi bướm cạnh cầu ao
        Mẹ bắt được..
        Chưa đánh roi nào đã khóc!
        Có cô bé nhà bên
        Nhìn tôi cười khúc khích..

        Cách mạng bùng lên,
        Rồi kháng chiến trường kỳ
        Quê tôi đầy bóng giặc
        Từ biệt mẹ, tôi đi
        Cô bé nhà bên - (có ai ngờ)
        Cũng vào du kích
        Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
        Mắt đen tròn (thương thương quá đi thôi)
        Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
        Ðơn vị đi qua, tôi ngoái đầu nhìn lại...
        Mưa đầy trời nhưng lòng tôi ấm mãi...

        Hòa bình tôi trở về đây
        Với mái trường xưa, bãi mía, luống cày
        lại gặp em
        Thẹn thùng nép sau cánh cửa...
        Vẫn khúc khích cười khi tôi hỏi nhỏ
        Chuyện chồng con (khó nói lắm anh ơi!)
        Tôi nắm bày tay nhỏ nhắn ngậm ngùi
        Em vẫn để yên trong tay tôi nóng bỏng...

        Hôm nay nhận được tin em
        Không tin được dù đó là sự thật!
        Giặc bắn em rồi, quăng mất xác
        Chỉ vì em là du kích, em ơi!
        Ðau xé lòng anh, chết nửa con người!

        Xưa quê hương vì có chim có bướm
        Có những ngày trốn học bị đòn, roi...
        Nay yêu quê hương vì trong từng nắm đất
        Có một phần xương thịt của em tôi.

        Giang Nam

        #49
          tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:34:39 (permalink)
          Con đê làng



          Con đê làng ta đắp bằng đất
          Hai vệ đê cỏ non xanh biếc
          Có đài hoa cúc đại sắc vàng hoa sâm bay cánh hoa tím
          Những chiều xanh trâu bò gặm cỏ
          Lũ trẻ đuổi nhau chơi trò bịt mắt đi tìm

          Con đê là nôi của chim
          Chim sẻ đồng thơ ngây mặc áo màu
          Lúa chín bay đi chơi trong đám cỏ may
          Chim ngói lang thang tối ngày
          Có đi ăn đêm về nằm phơi cánh trắng
          Cuốc gọi hè trưa nắng
          Chim bói cá ao xanh cánh lộc vừng rình con tép mại
          Ðàn ngỗng bụng đầy trứng nặng đẻ rơi trong bước chân trâu

          Ra đê thả diều
          Tiếng sáo tre gọi mùa lúa chín
          Ðồng nước bên đê đưa thuyền vào cập bến
          Phiên chợ làng mọng đỏ bốn mùa sai

          Con đê dài!
          Mặt đê đã in dấu chân ta từ những ngày thơ ấu
          Cả những trận mưa rào ta mang gió đi vồ châu chấu
          Ði bắt giun bò cho vịt ăn

          Ta lớn lên theo những mùa cày theo những tháng năm
          Bàn chân ta mang phù sa từ ruộng sâu mang lên đê mỗi tối
          Cả những ngày ta sắp cưới
          Hai đứa nằm ở hai vệ đê trăng

          Con đê làng! Mùa chiêm ta phơi rơm
          Mùa tằm em đem phơi kén

          Tuổi ta hai lần giặc đến
          Hai lần trên mặt đê này em tiễn đưa
          Hai lần ra đi không lần nào ta rơi nước mắt
          Hai lần trên con đê này em gánh gạo theo anh đi đánh giặc

          Vui nào bằng em ơi!
          Trống giục sang xuân em có ra đê
          Ngóng anh đem chèo xao xuyến:
          Em ơi!
          Bởi ta không thể ba lần đưa tiễn
          Mai đánh giặc xong anh sẽ trở về

          Em nhớ đón anh trên mặt con đê mà anh đã thuộc từng gốc cỏ
          Xuân sẽ muôn màu khi giặc mỹ không còn nữa
          Ơi con đê làng ta hẹn một xuân mai.

          Văn Thảo Nguyên

          #50
            tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:35:21 (permalink)
            Tạm biệt



            Bởi vì em dắt anh lên những ngôi đền cổ
            Chén ngọc giờ chìm đáy sông sâu
            Những lăng tẩm như hoàng hôn chống lại ngày quyên lãng
            Mặt trời vàng và mắt em nâu

            Xin chào Huế một lần anh đến
            Ðể ngàn lần anh nhớ trong mơ
            Em rất thực nắng thì mờ ảo
            Xin đừng lầm em với cố đô

            áo trắng hỡi thuở tìm em thấy
            Nắng minh mang mấy nhiệp Tràng Tiền
            Nón rất Huế nhưng đời không phải thế
            Mặt trời lên từ phía nón em nghiêng

            Nhịp cầu cong và con đường thẳng
            Một đời anh tìm mãi Huế nơi đâu
            Con sông dùng dằng con sông chảy
            Sông chảy vào lòng nên Huế rất sâu

            Tạm biệt Huế với em là tiễn biệt
            Hải Vân ơi xin người dừng tắt ngọn sao khuya
            Tạm biệt nhé chiếc hôn thầm lặng
            Anh trở về hóa đá phía bên kia



            Thu Bồn

            #51
              tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:35:55 (permalink)
              Qua mưa



              Qua dãi mưa sân tôi ngắm em
              Màn mưa nhòa những nét thân quen
              Tình yêu mới nở sao mà đẹp,
              Một thoáng nhìn nhau, mưa cũng nghen!


              Vân Long


              #52
                tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:36:37 (permalink)
                Bằng chính tình yêu



                Nhớ chăng em, tròn hai mươi năm trước
                Ðợt gió lạnh cuối cùng chưa dứt
                Mùa xuân của ta đã bắt đầu,
                Và đường dài từ buổi ấy có nhau.

                Căn buồng nhỏ, một tổ chim bé bỏng
                Treo ngang tầm hàng cơm nguội chớm xanh
                Có lẽ vì ta, mùa lá non thêm sáng
                Và có ta nên nhựa ấm trên cành.

                Anh thì nghèo, chỉ hai bàn tay mảnh,
                Trái tim đau, nhớ tiếng mẹ nào nguôi
                Mùa xuân ấy, bàn tay em ấm nóng,
                Xoa dịu nỗi buồn, nhen ngọn lửa vui.

                Ta cùng nghèo, nhưng cho nhau tất cả,
                Nên hoá giàu, đầy ắp cả mùa xuân.
                Một buổi nắng chảy tràn trên hoa lá,
                Với giọng cười chật chội tháng năm!

                Ðất nước gian lao mà cho ta nhiều quá,
                Cả bầu trời cao xanh � càng xanh sau chớp lửa.
                Những dặm dài mưa nắng với quê hương
                Nguồn yêu thương trong mắt suối bên đường

                Sớm mai này, tìm trở về dấu cũ
                Hàng cơm nguội vẫn xanh vẫn xanh như suối ban đầu
                Lòng trọn vẹn niềm vui, tin yên nguyên vẹn,
                Dẫu hôm nay mái tóc chớm thay màu!

                Sáng bên thềm, quanh năm hoa nở tím,
                Cành nhót vương tay, kết nụ, treo đèn
                Chùm trái mọng cùng mùa xuân sẽ chín
                Vị ngọt ngào anh hái tiếp cho em.

                Hai mươi năm, một chân lý giản đơn,
                Thay chúng mình, cây trước nhà đang nói:
                Ðất dẫu nghèo cũng biết giàu hoa trái
                Khi cây đời nuôi bằng chính tình yêu.

                Nguyễn Bao

                #53
                  tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:36:58 (permalink)
                  Cảm ơn em



                  Cám ơn em đã đến cùng anh
                  Trong những ngày thu nắng mỏng manh.
                  Ðời tưởng nghèo đi, nhưng bỗng chốc
                  Giàu thêm không biết đến bao lần.

                  Em đến, niềm vui cũng đến theo,
                  Nụ cười sáng lại ở trên môi,
                  Trong nhà như có thêm hương mới
                  Tỏa khắp bàn anh, khắp chỗ ngồi.

                  Em có gầy hơn, có yếu hơn.
                  Tóc đã mờ đi một nửa sương,
                  Nhưng tình ta vẫn trong như suối,
                  Năm tháng chưa nhòa một chút gương.

                  Ðào Xuân Quý

                  #54
                    tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:37:26 (permalink)
                    Khuôn mặt em



                    Giữa những ngày dài dằng dặt
                    Chỉ còn khuôn mặt em
                    Sáng trong và bình lặng

                    Dù hai đứa chúng ta
                    Chưa lúc nào sung sướng
                    Những ngày đau khổ ấy
                    Khuôn mặt em
                    Như mảnh trăng những đêm rừng cháy

                    Trên đường đi
                    Anh đặt em trên đồng cỏ
                    Thấy đẹp mãi màu xanh cỏ dại

                    Trên đường đi
                    Anh đặt em trên dốc núi
                    Ðể tìm lại những đường mềm của núi

                    Trên đường đi
                    Khuôn mặt em làm giếng
                    Ðể anh tìm lấy đáy ngọc châu
                    ôi khuôn mặt sáng trong và bình lặng
                    Tôi được đầu tiên và còn lại cuối cùng

                    Văn Cao

                    #55
                      tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:41:45 (permalink)
                      Núi đôi



                      Bảy năm về trước, em mười bảy
                      Anh mới đôi mươi, trẻ nhất làng
                      Xuân Dục, Ðoài Ðông hai cánh lúa
                      Bữa thì em tới, bữa anh sang

                      Lối ta đi giữa hai sườn núi
                      Ðôi ngọn nên làng gọi núi Ðôi
                      Em vẫn đùa anh: sao khéo thế
                      Núi chồng núi vợ đứng song đôi!

                      Bỗng cuối mùa chiêm quân giặc tới
                      Ngõ chùa cháy đỏ những thân cau
                      Mới ngỏ lời thôi, đành lỗi hẹn
                      Ðâu ngờ từ đó bặt tin nhau.

                      Anh vào bộ đội, lên Ðông Bắc
                      Chiến đấu quên mình năm lại năm
                      Mấy bận dân công về lại hỏi
                      Ai người Xuân Dục, núi Ðôi chăng?

                      Anh nghĩ, quê ta giặc chiếm rồi
                      Trăm nghìn căm uất bao giờ nguôi
                      Mỗi tin súng nổ vành đai địch
                      Sương trắng người đi lại nhớ người.

                      Ðồng đội có nhau thường nhắc nhở
                      Trung du làng nước vẫn chờ trông
                      Núi Ðôi bốt dựng kề ba xóm
                      Em vẫn đi về những bến sông?

                      Náo nức bao nhiêu ngày trở lại
                      Lệnh trên ngừng bắn, anh về xuôi
                      Hành quân qua tắt đường sang huyện
                      Anh ghé thăm nhà, thăm núi Ðôi.

                      Mới tới đầu ao, tin sét đánh
                      Giặt giết em rồi, dưới gốc thông
                      Giữa đêm bộ đội vây đồn Thửa
                      Em sống trung thành, hết thủy chung!

                      Anh ngước nhìn lên hai dốc núi
                      Hàng thông bờ có con đường quen.
                      Nắng lụi bổng dưng mờ bóng khói
                      Núi vẫn đôi mà anh mất em!

                      Dân chợ Phù Linh ai cũng bảo:
                      Em còn trẻ lắm, nhất làng trong;
                      Mấy năm cô ấy làm du kích
                      Không hiểu vì sao chẳng lấy chồng?

                      Từ núi qua thôn, dường nghẽn lối
                      Xuân Dục, Ðoài Ðông cỏ ngút đầy
                      Sân biến thành ao, nhà đổ chái
                      Ngổn ngang bờ bụi cánh dơi bay

                      Cha mẹ dìu nhau về nhận đất
                      Tóc bạc thương từ mỗi gốc cau
                      Nứa gianh nửa mái lều che tạm
                      Sương nắng khuây dần chuyện xót đau.

                      Anh nghe có tiếng người qua chợ:
                      Ta gắng: mùa sau lúa sẽ nhiều
                      Ruộng thấm mồ hôi từng nhát cuốc
                      Làng ta rồi đẹp biết bao nhiêu!

                      Nhưng núi còn kia, anh vẫn nhớ.
                      Oán thù còn đó, anh còn đây
                      ở đâu cô gái làng Xuân Dục
                      Ðã chết vì dân giữa đất này!

                      Ai viết tên em thành liệt sĩ
                      Bên những hàng bia trắng giữa đồng
                      Nhớ nhau anh gọi: em đồng chí
                      Một tấm lòng trong vạn tấm lòng.

                      Anh đi bộ đội sao trên mũ
                      Mãi mãi là sao sáng dẫn đường
                      Em sẽ là hoa trên đỉnh núi
                      Bốn mùa thơm mãi cánh hoa thơm

                      Vũ Cao
                      #56
                        tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:42:25 (permalink)
                        Nhớ



                        Ngôi sao nhớ ai mà sao lấp lánh
                        Soi sáng đường chiến sĩ giữa đèo mây
                        Ngọn lửa nhớ ai mà hồng đêm lạnh
                        Sưởi ấm lòng chiến sĩ dưới ngàn cây.

                        Anh yêu em như anh yêu đất nước
                        Vất vả đau thương tươi thắm vô ngần
                        Anh nhớ em mỗi bước đường anh bước
                        Mỗi tối anh nằm mỗi miếng anh ăn.

                        Ngôi sao trong đêm không bao giờ tắt
                        Chúng ta yêu nhau chiến đấu suốt đời
                        Ngọn lửa trong rừng bập bùng đỏ rực
                        Chúng ta yêu nhau cháy bỏng làm người

                        Nguyễn Ðình Thi
                        #57
                          tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:42:52 (permalink)
                          Màu tím hoa sim



                          Nàng có ba người anh đi bộ đội
                          Những em nàng
                          Có em chưa biết nói
                          Khi tóc nàng xanh xanh

                          Tôi người Vệ quốc quân
                          xa gia đình
                          Yêu nàng như tình yêu em gái
                          Ngày hợp hôn
                          nàng không đòi may áo mới
                          Tôi mặc đồ quân nhân
                          Ðôi giày đinh
                          bết bùn đất hành quân
                          Nàng cười xinh xinh
                          bên anh chàng độc đáo

                          Tôi ở đơn vị về
                          Cưới nhau xong là đi
                          Từ chiến khu xa
                          Nhớ về ái ngại
                          Lấy chồng thời chiến chinh
                          Mấy người đi trở lại
                          Lỡ khi mình không về
                          thì thương
                          người vợ chờ
                          bé bỏng chiều quê...
                          Nhưng không chết
                          Người trai khói lửa
                          Mà chết
                          Người gái nhỏ hậu phương
                          Tôi về
                          không gặp nàng
                          Má tôi ngồi bên mộ con đầy bóng tối
                          Chiếc bình hoa ngày cưới
                          thành bình hương
                          tàn lạnh vây quanh.

                          Tóc nàng xanh xanh
                          ngắn chưa đầy búi
                          Em ơi giây phút cuối
                          không được nghe nhau nói
                          không được trông nhau một lần
                          Ngày xưa nàng yêu hoa sim tím
                          áo nàng màu tím hoa sim
                          Ngày xưa
                          đèn khuya
                          bóng nhỏ
                          Nàng vá cho chồng tấm áo
                          ngày xưa...

                          Một chiều rừng mưa
                          Ba người anh từ chiến trường Ðông Bắc
                          Biết tin em gái mất
                          trước tin em lấy chồng
                          Gió sớm thu về rờn rợn nước sông
                          Ðứa em nhỏ lớn lên
                          Ngỡ ngàng nhìn ảnh chị
                          Khi gió sớm thu về cỏ vàng chân mộ chí.

                          Chiều hành quân
                          Qua những đồi sim
                          những đồi hoa sim dài trong chiều không hết
                          Màu tím hoa sim
                          tím chiều hoang biền biệt
                          nhìn áo rách vai
                          Tôi hát
                          trong màu hoa
                          (áo anh sứt chỉ đường tà
                          Vợ anh đã mất, mẹ già chưa khâu...)

                          Hữu Loan

                          #58
                            tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:43:27 (permalink)
                            Chia



                            Em đi về phía ấy
                            Anh chia cho nỗi buồn
                            Chia cho cơn mưa nhỏ
                            Và nắng quái chiều hôm

                            Một cái hôn ban sáng
                            Thành cơn mưa buổi chiều
                            Chia cho cơn mưa ấy
                            Ðể xa rồi em yêu.

                            Tia nắng ấm gần nhau
                            Xa nhau thành nắng quái
                            Chia làm gì nắng ấy
                            Ðể xa rồi em đau.

                            Chế Lan Viên
                            #59
                              tieuphuong_loihai 08.09.2006 10:43:52 (permalink)
                              Rét đầu mùa nhớ người đi về phía bể



                              Cái rét đầu mùa anh rét xa em
                              Ðêm dài lạnh, chăn chia làm hai nửa
                              Một đắp cho em ở vùng sóng bể,
                              Một đắp cho mình ở phía không em.

                              Chế Lan Viên
                              #60
                                Thay đổi trang: << < 456 > >> | Trang 4 của 8 trang, bài viết từ 46 đến 60 trên tổng số 114 bài trong đề mục
                                Chuyển nhanh đến:

                                Thống kê hiện tại

                                Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                                Kiểu:
                                2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9