Asin Tạp bút !
Kiêu Hãnh Ừ thì em cứ đi đi
Con đường phía trước nhu mỳ siết bao
Đếm cho muôn một tào lao
Anh ghì ôm mộng hanh hao đoạn trường.
Ừ thì em cứ đi đi
Đêm khuya reo rắc muôn vì sao xa
Ráng ôm một ánh trăng tà
Ngậm cười nửa miệng vui là vui sao?.
Ừ thì em cứ đi đi
Sáng rồi em nhỉ sao mai hiện tiền
Còn riêng muôn một tị hiềm
Gói em anh lại muộn phiền chia đôi.
Giới Luật Đêm qua loáng thoáng bóng Hằng Nga
Rớt cánh xiêm y mộng trăng hoa
Gấp gấp cúi đầu lần tràng hạt
Sa di thảng thốt A di Đà
Trích đoạn: Asin
Giới Luật
Đêm qua loáng thoáng bóng Hằng Nga
Rớt cánh xiêm y mộng trăng hoa
Gấp gấp cúi đầu lần tràng hạt
Sa di thảng thốt A di Đà
Họa tí cho zui hén:
A di đà phật thảng thốt kêu Lần tay tràng hạt niệm cô liêu Đêm nằm lạnh lẽo sao cô quạnh Mơ bóng Hằng Nga mộng chẳng thành. TN
Cho Rừng Thông Đỏ. Chợt nghe trời nổ sét vang
Nước-đá-gió-bụi giữa đàng điêu linh
Oằn lưng chịu trận thiên đình
Tràn trề mộng héo co mình căm căm
Ngẫm cho một mấy trăm năm
Đồng khô ruộng nẻ nong tằm thiêu dâu
Tại mình đốt-phá-hết rừng còn đâu
Mưa-lũ-lốc cuốn rầu rầu
Tài nguyên cạn kiệt phai mầu thinh không.
Chữ Phải Viết Như Thế Nào?. Phải như thế phải rồi như thế
Phải thích nghi với những ngô nghê
Phải như thế tất nhiên là thế
Phải là ta đã chết từ u mê. Phải mưa đá lạnh tái tê
Phải rung chân bước như hề trong mưa
Phải rồi là phải rồi chưa
Phải rồi là phải dạ thưa chứ gì
Phải là rũ dạ chây lì
Phải là minh triết ôm ghì tiên nga
Phải yêu lấy chữ ông cha
Phải thương phải nhớ mẹ già tóc sương
Phải khóc em gái phai hường
Phải chia ly dẫu minh tường nỗi đau. Phải cây theo gió bạc đầu
Phải sương đẫm tuyết ngõ hầu chưa tan
Phải soi trong kiếp bần hàn
Phải vươn lên những cơ man lỡ làng.
Mộng nhân gian Đêm qua mộng lại một lần
Tiên nga hạ cánh phàm trần rong chơi
Hỏi rằng người ở hà nơi
Thưa rằng tôi ở trên trời cao cao
Hỏi rằng sao dáng thanh tao
Thưa rằng tiên giới xiết bao nhu mỳ
Hỏi rằng rằng có mộng gì
Thưa rằng là mộng ôm ghì nhân gian
Hỏi rằng hà cớ hợp tan
Thưa rằng thử thách gian nan thế mà
Hỏi rằng thái thế giao hoà
Cớ sao mộng xuống giang hà rong chơi
Thưa rằng tiên giới khác đời
Vậy nên mộng ấp mộng đời bình sinh
Hỏi rằng phàm tục điêu linh
Sao bằng cõi thế nhân tình ru êm
Thưa rằng chẳng có ban đêm
Thoả làm sao chí đếm sao u tình
Hỏi rằng hà cớ một mình
Thưa rằng chỉ thiếu một mình nữa thôi
Hỏi rằng đã mộng chưa rồi
Thưa rằng mộng gấp gấp đôi thế thường
Tận Thưa Rằng
(Tặng bằng hữu Huyền Nguyên)
Thưa rằng râu tóc bạc phơ
Thưa rằng đắm đuối ngẩn ngơ đời đời
Thưa rằng dù cuối góc trời
Thưa rằng tỉnh mộng nửa đời rằng dai
Thưa rằng dù đẫm miệt mài
Thưa rằng dù tận tuyệt tài ngàn thu
Thưa rằng còn mãi trầm phù
Thưa rằng đóa đóa phù du chưa tàn
Thưa rằng chưa dẫm hư hoang
Thưa rằng con mãi trên đàng điêu linh
Thưa rằng dù chỉ một mình
Thưa rằng con vẫn ôm tình thủy chung
Thưa rằng dù chẳng oai hùng
Thưa rằng chưa hết khốn cùng đấy thôi
Thưa rằng chẳng chốn đứng ngồi
Thưa rằng ngọn gió đứng ngồi làm sao
Thưa rằng tuyệt tận chiêm bao
Thưa rằng số kiếp thế nào chẳng vui.
Vắng Em Mùa Đông Gió kéo về tung choàng mền đệm
Song thưa cửa ngỏ tiếng động êm
Cây và cối lá rùng mình co quắp
Vắng em rồi đông có lạnh thêm? Vắng em rồi đông có lạnh thêm?
Cửa nhỏ song thưa tiếng động êm
Cây và cối lá rùng mình co quắp
Nắng miền xa tô điểm môi mềm
Còn Ta Với Mình Những mùa đông lạnh khôn cùng
Những bàn tay ấm khật khùng niềm đau
Những mơ mộng thủa ban đầu
Những tin yêu đã nhuốm màu lạnh căm
Ta còn mơ được bao năm
Ta còn uống được trăng rằm rơi ngang
Ta còn với được bóng chàng
Ta còn có thể ngỡ ngàng năm xưa
Với trăng sao thắp nửa mùa
Với mây cho gió còn đùa tóc mai
Với tình xưa dạ u hoài
Với bồng bột lại miệt mài mộng du
Mình ơi ta mãi trầm phù
Mình còn hứng đóa phù du cuối mùa
Mình đi cho tắt nửa thu
Mình về gặp lại tiếng gù giữa đêm.
Từ Mộng Mộng này là mộng liêu trai
Mộng này là mộng đoái hoài tiên nga
Mộng này là mộng trăng ngà
Mộng này là mộng la đà hằng nga. Mộng này là mộng ba hoa
Mộng này là mộng la cà chè trưa
Mộng này là mộng lưa thưa
Mộng này là mộng dạ thưa với đời. Mộng này là mộng không lời.
Mộng này là mộng hão rồi mộng ơi. Xin chia tay những lả lơi
Xin chia tay cả một thời xuân ương
Xin chia tay những u vương
Xin chia tay tuyệt phấn hương trọn đời
Nửa Tình Say. Ta về viết nốt cơn say
Chè cháo tung bay lên lệ tràn ngày
Công thày công thợ vụt bay
Tâm tư rũ héo ngàn ngày khó quên
Ngàn ngày cho cột xây nên
Rũ phùng phật rũ trên đàng mù tung
Xin về chốn cũ tận cùng
Đảo điên điển đảo não nùng non cao
Xá gì một chút thanh tao
Thuyền quyên là một non cao khó trèo
Khật khùng ợ ói bên đèo
Về sao cho kịp mái chèo đã sang.
Asin
( Post dùm khổ chủ, vì khổ chủ đang bận đi tiếp khách...hihihihi)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.11.2006 20:38:57 bởi chialy1904 >
Ba Mình Trong Một Mình Thế gian nặng nợ oan tình
Một mình mình biết một mình mình hay
Sống cho đủ đoạ thác đày
Minh thương ám tiễn khôn bày tĩnh tâm
U vương miên viễn trầm trầm
Sơn minh hải thệ một tầm cao cao
Bước trên lá cũ lào xào
Tĩnh tu tâm quyết khó nào chẳng cam.
Còn mơ nào giấc êm đềm. Hoàng hoa đã rớt môi mềm năm xưa. Từ em quên nhặt tranh dừa. Từ anh mộng mị đời thừa rỗi hơi. Xuân xưa én liệng chào mời. Thu tàn cúc héo nụ đời mong manh. Hè xin một mái chòng chành. Đông tan tuyết phủ gió đành hanh kham. Miền viễn tượng gió u hoài. Cố nhân biền biệt hết đoài lại đông. Mười năm bỏ bến theo chồng. Mười năm tình nghiệt cải ngồng không hoa.
Cuộc Tình Chung Thế Thì Duyên tôi tôi đã rớt rơi
Cuộc tình thứ nhất ngàn khơi giữa dòng
Than ôi tan nát cõi lòng
Miên miên thương hận cho vòng ẩm ương
Trên tay hạt cỏ giọt sương
Ngậm ngùi luyến nhớ minh tường hư hao
Chung cuộc thái thậm thế nào
Giọt sương hạt cỏ buộc vào trăm năm
1. Trăm năm rớt lại một ngày
Cuộc chung chiêng khoá nỗi này xót không
Nửa đêm một tiếng rơi hồng
Lạnh lòng sớm thấy mùa đông tràn về
Tin yêu co cụm nhiêu khê
Ngỡ ngàng luyến ái hạ về mùa sau. 2. Hoàng hôn nắng trốn vào mây
Lang thang khắp chốn nguyên ngày lạnh trôi
Thả hồn ngọn gió ra khơi
Cánh buồm lẻ bạn chơi vơi muôn trùng
Căm căm trơ trốc cội tùng
Manh mong thân xác khật khùng phong ba
Ước gì cơn gió có nhà......
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: