Người ta ơi
Người ta nói không bùôn, không nhớ
Mà sao người khóc mài buổi chiêù nay
Người ta nói không thương,không tiếc
Mà nhắc hoài nhắc mài hắn ta
Tôi ngồi đấy,ừ ừ,hử hử
Ðể cho người ta trút nổi buồn
Không dám nói sợ người ta giận
Mà tiếng thở dài đè nặng hồn ai
Ôi tiếng thở ...
Hay hồn ai vờ
Mà trời ơi ..đau quá người ơi
Tôi im lặng sao người réo mài ?
Tôi trả lời,người ghét lắm sao ?
Ðêm đả khuya,không gian tỉnh mịch
Mà nổi sâù người mài chẳng vơi
Tôi bên đây,người về bên ấy
Mà tiếng thở dài người vẩn chơi vơi