Trích đoạn: PCT
5. Ghét
Ghét ai mặc áo giống màu
Để tôi vội vã theo sau bẽ bàng
Ghét ai giọng nói dịu dàng
Để tôi thảng thốt, ngỡ ngàng tưởng em
Ghét ai có dáng thân quen
Để tôi xao xuyến ngỡ em đến rồi
Ghét con đường phố đông người
Để tôi không thấy em tôi chỗ nào
Ghét hàng cây cứ lao xao
Làm tôi nhớ tiếng thì thào yêu thương
Ghét tôi: yêu ghét lạ thường
Ghét em: cứ để tôi vương tơ lòng./.
r
13. Những con đường phố
Trên con đường một chiều
Ta chỉ nhìn thấy lưng thiên hạ
Người đi đường cũng chỉ nhìn thấy lưng ta – xa lạ
Ta không nhìn thấy em
Trên con đường hai chiều
Dòng người vội vã
Những khuôn mặt đăm chiêu – lạ quá
Ta vẫn không nhìn thấy em.
Ta cứ tìm khuôn mặt thân quen
Mỗi ngày, trên phố
Mặc dù biết rõ
Em không ở
Thành phố này.
r
Để bình luận cho hết ý thơ 2 bài "đáng ghét" trên phải mất cả ngày miên man sắp xếp câu theo hàng theo lối mới viết xong bài cảm nhận .
Ở đây, ta tạm nói ngắn gọn : Tình yêu vốn đầy ảo giác. Chả thế mà cũng giống tâm trạng mong và chờ trong bài thơ
Khoảng trống Trịnh Đường
Biết chắc không có anh
Em vẫn đi ra cửa
Tay cầm nắm đấm xoay
Mắt run theo taymở
Cái gì sau cánh cửa ?
Một khoảng trống mênh mông ..
Em đứng vào khoảng trống
vẫn không fải là anh !
Chiều nay sau cánh cửa
Khoảng trống lại gọi em
Không cưỡng được lòng mình
Em lại đi ra cửa..!
Nhiều khi ta cũng thường gặp sự " nói ngược" trong thơ :" Ghét" là "Yêu"," Không ở thành phố này" là "Ở ngay trong thành phố này".
Với hai bài thơ " Ghét" và " Những con đường phố" tác giả dành cho bạn gái nào giàu trí tưởng tượng, nhất là bạn nữ Thư Ký có khuôn mặt "tròn gần như cái đĩa lơ lửng mà không rơi " ở cách đây vài dãy phố.