Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
Cơn sốt đất Khi ta về cơn sốt đất đang cao
Đồng tiền quẳng ra trên những đống gò ao bãi
Quán xá lềnh khênh
Nhạc tình rơi vãi
Giữa dòng đời ai nghiêng ngả
Ngả nghiêng ?
Từng ngôi nhà hối hả mọc chông chênh
Vội thay mặt chủ sau mỗi lần được giá
Vườn ruộng ông cha giờ cháu con đem mặc cả
Tấc đất tấc vàng
Trong hai tiếng bán buôn .
Khi ta về nước mắt mẹ đang tuôn
Một hố lầy hoang cũng giật giành xỉa xói
Anh em nhìn nhau nghi ngờ soi mói
Chửi rủa trước nhà
Dao búa sau lưng .
Mẹ một đời người vẫn buôn thúng bán bưng
Thương đàn cháu đói lại đường xa chạy gạo
Đất chưa hóa vàng đã từng giờ rỉ máu
Bao nhân nghĩa cuộc đời theo nước lã trôi sông .
Khi ta về chắc em nhớ hay không ?
Hàng dâm bụt tuổi thơ đã không còn đó nữa
Một bức tường vôi mảnh chai găm tua tủa
Ngăn trở lòng người
Cứa nát những vì sao .
Ta bàng hoàng nghe vị đắng nỗi đau
Đất cao giá biến nụ cười em băng giá !
Người yêu cũ nay bỗng dưng xa lạ
Hỏi tại người
Hay tại đất
Mẹ ơi ?
(Tuyển tập thơ Dấu Cỏ Người Xa – NXB Văn Hóa Dân Tộc 2004) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Hạ Nhớ Tặng Minh Thu Là nhớ gì không nhỏ ?
Ngày ấy em rời trường
Nắng chiều vương trong mắt
Ngập ngừng và mông lung .
Ta ngẩn ngơ lặng ngắm
Cánh phượng hồng rụng rơi
Sân trường mùa hạ thắm
Bóng em xa,xa rồi…
Là thấy gì không nhỏ ?
Sao vội vàng quay lưng
Đầu cành ve nức nở
Chiếc lá sầu rưng rưng .
Bước giày em thầm lặng
Bỗng chốc hóa xa vời
Ta về qua cửa lớp
Bụi phấn còn rơi rơi .
Là xa rồi đấy nhỏ
Kỷ niệm những ngày thơ
Người em xưa áo trắng
Hình bóng giờ trong mơ .
Trời xanh kia thăm thẳm
Mùa hạ biết còn không
Mùa thu sao đến chậm
Để buồn ta mênh mông ?
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Mất nửa Con đường mất nửa thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa chỉ còn bóng em .
(Tuyển tập thơ Mây Ngản Phương – NXB Thanh Niên 2005) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Mùa lũ Khi tôi về thăm mẹ
Mùa nước lũ đang lên
Mái tranh nghèo nước ngập
Cỏ rác trôi bập bềnh .
Bao năm trời phố chợ
Sống thành kẻ không hồn
Thừa bạc tiền,bia bọt
Quên mẹ hiền,quê hương .
Tôi quên thời cắp sách
Mò cua ốc mỗi ngày
Quên mẹ mình cơ cực
Manh áo còn vá vai…
Khi tôi về thăm mẹ
Giọt nắng đã không còn
Bóng trăng gầy xanh khuyết
Đã khuất vào hư không .
Tôi gục đầu nức nở
Bên quang gánh mẹ già
Nhớ lá rau dền tím
Mẹ bán chợ đường xa…
Khi tôi về thăm mẹ
Mộ mẹ biết tìm đâu?
Điên điển vàng trôi nổi
Mây nước xám một màu…
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Đà Lạt thu khúc Tặng Thu Hằng Đà Lạt em ơi Đà Lạt mây !
Áo em mây trắng nắng rơi đầy
Mây ở trên cao giờ xuống thấp
Mây chợt lên đồi lững thững bay.
Đà Lạt em ơi Đà Lạt sương !
Sương ướt hoàng hôn,ướt mặt đường
Sương lạnh trong tim,buồn trong mắt
Sương thoảng vai mềm buôn buốt hương…
Đà Lạt em ơi Đà Lạt trăng !
Một bóng tung tăng,một bóng Hằng
Trăng hiện thành đôi hay vỡ nửa
Sao bước ta về mãi giá băng ?
Đà Lạt em ơi Đà Lạt mưa !
Mưa như chiều ấy lạnh phố xưa
Ngày xưa anh nói mà không nói
Thương tình hai đứa có như chưa…
(Tuyển tập thơ Khúc Xạ Mùa Thương - NXB Thanh Niên 2006) Thanh Trắc Nguyễn Văn
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: