A Châu muội muội à,muội iu chưa vậy.Muội thắc mắc khó quá... Tình yêu thì như Langthang đã nói nó biến hóa đa dạng và phong phú lắm đến như huynh đây còn thất tình dài dài hà.
Theo như huynh nghĩ thì có gì đâu mà những mối tình ngoài đời lại không giống như trong tác phẩm của Kim Dung Tiên Sinh chứ,còn ác liệt hơn thế nữa là khác.
Nói thật ra thì Đoàn Chính Thuần quá đa tình như có vẻ là sai,nhưng quan niệm thời bấy giờ thì đàn ông năm thê bảy thiếp là thường nhất là Đoàn Chính Thuần lại là một Vương gia.Thật sự thì huynh cũng không hiểu là có thể thật sự cùng một lúc có thể yêu được năm người không vì ai ta cũng dành cả trái tim thì có lẽ Đoàn Chính Thuần phải có rất nhiều quả tim.Nhưng dù sao thi huynh cũng nghĩ là tình yêu của ông đối với mỗi người phụ nữ của ông đều không trọn vẹn,chằng biết các muội có chấp nhận một tình yêu bị chia xẻ không nhưng nếu có theo huynh thì người đàn ông kia cũng chẳng hạnh phúc gì vì hắn đã chia xẻ tình yêu thì hắn cũng chẳng bao giờ cảm nhận tình yêu một cách trọn vẹn.
Tình cảm mà A Tử dành cho Du Thản Chi không bao giờ có thể gọi là tình yêu được,mà là sự lợi dụng vì thật sự chỉ có tình yêu mù quáng mà Du thản Chi dành cho A Tử."Nhân chi sơ ,tính bản thiện".Tính cách của A Tử là do môi trường sống từ nhỏ đến lớn mà trưởng thành trong Tinh Tú môn,lỗi này một phần đúng là của các bậc làm cha mẹ đã không chăm sóc con cái mình(cũng vì sự quá đa tình của Đoàn Chính Thuần,nếu một vợ một chồng mà yêu như thế thì đâu đến nỗi),hiển nhiên tính cách hành sự ác độc này phần lớn là nhiễm ở Đinh Xuân Thu.
Cái chết của A Châu không thể đổ lỗi cho Đoàn Chính thuần vì cuộc đời luôn kèm đầy dối trá và lọc lừa thân là người Giang Hồ có thể trách ai.Còn nếu trách Đoàn Chính Thuần thì sao không trách Kiều Phong đã không điều tra kỹ càng,bị Mã phu nhân đưa vào tròng ra tay đánh nhầm người,sao A Châu không suy nghĩ căn kẽ mọi điều,điều tra kỹ lưỡng mọi việc mà chon cách tiêu cực giả trang Đoan Chính Thuần.......
Các tình yêu trong tác phẩm của Kim Dung Tiên Sinh là sự phản ánh đối nghich của xã hội bây giờ và mọi thời đại,tinh yêu chân chính đều phải vượt qua mọi ranh giới và thử thách để hòa đồng.
Dương Qua và Tiểu Long Nữ là sư đột phá tình yêu trong mối quan hệ đạo đức xã hội giả tạo mà khuôn phép sáo rỗng.Trai tàn phế ,gái mất trinh ,không có gì trọn vẹn hết nhưng mối tình đó lại trọn vẹn là bài ca thiên thu.Chẳng phải người đời ngợi ca đó sao.
Quách Tỉnh,Hoàng Dung trai thì "trâu nước",gái thì thông minh xinh đẹp sự đột phá tình yêu trong mối quan niêm trí tuệ giữa người với người...
Trương Vô Kỵ ,Triệu Minh hai người là hai dân tộc thù địch,tình yêu đó chẳng phải là sự đột phá về sắc tộc,màu da sao,còn biên giới nào nữa..
Lệnh Hồ Xung và Nhậm Doanh Doanh,một lãng tử,một tiểu thư,một chính,một tà...tình yêu đó chẳng phải phá tan cái rào cản chính tà sao...
Tình yêu là vô vàn là nhiệm màu...Đoàn Dự ,Vương Ngọc Yến chẳng phải Vương Ngọc Yến đã hết dạ chung tình với Mộ Dung phục sao,Tại sao nàng nhận ra Mộ Dung Phục không xứng, chẳng phải là sự cảm nhận tình yêu sâu sắc của Đoàn Dự dành cho nàng sao,phải có sự thay đổi để xóa đi sự mù quáng chứ...tình yêu mà.......