thơ Trần Mộng Tú
.
Bài thơ tháng 12
Tôi ở đâu mà tôi tới đây
Ngày xưa ai đứng ở nơi này
Giọt mưa trời khóc ngàn năm trước
Sao còn ướt trên lưng bàn tay
Tôi ra đời đã được bao lâu
Sao trái tim tôi nếp gấp nhầu
Mặt đất tôi đi bao ngàn dặm
Sao vẫn chông chênh những bước đầu
Tôi kết tinh từ mảnh vân hà
Từ báo cọp xưa hay đóa hoa
Bụi phấn tôi mang trên thân thể
Từ tảng đá nào đã vỡ ra
Tôi yêu người yêu thật là xa
Tình trong tiền kiếp tình không già
Giòng sông trăng chẩy vào trái đất
Chẩy lâu rồi hay mới đêm qua
tháng 12
thơ Trần Mộng Tú
nguồn: amvc.free.fr
.
Sợi tóc
Sáng hôm nay em thấy ở trong gương
Ðường ngôi lệch sợi tóc buồn vừa thức
Chiếc lược lạnh vùi trong vùng tóc ấm
Những chiếc răng rẽ mãi một đường ngôi
Ôi nếu tình mà rẽ được như ngôi
Ta đã buộc đời nhau ngàn sợi tóc
Sợi tóc mỏng của một thời mơ mộng
Của một thời tình lạc giữa chiêm bao
Của một thời xô vỡ cả trăng sao
Biển căng ngực và núi rền tiếng thở
Ðời mới lớn vừa mở tung cánh cửa
Tóc trượt chân đã ngã xuống vai nhau
Tình trượt chân nên không bước cạnh nhau
Sợi tóc mỏng vẫy hoài gương lược cũ
thơ Trần Mộng Tú
nguồn: amvc.free.fr
.
Ngọn nến muộn màng
Em đứng thẳng cho anh nhìn vào mắt
Anh vớt hộ em những giọt long lanh
Con sông chẩy cả một thuyền quá khứ
Trong mắt em ngơ ngác đám lục bình
Em đứng nghiêng cho anh nhìn sóng lượn
Ðêm mầu xanh hay biển tóc em xanh
Gió thổi ngược tóc bay về dĩ vãng
Có sợi nào còn vướng ngực áo anh
Em cúi xuống cho anh hôn lên gáy
Kỷ niệm gầy như những chiếc xương vai
Hương phấn đó em mang từ tiền kiếp
Cho anh ôm tình cũ một vòng tay
Co chân lên cho anh nâng gót nhỏ
Gót chân son nôn nả nhịp xe đời
Nói cho anh chuyến tầu nào em lỡ
Sân ga nào còn giữ lệ em rơi
Em ngồi xuống đêm không còn trẻ nữa
Cánh chim bay tha hết cọng thời gian
Trên vai anh em gửi đời cát lở
Tình thắp cho em ngọn nến muộn màng
thơ Trần Mộng Tú
nguồn: amvc.free.fr
.
Xóa bình minh
Em đi buổi sáng mù sương
Dấu chân có tỏ trên đường em qua
Em đi buông một đóa hoa
Hương thơm dội lại cánh xa cuối trời
Em đi đuôi mắt ngậm ngùi
Rừng phân ưu đứng lá ngồi tịnh tâm
Em đi sông gọi tiếng thầm
Lục bình chia nhánh đá trầm mình đau
Em đi trời xuống thật sâu
Mây chia trong tóc gió nhầu trên vai
Em đi biển có thở dài
Muối tìm mãi dấu chân ai trên bờ
Em đi rách một trang thơ
Sách ngồi ôm ngực u ơ gọi tình
Em đi xóa một bình minh
6/98
thơ Trần Mộng Tú
nguồn: amvc.free.fr
.
Lá Ðỏ
Anh nhặt cho em chiếc lá đỏ
Trên cành phong vừa rụng sáng nay
Ôi anh! đẹp quá mùa thu tới
Em nhốt đầy lòng gió heo may.
thơ Trần Mộng Tú
.
Buộc Áo Giữa Ðường
Ở đây mưa trắng không gian
Mưa vùi dập mộng chưa tan tác đời
Gió về chẳng có định nơi
Thổi vào hoang tịch mảnh đời tha hương
Ở đây tình lạc trong sương
Nên em buộc áo giữa đường giữ anh.
thơ Trần Mộng Tú
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: